Chương 2346: Cổ chi nghĩa sĩ. (2)
Trạch Trư
21/09/2015
Quái nhân vội nói:
- Xin thần tổ ra tay phong ấn vòng xoáy, tránh cho Huyền Thiên giáo chủ trốn thoát.
- Huyền Thiên giáo chủ là thứ gì? Dù chạy ra mảnh đất bỏ hoang thì có sao?
Thiên Nguyên thần tổ cười nhạt, nhưng vẫn làm theo lời quái nhân, phất tay xóa bỏ vòng xoáy và bày ra các tầngp hong ấn.
Thiên Nguyên thần tổ cười gian:
- Hôm nay thoát khốn nên đi Hỗn Độn thiên quốc nhìn xem, để coi đám vật nhỏ kiến thiết Hỗn Độn thiên quốc thành bộ dạng gì, ha ha ha ha ha ha! Còn tên khốn La Ma kia, cái đuôi của Bất Không quản lý trận pháp dại gia tộc hỗn độn ta. Tiểu tử này phụng mệnh trấn áp ta lâu như vậy . . .
Thiên Nguyên thần tổ túm quái nhân xông vào hỗn độn, biến mất.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã mấy năm. Mông Tốn Đạo Chủ phục hồi cảnh giới Thiên Quân, tu vi pháp lực vẫn không ngừng tăng trưởng. Mông Tốn Đạo Chủ dạo chơi trong hỗn độn, đi khắp chốn cũ. Hôm nay Mông Tốn Đạo Chủ cảm ứng được vị trí Tiên giới, gã cất bước xuên qua vách tường tiến vào trời sao Tiên giới.
- Tiên giới Đế và Tôn sáng tạo ra . . .
Mông Tốn Đạo Chủ đi vào trời sao, bước chân nặng nề chấn động dãy sao, sắc mặt âm u.
Bỗng một luồng sáng vàng bay tới, ánh sáng vàng khựng lại biến thành một cây gậy to ánh vàng rực rỡ chắn ngang trước mắt Mông Tốn Đạo Chủ.
Mông Tốn Đạo Chủ dừng bước nhìn cây gậy vàng trước mặt mình. Ánh sáng vàng tuôn ra từ cây gậy, Càn Nguyên Tiên Quân mỉm cười bước ra từ ánh sáng vàng, khom người hành lễ.
Càn Nguyên Tiên Quân cười nói:
- Càn Nguyên, đệ tử dưới tay Tiên Tôn, kính chào Mông Tốn Đạo Chủ.
Mông Tốn Đạo Chủ phất tay áo, lạnh lùng nói:
- Đứng dậy đi. Càn Nguyên, bằng vào ngươi cũng mơ ngăn cản ta vào Tiên giới?
Càn Nguyên Tiên Quân cười lắc đầu, nói:
- Ta phụng mệnh sư phụ chờ Đạo Chủ, Tiên Tôn bảo ta hỏi Đạo Chủ định báo ân như thế nào?
Mông Tốn Đạo Chủ cứng người, im lặng giây lát sau khô khốc nói:
- Sao Tiên Tôn khẳng định ta sẽ báo ân? Ta và đạo của hắn khác biệt, ta là ma đầu tiền sử giết người vô tình, làm gì biết báo ân?
Càn Nguyên Tiên Quân trả lời:
- Tiên Tôn nói Đạo Chủ có tấm lòng son, ân oán rõ ràng. Tuy rằng thủ đoạn cực đoan nhưng Đạo Chủ có ân sẽ trả, có thù sẽ báo. Tiên Tôn không nhìn lầm Đạo Chủ, Tiên Tôn còn bảo Đạo Chủ tự giải bản thân, tan rã đại đạo, đạo quả chuyển thế đến Tiên giới là xem như báo ân.
Mông Tốn Đạo Chủ im lặng, gã đã phục hồi cảnh giới Thiên Quân, vô địch trên đời. Không lâu sau Mông Tốn Đạo Chủ sẽ phục hồi tu vi đến Đạo Quân, trong thiên địa không còn đối thủ.
Nếu Mông Tốn Đạo Chủ tự giải bản thân, sau khi chuyển thế không biết đến bao giờ mới phục hồi thực lực hiện tại.
Càn Nguyên Tiên Quân yên lặng chờ. Trán Mông Tốn Đạo Chủ dần sáng lên, một tấm minh kính hiện ra, mép minh kính rất sắc bén. Xoẹt một tiếng minh kính cắt đầu Mông Tốn Đạo Chủ, ánh sáng kính luyện xác thịt thành tro, đầu cũng hóa tro tàn.
Tiếp theo đạo quả tan rã, nguyên thần sụp đổ, Mông Tốn Đạo Chủ chỉ còn lại thần hồn.
Thần hồn thều thào nói:
- Ta đã báo ân, từ nay không còn nợ Đế và Tôn cái gì.
Càn Nguyên Tiên Quân phất tay cuốn lấy lũ thần hồn, xoay người rời đi.
Càn Nguyên Tiên Quân khẽ thở dài:
- Thật là cổ chi nghĩa sĩ. Đạo Chủ, ta đưa người đến một gia đình tốt.
Không lâu sau, ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến Tiên giới. Ba Tiên Quân tuyệt đỉnh vào Tiên giới gây ra sóng to gió lớn, liên tục công chiếm mấy tiên châu, thu phục các Tiên Vương. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ tự xưng tam đế, uy danh rung động đương thời.
Nhưng sau lưng các Tiên Vương có Tiên Quân ủng hộ, Tiên Quân hai cung giáng xuống, tranh chấp với Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ. Các Tiên Quân lần lượt thua trận, An Thanh Tiên Quân suýt bị giết. Tiên Quân cổ xưa nhất trong nhóm là Tu A Tiên Quân suýt bị chém, tăng thêm uy danh cho Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cưỡi thuyền vào hư không thứ bảy của Tiên giới, tuyên bố muốn khiến hai đạo cung đổi chủ, từ ba người quản lý Tiên giới tạo sóng thần dữ dội hơn.
Nhưng ba cường giả siêu đẳng trên đường vào hư không thứ bảy gặp người bịt mặt bí ẩn gõ ba gậy, chật vật vô cùng. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến hư không thứ bảy lại gặp thiếu niên áo trắng ở giữa hư không bày bàn cờ, mời ba người ngồi xuống đánh một ván.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ ứng chiến, hai phe tranh đấu thật lâu, dùng tinh cầu làm quân cờ. Đấu nửa năm mãi không thắng được thiếu niên áo trắng, ngược lại quân cờ phe Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ bị giết bỏ giáp đầu hàng, gần như bị lột sạch.
Thái Nguyên đại đế phất tay chấn vỡ vô số quân cờ, lạnh lùng nói:
- Bày cờ thiên hạ chỉ là tiểu đạo, thiên hạ có nhiều biến số, sao không quang minh chính đại đấu một trận? Dùng vũ lực quyết định thắng thua?
Thái Nguyên đại đế nổi khùng định ra tay giết người, thiếu niên áo trắng cười dài chạy mất.
Cuối cùng Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến bên ngoài hai đạo cung. Khắp nơi là rừng tiên xây um tùm, cây ốci che trời. Ngoài rừng có một lương đình, trong đình có một thiếu niên áo vàng, thuộc hạ một người là nam nhân sừng trâu, một nữ yêu tiên xinh đẹp, còn có một nam nhân mặt vàng. Bọn họ ngồi trong đình nghe thiếu niên áo vàng giảng pháp.
Thiếu niên áo vàng mời:
- Ba vị đạo hữu từ xa đến, muốn nghe giảng không?
Tổ Cừ đại đế cười to bảo:
- Nghe giảng? Cũng tốt, ta muốn nghe xem đạo lý của ngươi có thắng đạo lý Đế và Tôn, Bất Không mà chúng ta ngộ được?
Ba đại đế không vào lương đình mà ngồi trên thuyền báu, cùng thiếu niên áo vàng bàn kinh luận đạo. Thời gian qua mấy chục năm.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, thiếu niên áo vàng cãi pháp, nói đến đạo và lý, tranh cãi đến cuối cùng không cãi lại được, ba người hoảng sợ.
Phụng Hạ đại đế đứng dậy, chắp tay nói:
- Hạnh ngộ!
Mặt Thái Nguyên đại đế cứng ngắc chắp tay:
- Lĩnh giáo.
Tổ Cừ đại đế ho khan:
- Ngày sau gặp lại.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ biết khó mà lui, biết trên đường gặp ba người là tồn tại đỉnh cao trong hai cung Tiên giới, người nào cũng là bá chủ Tiên Quân. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ không phải đối thủ của ba người kia, thế là khởi động thuyền báu trở về đại châu, mỗi người tự chiếm một đế quốc, tự xưng tiên đế.
Thiếu niên áo vàng đứng dậy mang theo mấy đạo đồng, đồng nữ kỳ lạ trở về đạo cung tiên thành.
Không lâu sau có tin tức nói ba Tiên Quân tuyệt đỉnh Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ truy giết Vạn Chú Đạo Quân, làm nhiều tiên châu không yên bình.
Trong Hỗn Độn thiên quốc, thiên quốc linh chấn động. Trên một tòa tế đàn nguy nga vô song, một luồng ánh sáng tím hồng mông ngút trời, cực kỳ thô to, chấn động tất cả Cổ Thần.
Hôm nay Hỗn Độn thiên quốc nghênh đón một vị đại nhân vật, Thiên Quân trong hỗn độn, một trong những tồn tại cổ xưa nhất, Thiên Nguyên thần tổ.
Năm xưa Thiên Nguyên thần tổ ngỗ nghịch Bất Không Đạo Nhân bị trấn áp, biến mất hơn mười ức năm. Trong hỗn độn khó tìm thấy đường cũ, không ai biết vị Thiên Quân này bị trấn áp ở đâu.
- Xin thần tổ ra tay phong ấn vòng xoáy, tránh cho Huyền Thiên giáo chủ trốn thoát.
- Huyền Thiên giáo chủ là thứ gì? Dù chạy ra mảnh đất bỏ hoang thì có sao?
Thiên Nguyên thần tổ cười nhạt, nhưng vẫn làm theo lời quái nhân, phất tay xóa bỏ vòng xoáy và bày ra các tầngp hong ấn.
Thiên Nguyên thần tổ cười gian:
- Hôm nay thoát khốn nên đi Hỗn Độn thiên quốc nhìn xem, để coi đám vật nhỏ kiến thiết Hỗn Độn thiên quốc thành bộ dạng gì, ha ha ha ha ha ha! Còn tên khốn La Ma kia, cái đuôi của Bất Không quản lý trận pháp dại gia tộc hỗn độn ta. Tiểu tử này phụng mệnh trấn áp ta lâu như vậy . . .
Thiên Nguyên thần tổ túm quái nhân xông vào hỗn độn, biến mất.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã mấy năm. Mông Tốn Đạo Chủ phục hồi cảnh giới Thiên Quân, tu vi pháp lực vẫn không ngừng tăng trưởng. Mông Tốn Đạo Chủ dạo chơi trong hỗn độn, đi khắp chốn cũ. Hôm nay Mông Tốn Đạo Chủ cảm ứng được vị trí Tiên giới, gã cất bước xuên qua vách tường tiến vào trời sao Tiên giới.
- Tiên giới Đế và Tôn sáng tạo ra . . .
Mông Tốn Đạo Chủ đi vào trời sao, bước chân nặng nề chấn động dãy sao, sắc mặt âm u.
Bỗng một luồng sáng vàng bay tới, ánh sáng vàng khựng lại biến thành một cây gậy to ánh vàng rực rỡ chắn ngang trước mắt Mông Tốn Đạo Chủ.
Mông Tốn Đạo Chủ dừng bước nhìn cây gậy vàng trước mặt mình. Ánh sáng vàng tuôn ra từ cây gậy, Càn Nguyên Tiên Quân mỉm cười bước ra từ ánh sáng vàng, khom người hành lễ.
Càn Nguyên Tiên Quân cười nói:
- Càn Nguyên, đệ tử dưới tay Tiên Tôn, kính chào Mông Tốn Đạo Chủ.
Mông Tốn Đạo Chủ phất tay áo, lạnh lùng nói:
- Đứng dậy đi. Càn Nguyên, bằng vào ngươi cũng mơ ngăn cản ta vào Tiên giới?
Càn Nguyên Tiên Quân cười lắc đầu, nói:
- Ta phụng mệnh sư phụ chờ Đạo Chủ, Tiên Tôn bảo ta hỏi Đạo Chủ định báo ân như thế nào?
Mông Tốn Đạo Chủ cứng người, im lặng giây lát sau khô khốc nói:
- Sao Tiên Tôn khẳng định ta sẽ báo ân? Ta và đạo của hắn khác biệt, ta là ma đầu tiền sử giết người vô tình, làm gì biết báo ân?
Càn Nguyên Tiên Quân trả lời:
- Tiên Tôn nói Đạo Chủ có tấm lòng son, ân oán rõ ràng. Tuy rằng thủ đoạn cực đoan nhưng Đạo Chủ có ân sẽ trả, có thù sẽ báo. Tiên Tôn không nhìn lầm Đạo Chủ, Tiên Tôn còn bảo Đạo Chủ tự giải bản thân, tan rã đại đạo, đạo quả chuyển thế đến Tiên giới là xem như báo ân.
Mông Tốn Đạo Chủ im lặng, gã đã phục hồi cảnh giới Thiên Quân, vô địch trên đời. Không lâu sau Mông Tốn Đạo Chủ sẽ phục hồi tu vi đến Đạo Quân, trong thiên địa không còn đối thủ.
Nếu Mông Tốn Đạo Chủ tự giải bản thân, sau khi chuyển thế không biết đến bao giờ mới phục hồi thực lực hiện tại.
Càn Nguyên Tiên Quân yên lặng chờ. Trán Mông Tốn Đạo Chủ dần sáng lên, một tấm minh kính hiện ra, mép minh kính rất sắc bén. Xoẹt một tiếng minh kính cắt đầu Mông Tốn Đạo Chủ, ánh sáng kính luyện xác thịt thành tro, đầu cũng hóa tro tàn.
Tiếp theo đạo quả tan rã, nguyên thần sụp đổ, Mông Tốn Đạo Chủ chỉ còn lại thần hồn.
Thần hồn thều thào nói:
- Ta đã báo ân, từ nay không còn nợ Đế và Tôn cái gì.
Càn Nguyên Tiên Quân phất tay cuốn lấy lũ thần hồn, xoay người rời đi.
Càn Nguyên Tiên Quân khẽ thở dài:
- Thật là cổ chi nghĩa sĩ. Đạo Chủ, ta đưa người đến một gia đình tốt.
Không lâu sau, ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến Tiên giới. Ba Tiên Quân tuyệt đỉnh vào Tiên giới gây ra sóng to gió lớn, liên tục công chiếm mấy tiên châu, thu phục các Tiên Vương. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ tự xưng tam đế, uy danh rung động đương thời.
Nhưng sau lưng các Tiên Vương có Tiên Quân ủng hộ, Tiên Quân hai cung giáng xuống, tranh chấp với Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ. Các Tiên Quân lần lượt thua trận, An Thanh Tiên Quân suýt bị giết. Tiên Quân cổ xưa nhất trong nhóm là Tu A Tiên Quân suýt bị chém, tăng thêm uy danh cho Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cưỡi thuyền vào hư không thứ bảy của Tiên giới, tuyên bố muốn khiến hai đạo cung đổi chủ, từ ba người quản lý Tiên giới tạo sóng thần dữ dội hơn.
Nhưng ba cường giả siêu đẳng trên đường vào hư không thứ bảy gặp người bịt mặt bí ẩn gõ ba gậy, chật vật vô cùng. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến hư không thứ bảy lại gặp thiếu niên áo trắng ở giữa hư không bày bàn cờ, mời ba người ngồi xuống đánh một ván.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ ứng chiến, hai phe tranh đấu thật lâu, dùng tinh cầu làm quân cờ. Đấu nửa năm mãi không thắng được thiếu niên áo trắng, ngược lại quân cờ phe Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ bị giết bỏ giáp đầu hàng, gần như bị lột sạch.
Thái Nguyên đại đế phất tay chấn vỡ vô số quân cờ, lạnh lùng nói:
- Bày cờ thiên hạ chỉ là tiểu đạo, thiên hạ có nhiều biến số, sao không quang minh chính đại đấu một trận? Dùng vũ lực quyết định thắng thua?
Thái Nguyên đại đế nổi khùng định ra tay giết người, thiếu niên áo trắng cười dài chạy mất.
Cuối cùng Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đến bên ngoài hai đạo cung. Khắp nơi là rừng tiên xây um tùm, cây ốci che trời. Ngoài rừng có một lương đình, trong đình có một thiếu niên áo vàng, thuộc hạ một người là nam nhân sừng trâu, một nữ yêu tiên xinh đẹp, còn có một nam nhân mặt vàng. Bọn họ ngồi trong đình nghe thiếu niên áo vàng giảng pháp.
Thiếu niên áo vàng mời:
- Ba vị đạo hữu từ xa đến, muốn nghe giảng không?
Tổ Cừ đại đế cười to bảo:
- Nghe giảng? Cũng tốt, ta muốn nghe xem đạo lý của ngươi có thắng đạo lý Đế và Tôn, Bất Không mà chúng ta ngộ được?
Ba đại đế không vào lương đình mà ngồi trên thuyền báu, cùng thiếu niên áo vàng bàn kinh luận đạo. Thời gian qua mấy chục năm.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, thiếu niên áo vàng cãi pháp, nói đến đạo và lý, tranh cãi đến cuối cùng không cãi lại được, ba người hoảng sợ.
Phụng Hạ đại đế đứng dậy, chắp tay nói:
- Hạnh ngộ!
Mặt Thái Nguyên đại đế cứng ngắc chắp tay:
- Lĩnh giáo.
Tổ Cừ đại đế ho khan:
- Ngày sau gặp lại.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ biết khó mà lui, biết trên đường gặp ba người là tồn tại đỉnh cao trong hai cung Tiên giới, người nào cũng là bá chủ Tiên Quân. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ không phải đối thủ của ba người kia, thế là khởi động thuyền báu trở về đại châu, mỗi người tự chiếm một đế quốc, tự xưng tiên đế.
Thiếu niên áo vàng đứng dậy mang theo mấy đạo đồng, đồng nữ kỳ lạ trở về đạo cung tiên thành.
Không lâu sau có tin tức nói ba Tiên Quân tuyệt đỉnh Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ truy giết Vạn Chú Đạo Quân, làm nhiều tiên châu không yên bình.
Trong Hỗn Độn thiên quốc, thiên quốc linh chấn động. Trên một tòa tế đàn nguy nga vô song, một luồng ánh sáng tím hồng mông ngút trời, cực kỳ thô to, chấn động tất cả Cổ Thần.
Hôm nay Hỗn Độn thiên quốc nghênh đón một vị đại nhân vật, Thiên Quân trong hỗn độn, một trong những tồn tại cổ xưa nhất, Thiên Nguyên thần tổ.
Năm xưa Thiên Nguyên thần tổ ngỗ nghịch Bất Không Đạo Nhân bị trấn áp, biến mất hơn mười ức năm. Trong hỗn độn khó tìm thấy đường cũ, không ai biết vị Thiên Quân này bị trấn áp ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.