Đế Thiếu Thần Bí Sủng Vợ Ngọt Ngào
Chương 8: Đêm Nay Sẽ Không Bỏ Qua Cho Em
VẠN THIÊN
02/10/2021
Ba năm trước cô mặc lễ phục dài, cách ăn mặc kiểu công chúa cao quý, ba năm sau cô mặc đồ đen bó sát.
Cô yêu mị nhưng không phong trần, toàn thân đều tản ra sức hấp dẫn trí mạng.
Người đàn ông hướng đến gần cô, "Đừng nhúc nhích, em không muốn bị người ta nghe thấy đó chứ." Anh đè cô lên cạnh cửa, còn nhớ rõ trước kia cô thẹn thùng ngây ngô cho nên anh kết luận cô nhát gan sợ bị người ta nghe thấy nên sẽ ngoan ngoãn nghe lời mình nói.
Thân thể nóng rực của anh đè lên người Hạ Sơ, đôi tay càng không an phận di chuyển tự do trên da thịt cô.
Anh thật sự rất muốn nhìn thấy dáng vẻ nhát gan sợ hãi của của cô, ký ức của ba năm trước ùa về càng thêm kích thích anh.
Hạ Sơ nhìn thấy lửa nóng trong mắt người đàn ông, đó là tình - dục không hề che giấu với cô.
Bên tai loáng thoáng nghe thấy tiếng người bên ngoài đang đến gần, nhưng càng như vậy có vẻ lại càng kích thích người đàn ông hơn.
Hạ Sơ không có vẻ gì là sợ, ngược lại hai tay cô đặt lên thân người đàn ông đang đứng sát mình.
Đôi môi đỏ mọng khêu gợi tiến đến bên tai người đàn ông, như có như không thổi gió vào tai anh.
Cô cố ý! Lỗ tai là nơi mẫn cảm nhất của mỗi người, anh cũng vậy.
Nhất là sau khi bị bỏ thuốc, thân thể anh còn trở nên mẫn cảm gấp bội ngày thường.
Cô chỉ khẽ làm hành động mập mờ mà đã khiến thân thể người đàn ông run lên.
Anh như bị lửa đốt, nhiệt độ thân thể càng lúc càng cao, xem chừng sắp không nhịn được rồi.
"Tôi muốn em, hiện tại." Chưa từng có một người phụ nữ nào có thể đốt cháy lửa tình trong anh.
Chỉ có lúc này sự lạnh lẽo trong mắt anh mới biến mất, Hạ Sơ giơ tay đè thân người đang tiếp tục hướng về phía mình.
"Nhưng tôi lại không muốn, đổi chỗ đi." Cô biết lúc này anh vẫn còn sót lại một chút lý trí.
Người đàn ông nhìn cô một cái thật sâu, cô đã thay da đổi thịt, càng ngày càng trở nên quyến rũ hơn.
Mỗi một ánh mắt đều khiến cho tim anh như bị mèo cào, mặt anh chướng đỏ, một tay kéo cô ra ngoài.
Hạ Sơ không vùng vẫy, hai người băng qua đám đông chen chúc, cô liếc thấy tổng biên vừa mới đến.
Lúc ngang qua tổng biên, cô thuận tay nhét ảnh cho anh ta rồi nhân lúc anh ta còn chưa thấy rõ mặt cô, bóng dáng cô cũng đã biến mất.
Người đàn ông kéo tay cô đi lúc này mặc dù thấy cô có chuyển đồ cho người ta nhưng anh cũng không có lòng dạ nào mà đi chất vấn.
Vừa đến bãi đỗ xe, còn chưa kịp mở cửa xe anh đã không nhịn nổi.
Một tay đẩy cô lên cửa xe, anh cúi người hôn cô, hồi ức như triều thủy vọt tới, Hạ Sơ hung hăng đẩy anh ra.
"Tôi không có thói quen chơi trên đường thế này đâu."
Hai mắt người đàn ông đỏ bừng, "Đêm nay tôi sẽ không bỏ qua cho em."
Xe nghênh ngang rời đi, chạy đến Thịnh Cảnh gần đó, Hạ Sơ trực tiếp đưa anh về phòng mình.
Cô vừa mở cửa, người đàn ông đã ấn cô lên tường tận tình mút - hôn, anh sắp phát điên rồi.
Trong bóng tối chỉ nghe thấy âm thanh ái muội, lúc này đáy mắt Hạ Sơ thoáng chốc trở nên âm trầm.
Thật sự coi cô là con thỏ ngốc ư? Ba năm trước là anh nắm quyền chủ động, nhưng hiện tại thì chưa chắc.
"Chờ một chút, tôi muốn đi tắm, cho tôi một phút thôi." Cô khẩn cầu.
Trong bóng đêm hơi thở của người đàn ông trở nên nặng nề, có trời mới biết hiện tại anh muốn ăn con thỏ nhỏ này biết chừng nào.
"Cứ quá một phút tôi muốn thêm một lần!" Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.
Trong lòng Hạ Sơ thầm mắng một tiếng biến thái, cô rút thẻ phòng, ánh đèn sáng lên, người đàn ông phiền muộn kéo cà- vạt.
Cô yêu mị nhưng không phong trần, toàn thân đều tản ra sức hấp dẫn trí mạng.
Người đàn ông hướng đến gần cô, "Đừng nhúc nhích, em không muốn bị người ta nghe thấy đó chứ." Anh đè cô lên cạnh cửa, còn nhớ rõ trước kia cô thẹn thùng ngây ngô cho nên anh kết luận cô nhát gan sợ bị người ta nghe thấy nên sẽ ngoan ngoãn nghe lời mình nói.
Thân thể nóng rực của anh đè lên người Hạ Sơ, đôi tay càng không an phận di chuyển tự do trên da thịt cô.
Anh thật sự rất muốn nhìn thấy dáng vẻ nhát gan sợ hãi của của cô, ký ức của ba năm trước ùa về càng thêm kích thích anh.
Hạ Sơ nhìn thấy lửa nóng trong mắt người đàn ông, đó là tình - dục không hề che giấu với cô.
Bên tai loáng thoáng nghe thấy tiếng người bên ngoài đang đến gần, nhưng càng như vậy có vẻ lại càng kích thích người đàn ông hơn.
Hạ Sơ không có vẻ gì là sợ, ngược lại hai tay cô đặt lên thân người đàn ông đang đứng sát mình.
Đôi môi đỏ mọng khêu gợi tiến đến bên tai người đàn ông, như có như không thổi gió vào tai anh.
Cô cố ý! Lỗ tai là nơi mẫn cảm nhất của mỗi người, anh cũng vậy.
Nhất là sau khi bị bỏ thuốc, thân thể anh còn trở nên mẫn cảm gấp bội ngày thường.
Cô chỉ khẽ làm hành động mập mờ mà đã khiến thân thể người đàn ông run lên.
Anh như bị lửa đốt, nhiệt độ thân thể càng lúc càng cao, xem chừng sắp không nhịn được rồi.
"Tôi muốn em, hiện tại." Chưa từng có một người phụ nữ nào có thể đốt cháy lửa tình trong anh.
Chỉ có lúc này sự lạnh lẽo trong mắt anh mới biến mất, Hạ Sơ giơ tay đè thân người đang tiếp tục hướng về phía mình.
"Nhưng tôi lại không muốn, đổi chỗ đi." Cô biết lúc này anh vẫn còn sót lại một chút lý trí.
Người đàn ông nhìn cô một cái thật sâu, cô đã thay da đổi thịt, càng ngày càng trở nên quyến rũ hơn.
Mỗi một ánh mắt đều khiến cho tim anh như bị mèo cào, mặt anh chướng đỏ, một tay kéo cô ra ngoài.
Hạ Sơ không vùng vẫy, hai người băng qua đám đông chen chúc, cô liếc thấy tổng biên vừa mới đến.
Lúc ngang qua tổng biên, cô thuận tay nhét ảnh cho anh ta rồi nhân lúc anh ta còn chưa thấy rõ mặt cô, bóng dáng cô cũng đã biến mất.
Người đàn ông kéo tay cô đi lúc này mặc dù thấy cô có chuyển đồ cho người ta nhưng anh cũng không có lòng dạ nào mà đi chất vấn.
Vừa đến bãi đỗ xe, còn chưa kịp mở cửa xe anh đã không nhịn nổi.
Một tay đẩy cô lên cửa xe, anh cúi người hôn cô, hồi ức như triều thủy vọt tới, Hạ Sơ hung hăng đẩy anh ra.
"Tôi không có thói quen chơi trên đường thế này đâu."
Hai mắt người đàn ông đỏ bừng, "Đêm nay tôi sẽ không bỏ qua cho em."
Xe nghênh ngang rời đi, chạy đến Thịnh Cảnh gần đó, Hạ Sơ trực tiếp đưa anh về phòng mình.
Cô vừa mở cửa, người đàn ông đã ấn cô lên tường tận tình mút - hôn, anh sắp phát điên rồi.
Trong bóng tối chỉ nghe thấy âm thanh ái muội, lúc này đáy mắt Hạ Sơ thoáng chốc trở nên âm trầm.
Thật sự coi cô là con thỏ ngốc ư? Ba năm trước là anh nắm quyền chủ động, nhưng hiện tại thì chưa chắc.
"Chờ một chút, tôi muốn đi tắm, cho tôi một phút thôi." Cô khẩn cầu.
Trong bóng đêm hơi thở của người đàn ông trở nên nặng nề, có trời mới biết hiện tại anh muốn ăn con thỏ nhỏ này biết chừng nào.
"Cứ quá một phút tôi muốn thêm một lần!" Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.
Trong lòng Hạ Sơ thầm mắng một tiếng biến thái, cô rút thẻ phòng, ánh đèn sáng lên, người đàn ông phiền muộn kéo cà- vạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.