Đế Tôn

Chương 2001: Chú.

Trạch Trư

29/04/2015

Theo thời gian chuyển dời, càng ngày càng nhiều Tiên Vương suất lĩnh chư Tiên đuổi tới đây, Đông Vân mười bốn châu, mười bốn Tiên Vương, Nam Chiên Cửu Châu, chín Tiên Vương, Tây Hoàn mười hai châu, mười hai Tiên Vương, hết thảy đều tới đây!

Trừ lần đó ra, Bắc phương Tiên hải mười chín châu chỉ có số ít mấy Tiên Vương trình diện. Bởi vì Tiên hải mười chín châu cách nơi đây quá xa, những Tiên Vương đó chỉ sợ còn không có được tin tức.

Về phần Tiên Quân của Tiên Đế Cung cùng Tiên Tôn Cung, lại không người nào đến đây.

Bất quá, Tiên Vương đã là Tiên giới Cự Vô Bá, nhiều Tiên Vương như vậy phủ xuống, có thể nói là một đại thịnh hội trước nay chưa có!

Mà vào lúc này, Giang Nam đã xâm nhập đến trong môn hộ, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy nơi này Thanh Sơn mịt mờ, sương trắng như tuyết, thỉnh thoảng có hắc phong cuồn cuộn từ chỗ sâu thổi qua, trong hắc phong khí tanh hôi nồng đậm vô cùng.

Hơn nữa, nơi này đối với Tiên đạo có áp chế thật lớn, quy tắc tràn ngập ở chỗ này là một loại cùng người khác bất đồng, cùng Tiên đạo tương khắc, cho dù là Giang Nam, cũng cảm giác được cực kỳ khó chịu.

- Thả ta xuống!

Nam Quách Minh bị hóa thành đồng nhân đột nhiên con ngươi chuyển động, trong miệng lên tiếng nói:

- Tiểu tử, lão phu coi như nhận thua, thả ta xuống!

Giang Nam đem lão giả này để xuống, nháy mắt mấy cái, chỉ thấy lão thỏ tử này tu vi thực lực đúng là rất kinh người, mặc dù bị gương đồng hóa thành đồng nhân, nhưng Tiên đạo trong cơ thể như cũ bồng bột vận chuyển, cùng màu xanh đồng chống lại, không có hoàn toàn bị đồng hóa.

Qua một lúc lâu, da thịt của vị lão tiên sinh này mới khôi phục màu sắc tầm thường, sống lại.

Giang Nam thấy hắn nhanh như vậy liền thanh trừ màu xanh đồng, cũng là bội phục không dứt, tán thán nói:

- Lão trượng quả nhiên pháp lực tinh thâm, tiểu đệ không kịp.

Ánh mắt của Nam Quách Minh không có thiện cảm theo dõi hắn, hừ lạnh nói:

- Lão phu quát tháo Tiên giới vài ức năm, rất ít chịu thiệt, không nghĩ tới ở trong tay ngươi cũng ăn thiệt thòi, nếu không phải còn có chút bản lãnh, chỉ sợ đã bị mất mạng ! Thủy Công đạo hữu, ngươi rốt cuộc là người phương nào? Có lai lịch gì?

Giang Nam cười nói:



- Lão trượng, gặp lại cần gì từng quen biết? Biết ta là ai, đối với ngươi không có ích lợi gì. Chúng ta lúc này từ biệt, đúng rồi, ta thu ba mặt gương đồng, đồ chơi này chỉ có thể đối phó Chân Tiên, đối với Tiên Vương chỗ dùng không lớn, một mặt cùng ba mặt tác dụng cũng như vậy, đưa ngươi một mặt a.

Hắn lấy ra một mặt gương đồng, vứt cho Nam Quách Minh, xoay người rời đi, Nam Quách Minh nhận lấy gương đồng, hơi ngẩn ra, nhìn bóng lưng Giang Nam đi xa, thầm nghĩ:

- Cổ quái, ngay cả pháp bảo tiền sử cũng có thể dễ dàng đưa người. . .

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một cổ hơi thở từ sau lưng của hắn truyền đến, Nam Quách Minh vội vàng quay đầu nhìn lại, thầm thở dài hỏng bét, chỉ thấy nhiều Tiên nhân Ngọc Hoàng Tiên Cung vây quanh Ngọc Hoàng Tiên Vương cất bước đi tới.

- Nam Quách đạo hữu!

Bên cạnh Ngọc Hoàng Tiên Vương, một vị nữ Tiên hơi thở vô cùng cường đại, chỉ kém Tiên Vương một chút, xa xa thấy gương đồng trong tay Nam Quách Minh, trong mắt tinh quang chợt lóe, mỉm cười nói:

- Gương đồng này chính là tiền sử pháp bảo do Hậu Thổ Tiên Vương lưu cho lão gia nhà ta, kính xin đạo hữu giao ra đây!

Nữ Tiên này chính là vợ chưa cưới của Ngọc Hoàng, đạo hiệu Thánh Thiên Vương Mẫu, cũng là một nhân vật cực kỳ lợi hại, sắp tu thành Tiên Vương, so sánh với Nam Quách Minh không kém chút nào.

Từng tôn Tiên nhân của Ngọc Hoàng Tiên Cung rối rít đi tới, hướng Nam Quách Minh bức tới, cái trán Nam Quách Minh toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng âm thầm kêu khổ:

-Ta đang nghĩ tiểu tử Thủy Công kia làm sao chạy trốn nhanh như vậy, còn lòng tốt phân cho ta một mặt gương đồng, thì ra người này là biết mặt sau có đầu sỏ tới, đem ta để ở nơi này làm bia đỡ đạn. . . Đúng rồi, ta biết rồi, tiểu tử này nhìn thấy Ngọc Hoàng Tiên Vương liền đi núp, nhất định chính là Huyền Thiên Giáo Chủ gây sóng gió cho Tiên giới kia!

Trong mắt của hắn hiện lên vẻ tàn khốc, Thánh Thiên Vương Mẫu cùng chư Tiên Ngọc Hoàng Tiên Cung lập tức xuất thủ, hướng Nam Quách Minh công tới.

Nam Quách Minh tế lên gương đồng, u quang đại phóng, chỉ thấy trên người từng tôn Tiên nhân Chân Tiên lập tức dài ra màu xanh đồng, nhanh chóng lan tràn, cho dù là Thánh Thiên Vương Mẫu cũng bị lây dính màu xanh đồng, nhất thời chốc lát không cách nào thanh trừ, tốc độ chậm dần.

- Đạo hữu, giao ra đây a.

Ngọc Hoàng Tiên Vương ha hả cười một tiếng, một ngón tay điểm đi. Đầy trời u quang rút lui mà về, đem màu xanh đồng trên người chư Tiên hết thảy ép tới rút lui. Ngón tay này đinh một tiếng điểm ở trên gương đồng, thân thể Nam Quách Minh đại chấn, trong miệng hộc máu ngã xuống bay ra.

Nhưng lão giả này cũng lợi hại, người ở giữa không trung đột nhiên hóa thành một luồng khói xanh, khói xanh rơi xuống đất, chi lưu một tiếng chui vào trong đại địa.

- Ngươi đi được sao?



Ngọc Hoàng Tiên Vương đầu ngón tay điểm trên mặt đất, đại địa nhanh chóng đọng lại, trở nên chắc chắn vô cùng!

Ngọc Hoàng Tiên Vương nhẹ kêu một tiếng, thu hồi đầu ngón tay, khẽ cau mày nói:

- Lại chạy thoát . . . lão thỏ tử này đào thành động tốc độ thật nhanh. . .

Thánh Thiên Vương Mẫu cùng chư Tiên vọt tới nói:

- Lão gia, tiền sử pháp bảo này quỷ dị không thôi, làm cho không người nào có thể chống cự, không biết lão gia có diệu chiêu gì khắc chế hay không?

Ngọc Hoàng Tiên Vương cười lạnh nói:

- Tiền sử đạo pháp thần thông, ta đã có chút hiểu rõ. Sở dĩ tiền sử pháp bảo thoạt nhìn quỷ dị như thế, làm cho người ta khó lòng phòng bị, thật ra chủ yếu dựa vào là chú!

- Chú?

Chư Tiên nghi ngờ.

- Chính xác.

Ngọc Hoàng Tiên Vương lạnh nhạt nói:

- Ta năm xưa du lịch Tiên giới đại thiên thời không, ở ngoài Hỗn Độn hư không, gặp qua không ít di tích kinh khủng. Cũng gặp phải qua vài toà di tích thời đại Chú đạo lưu lại, đối với Chú đạo có điều hiểu rõ. Tiên đạo cầu trường sinh, mà thời đại tiền sử là Chú đạo hoành hành, âm tà quỷ bí, từ chỗ tối tăm chú giết đối thủ, chú ra lệnh đạt, làm cho người ta không giải thích được liền bị chết thê thảm không nỡ nhìn, không phải là chính đạo. Bất quá Chú đạo đúng là có nơi sở trường.

Hắn cất bước đi thẳng về phía trước, chắp hai tay sau lưng nói:

- Ta từ trước gặp phải Chú đạo, cũng không quỷ dị cường đại bằng Chú đạo trong di tích này, nhìn ra nơi này nhất định là một trọng địa thời đại Chú đạo. Tất cả Đại đạo trăm sông đổ về một biển, nếu có thể có được Chú đạo tinh hoa, dung nhập vào đến trong Tiên đạo, thế tất có thể làm cho ta tái tiến một bước, tu thành Tiên Quân!

Chư Tiên ánh mắt sáng lên, Ngọc Hoàng tiếp tục nói:

- Chú công kích chính là bổn nguyên, không phải là thân thể, cho nên mới có thể giết người ở vô hình, ngay cả Đạo Quả cũng sẽ bị chú giết. Trong Hắc phong có Phong chú, trong gương đồng đồng lục chú, những điều này là tiểu đạo, Chú cường đại chân chính, thậm chí ngay cả Tiên Quân cũng có thể chú chết!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook