Đế Tôn

Chương 242: Chiến lực toàn bộ triển khai

Trạch Trư

15/06/2014

Loại cảm giác bị thất bại này để cho hắn không cách nào thừa nhận, rõ ràng tu luyện tâm pháp rất cao, rõ ràng là kỳ tài ngút trời, rõ ràng là tuyệt đỉnh cao thủ trẻ tuổi mà vô số người ngưỡng mộ, nhưng mà ở trước mặt nữ nhân này, lại hết thảy không có đất dụng võ.

- Cảnh giới cao thâm, bao quát cảnh giới cấp thấp chiến đấu liền thấy rõ, rõ ràng có thể thấy được, nhất định là cảnh giới của nàng so với ta cao, cho nên mới có thể chống lại được ta!

Trong lòng của hắn không phục, thầm nghĩ.

Lạc Hoa Âm bức lui Cận Đông Lưu, đi về hướng Tạo Hóa tiên đỉnh, bọn người Thần Tiềm cùng Thiên Yêu Thánh nữ lập tức đánh tới, hôm nay Lạc Hoa Âm đã là đối thủ cường đại nhất, bọn hắn không thể không cẩn thận phòng bị, miễn cho bị Lạc Hoa Âm cướp đi tiên đỉnh.

Hơn mười vị cường giả liên thủ, hơn nữa Cận Đông Lưu, cổ thế lực này không thể bảo là không cường hoành.

- Chúng ta nên xuất thủ rồi!

Phía dưới, Phong Mãn Lâu nhìn đến đây, lúc này bay lên trời, cùng rất nhiều đệ tử, trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông, gào thét hướng tiên đỉnh phóng đi, trầm giọng quát:

- Cao thấp Thánh tông ta, cần phải đồng tâm, trợ giúp Lạc sư thúc đoạt được tiên đỉnh, nếu có tư tâm, thiên lôi đánh xuống!

Lại vào lúc này, chỉ nghe từng tiếng cười to truyền đến, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn, ở chỗ sâu trong ma khí, một cái ống trúc cự đại hiện ra, bốn mươi chín cây thăm bằng trúc bay ra, hóa thành một thanh Cự Kiếm, boong boong chấn minh, hướng Lạc Hoa Âm chém tới, ngăn trở Lạc Hoa Âm cướp lấy Tạo Hóa tiên đỉnh!

Lại có một khôi ngô Đại Hán đi nhanh vượt qua ra, cầm trong tay một bả to đến hư không tưởng nổi búa, vung đại búa một tiếng ầm vang hướng Lạc Hoa Âm bổ tới!

Hai người này thực lực vô cùng hồ đồ hậu, vậy mà so Thần Tiềm, Cận Đông Lưu cái kia các loại tuổi trẻ cường giả không kém chút nào, càng là tế lên pháp bảo của mình, uy lực kinh người!

- Bách Dục Thí Thần Cốc nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ, các ngươi cũng muốn hướng ta ra tay?

Lạc Hoa Âm hừ lạnh một tiếng, cả giận nói.

Đại Hán cầm búa kia ha ha cười nói:

- Nữ ma đầu, đại ca cho ngươi làm Nhị đương gia, chẳng phải là chiếm vị trí của ta, ta không phục ngươi, khẳng định phải cùng ngươi đọ sức một hồi!

Thiên Cơ tú sĩ một tay nắm ống trúc lên, móc ngược mà xuống, ống trúc giống như lỗ đen, lực hút so với một tay áo toái Càn Khôn của Thần Tiềm còn muốn cường hoành hơn rất nhiều, cười nói:

- Tạo Hóa tiên đỉnh, người có đức thì được, nếu ta đạt được tiên đỉnh, ngồi trên bảo tọa Đại đương gia cũng có thể, Lạc sư tỷ đắc tội!

Lạc Hoa Âm mười ngón búng ra, kiếm khí tung hoành, đem Cự Phủ ngăn trở, trúc kiếm bắn bay, hừ lạnh nói:

- Tam ma khác tại sao không ra tay?

