Đế Tôn

Chương 1217: Cũng không gây chuyện thị phi. (1)

Trạch Trư

06/10/2014

Trên trăm Thần Ma kia lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, Trường Nhạc công tử vung tay áo nói:

- Các ngươi đi xuống đi, hảo hảo làm chuyện này. Làm tốt, ta sẽ chuyện cũ bỏ qua, làm không xong, các ngươi biết hậu quả.

Phía dưới nhiều Thần Ma trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, hiển nhiên cũng là biết hậu quả, vội vàng từng cái từng cái khom người trở lui.

- Công tử cần gì tức giận? Vũ Hàm tỷ tỷ mặc dù đi, không phải là có chúng ta phụng bồi công tử sao?

Mấy tiếng cười khẽ truyền đến, một đám thiếu nữ phân hoa phật liễu mà đến, hoàn mập yến gầy, oanh ca yến hót, các cụ đặc sắc, Trường Nhạc công tử thở dài, sâu xa nói:

- Ta hy vọng các ngươi bất luận kẻ nào cũng theo ở bên cạnh ta, bất luận kẻ nào cũng không muốn cách ta đi, chẳng qua là tạo hóa trêu ngươi, Vũ Hàm vẫn là đi.

- Công tử không cần vì chút ít chuyện này mà buồn tâm.

Một cô gái cao gầy ôn nhu thể thiếp, ân cần nói:

- Hôm nay công tử xuất quan, tu thành Thần Chủ, bất quá thiếp thân nghe nói, Vị Ương công tử cũng tu thành Thần Chủ, nhiều Thần Ma của Vị Ương Cung đang hướng hắn chúc mừng, chỉ là nơi chúng ta hơi lộ vẻ vắng lạnh.

Trường Nhạc công tử hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Từ trước không có Thần Đế có thể sống ra thế thứ hai, thế thứ hai còn có thể trở thành Thần Đế, cũng không có Đế Tử du ngoạn sơn thuỷ đế vị, hôm nay phụ thân ta chuyển thế, những Thần Ma này cũng là gió chiều nào xoay chiều nấy, cảm thấy phụ thân ta có thể liên nhiệm Thần Đế, lại cảm thấy Vị Ương đột phá tu thành Thần Chủ, tất nhiên sẽ nhận được phụ thân ta yêu thích, vì vậy đi lấy lòng Vị Ương, cảm thấy hắn là chỗ dựa vững chắc.

- Công tử chẳng lẽ không đem chuyện tình ngươi cũng đột phá trở thành Thần Chủ lan truyền đi ra ngoài sao? Nếu tin tức kia truyền đi, tất nhiên sẽ nhận được càng nhiều Thần Ma ủng hộ công tử!



Trường Nhạc công tử lắc đầu, mỉm cười nói:

- Tùy bọn họ đi, muốn kiến thành thế lực chân chính, vẫn là muốn nhìn thực lực của mình! Dưới mắt Vị Ương mặc dù phong quang vô hạn, nhưng chỉ cần hắn bại ở trong tay ta, chính là cây đổ bầy khỉ tan. Ta bây giờ còn cần củng cố tu vi, Đông Cực Thần Quân Đế duyên, ta đã dùng không sai biệt lắm, không cách nào giống như trước tinh dũng tiến tới, nếu như ta đoán không sai, Vị Ương lấy được Đế duyên cũng đã dùng hết, ta cùng với hắn ở giữa cạnh tranh, giờ mới bắt đầu!

Đột nhiên, hắn quay đầu nhìn về phía một thiếu nữ xinh đẹp, cười nói:

- Phong Linh Nhi, mới vừa rồi những Thần Ma đó, căn bản không đủ để làm sao hung thủ giết Vũ Hàm kia, ngươi dẫn người đi trước, chỉ cần Cung Thiên Khuyết thổ lộ ra tên họ người kia, ngươi liền tìm người nọ, thực thi chánh pháp!

Thiếu nữ xinh đẹp kia gật đầu đồng ý, bồng bềnh mà đi, lưu lại một chuỗi tiếng chuông gió.

Mà vào lúc này, Giang Nam đã lên đường, đi lên Hoang Cổ Thánh Sơn, hướng Thần Giới đi tới.

Hắn còn là lần đầu tiên tiến vào Thần Giới, đối với Thần Giới nhận thức cơ hồ là số lẻ, cùng hắn đồng hành chính là Thi Mạc Sơn lão gia tử phân thân. Vị lão gia tử này đối với Thi gia cô gia rất nghiêm túc, sợ hắn ở Thần Giới gây loạn chung quanh, nghe nói Giang Nam tính toán tiến vào Thần Giới, liền xung phong nhận việc, cùng hắn đồng hành.

- Trong thần giới khắp nơi đầu sỏ, Thần Chủ giống ta này, cũng chỉ là một tiểu đầu sỏ cắt cứ địa phương, có một chút thực quyền, nhưng mà ở trước mặt đầu sỏ chính thức, ta cũng không coi vào đâu.

Thi Mạc Sơn lão gia tử trong lòng biết cô gia nhà mình tuyệt đối là chủ nhân không an phận, dọc theo đường đi liên tục nhắc nhở Giang Nam Thần Giới hiểm ác nói:

- Chân chính Thần Giới đầu sỏ, dưới trướng người nào không có trăm vạn Thần Ma? Những người này cũng là cắt cứ nhất phương, phân phong chư hầu, binh mã cường tráng, thuộc hạ cũng là thần binh thần tướng, chiến lực rất kinh người! Ngươi nếu là chung quanh gây loạn, ngay cả ta cũng cứu không được ngươi...

Giang Nam tức cười, bật cười nói:

- Lão gia tử, ta cũng không phải là một tai tinh, ngươi khẩn trương như vậy làm gì! Ta đến Thần Giới, cũng chính là muốn đem tang vật... ân, ta trong khoảng thời gian này đoạt được, hết thảy bán đi, đổi lấy một ít linh thạch linh quáng, duy trì tu luyện hằng ngày mà thôi. Ngươi cũng biết, ta là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, cũng không gây chuyện thị phi!

Thi Mạc Sơn bỉu môi, sờ sờ râu quai nón của mình, trong lòng oán thầm không dứt:



- Không phải là tai tinh? Mới là lạ! Ngươi chọc chuyện còn thiếu sao? Lần trước đề thân, suýt nữa liền đem Thi gia ta náo lật trời, ngay cả lão tử cũng bị ngươi đánh cho thương tích đầy mình! Lần trước nói cứu người, kết quả rước lấy đầu sỏ như Sâm La Ma Đế cùng Thiên Đạo thần nhân, may là ta không có đi, nếu không cũng sẽ bị ngươi hù dọa đái... Không nhìn ở tiểu tử ngươi, không biết ngươi sẽ đắc tội người nào!

Hắn ở Bắc Mạc Thi gia nghe được tin tức Giang Nam tính toán đi Thần Giới bán pháp bảo, vốn là không có ý định để cho Giang Nam đi Thần Giới pha trộn, tránh cho hắn gây chuyện thị phi, cho nên tìm được Giang Nam, tính toán mua pháp bảo của hắn.

Bất quá Giang Nam lấy ra pháp bảo trong Tử Phủ bản thân, liền đem lão gia tử này sợ đến nhảy dựng lên.

Tài phú trên người Giang Nam, nhiều đến hù chết người, chỉ là Thần Minh chi bảo liền đủ có thể võ trang mấy ngàn Thần Ma!

Trừ lần đó ra, còn có Thiên Thần chi bảo, Chân Thần chi bảo, Thần Chủ chi bảo chủng loại phồn đa, còn có các loại tài liệu quý trọng, lại có một tòa Trầm Luân Ma Thành cỗ máy chiến tranh chỉ có Thần Tôn mới có thể luyện chế.

Làm hắn kinh ngạc nhất chính là, chút ít bộ Chân Thần chi bảo Giang Nam được từ Vãng Sinh Đế lăng kia, mỗi một bộ cũng là tinh phẩm trong tinh phẩm, uy lực so sánh với Thần Chủ chi bảo bình thường cũng muốn cường đại không biết bao nhiêu lần.

Lão gia tử tính toán một chút, cảm giác mình mua không nổi, chỉ đành phải thôi, phụng bồi hắn cùng đi đến Thần Giới, tránh cho hắn gây chuyện thị phi.

Giang Nam một đường phi hành, ánh mắt chớp động, liên tục hướng Hoang Cổ Thánh Sơn nhìn lại, tòa thánh sơn này cao vô cùng, không lường được lượng, một tòa thánh sơn, trở thành tảng đá định vị Trung Thiên thế giới, trầm trọng vô cùng.

Tòa thánh sơn này, từ khai thiên tích địa chi sơ liền đã tồn tại, nhận được không biết bao nhiêu thế sinh linh cầu nguyện cúng bái, trong cơ thể Thánh sơn thậm chí chửa sinh đạo tắc, sơn thể giống như huyết nhục, có thể tự mình sinh trưởng, chữa trị, có rất ít người có thể thương tổn được tòa thánh sơn này.

- Thánh sơn dựng dục Tiên Thai, chỉ sợ người biết không nhiều lắm.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Quang Vũ Thần Đế thân thể bị lấy, hơn phân nửa là giấu ở trong Thánh sơn, mượn Thần Đế Đại Đế đạo tắc này ân cần săn sóc Tiên Thai, nếu Tiên Thai xuất thế, tất nhiên lại là một Tiên Thể! Tiên Thể so sánh với Bỉ Ngạn Thần Đế còn muốn cường đại! Chẳng qua là, rốt cuộc là ai làm ra thủ bút lớn như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook