Chương 739: Bọ ngựa rình ve. (2)
Trạch Trư
19/08/2014
Dĩ nhiên, hiện tại thân thể của
Giang Nam đã đầy đủ trầm trọng, ngay cả phi hành cũng cực kỳ khó khăn, nếu như
luyện thành Hỗn Độn Chi Thân chân chính, chỉ sợ vừa đứng trong không gian, sẽ
có không biết bao nhiêu viên tinh thần bị nhục thể của hắn truyền ra Địa Từ
Nguyên Lực hấp dẫn đến, quay chung quanh hắn xoay tròn!
- Nếu là nói như vậy, ta chẳng phải thành Thái Dương sao?
Mặc dù Giang Nam bị vô ảnh kiếm khí đánh trúng, nhưng vẫn có chút xuất thần, âm thầm thầm nghĩ:
- Này là tráng quan bực nào?
Tốc độ của hắn quá chậm, kiếm quang của Trấn Ma Kiếm cũng rất mau đuổi theo hắn.
Một kiếm bổ vào trên cổ của hắn, một kiếm này uy lực mạnh hơn. Trực tiếp cắt ra da cổ cùng huyết nhục của hắn, kiếm quang sinh sôi khảm tận xương!
Nếu không phải đạo kiếm quang này, trải qua Ngự Thiên Đạo Chung tước nhược, thế tất uy lực mạnh hơn!
Uy lực Trấn Ma Kiếm vốn là trên ở Tru Ma Kiếm, mà Tru Ma Kiếm qua lại vô tích, làm cho người ta khó lòng phòng bị, hai đại thần kiếm này đều có được chỗ độc đáo.
- Chỉ là hai đạo kiếm quang, chỉ có thể thương tổn được ta, còn không cách nào lấy tính mạng của ta!
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, Huyền thai kim nhân vào lúc này rốt cuộc tìm được trụ cột trong trận pháp của Đãng Ma Kiếm, đang muốn luyện hóa, đột nhiên chỉ nghe Ngự Thiên Đạo Chung chấn động kịch liệt, Giang Nam vội ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên vách chuông từng đạo kiếm quang chui đi vào, rõ ràng đạt hơn ba mươi đạo!
Đây là kiếm quang của Trấn Ma Kiếm, kiếm quang vô hình của Tru Ma Kiếm còn không biết có bao nhiêu!
- Lần này là có thể muốn tánh mạng của ta...
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, lập tức toàn lực thúc dục Ly Địa Thánh Quang Kỳ, chỉ thấy đại kỳ trải rộng ra, khôn cùng Thần Ma Thánh Hỏa xông ra, quanh thân chu vi mấy ngàn dặm hết thảy hóa thành một biển lửa, vô số Hỏa Long Hỏa Phượng bay múa đầy trời, lại từ trong lửa sinh ra vô số Thiên Thần, theo diệt theo sinh, vô cùng vô tận, hướng đông đảo kiếm quang ngăn trở!
Cùng lúc đó, Huyền thai kim nhân toàn lực luyện hóa trận pháp đầu mối của Đãng Ma Kiếm, mưu cầu ở trước lúc kiếm quang cắt toái hắn luyện hóa Đãng Ma Kiếm.
Mà vào lúc này, hai người Bàng Phi cùng Quý Phong nghiến răng nghiến lợi, toàn lực thúc dục Trấn Ma Kiếm cùng Tru Ma Kiếm, đang muốn bổ ra càng nhiều kiếm quang, đem Giang Nam cắn nát, đột nhiên Kiếm Cốc rung chuyển, một cổ thần uy hạo hạo đãng đãng đột nhiên tràn vào.
Oanh!
Hư không đột nhiên hé ra, vô số thần hỏa từ trong hư không xông ra, nhô lên cao hóa thành một vòng nắng gắt, mà sau thần hỏa, là một ổ chim khổng lồ, phía trên kim rạ là một viên Kim Ô chi noãn to lớn.
Tiếp theo, một tòa Thần Điện ầm ầm từ hư không lao ra, trực tiếp từ trên cao rớt xuống, Bàng Phi mới vừa giơ Trấn Ma Kiếm lên, đang muốn ngăn cản, vậy mà trực tiếp bị đè, ép tới nát bấy, ngay cả thần tính cũng không có chạy trốn, bị thần hỏa đốt cháy sạch sẽ!
- Lão tổ!
Yêu Hoàng vừa mừng vừa sợ kêu lớn.
Thái Dương Thần Điện này đè chết Bàng Phi, lập tức bay lên, hướng Quý Phong trên một tòa Thần Sơn khác đánh tới!
Quý Phong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng thu Tru Ma Kiếm, bay lên trời hướng ngoài cốc điên cuồng bay đi, Thái Dương Thần Điện đuổi tận cùng không buông, tốc độ cực nhanh, bất quá Quý Phong khống chế Tru Ma Kiếm tốc độ cũng không chậm, trong nháy mắt liền tới cốc khẩu Kiếm Cốc.
Hắn đang muốn chạy trốn, nhưng vào lúc này, chỉ thấy ngoài cốc đột nhiên một đạo kiếm quang như dải lụa màu xanh thoáng hiện, như sấm như điện, ở giữa không trung tán loạn, Quý Phong mang kiếm ngăn chặn, đột nhiên chia năm xẻ bảy, thi thể toái đầy đất!
- Bọ ngựa rình ve, Hoàng tước tại hậu, Tru Ma Kiếm thuộc về ta!
Ứng Vô Song thu Tru Ma Kiếm, hì hì cười nói.
Nàng xem nhìn Tổ Long Kiếm, chỉ thấy Tổ Long Kiếm mới vừa cùng Tru Ma Kiếm va chạm một chút, thần minh chi bảo này liền xuất hiện một lỗ thủng nho nhỏ, trong lòng lại càng cả kinh.
Hư không như cũ hé ra, trong Kim Ô chi noãn kia truyền đến thanh âm của Yêu Thần:
- Vô Song quận chúa, đem kiếm để xuống, ba thần kiếm này chính là cố nhân của ta luyện, lý nên thuộc về ta sở hữu!
Ứng Vô Song đem Tru Ma Kiếm để trong Tử Phủ, cười lạnh nói:
- Yêu Thần, lời này của ngươi lừa gạt ngoại nhân cũng thôi, ta lấy được thứ gì, ngươi mơ tưởng để cho ta phun ra!
Yêu Thần hừ lạnh một tiếng, cũng không dám quá đáng, chỉ thấy Thái Dương Thần Điện đột nhiên nhất chuyển, hướng Ngự Thiên Đạo Chung trên trung ương Thần Sơn hung hăng đánh tới:
- Quận chúa, Tru Ma Kiếm có thể cho ngươi, bất quá thanh Đãng Ma Kiếm này, nhất định phải rơi vào trong tay của ta!
Hôm nay Bàng Phi cùng Quý Phong đã chết, Thần Binh Thối Luyện Đại Trận cũng mất đi khống chế, đã không có Thần Binh Thối Luyện Đại Trận uy hiếp, những pháp bảo trôi nổi ở giữa không trung kia giờ phút này cũng rốt cục rơi xuống.
Giờ phút này, Ngô Đồng thần thụ chỉ còn lại có một thân cây tàn phá không chịu nổi, mà Quỳ Ngưu thần cổ cũng trở nên thiên sang bách khổng, vô cùng thê thảm, hai đại pháp bảo này vốn là một trong vài món pháp bảo cường đại nhất Nguyên Giới, nhưng mà giờ phút này lưu lại uy năng, ngay cả trấn giáo chi bảo cũng không bằng.
Chỉ có Huyền Nguyên Đỉnh cùng Thần Vương kiếm của Giang Nam, như trước lông tóc không tổn hao gì, bảo trì trạng thái toàn thịnh, hơn nữa trải qua phen rèn luyện này, uy năng hai bộ pháp bảo kia đều rất có tăng lên!
Bất quá, một kiện pháp bảo khác của Giang Nam, Huyền Nguyên Thánh Thủy kỳ liền không có may mắn như vậy, tuy Huyền Nguyên Thánh Thủy kỳ gia nhập trận pháp bảo hỗn chiến này thời gian ngắn ngủi, nhưng mà mặt cờ cũng rách nát không chịu nổi, uy năng hao tổn gần nửa!
Cũng may, mặt đại kỳ này như trước bảo tồn nguyên vẹn, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, đợi một thời gian, tất nhiên có thể khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Trừ lần đó ra, còn có một bộ pháp bảo ở sau khi Bàng Phi chết, từ trong không gian Tử Phủ của hắn rớt xuống, là vô số thần kim luyện chế thành một mảnh xiềng xích dài hẹp, những xiềng xích này cộng đồng xây dựng thành trấn ma đại trận, uy năng bản thân thần trận phát ra, phiêu phù ở giữa không trung.
Về phần hai người Long Hoàng, Phượng Hoàng, thì chỉ còn lại có một hơi kéo mệnh.
Cạch....
Thái Dương thần điện rốt cục đánh lên Ngự Thiên Đạo Chung, tại chỗ đem khẩu chuông lớn này đâm cho nghiêng nghiêng bay lên, bên trong vết rách hư không, Yêu Thần mừng rỡ trong lòng, một cổ pháp lực mênh mông cuồn cuộn truyền đến, vô số đạo tắc từ bên trong Kim Ô chi noãn truyền ra, hóa thành một cái đại thủ, hướng thanh Đãng Ma Kiếm này chộp tới!
Tuy hắn như trước chưa từng xuất thế, nhưng mà pháp lực lại cường hoành đến khủng bố, cùng Thái Hoàng và Tịch Ứng Tình chiến một trận năm đó không kém bao nhiêu, trực tiếp đả thông không gian trung tâm mặt trời cùng Nguyên Giới chủ tinh!
Cách xa nhau không biết bao nhiêu ức dặm không gian, trực tiếp bị kéo đến trước mặt, để cho pháp lực của hắn có thể không kiêng nể gì cả thi triển ra!
- Nếu là nói như vậy, ta chẳng phải thành Thái Dương sao?
Mặc dù Giang Nam bị vô ảnh kiếm khí đánh trúng, nhưng vẫn có chút xuất thần, âm thầm thầm nghĩ:
- Này là tráng quan bực nào?
Tốc độ của hắn quá chậm, kiếm quang của Trấn Ma Kiếm cũng rất mau đuổi theo hắn.
Một kiếm bổ vào trên cổ của hắn, một kiếm này uy lực mạnh hơn. Trực tiếp cắt ra da cổ cùng huyết nhục của hắn, kiếm quang sinh sôi khảm tận xương!
Nếu không phải đạo kiếm quang này, trải qua Ngự Thiên Đạo Chung tước nhược, thế tất uy lực mạnh hơn!
Uy lực Trấn Ma Kiếm vốn là trên ở Tru Ma Kiếm, mà Tru Ma Kiếm qua lại vô tích, làm cho người ta khó lòng phòng bị, hai đại thần kiếm này đều có được chỗ độc đáo.
- Chỉ là hai đạo kiếm quang, chỉ có thể thương tổn được ta, còn không cách nào lấy tính mạng của ta!
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, Huyền thai kim nhân vào lúc này rốt cuộc tìm được trụ cột trong trận pháp của Đãng Ma Kiếm, đang muốn luyện hóa, đột nhiên chỉ nghe Ngự Thiên Đạo Chung chấn động kịch liệt, Giang Nam vội ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên vách chuông từng đạo kiếm quang chui đi vào, rõ ràng đạt hơn ba mươi đạo!
Đây là kiếm quang của Trấn Ma Kiếm, kiếm quang vô hình của Tru Ma Kiếm còn không biết có bao nhiêu!
- Lần này là có thể muốn tánh mạng của ta...
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, lập tức toàn lực thúc dục Ly Địa Thánh Quang Kỳ, chỉ thấy đại kỳ trải rộng ra, khôn cùng Thần Ma Thánh Hỏa xông ra, quanh thân chu vi mấy ngàn dặm hết thảy hóa thành một biển lửa, vô số Hỏa Long Hỏa Phượng bay múa đầy trời, lại từ trong lửa sinh ra vô số Thiên Thần, theo diệt theo sinh, vô cùng vô tận, hướng đông đảo kiếm quang ngăn trở!
Cùng lúc đó, Huyền thai kim nhân toàn lực luyện hóa trận pháp đầu mối của Đãng Ma Kiếm, mưu cầu ở trước lúc kiếm quang cắt toái hắn luyện hóa Đãng Ma Kiếm.
Mà vào lúc này, hai người Bàng Phi cùng Quý Phong nghiến răng nghiến lợi, toàn lực thúc dục Trấn Ma Kiếm cùng Tru Ma Kiếm, đang muốn bổ ra càng nhiều kiếm quang, đem Giang Nam cắn nát, đột nhiên Kiếm Cốc rung chuyển, một cổ thần uy hạo hạo đãng đãng đột nhiên tràn vào.
Oanh!
Hư không đột nhiên hé ra, vô số thần hỏa từ trong hư không xông ra, nhô lên cao hóa thành một vòng nắng gắt, mà sau thần hỏa, là một ổ chim khổng lồ, phía trên kim rạ là một viên Kim Ô chi noãn to lớn.
Tiếp theo, một tòa Thần Điện ầm ầm từ hư không lao ra, trực tiếp từ trên cao rớt xuống, Bàng Phi mới vừa giơ Trấn Ma Kiếm lên, đang muốn ngăn cản, vậy mà trực tiếp bị đè, ép tới nát bấy, ngay cả thần tính cũng không có chạy trốn, bị thần hỏa đốt cháy sạch sẽ!
- Lão tổ!
Yêu Hoàng vừa mừng vừa sợ kêu lớn.
Thái Dương Thần Điện này đè chết Bàng Phi, lập tức bay lên, hướng Quý Phong trên một tòa Thần Sơn khác đánh tới!
Quý Phong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng thu Tru Ma Kiếm, bay lên trời hướng ngoài cốc điên cuồng bay đi, Thái Dương Thần Điện đuổi tận cùng không buông, tốc độ cực nhanh, bất quá Quý Phong khống chế Tru Ma Kiếm tốc độ cũng không chậm, trong nháy mắt liền tới cốc khẩu Kiếm Cốc.
Hắn đang muốn chạy trốn, nhưng vào lúc này, chỉ thấy ngoài cốc đột nhiên một đạo kiếm quang như dải lụa màu xanh thoáng hiện, như sấm như điện, ở giữa không trung tán loạn, Quý Phong mang kiếm ngăn chặn, đột nhiên chia năm xẻ bảy, thi thể toái đầy đất!
- Bọ ngựa rình ve, Hoàng tước tại hậu, Tru Ma Kiếm thuộc về ta!
Ứng Vô Song thu Tru Ma Kiếm, hì hì cười nói.
Nàng xem nhìn Tổ Long Kiếm, chỉ thấy Tổ Long Kiếm mới vừa cùng Tru Ma Kiếm va chạm một chút, thần minh chi bảo này liền xuất hiện một lỗ thủng nho nhỏ, trong lòng lại càng cả kinh.
Hư không như cũ hé ra, trong Kim Ô chi noãn kia truyền đến thanh âm của Yêu Thần:
- Vô Song quận chúa, đem kiếm để xuống, ba thần kiếm này chính là cố nhân của ta luyện, lý nên thuộc về ta sở hữu!
Ứng Vô Song đem Tru Ma Kiếm để trong Tử Phủ, cười lạnh nói:
- Yêu Thần, lời này của ngươi lừa gạt ngoại nhân cũng thôi, ta lấy được thứ gì, ngươi mơ tưởng để cho ta phun ra!
Yêu Thần hừ lạnh một tiếng, cũng không dám quá đáng, chỉ thấy Thái Dương Thần Điện đột nhiên nhất chuyển, hướng Ngự Thiên Đạo Chung trên trung ương Thần Sơn hung hăng đánh tới:
- Quận chúa, Tru Ma Kiếm có thể cho ngươi, bất quá thanh Đãng Ma Kiếm này, nhất định phải rơi vào trong tay của ta!
Hôm nay Bàng Phi cùng Quý Phong đã chết, Thần Binh Thối Luyện Đại Trận cũng mất đi khống chế, đã không có Thần Binh Thối Luyện Đại Trận uy hiếp, những pháp bảo trôi nổi ở giữa không trung kia giờ phút này cũng rốt cục rơi xuống.
Giờ phút này, Ngô Đồng thần thụ chỉ còn lại có một thân cây tàn phá không chịu nổi, mà Quỳ Ngưu thần cổ cũng trở nên thiên sang bách khổng, vô cùng thê thảm, hai đại pháp bảo này vốn là một trong vài món pháp bảo cường đại nhất Nguyên Giới, nhưng mà giờ phút này lưu lại uy năng, ngay cả trấn giáo chi bảo cũng không bằng.
Chỉ có Huyền Nguyên Đỉnh cùng Thần Vương kiếm của Giang Nam, như trước lông tóc không tổn hao gì, bảo trì trạng thái toàn thịnh, hơn nữa trải qua phen rèn luyện này, uy năng hai bộ pháp bảo kia đều rất có tăng lên!
Bất quá, một kiện pháp bảo khác của Giang Nam, Huyền Nguyên Thánh Thủy kỳ liền không có may mắn như vậy, tuy Huyền Nguyên Thánh Thủy kỳ gia nhập trận pháp bảo hỗn chiến này thời gian ngắn ngủi, nhưng mà mặt cờ cũng rách nát không chịu nổi, uy năng hao tổn gần nửa!
Cũng may, mặt đại kỳ này như trước bảo tồn nguyên vẹn, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, đợi một thời gian, tất nhiên có thể khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Trừ lần đó ra, còn có một bộ pháp bảo ở sau khi Bàng Phi chết, từ trong không gian Tử Phủ của hắn rớt xuống, là vô số thần kim luyện chế thành một mảnh xiềng xích dài hẹp, những xiềng xích này cộng đồng xây dựng thành trấn ma đại trận, uy năng bản thân thần trận phát ra, phiêu phù ở giữa không trung.
Về phần hai người Long Hoàng, Phượng Hoàng, thì chỉ còn lại có một hơi kéo mệnh.
Cạch....
Thái Dương thần điện rốt cục đánh lên Ngự Thiên Đạo Chung, tại chỗ đem khẩu chuông lớn này đâm cho nghiêng nghiêng bay lên, bên trong vết rách hư không, Yêu Thần mừng rỡ trong lòng, một cổ pháp lực mênh mông cuồn cuộn truyền đến, vô số đạo tắc từ bên trong Kim Ô chi noãn truyền ra, hóa thành một cái đại thủ, hướng thanh Đãng Ma Kiếm này chộp tới!
Tuy hắn như trước chưa từng xuất thế, nhưng mà pháp lực lại cường hoành đến khủng bố, cùng Thái Hoàng và Tịch Ứng Tình chiến một trận năm đó không kém bao nhiêu, trực tiếp đả thông không gian trung tâm mặt trời cùng Nguyên Giới chủ tinh!
Cách xa nhau không biết bao nhiêu ức dặm không gian, trực tiếp bị kéo đến trước mặt, để cho pháp lực của hắn có thể không kiêng nể gì cả thi triển ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.