Hơn mười người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm đồng thời đánh tới, Thiên Cơ tú sĩ cười nói:

- Ba người bọn họ không muốn cùng đại ca tranh đoạt tiên đỉnh, bởi vậy không có ra tay. Bất quá Lạc sư tỷ, chúng ta những người này chẳng lẽ còn không đủ ngươi ứng phó sao?

Giang Nam không khỏi thay Lạc Hoa Âm đổ mồ hôi lạnh, những người vây công Lạc Hoa Âm này, không khỏi là cường giả bên trong cường giả, tinh anh trong tinh anh, nhiều cao thủ như vậy liên thủ đối phó nàng, để cho Giang Nam lo lắng không thôi.

- Các ngươi có nghe nói qua, Lạc Hoa Âm ta sợ qua quần ẩu chưa? Các ngươi đây là bức ta triển khai toàn bộ chiến lực!

Lạc Hoa Âm cười lạnh, đột nhiên đỉnh đầu vọt lên một đạo thanh khí, hóa thành một đạo thanh tuyền rầm rầm chảy ra, hình thành một hồ nước nho nhỏ, giữa hồ lá sen khai mở, ba đóa hoa sen màu hồng phấn sâu kín tách ra, chỉ thấy cánh hoa mở ra, bên trong hoa sen từng cái đứng một vị nữ tử, hình dung cùng Lạc Hoa Âm giống như đúc.

Một người con gái tế lên năm miếng kiếm hoàn, kiếm hoàn bay lên không, liền hóa thành đại Ngũ Hành Kiếm khí, tung hoành tích hạp. Nàng đầu đội Phượng trâm, búi tóc có chút lắc lư, liền gặp có Thải Phượng bay ra, cánh chim sãi rộng.

Một người con gái ma khí um tùm, so với nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ còn muốn nồng đậm, hiện ra pháp thiên chi thân, bên tai treo hai rắn lục dài đến gần dặm, ba đầu sáu tay, sáu cánh tay từng người bắt lấy một kiện pháp bảo, sáu kiện pháp bảo này thình lình đều là bảo vật mà Lạc Hoa Âm tự luyện chế, cùng tâm pháp của nàng tương dung, uy năng vô cùng cường đại.

Mà đổi thành một người con gái khác thì đầu sinh Long Giác, khắp cả người Long Lân, giống như một Long Nữ, thời điểm quát tháo liền có rồng ngâm, so với Âm Ba công kích của Thiên Long Bát Âm còn muốn cường hoành hơn!

Long Nữ hai tay mang theo một chuỗi Kim Linh, lắc lư tầm đó, liền gặp Kim Linh hóa thành từng ngụm Kim Chung, có mười hai khẩu, mỗi một ngụm Kim Chung là Thiên Long Bát Âm Chung, nhưng uy năng so với Thiên Long Bát Âm Chung trong tay Giang Nam cường đại hơn mấy chục lần!



Ba nữ tử này cơ hồ vũ trang đến tận răng, hơn nữa pháp bảo làm cho người tức lộn ruột!

Tam Thánh Kinh, Atula ma kinh, Thiên Long Sất Trá Chân Kinh!

Để cho người sợ hãi nhất là Tam Thánh Kinh, rõ ràng lại để cho Lạc Hoa Âm luyện thành Tam đại hóa thân, mỗi một hóa thân đều cực kỳ cường đại.

- Thiên Long Sất Trá Chân Kinh nhất định là sư tôn được từ Huyền Đô Thất Bảo lâm! Ta được đến Thiên Long Bát Âm, cùng Thiên Long Sất Trá Chân Kinh là một đường đi, hẳn là một môn thần thông bên trong Thiên Long Sất Trá Chân Kinh!

Giang Nam tại hạ phương nhìn lại, biết công pháp này của sư tôn, là lấy Tam Thánh Kinh làm chủ, một hóa thân chuyên tu Thiên Long Sất Trá Chân Kinh, một hóa thân tu luyện Atula ma kinh, luyện thành ba đầu sáu tay, còn có một hóa thân tu luyện đại Ngũ Hành Kiếm khí!

Mấu chốt nhất chính là, nữ nhân này lấy tới pháp bảo thật sự quá nhiều, còn luyện cho mình mười hai khẩu Thiên Long Bát Âm Chung, đều tăng lên tới Thần phủ chi bảo đỉnh phong!

- Biến thái, khó trách sư tôn ta làm nhiều việc ác, nhưng như cũ có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật, tuy cừu địch khắp thiên hạ nhưng như cũ sống được vô cùng khoái hoạt, đến bây giờ đều không có bị người đánh chết.

Bất quá, mặc dù là Lạc Hoa Âm biến thái như thế, nhưng dưới nhiều cường giả vây công, cũng không có thể thắng được, chỉ có thể duy trì không thắng không bại.

Bọn người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Thiên Yêu Thánh nữ chính là nhân vật kiệt xuất nhất bên trong trẻ tuổi, bọn người nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ, Triêu Thánh Tông Phó Duyên Tông càng là trụ cột bên trong thế hệ trước, chính trực tráng niên, lâm vào những người này vây công, coi như là chưởng giáo Chí Tôn tất cả đại giáo phái cầm trấn giáo chi bảo trong tay đến, cũng muốn vô cùng đau đầu.

Bọn người Phong Mãn Lâu xông lên, thay Lạc Hoa Âm ngăn Phó Duyên Tông lại, nhưng cũng như muối bỏ biển, không quan hệ đại cục, không thể hình thành ưu thế tính áp đảo.

Lạc Hoa Âm tuy là người trong nghề quần ẩu, giỏi về kéo bè kéo lũ đánh nhau, nhưng mà cũng không cách nào phá tan mọi người phong tỏa, tiếp cận tiên đỉnh.

- Thái Hoàng, ngươi không xuất hiện nữa, Quy Thiên Sầu liền muốn trước quy thiên rồi.

Mặt quỷ nam tử cười ha ha, đột nhiên nhất chỉ điểm đi, ở giữa mũi đao Kim Đao của Quy Thiên Sầu, chỉ thấy thanh Kim Đao này 'Rầm Ào Ào' một tiếng toái mất, lại không còn có gây dựng lại phục hồi như cũ.

Kim Đao của Quy Thiên Sầu nương theo hắn phát triển, vượt qua không biết bao nhiêu Nhật Nguyệt, từ khi hắn bước vào Thần thông cảnh, liền đã bắt đầu đem Kim Đao luyện thành Bảo Khí, về sau tu thành đạo đài luyện trở thành pháp bảo, một mực rèn luyện đến nay, sắp luyện thành Thiên Cung chi bảo.

Thanh Kim Đao này đã sớm bị hắn rèn luyện đến vô cùng chắc chắn, uy danh của hắn hôm nay, có một nửa công lao của Kim Đao.

Nhưng mà mặt quỷ nam tử chỉ dựa vào tu vi Thất Bảo đài cảnh, liền phá vỡ đạo vân mà hắn khắc ở bên trong Kim Đao, hủy diệt cấu tạo bên trong Kim Đao, một lần hành động đánh nát hắn, để cho cái kỳ bảo này không còn tồn tại!

Mặt quỷ nam tử mỉm cười, nhất chỉ kia điểm nát Kim Đao, cũng không có dừng lại, mà tiếp tục hướng mi tâm của Quy Thiên Sầu điểm đi. Nhất chỉ khẽ run lên, không biết bao nhiêu chủng thần thông tán phát ra, phong tỏa cao thấp tả hữu bốn phương tám hướng, để cho Quy Thiên Sầu không chỗ có thể trốn.

Ánh mắt của Quy Thiên Sầu lộ ra vẻ sợ hãi, loại sợ hãi này, chỉ có lúc hắn đối mặt Thái Hoàng lão tổ mới xuất hiện qua!

Đột nhiên, một cổ khí tức hạo hạo đãng đãng truyền đến, phảng phất có một thần minh từ trên chín tầng trời đến thế gian, thần thánh nghiêm túc và trang trọng, để cho người kính sợ, khiến người sợ hãi.

Nhất chỉ này của mặt quỷ nam tử cũng không có điểm xuống, quay đầu lại cười nói:

- Thái Hoàng, ngươi xem lâu như vậy, hôm nay nhìn ra nền móng của ta chưa?

Một thanh âm vô cùng già nua truyền đến, ầm ầm nói:

- Ta xác thực không có thể nhìn ra nền móng của ngươi, bất quá ngươi hẳn là người ta quen biết, nếu không sẽ không cần giấu diếm thân phận của mình?

Chỗ hư không của thanh âm kia, đột nhiên có chút nhộn nhạo, như là mặt hồ im im lặng lặng tạo nên rung động, sau đó chỗ đó chui ra một nụ hoa trắng noãn sắc, một đóa Tuyết Liên khoan thai tách ra, cánh hoa tầng tầng lớp lớp như là một tòa hoa cung.

Ở trong tích tắc Tuyết Liên kia tách ra, không trung lập tức vang lên thanh âm to rõ, thanh âm kia nổ vang, phảng phất hàng tỉ thanh âm đang tụng kinh, trình bày đại đạo trong thiên địa, để cho nhân tâm đầu không minh, thậm chí có một loại cảm xúc ngộ đạo.

Bên trong Tuyết Liên, một vị thiếu niên già nua chậm rãi đi ra, Tuyết Liên khép kín biến mất.

Nói hắn già nua, là vì hắn đầu đầy tóc bạc, thậm chí ngay cả lông mi chòm râu cũng là một mảnh ngân bạch, tìm không thấy một căn chỉ đen, nói hắn là thiếu niên, lại là vì da thịt của hắn giống như trẻ con, trắng noãn tinh tế tỉ mỉ, có một gương mặt giống như thiếu niên, không giống như là một Lão Nhân.

Hắn như là thiên thần hạ phàm, lúc đi tới, lại để cho người cảm thấy phảng phất là thần minh từ trong hư không đi tới.

Hắn là Thái Hoàng lão tổ, tồn tại cường đại nhất đương thời, được xưng gần với thần nhất!



- Bái kiến lão tổ!

Rất nhiều đệ tử trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông nhao nhao quỳ lạy, kêu lớn.

Mặc dù là cường giả như Quy Thiên Sầu, thân là sư đệ của Thái Hoàng, giờ phút này cũng quỳ lạy xuống.

Thái Hoàng lão tổ!

Ánh mắt của hắn hướng mặt quỷ nam tử xem ra, lộ ra vẻ nghi hoặc, nói khẽ:

- Ngươi một mực để cho ta đi ra, hẳn là ta và ngươi tầm đó có ân oán? Nếu có ân oán, ngươi đại khái có thể ở bên ngoài khiêu chiến ta, nhưng ngươi không có động thủ, nói rõ ngươi biết tu vi thực lực chính thức của ngươi không bằng ta, chỉ có đến trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, mới có nắm chắc hơn ta. Không biết ta nói có đúng hay không?

Mặt quỷ nam tử lẳng lặng nhìn hắn, đột nhiên cười nói:

- Thái Hoàng danh bất hư truyền, nếu ta thừa nhận, ngươi liền có thể đem thân phận chân thật của ta tập trung ở trong phạm vi nhất định, tra ra dấu vết để lại, sau đó tìm ra thân phận chân thật của ta. Kỳ thật, ta chỉ là muốn biết ở cùng cảnh giới, ta mạnh như thế nào mà thôi.

Thái Hoàng lão tổ chậm rãi đi tới, trong nháy mắt liền tới đến trên Thất Bảo đạo đài, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh kia đi đến, cười nói:

- Đã như vầy, ngươi liền tới ngăn cản ta a.

- Ta không cần ngăn cản ngươi?

Mặt quỷ nam tử cũng thẳng hướng Tạo Hóa tiên đỉnh đi đến, mỉm cười nói:

- Nói không chừng là ngươi ngăn cản ta, ngươi nói đúng hay không?

Hai người đều có nhòm ngó ngôi báu, trong lời nói dấu diếm lời nói sắc bén, ngươi tới ngăn cản ta, là ngươi tự nhận thấp hơn ta một bậc, tâm tình ở trong lúc vô hình liền rơi vào hạ phong.

Hai đại cao thủ cơ hồ đồng thời mở ra bước chân, rơi vào Tạo Hóa tiên đỉnh.

Tiên Đỉnh tứ phương bốn chân, tứ bình bát ổn, cao 1300 trượng, chiều rộng 950 trượng, dài một ngàn lẻ tám mươi trượng, nắp đỉnh đội lên, nam bắc riêng phần mình cứ phục một đầu thần thú, nhìn không ra là cái chủng loại gì.

Mà ở vách đỉnh thì khắc Nhật Nguyệt Tinh Thần, núi non sông ngòi, cùng với lâm lâm đủ loại dị thú. Ở bên trong đại đỉnh, xuống phía dưới nhìn lại, đầu tiên nhìn qua là tiên quang dày đặc, cùng đỉnh miệng ngang bằng, dưới tiên quang là Tinh Hà lấp lánh, nhật nguyệt Luân Hồi, dưới đất là một mảnh thiên địa mênh mông cùng hải dương, cùng cảnh trí của Huyền Đô Thất Bảo Lâm giống nhau như đúc, tựa như miệng đại đỉnh này có thể đem một mảnh thiên địa thu vào trong đỉnh.

Mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ đứng ở trên nắp đỉnh, cả hai xuống phía dưới nhìn lại, không khỏi than thở liên tục, Thái Hoàng lão tổ cười nói:

- Đỉnh dâng thế giới, không hổ là Tạo Hóa Tiên Kinh, chỉ đạo văn trong đỉnh, cũng đã vượt xa vô số công pháp.

- Phải a.

Mặt quỷ nam tử mỉm cười, trên mặt cũng đi theo mỉm cười, rất là quỷ dị nói:

- Đại đỉnh này không hỗ có tên tạo hóa, Tạo Hóa Tiên Ông cũng không hổ là viễn cổ Tiên Ma.

Thái Hoàng lão tổ dằng dặc nói:

- Ngươi là kỳ tài ngút trời, thế gian hiếm thấy, mấy ngàn năm qua mới xuất hiện một hai, thật không nghĩ hiện tại liền đưa ngươi lên đường.

Mặt quỷ nam tử ha hả cười nói:

- Thái Hoàng tiền bối, ngươi chiếm lấy đệ nhất bảo tọa đã có ngàn năm, ngàn năm ngươi cũng chưa từng thành tựu bài vị, có thể nói là ngồi không ăn bám, sao không sớm một chút thối vị nhượng hiền?

Thân thể hai người bất động, nhưng trong cơ thể có chủng chủng đạo văn xông ra, hóa thành đủ loại Thần Thông, ở trên bầu trời Tạo Hóa Tiên Đỉnh kịch liệt trùng kích.

Ở địa phương Huyền Đô Thất Bảo Lâm này, cho dù là cường giả như bọn họ, tối đa cũng chỉ có thể đánh ra tu vi Thất Bảo Đài Cảnh, nhưng mà bọn hắn dùng Thần Thông, uy lực lại mạnh đến nổi đáng sợ, mạnh đến nổi kinh khủng, cho dù là những kỳ tài ngút trời Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu, Thiên Yêu Thánh Nữ kia, thấy bọn họ thi triển Thần Thông, cũng không khỏi biến sắc, tự thẹn không bằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook