Đế Tôn

Chương 597: Đắc tội hết Thiên Ma Thần!

Trạch Trư

15/08/2014

Bất quá, mặc dù trận kỳ không phá, Giang Nam cùng Chu Thập Tam cũng rất mau cảm giác được tu vi của mình dần dần có chút không đủ dùng, lúc này hai người thu tay lại.

Chu Thập Tam thu Diệt Thần Ma Quang Pháo của mình, Giang Nam thu trận kỳ, hai người gào thét lao ra đại động, hướng Già Lam Thần Điện phi đi, trong khoảnh khắc liền đem tất cả tài phú trong Thần Điện quét ngang không còn.

- Hai cái tiểu bối, các ngươi rốt cuộc là người nào?

Tượng thần trong thần điện hai mắt mở ra, thần uy tràn ngập, phẫn nộ quát.

- Không phải là Ma Thần hóa thân, chẳng qua là một luồng thần niệm mà thôi.

Giang Nam hăng hái, phất tay nói:

- Khiêng đi!

Lúc này Chu Thập Tam lao ra, đem tượng thần do Thần kim chế tạo này khiêng đi, nhét vào trong Tử Phủ của mình.

- Ta muốn cho các ngươi hối hận vì sinh ra ở trên đời này!

Tượng thần quát lên như sấm, như cũ tức giận mắng không dứt.

- Đợi ta đem tượng thần này luyện hóa, chúng ta chia đều.

Giang Nam cười nói:

- Đại trận của ta, chỉ đem cao thủ Thần Điện truyền tống ra trăm vạn dặm, chỉ sợ bọn họ sắp trở lại, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta đi mau!

Hai người gào thét rời đi, cũng không lâu lắm, nhiều cao thủ của Già Lam Thần Điện đằng đằng sát khí chạy về, đợi đi tới Thần Điện, không khỏi tay chân lạnh như băng, chỉ thấy Già Lam Thần Điện vốn là giàu có và đông đúc vô cùng, giờ phút này giống như đất trống, dù là tượng thần của Già Lam Tôn Giả cũng bị người khiêng đi, biến mất không thấy gì nữa!

Trong Ngũ Tuyệt Thiên, Già Lam Tôn Giả thật sự nổi giận, đường đường địa ngục Ma Thần, bá chủ cao cao tại thượng, lại ngay cả chỗ cung phụng của mình cũng bị người cướp sạch, thậm chí ngay cả tượng thần của mình cũng bị người khiêng đi, này rõ ràng chính là không đem mình để vào trong mắt, hướng chết đắc tội!

Nếu là Thần Điện của Ma Thần đã qua đời cũng thôi, cướp sạch cũng là cướp sạch, nhưng mình còn sống, cướp sạch một Thần Điện của Ma Thần còn sống, này là cả gan làm loạn bực nào?

Cho dù là người yếu cũng có một câu nói sĩ khả sát bất khả nhục, huống chi hắn là một Thần Ma?

- Hai tên tiểu quỷ kia, quả quyết không thể bỏ qua cho bọn họ!

Lúc này Già Lam Tôn Giả ra khỏi động phủ của mình, đằng đằng sát khí, hướng tinh môn của Ngũ Tuyệt Thiên chạy tới, chuẩn bị giết tới Tam Dương Luyện Ngục, đem tên bốn đầu bốn tay cùng Đạo Nhân mập kia đánh chết.

Địa ngục thế giới đã bị khai phá ra rất nhiều tinh môn, là một vị Ma Đế thời kỳ thượng cổ hoàn thành tráng cử, có thể thông qua tinh môn lui tới các thế giới.

Thần ma có thể thông qua tinh môn nhanh chóng lui tới các thế giới, phàm nhân tu sĩ cũng có thể tiến vào tinh môn đem bảo vật hiến tặng cho thần ma.

Hắn mới vừa đi tới tinh môn đi thông Tam Dương Luyện Ngục, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm quen thuộc kêu lớn:

- Già Lam Tôn Giả, đây là đi nơi nào?

Già Lam Tôn Giả vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một vị lão giả áo vàng đi tới, đầu sinh Dương Giác, trên vai khiêng ba cái đầu, giống như một lão dê tu luyện thành yêu, vội vàng cười nói:

- Nguyên lai là Hoàng Dương Lão Tổ. Tiểu đệ ở phàm trần có chút việc vặt phải xử lý, vì vậy muốn chạy tới Tam Dương Luyện Ngục một chuyến.

Hoàng Dương Lão Tổ kia là tri giao của hắn, hai vị Ma Thần đều xuất thân từ Tam Dương Luyện Ngục, giao tình thâm hậu. Bất quá Thần Điện cung phụng của mình bị cướp sạch, chuyện này có chút mất thể diện, vì vậy Già Lam Tôn Giả cũng không nguyện hướng Hoàng Dương Lão Tổ làm rõ.

Hoàng Dương Lão Tổ nghe vậy nói:

- Vừa vặn ta cũng có việc muốn đi Tam Dương Luyện Ngục một chuyến. Thực không dám đấu diếm, ngày gần đây Hoàng Dương Thần Điện của ta bị người cướp sạch, không biết từ nơi nào chạy tới hai con gà mờ, dùng Diệt Thần Ma Quang Pháo lừa gạt Tế Tửu cùng chiến tướng trông chừng Thần Điện đi, đem bảo bối cung phụng cho ta đoạt không còn! Có thể nhẫn nhưng không thể nhục, dám xúc phạm uy quyền của ta, ta nhất định phải đích thân mài chết hai tiểu bối cả gan làm loạn kia, để cho bọn họ biết thiên cao địa nghĩa!

Già Lam Tôn Giả sợ hết hồn, vội vàng nói:

- Lão tổ, cướp sạch Thần Điện của ngươi, có phải là một mập mạp chết bầm cùng một tiểu quỷ Xích Viêm Thần Tộc hay không?

Hoàng Dương Lão Tổ gật đầu, đằng đằng sát khí nói:

- Chính là hai tên tiểu quỷ này!

Già Lam Tôn Giả dậm chân nói:

- Hai tên tiểu quỷ này, ngay cả Già Lam Thần Điện của ta cũng gạt, thậm chí còn đem tượng thần của ta khiêng đi, bảo là muốn luyện hóa chia đều!

- Còn có Thanh Ngưu Thần Điện của ta!



Một thanh âm trầm trọng truyền đến, Già Lam cùng Hoàng Dương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một vị Ma Thần người mặc áo bào xanh, đầu có sừng trâu bước đi, lửa giận ngập trời nói:

- Hai tên khốn kiếp này, dám cướp sạch Thanh Ngưu Thần Điện của ta!

- Các ngươi cũng đi tìm tên mập mạp chết bầm cùng tiểu tử bốn đầu kia?

Lại có mấy Ma Thần đi tới, đằng đằng sát khí, tụ tập ở trước tinh môn, giận không kiềm được nói:

- Hai tên hỗn đãn này, cướp sạch Thần Điện của ta, lại hủy tượng thần của ta, ta cùng bọn họ thù sâu như biển, bất cộng đái thiên!

Già Lam Tôn Giả cùng đám người Hoàng Dương Lão Tổ sợ hết hồn, đếm thử, cộng thêm bọn họ, có tất cả mười hai vị Ma Thần Thần Điện gặp phải Giang Nam cùng Tam Khuyết Đạo Nhân cướp sạch!

- Hai tên khốn kiếp này cũng là đại thủ bút, lại liên tục cướp sạch mười hai Ma Thần, đều là Ma Thần xuất thân từ Tam Dương Luyện Ngục, họa gì lại đến trên đầu chúng ta a!

Đám người Già Lam Tôn Giả chần chờ một chút, nếu như mười hai Ma Thần nhất tề xuất động, đi giết hai tiểu bối phàm trần, lan truyền đi ra ngoài, chắc phải là bị những Ma Thần phái khác nhạo báng.

Mặc dù bọn họ cũng là Ma Thần dưới trướng Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, nhưng cũng có không ít phe phái, dù sao dưới trướng Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ không chỉ một Tam Dương Luyện Ngục, còn có thần ma những địa ngục thế giới khác.

Nếu như Giang Nam cùng Chu Thập Tam chỉ cướp sạch Già Lam Thần Điện cũng thôi, Già Lam Tôn Giả lặng lẽ hạ giới, đem hai người to gan lớn mật kia giết, thần không biết quỷ không hay.

Nhưng nếu như mười hai Ma Thần cùng nhau hạ giới, hưng sư động chúng, đi giết hai tên tiểu quỷ này, vậy thì sẽ để cho Ma Thần xuất thân từ Tam Dương Luyện Ngục quá mất thể diện.

- Đánh rớt hàm răng cùng máu nuốt, chuyện này chúng ta không dễ trực tiếp ra mặt, chỉ có thể để cho Thần Điện dưới trướng đuổi theo giết hai tên tiểu quỷ kia.

Hoàng Dương Lão Tổ thở dài nói:

- Da mặt này, chúng ta không thể không lấy.

- Chính xác.

Thanh Ngưu tôn giả cũng thở dài nói:

- Mười hai Ma Thần đuổi theo giết hai tồn tại hèn mọn, còn thể thống gì? Bất quá cũng không có thể bỏ qua cho hai tên tiểu quỷ kia, chúng ta cần lập tức thông báo Ma Thần đồng dạng xuất thân từ Tam Dương Luyện Ngục, điều động lực lượng thần điện, đem hai tên to gan lớn mật này thắt cổ!

- Là đạo lý này!

Mọi người rối rít nói:

- Phong tỏa tinh môn của Tam Dương Luyện Ngục, phong bế thế giới kiều, ngăn cách Vạn Thi Lộ, vây chết bọn họ ở Tam Dương Luyện Ngục, để cho bọn họ không đường có thể trốn!

- Hơn một trăm Thần Điện, vô số cao thủ, đủ bọn họ uống một bình !

- Thời điểm mấu chốt, hóa thân của chúng ta phủ xuống, bắt hai tiểu tử này, mười hai Ma Thần chúng ta mài bọn họ, mỗi người mài một trăm năm!

...

- Hai tiểu bối, chạy đi đâu?

Một tiếng quát lên truyền đến, chỉ thấy giữa không trung tinh kỳ đầy trời, một chiếc lâu thuyền đại hạm phá không mà đến, trên chiến hạm hơn mười vị ngân giáp chiến tướng suất lĩnh địa ngục cao thủ lấy ngàn mà tính, còn có Đại Tế Tửu Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cũng có một vị, khí tức ép tới hư không hiện đầy vết rách!

Oanh!

Hư không nứt vỡ, vô số pháp bảo cùng Thần Thông phún dũng, hướng tiền phương oanh tới, nơi đi qua, không gian thành tấm thành tấm sụp đổ!

Một lớp công kích này, ngang trường không mấy vạn dặm, rõ ràng là nhiều pháp bảo cùng Thần Thông oanh tạc tạo thành phá hư!

Mà ở phía trước, một chiếc thuyền nhỏ cổ quái dài ra hơn ngàn cánh, cực kỳ cổ quái, gào thét bay về phía trước.

Trên thuyền, đứng một Đạo Nhân mập mạp, khẩn trương ngó chừng nhiều Thần Thông cùng Thiên Cung chi bảo oanh tới phía sau, kêu lên:

- Giang lão đệ, nhanh lên một chút, nhanh lên!

- Không cần thúc dục!

Cái trán của Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh tinh mịn, toàn lực thúc dục Thiên Dực Thần Chu bão táp bay đi, hắn hiện tại cảm giác được Tam Dương Luyện Ngục càng ngày càng không tốt lăn lộn.

Hắn cùng với Tam Khuyết Đạo Nhân Chu Thập Tam chơi đúng cách, liên tục cướp sạch Già Lam Thần Điện, Thanh Ngưu Thần Điện, Hoàng Dương Thần Điện tất cả mười hai tòa Thần Điện, chiếm được vô số tài phú, liền phát hiện không khí trở nên quỷ dị.



Tựa hồ tất cả Thần Điện đều ở cùng một thời gian nhận được tin tức của bọn hắn, thậm chí có thể nhận ra dung mạo của bọn hắn, không biết bao nhiêu cao thủ xuất động, đem hai người bọn họ đuổi giết đến chật vật không chịu nổi.

Nếu như không phải hai người bọn họ cơ trí, chỉ sợ liền chết ở trong đuổi giết.

Bất quá, bọn họ tính toán cướp sạch Thần Miếu, vẫn còn gặp phải cao thủ Thần Miếu mai phục, lâm vào trong vòng vây, may là hai người xem thời cơ sớm, thừa dịp vây quanh chưa khép lại vọt ra.

- Tránh được một kiếp này, liền chỉ có mỗi người đi một ngả, Tam Khuyết đạo hữu, sau này ngươi đi quan đạo của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta!

Giang Nam trầm giọng nói.

Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng nghĩ đến hôm nay sợ rằng tất cả Thần Miếu Thần Điện của Tam Dương Luyện Ngục đã biết hai người bọn họ, thậm chí những Thần Điện Thần Miếu này liên thủ để đối phó bọn họ, có thể có năng lượng lớn như vậy, chỉ có thần ma ở Ngũ Tuyệt Thiên!

Bị thần ma nhìn chằm chằm, tuyệt đối không phải là một chuyện tình làm người ta khoái trá.

Bất quá cũng may thần ma không có trực tiếp xuất thủ, bằng không đợi bọn hắn chính là một cái tử lộ!

Dù vậy, bị một vị Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả của Thần Miếu, hơn mười vị Thiên Cung cường giả, cộng thêm mấy trăm Thần Phủ cao thủ, cộng thêm hàng ngàn Đạo đài tám cảnh tu sĩ cùng nhau đuổi giết, cũng không phải là một việc hay, hơi không cẩn thận, chính là chết không có chỗ chôn!

- Đại Tế Tửu kia vừa xuất thủ!

Chu Thập Tam kinh thanh kêu lên.

Phần phật...

Giữa không trung đột nhiên xuất hiện một mặt đại kỳ, phía trên vẽ đầy khô lâu, quỷ dị vô cùng, mội đại thủ bắt được mặt đại kỳ này, nghênh phong run lên, bay phất phới.

- Cẩn thận, là Ngũ Hồn Phiên trấn giáo chi bảo cấp!

Sắc mặt Chu Thập Tam ngưng trọng, trầm giọng nói:

- Giang lão đệ, Ngũ Hồn Phiên có thể thu thần hồn, ngay cả Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả cũng không chịu nổi. Ta có dị bảo bảo vệ cho thần hồn, ngươi có thể kháng trụ hay không?

Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ thấy Ngũ Hồn Phiên đột nhiên trở nên vô cùng khổng lồ, che kín ba Thái Dương màu đỏ sậm trên bầu trời, một cổ âm hàn khí đánh tới, Ngũ Hồn Phiên lay động, nhất thời đem từng ngọn núi lửa phía dưới đông lại, vạn vật cũng bị đông cứng, hóa thành sông băng đại địa!

Loại trấn giáo chi bảo này đông lại thần hồn, sau đó đem thần hồn thu vào phiên, lợi hại vô cùng, là dị bảo đặc biệt nhằm vào thần hồn!

Thần hồn khó nhất tu luyện, đối với địa ngục cường giả mà nói cũng là như thế, có rất ít người có thể đối phó được Ngũ Hồn Phiên chiêu hồn!

Mặt đại phiên này chấn động không dứt, Giang Nam như cũ cắm đầu về phía trước bay như điên, tựa hồ không hề bị Ngũ Hồn Phiên ảnh hưởng.

Chu Thập Tam không khỏi lấy làm kinh hãi, hắn có pháp bảo bảo vệ thần hồn, hơn nữa tu luyện một loại công pháp cực kỳ bá đạo, đem thần hồn cùng thân thể tương dung, vì vậy mới có thể chống lại được Ngũ Hồn Phiên, Giang Nam cũng có thể chống lại Ngũ Hồn Phiên xâm nhập, không thể không để cho hắn kinh ngạc.

- Hai tên tiểu quỷ này cũng có chỗ lợi hại, lại không sợ Ngũ Hồn Phiên!

Giữa không trung truyền tới một thanh âm già nua, chỉ thấy trên một chiếc lâu thuyền đại hạm, một vị lão giả hình dung cao cổ hừ lạnh một tiếng, chính là thủ tịch Đại Tế Tửu của Thần Miếu.

- Bất quá các ngươi muốn chạy trốn, căn bản không có khả năng này!

Lão giả này đột nhiên thu Ngũ Hồn Phiên, thăm dò thủ chưởng khô gầy, thật sâu hướng trong hư không một trảo, chỉ thấy bàn tay này của hắn thăm dò vào trong hư không, biến mất.

Sau một khắc, Giang Nam cảm giác được một cổ hơi thở mạnh mẻ đem mình khóa chặt, chỉ thấy hư không phía trên hé ra, một bàn tay khổng lồ bao phủ hơn trăm dặm từ trên trời đột nhiên toát ra, năm ngón tay búng ra, hướng Thiên Dực Thần Chu bắn đi!

Đây là chưởng giáo oai, Giang Nam đã từng gặp gỡ qua Hành Vân Đại Thiện Sư đuổi giết, lúc ấy Hành Vân cũng là dùng loại thủ đoạn này, chỉ dựa vào hơi thở liền trấn áp hắn khó có thể nhúc nhích!

Bất quá lúc này, Giang Nam so với lúc kia đã mạnh không biết gấp bao nhiêu lần, tự nhiên không sợ hãi hơi thở áp bách, chẳng qua là một chỉ tay kia bắn ra, cũng tuyệt đối có thể đem hắn và Chu Thập Tam cùng nhau chấn vỡ!

Năm ngón tay mỗi một cái như là núi lớn, là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả xuất thủ, vượt qua xa bọn họ có thể kháng cự!

- Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông!

Giang Nam gầm lên, thân thể đột nhiên phát sinh biến hóa, vô số huyết nhục ngọa nguậy, từ phía sau lưng dài ra từng đôi cánh, có tất cả ngàn cánh, rõ ràng là Ma Thần Chi Thể chân chính, không phải là đạo văn pháp lực biến ảo thành.

Hắn phất tay đem Thiên Dực Thần Chu thu hồi, tế lên Sơn Hải Đỉnh, đem Chu Thập Tam thu vào trong đỉnh!

Xuy...

Một đạo chỉ núi bắn ra, thân thể Giang Nam vô cùng linh động, thiên dực chấn động, lắc mình phá vỡ trường không, né tránh chỉ núi đàn áp, chỉ thấy năm ngón tay giữa không trung toát ra, hoặc bắn hoặc áp hoặc bóp, truy tung thân thể của hắn, muốn đem hắn một kích đánh nổ tung.

Mà Giang Nam thì đi như điện, hiểm lại càng hiểm tránh thoát bóp áp!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook