Đế Tôn

Chương 1793: Chẳng biết hươu chết về tay ai. (2)

Trạch Trư

18/11/2014

Lại qua một năm thời gian, dần dần tiếp cận thời gian Tiên Hồ Lô thành thục, mà vào lúc này, Giang Nam đệ chín tiên đạo đã bắt đầu bao hàm dục, xây dựng, Tiên Hồ Lô cũng càng ngày càng thành thục, ở trên giàn dây hồ lô lay động bất định, tựa hồ tùy thời có thể tróc ra.

Ngày hôm đó, Đạo Vương đột nhiên đứng dậy nói:

- Sư đệ, ta muốn đi.

Giang Nam ở chỗ này bế quan chín năm, nghe vậy trong nội tâm cả kinh, vội vàng đứng lên nói:

- Sư huynh, không thể đợi mấy ngày sao? Mấy ngày nữa, Hồ Thiên lão sư liền muốn trọng sinh, ngươi không muốn gặp lại hắn một lần sao?

- Ta xấu hổ với hắn, không mặt mũi nào gặp lại lão sư.

Đạo Vương lạnh nhạt nói:

- Một trận chiến này, rất trọng yếu, ta lẻ loi một mình, khó có thể thủ thắng, phải đi tìm một chiến hữu.

Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, thốt ra nói:

- Huyền Hoàng lão tổ?

- Ta cùng với hắn, rất lâu chưa từng sóng vai đánh một trận!

Đạo Vương quay người rời đi.

Giang Nam suy tư một lát, có chút chần chờ, Hồ Thiên sắp trọng sinh, bất quá Đạo Vương đi ra, chỉ sợ ôm tín niệm đánh một trận tử chiến, mà hắn lại thoát thân không ra.

Đột nhiên, một Thiên thần cao giọng quát:

- Đông Cực đại đế giá lâm!

Trong lòng Giang Nam chấn động, vội vàng nghênh đón, chỉ thấy Giang Tuyết suất lĩnh rất nhiều nữ thần quan đi vào hậu hoa viên Chư Thiên phủ, phất tay để cho rất nhiều nữ thần quan thối lui, tỷ đệ hai người sóng vai mà đi, đi vào trước tiên đằng.

- Hồ Thiên lão sư còn chưa trọng sinh đến thế gian sao?

Giang Tuyết nhìn về phía tiên đằng, có chút thất vọng, thở dài nói:

- Cơ hội phi tiên đã gần đến, ngay ở mấy ngày gần đây, Hồ Thiên lão sư chỉ sợ là cản không nổi tràng diện to lớn này.

Giang Nam suy tư một lát nói:



- Tỷ tỷ, ngươi cũng ý định ly khai La Thiên, tham dự trận chiến này?

- Một trận chiến này, là chính thống chi tranh, là một trận chiến cuối cùng của hạo kiếp, ta cũng không thể thoát thân ra bên ngoài sự tình.

Giang Tuyết buồn bả nói:

- Tử Xuyên, trận chiến này muốn định Chư Thiên chính thống hoặc là Địa Ngục chính thống, chư hoàng chư đế, tất nhiên muốn đích thân lịch kiếp, mới có hi vọng chứng đạo thành tiên, khiêu thoát ra ngoài. Trường hạo kiếp này, là thời cơ ngươi chứng đế tốt nhất, Thiên Đạo cũng sẽ không rảnh công kích ngươi, chỉ là cơ hội phi tiên trong trường hạo kiếp này, ngươi vô duyên chia sẻ...

Giang Nam gật đầu, tỷ đệ hai người sóng vai mà đứng, đột nhiên, trong La Thiên truyền đến chấn động kịch liệt, vô số đại đạo hiển hiện, Thiên Đạo cộng minh, thiên hoa từ trên trời giáng xuống, anh hồng đầy trời.

Đạo âm hưởng lên, ý cảnh xa xưa mà sâu xa, đây là có người chứng Hoàng Đạo Cực Cảnh!

Trong La Thiên hư không, không chỉ một đầu Hoàng Đạo hiện ra, đầu đầu Hoàng Đạo như rồng, chấn động không ngớt, cùng La Thiên Thiên Đạo tương dung, Thần Quang như là Yên Hoa sáng chói, vạn đạo tề minh, chung chủ Hoàng Đạo!

Đột nhiên, lại có vài chục đạo Hoàng Đạo hiển hiện, dĩ nhiên là tôn Thần Đế thứ hai chứng đạo Hoàng Đạo Cực Cảnh!

Sau đó, lại là hơn mười đạo Hoàng Đạo xông lên La Thiên, đệ tam tôn Thần Đế bắt đầu trùng kích Hoàng Đạo Cực Cảnh!

Tiếp theo là thứ tư, thứ năm...

Trước trước sau sau, có tất cả bảy Thần Đế, tại La Thiên chung chứng Hoàng Đạo Cực Cảnh, đem Hoàng Đạo bản thân ký thác vào bên trong La Thiên Thiên Đạo!

Loại tràng diện này là đồ sộ bực nào, bao la hạng gì!

Hoàng Đạo cực uy trầm trọng từ phía trên La Thiên tràn ngập xuống, trấn áp Chư Thiên, trấn áp vạn giới, thậm chí để cho trong từng tòa thế giới của Địa Ngục vạn giới, ngôi sao lắc lư, thậm chí để cho Minh Hải lật lên sóng cồn ngập trời!

- Thông U đạo hữu bảy đế, rốt cục muốn chứng đạo Hoàng Đạo Cực Cảnh rồi!

Trong lòng Giang Nam rung động, bảy Thần Đế cùng một chỗ chứng Hoàng Đạo Cực Cảnh, loại tràng diện này, từ xưa đến nay đều chưa từng có, nhưng ở trong đại kiếp lại đã xảy ra, đây là hạo kiếp chi thế, đây là đại tranh chi thế, nhân kiệt 5480 vạn năm qua, tranh giành độ ở kiếp này!

Mà vào lúc này, ở bên trong Địa Ngục vạn giới, một cổ Hoàng Đạo cực uy phóng lên trời, cái kia là khí tức của địa ngục chư hoàng, bảy đế chứng đạo Hoàng Đạo Cực Cảnh, Hoàng Đạo cực uy áp hướng Địa Ngục, Địa Ngục chư hoàng tự nhiên không thể dễ dàng tha thứ, bởi vậy từng người phóng thích khí tức đối kháng!

Loại đối kháng này, tựa hồ biểu thị một trận chiến cuối cùng đã đến!

Một trận chiến này, chắc chắn chung kết một thời đại, nghênh đón thời đại mới khác chấn động nhân tâm!

Lúc này, trong đầu chư hoàng địa ngục, cơ hồ đồng thời truyền ra một thanh âm cổ xưa:



- Một trận chiến cuối cùng đã đến, chư quân, phóng thích

Minh Hải Vạn Ngục Ấn đi.

Ầm ầm...

Ầm ầm...

Minh Hải mênh mông bao la bát ngát kịch liệt quay cuồng, Địa Ngục nguyên vẹn thiên đạo chí bảo, Minh Hải Vạn Ngục Ấn từ trên biển từ từ bay lên, bị Địa Ngục chư hoàng thúc dục, uy năng Thiên Đạo không gì so sánh nổi phát ra, để cho khí tức chư hoàng cũng bị che dấu xuống!

Mà tại thời khắc này, khắp Chư Thiên vạn giới nơi nơi đều vang lên thanh âm của Đạo Vương, chấn động vũ trụ hư không:

- Huyền Hoàng đạo hữu, một trận chiến này, ngươi còn có thể lại trốn ở đó sao?

Hai đạo kim quang từ bên trong tan vỡ chi địa Bỉ Ngạn thế giới bắn ra, Huyền Hoàng lão tổ đứng trên Bỉ Ngạn kim kiều, quần áo phần phật, lưỡng đạo kim quang kia đúng là hai con ngươi của hắn.

- Hoằng Tổ đạo hữu, đa tạ ngươi trong khoảng thời gian này thu lưu.

Huyền Hoàng lão tổ phất tay, Trấn Tiên Đỉnh bay về phía Bỉ Ngạn tiên đình nói:

- Đạo hữu, một kiện thiên đạo chí bảo cuối cùng ở lại chỗ này, mượn Bỉ Ngạn dư uy trấn áp, không thể để cho nó rơi vào tay Thái Hoàng. Ta muốn giải phóng chiến lực, cùng Đạo Vương sóng vai chiến một trận!

Hắn thấp giọng cười nói:

- Năm ngàn bốn trăm vạn năm, ta cho rằng ta huyết đã lạnh, chưa từng nghĩ hôm nay, nó lại để cho ta tìm được cảm giác lúc tuổi còn trẻ... Cùng Đạo Vương sóng vai chiến một trận, ta chờ mong đã lâu rồi!

- Một trận chiến cuối cùng, rốt cuộc đã tới...

Trên một tòa tế đàn cự đại, Thần Thạch tiên thai hóa thành một nam tử tuổi còn trẻ bốn bề yên tĩnh ngồi ở trung ương, bên cạnh là Thiên Mẫu Thánh Hậu, Cực Nhạc lão tổ, Quang Vũ, Thái Hoàng lão tổ, trừ lần đó ra, còn có Thánh Hoàng, Trường Nhạc, Vị Ương ba vị Thần Đế.

Nam tử trẻ tuổi Tạo Hóa Huyền Tổ kia một thân tiên quang bốc hơi, tiên đạo tràn ngập, mỉm cười nói:

- Một trận chiến này, đến cùng chẳng biết hươu chết về tay ai...

- Một trận chiến này, lúc này lấy Thái Hoàng đạo hữu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!

Cực Nhạc lão tổ cười nói:

- Thái Hoàng lão tổ khống chế bát đại Thiên Đạo chi bảo, trước mắt chỉ có Trấn Tiên Đỉnh chưa đến tay, chỉ cần Trấn Tiên Đỉnh đến tay, sau đó chiếm đoạt Địa Ngục thiên đạo chí bảo Minh Hải Vạn Ngục Ấn, Thái Hoàng lão tổ là Chư Thiên vạn giới cùng Địa Ngục vạn giới đệ nhất nhân, mà chúng ta cũng có thể thừa cơ siêu thoát mà đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook