Đế Tôn

Chương 560: Chính diện đối kháng Cận Đông Lưu. (2)

Trạch Trư

11/08/2014

Bởi vì bàn tay này của Cận Đông Lưu thật sự quá kinh khủng, một chưởng đánh tới, thôn phệ vạn vật, cho dù thân hình Giang Nam vô cùng to lớn, rơi vào bên trong bàn tay này, cũng muốn bị quấy đến nát bấy!

Bước thứ hai của Giang Nam còn chưa rơi xuống, thân thể cao lớn vậy mà đang không ngừng thu nhỏ lại, cốt cách, cơ bắp, mạch máu, kinh mạch, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, hết thảy đang không ngừng áp súc.

Pháp thiên tượng địa vốn là đem tất cả bộ vị của thân thể đều cực lớn hóa, để dung nạp lực lượng càng mạnh hơn nữa, càng nhiều pháp lực hơn nữa, bộc phát ra uy lực càng lớn, Giang Nam sử dụng pháp thiên tượng địa cũng là nguyên nhân này.

Nhưng mà hiện tại, hắn lại đem pháp thiên tượng địa biến thành cự nhân áp súc, đem lực lượng cùng pháp lực khổng lồ lúc pháp thiên tượng địa có được, hết thảy áp súc đến bên trong thân thể nhỏ hơn!

Sau khi áp súc lực lượng cùng pháp lực không có giảm nhỏ chút nào, ngược lại bởi vì lực lượng khổng lồ như thế tập trung ở bên trong thân thể nhỏ hơn, trở nên càng thêm tinh thuần, thuần túy, hơn nữa lực phòng ngự cũng muốn càng mạnh hơn nữa!

Lúc bước thứ hai của hắn rơi xuống, thân hình đã từ 300 trượng biến thành cao hai mươi trượng, đợi cho bước thứ ba rơi xuống, thân hình đã bị hắn áp súc đến chỉ có một trượng tám!

Trượng tám Thần Ma chi thể, ba mặt bát tí, cột sống như rồng, cốt cách như Giao Long quay quanh!

Lực lượng cùng pháp lực của hắn bị áp súc đến cực hạn, thân thể phòng ngự cũng đạt tới độ cao trước nay chưa có, máu trong trái tim của hắn, không gian trong từng huyết dịch thật nhỏ mở ra, một cổ pháp lực mênh mông lao ra!

- A a a a...

Giang Nam há miệng gào thét, khí thế dữ dằn bốc lên, lúc trước khí thế của hắn đã cực kỳ cường hoành, nhưng mà hiện tại, khí thế của hắn trọn vẹn lật ra tám lần!

- Thiên Phủ Trọng Lâu đại thần thông!

Hắn chém ra bốn quyền, bốn tòa Thiên Phủ Trọng Lâu đại thần thông cùng một chỗ hướng thủ chưởng của Cận Đông Lưu nện xuống!

Rầm rầm rầm oanh!

Bốn tiếng nổ lớn, lực lượng dữ dằn phảng phất muốn xé nát thương khung, sóng gió cực lớn từ trong tích tắc hai người va chạm bộc phát ra, đem hoàng sa phạm vi mấy trăm dặm phía dưới thoáng cái quét sạch không còn, bão cát khủng bố lôi cuốn lấy lôi đình hướng bốn phía lan tràn mà đi, gào thét hây hẩy, quét ngang hết thảy!



Bốn tòa Thiên Phủ Trọng Lâu ở trong nháy mắt va chạm này liền ầm ầm nát bấy, sau đó bốn nắm đấm của Giang Nam kẹp lấy lực lượng toàn thân, ngay ngắn hướng bàn tay của Cận Đông Lưu oánh tới!

Sắc mặt Cận Đông Lưu biến hóa, tâm niệm vừa động, chỉ nghe bá một tiếng, Thái Huyền đại trận đột nhiên triển khai, đạo vân bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, ổn định thân hình, Âm Dương nhị khí lưu chuyển, như là hai đầu Hắc Bạch Ngư cực lớn ở quanh thân hắn du động!

Rầm rầm rầm oanh!

Lại là bốn thanh âm kịch liệt truyền đến, Thái Huyền đại trận như là trên mặt hồ bình tĩnh quăng vào thiên thạch, gợn sóng kịch liệt chấn động, Cận Đông Lưu áo trắng phiêu khởi, cánh tay chấn động, khí huyết sôi trào, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc!

- Cận sư huynh, ta tiếp không được ngươi một chiêu sao?

Giang Nam cười ha ha, trượng tám Ma Thần chi thân vung lên bốn tay khác, lại là bốn đạo Thiên Phủ Trọng Lâu đại thần thông oanh xuống, bàn tay của Cận Đông Lưu bị đau, như là giật điện vội vàng rút về, lạnh lùng nói:

- Đã như vầy, như vậy liền cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của ta!

Bầu trời đột nhiên âm tối xuống, mây đen rậm rạp, Cận Đông Lưu tức giận, như là một Chiến Thần hàng lâm, khủng bố vô cùng, một chưởng hướng Giang Nam đập đi, Giang Nam lập tức chỉ cảm thấy mình phảng phất bị phiến thiên địa này bài xích, bị Thiên Đạo cô lập, chỉ có thể chờ đợi trời xanh hàng phạt, đem mình hủy diệt!

- Thái Dương thần hóa thân!

Giang Nam gầm lên, Thái Dương thần hóa thân đột nhiên cùng thân thể hắn tương dung, pháp lực lập tức tăng vọt lần nữa, Thái Dương thần hóa thân của hắn đã tu luyện tới Thất Bảo đài viên mãn, tiếp cận Thần Phủ cảnh giới, nhưng tu vi có thể so với Thần Phủ nhị trọng tam trọng cao thủ, cổ pháp lực này dung nhập thân thể Giang Nam, pháp lực của hắn cơ hồ gấp bội, ngang nhiên nghênh tiếp một chiêu thần thông này của Cận Đông Lưu!

Oanh...

Thân hình Cận Đông Lưu lung la lung lay, Thái Huyền đại trận quanh thân chấn động càng kịch liệt, hai cái âm dương ngư cơ hồ sụp đổ, trong nội tâm càng thêm khiếp sợ.

Mà Giang Nam thì bốn tay ngay ngắn đứt gãy, kêu rên một tiếng, thân hình bị chấn bay ngược mà ra, quay cuồng ra mấy trăm dặm!

- Chết a!

Trong mắt Cận Đông Lưu sát cơ đại tác, áo trắng lóe lên, sau một khắc liền đến nơi Giang Nam trụy lạc, thực lực Giang Nam tăng trưởng thật sự quá nhanh rồi, để cho hắn cảm giác được một loại nguy cơ trước nay chưa có.



Giang Nam chỉ dựa vào Huyền Đài cảnh liền có thể cùng hắn cứng rắn chống lại hai chiêu, như trước chưa từng bị hắn đánh chết, phải biết rằng lần thứ nhất lúc gặp được Giang Nam, chỉ là khí thế của hắn liền cơ hồ đem Giang Nam đập vụn, khi đó Giang Nam ở trước mặt hắn là một con sâu cái kiến, tiện tay cũng có thể bóp chết!

Mà bây giờ Giang Nam rõ ràng có thể cùng hắn chống lại hai chiêu, loại tiến bộ này thật sự quá lớn, nếu như Giang Nam phát triển đến cảnh giới cùng hắn cân bằng, hắn không thể tưởng tượng khi đó Giang Nam sẽ cường đại đến loại hoàn cảnh nào!

Hắn cúi người vọt tới, đột nhiên cảm giác được một cổ nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ, bề bộn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung một ngụm chảo đen lớn từ trên trời giáng xuống, cổ khí tức này ép tới mình không thở nổi!

- Đây là vật gì?

Cận Đông Lưu thất thanh nói, quanh thân đạo vân tuôn ra, hóa thành từng mặt đại kỳ bay phất phới, hắn dùng Đấu Pháp Thần Điển mô phỏng ra Loạn không đại trận, đại kỳ cuốn động, thân hình hắn lập tức biến mất không thấy gì nữa!

- Cận sư huynh, không tiễn.

Hắn bị Loạn không đại trận truyền đi trong nháy mắt, bên tai vang lên thanh âm của Giang Nam.

Đợi cho Cận Đông Lưu chạy về nơi đây, chỉ thấy nơi đây chỉ còn lại có cái bóng dáng của chảo đen lớn kia áp ra hố to, ở đâu còn có thể tìm được Giang Nam?

- Giang Tử Xuyên, ngươi đã phát triển đến loại tình trạng này sao?

Sắc mặt Cận Đông Lưu ngưng trọng, nói khẽ:

- Xem ra ngươi đợi không được năm mươi năm ước hẹn rồi, nhất định sẽ ở trong tương lai mười năm hai mươi năm liền tới tìm ta. Bất quá, ta sẽ không để cho ngươi sống đến lúc đó...

- Khụ khụ...

Giang Nam ngồi ở trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, không ngừng ho khan, thỉnh thoảng phun ra một ngụm máu bầm, Cận Đông Lưu cường đại, vượt ra khỏi dự liệu của hắn, cùng hắn đánh một trận, Cận Đông Lưu cũng không toàn lực ứng phó, điểm này hắn lòng dạ biết rõ.

Long tam thái tử có lá bài tẩy của mình, luyện hóa một pho tượng Thiên Cung cường giả làm thân ngoại hóa thân, Giang Nam thì có Thái Dương Thần hóa thân, Cận Đông Lưu thân là đương thời đệ nhất nhân, không thể nào không có lá bài tẩy của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook