Chương 2850: Đâm dao sau lưng. (1).
Trạch Trư
04/08/2016
Có người còn được một tòa thần điện, rất là hãnh diện.
Nhưng nếu cơ duyên với báu vật thì làm sao cũng không lấy xuống được, miễn có kiên nhẫn thì sẽ tìm được cái gì đó.
Khổ Hạnh giáo chủ, Vạn Vật Đạo Tổ bởi vì dè dặt nên lẫn vào đám Tiên Quân, Thiên Quân. Hai người đi tới Đại La Thiên, lòng lạnh lẽo. Người đông nghìn nghịt chạy tới chạy lui, có người đào đất, có người nhảy xuống giếng sâu, có người hái trời trăng trên cao. Một đống lộn xộn, cảnh tượng săn tìm kho báu.
Khổ Hạnh giáo chủ trợn to mắt nói:
- Cái này...
Khổ Hạnh giáo chủ lấy một cái xẻng ra, lẩm bẩm:
- Sư huynh, chúng ta cũng đào bảo bối sao?
Vạn Vật Đạo Tổ lắc đầu, nói:
- Nếu Thiên Tôn chuẩn bị bảo bối cho chúng ta thì tự nhiên sẽ cảm ứng được, nhưng cần ngồi xuống xuống cảm ứng kỹ càng.
Hai Thiên Tôn đều là cường giả trong Thiên Tôn, Khổ Hạnh giáo chủ, Vạn Vật Đạo Tổ khoanh chân ngồi xuống cảm ứng kỹ càng. Giây lát sau Khổ Hạnh giáo chủ lòng máy động, đứng dậy đi tới bên thiên hải. Thiên hải bao la vô tận, sóng gợn dập dìu, trong biển có sen, có núi.
Lão tăng khom lưng múc nước biển lên nếm thử, vị giác cay đắng.
Khổ Hạnh giáo chủ khẽ thở dài:
- Đắng, đắng, đắng, khổ hải này chắc là cơ duyên Thiên Tôn để cho ta.
Khổ Hạnh giáo chủ nhảy lên rơi vào đóa sen ngay giữa khổ hải. Khổ hải càng lúc càng nhỏ, giây lát sau biến thành cái ao vàng. Khổ Hạnh giáo chủ ngồi trên bỏa tọa hoa sen trong ao.
Vạn Vật Đạo Tổ cảm ứng thật lâu nhưng không được gì, thầm ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ bảo bối trong Đại La Thiên bị mấy tên này tìm hết rồi? Hay Nguyên Thủy Thiên Tôn không luyện ra pháp bảo giúp ta trấn áp sóng kiếp chín kiếp?
Vạn Vật Đạo Tổ đang định đứng lên đột nhiên Đại La Thiên chấn động dữ dội, địa thủy phong hỏa tuôn ra, hóa thành Thái Cực âm dương đồ to lớn cảm ứng với Nguyên Dục Thái Cực Đồ trên người Vạn Vật Đạo Tổ.
Ong ong ong ong ong!
Thái Cực âm dương đồ bay tới gần, rơi vào Nguyên Dục Thái Cực Đồ.
Vạn Vật Đạo Tổ giật mình, cảm nhận các đạo lý ập đến hoàn thiện chính mình Thái Cực tiên thiên đạo cảnh thúc đẩy Nguyên Dục Thái Cực Đồ tiến bộ cao hơn.
Vạn Vật Đạo Tổ từng làm Nguyên Dục Tiên Đế, là Đạo Quân thứ nhất hoàn thiện ba ngàn đại đạo chứng đạo trong thời đại tiên đạo. Trừ Thiên Tôn ra những Đạo Quân tiên đạo khác kém hơn Vạn Vật Đạo Tổ nửa bậc, một bậc. Vạn Vật Đạo Tổ sớm chứng Đạo Tôn, luyện Nguyên Dục Thái Cực Đồ thành tiên thiên linh bảo. Nhưng kiếp số của Vạn Vật Đạo Tổ kinh người nhất, vì gã sống chín kiếp, sóng kiếp chín đời hoàn toàn phá hủy gã. Nguyên Dục Thái Cực Đồ cũng không trấn áp sóng kiếp được, cần dùng tiên thiên chí bảo để trấn áp.
Vạn Vật Đạo Tổ đến Nguyên Thủy Đại La Thiên vì muốn tìm tiên thiên chí bảo nào đó trợ giúp gã trấn áp kiếp số.
Nhưng tiên thiên chí bảo hiếm có biết bao. Khánh vân của báu vật, hồng mông thanh liên của Thanh Liên Tiên Tôn vốn là tiên thiên chí bảo, sau này mượn cơ hội chứng đạo nâng hai báu vật lên đẳng cấp nguyên thủy chi bảo.
Trừ hai báu vật kia ra trong Đạo Quân điện có tiên thiên chí bảo nhưng không nhiều. Trong số tiên thiên chí bảo đã đạo âm có Bà Sa bảo thụ của Vô Cực Thiên Tôn, còn một, hai cái nữa nhưng đến nay không lộ ra.
Tiên thiên chí bảo còn lại thì có Nguyên Thủy Đại La Thiên, tiên thiên Lô Bồng của Giang Nam.
Chỉ Thiên Tôn mới luyện chí bảo được, nhưng tốn thời gian rất nhiều, dùng mạng sống tế luyện, tiêu hao rất lớn. Một Thiên Tôn luyện thành một tiên thiên chí bảo đã là thành tựu ghê gớm, như Giang Nam luyện ra hai chí bảo thì là độc nhất vô nhị.
Vạn Vật Đạo Tổ không trông chờ vào có thể tìm được một tiên thiên chí bảo, tiên thiên Thái Cực âm dương đồ này cũng không phải tiên thiên chí bảo mà là tiên thiên linh bảo, đương nhiên đẳng cấp rất cao, không thua kém gì Nguyên Dục Thái Cực Đồ, thậm chí mạnh hơn.
Nhưng đây vẫn là tiên thiên linh bảo.
Khi tiên thiên Thái Cực âm dương đồ dung nhập vào Nguyên Dục Thái Cực Đồ, hai đạo đồ giao hòa, lý niệm đan xen khiến Nguyên Dục Thái Cực Đồ liên tục tiến bộ, lột xác.
Vạn Vật Đạo Tổ giật mình, cảm thấy chuyện này không tầm thường:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn muốn trợ giúp ta nâng Nguyên Dục Thái Cực Đồ lên đẳng cấp chí bảo sao?
Tu thành Thiên Tôn nâng pháp bảo lên đẳng cấp chí bảo cần luyện thành đạo tâm vĩnh hằng bất diệt, đây là cửa ải lớn nhất.
Vạn Vật Đạo Tổ đã chuyển thế chín lần, đây là kiếp thứ mười. Nếu đời này Vạn Vật Đạo Tổ chết thì gã không có cơ may chuyển thế nào nữa, nên gã mới nhập ma, lòng nổi sát cơ muốn giết hết người trong thiên hạ, tiếp đó chính mình bình an độ tịch diệt kiếp.
Đơn thuần tính từ đạo tâm thì tâm tính của Vạn Vật Đạo Tổ mãi mãi không thể luyện thành vĩnh hằng bất diệt đạo tâm, gã đã cắt đứt đường Thiên Tôn, khả năng luyện thành tiên thiên chí bảo.
Vạn Vật Đạo Tổ tích lũy đủ nhưng đạo tâm hạn chế thành tựu của gã.
Trong Đại La Thiên, trong tiên thiên Thái Cực đồ chứa vĩnh hằng bất diệt đạo tâm của Giang Nam, cộng thêm hắn lĩnh ngộ tiên thiên Thái Cực đạo cảnh bổ sung đầy đủ tiên thiên Thái Cực đạo cảnh, khiến Nguyên Dục Thái Cực Đồ có khả năng lên đến chí bảo.
- Luyện Nguyên Dục Thái Cực Đồ thành tiên thiên chí bảo thì sóng kiếp chín kiếp của ta có thể bị trấn áp! Nhưng bây giờ còn cần một đoạn thời gian để nâng cấp Nguyên Dục Thái Cực Đồ lên tiên thiên chí bảo.
Vạn Vật Đạo Tổ tinh thần thoải mái nhìn bốn phía, thấy trong Đại La Thiên có nhiều người đi lung tung tìm báu vật, rất náo nhiệt. Nhiều người đã có thu hoạch, được một, hai báu vật.
Giờ phút này, Đại La Thiên tan hoang. Mặt trời trên cao bị một người tên Kim Đế Thiên Quân lấy mất, trời sao thiếu một khoảnh lớn. Mây bay chỉ còn lại hai, ba áng. Thiên hải bị thu. Dãy núi chỉ còn rải ráp vài ngọn. Có người khiêng thần thụ, có người bẻ gãy chạc cây. Có người rút nước sông, có người lấy hồ nước. Có người tháo tấm biển cung khuyết xuống, có người khiêng đỉnh trước đại điện đi. Có người dỡ bỏ cột đồng chống đại điện, có người vác bình phong. Có người nhảy vào lạch ngắt hoa sen, có người treo lên cây hái trái đỏ. Có một nữ Tiên Quân lấy đi một luồng thải hồng.
Vạn Vật Đạo Tổ không biết nên nói cái gì, thầm nghĩ:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn mất máu rồi, nhưng chắc hắn cũng biết điều này, tặng cơ duyên cho chúng ta nên mới dung túng như thế.
Trong Nguyên Mẫu đạo điện.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn Thị Hiên Vi, cười hỏi:
- Nguyên Quân, nhà các người bị cướp sạch, ngươi là chủ nhân tại sao không đứng ra quản lý? Lão gia nhà ngươi luôn là nơi đi qua không một cọng cỏ mọc, giờ báo ứng đã đến, bị người ta cướp sạch.
Thị Hiên Vi mỉm cười nói:
- Lão gia nhà ta nếu không cho vào Đại La Thiên thì ai có thể đi vào? Lão gia nghĩ tình vô lượng sát kiếp sắp đến, Thiên Quân, Đạo Quân dưới tay sẽ có nhiều người tử thương nên mặc kệ bọn họ chọn báu vật.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nói:
- Nhưng bảo bối trong Đại La Thiên bị lấy đi cỡ hơn năm vạn cái, uy lực Nguyên Thủy Đại La Thiên bị tổn hao nhiều. Nếu tranh chấp cùng Thiên Tôn sẽ rất bất lợi cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nhưng nếu cơ duyên với báu vật thì làm sao cũng không lấy xuống được, miễn có kiên nhẫn thì sẽ tìm được cái gì đó.
Khổ Hạnh giáo chủ, Vạn Vật Đạo Tổ bởi vì dè dặt nên lẫn vào đám Tiên Quân, Thiên Quân. Hai người đi tới Đại La Thiên, lòng lạnh lẽo. Người đông nghìn nghịt chạy tới chạy lui, có người đào đất, có người nhảy xuống giếng sâu, có người hái trời trăng trên cao. Một đống lộn xộn, cảnh tượng săn tìm kho báu.
Khổ Hạnh giáo chủ trợn to mắt nói:
- Cái này...
Khổ Hạnh giáo chủ lấy một cái xẻng ra, lẩm bẩm:
- Sư huynh, chúng ta cũng đào bảo bối sao?
Vạn Vật Đạo Tổ lắc đầu, nói:
- Nếu Thiên Tôn chuẩn bị bảo bối cho chúng ta thì tự nhiên sẽ cảm ứng được, nhưng cần ngồi xuống xuống cảm ứng kỹ càng.
Hai Thiên Tôn đều là cường giả trong Thiên Tôn, Khổ Hạnh giáo chủ, Vạn Vật Đạo Tổ khoanh chân ngồi xuống cảm ứng kỹ càng. Giây lát sau Khổ Hạnh giáo chủ lòng máy động, đứng dậy đi tới bên thiên hải. Thiên hải bao la vô tận, sóng gợn dập dìu, trong biển có sen, có núi.
Lão tăng khom lưng múc nước biển lên nếm thử, vị giác cay đắng.
Khổ Hạnh giáo chủ khẽ thở dài:
- Đắng, đắng, đắng, khổ hải này chắc là cơ duyên Thiên Tôn để cho ta.
Khổ Hạnh giáo chủ nhảy lên rơi vào đóa sen ngay giữa khổ hải. Khổ hải càng lúc càng nhỏ, giây lát sau biến thành cái ao vàng. Khổ Hạnh giáo chủ ngồi trên bỏa tọa hoa sen trong ao.
Vạn Vật Đạo Tổ cảm ứng thật lâu nhưng không được gì, thầm ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ bảo bối trong Đại La Thiên bị mấy tên này tìm hết rồi? Hay Nguyên Thủy Thiên Tôn không luyện ra pháp bảo giúp ta trấn áp sóng kiếp chín kiếp?
Vạn Vật Đạo Tổ đang định đứng lên đột nhiên Đại La Thiên chấn động dữ dội, địa thủy phong hỏa tuôn ra, hóa thành Thái Cực âm dương đồ to lớn cảm ứng với Nguyên Dục Thái Cực Đồ trên người Vạn Vật Đạo Tổ.
Ong ong ong ong ong!
Thái Cực âm dương đồ bay tới gần, rơi vào Nguyên Dục Thái Cực Đồ.
Vạn Vật Đạo Tổ giật mình, cảm nhận các đạo lý ập đến hoàn thiện chính mình Thái Cực tiên thiên đạo cảnh thúc đẩy Nguyên Dục Thái Cực Đồ tiến bộ cao hơn.
Vạn Vật Đạo Tổ từng làm Nguyên Dục Tiên Đế, là Đạo Quân thứ nhất hoàn thiện ba ngàn đại đạo chứng đạo trong thời đại tiên đạo. Trừ Thiên Tôn ra những Đạo Quân tiên đạo khác kém hơn Vạn Vật Đạo Tổ nửa bậc, một bậc. Vạn Vật Đạo Tổ sớm chứng Đạo Tôn, luyện Nguyên Dục Thái Cực Đồ thành tiên thiên linh bảo. Nhưng kiếp số của Vạn Vật Đạo Tổ kinh người nhất, vì gã sống chín kiếp, sóng kiếp chín đời hoàn toàn phá hủy gã. Nguyên Dục Thái Cực Đồ cũng không trấn áp sóng kiếp được, cần dùng tiên thiên chí bảo để trấn áp.
Vạn Vật Đạo Tổ đến Nguyên Thủy Đại La Thiên vì muốn tìm tiên thiên chí bảo nào đó trợ giúp gã trấn áp kiếp số.
Nhưng tiên thiên chí bảo hiếm có biết bao. Khánh vân của báu vật, hồng mông thanh liên của Thanh Liên Tiên Tôn vốn là tiên thiên chí bảo, sau này mượn cơ hội chứng đạo nâng hai báu vật lên đẳng cấp nguyên thủy chi bảo.
Trừ hai báu vật kia ra trong Đạo Quân điện có tiên thiên chí bảo nhưng không nhiều. Trong số tiên thiên chí bảo đã đạo âm có Bà Sa bảo thụ của Vô Cực Thiên Tôn, còn một, hai cái nữa nhưng đến nay không lộ ra.
Tiên thiên chí bảo còn lại thì có Nguyên Thủy Đại La Thiên, tiên thiên Lô Bồng của Giang Nam.
Chỉ Thiên Tôn mới luyện chí bảo được, nhưng tốn thời gian rất nhiều, dùng mạng sống tế luyện, tiêu hao rất lớn. Một Thiên Tôn luyện thành một tiên thiên chí bảo đã là thành tựu ghê gớm, như Giang Nam luyện ra hai chí bảo thì là độc nhất vô nhị.
Vạn Vật Đạo Tổ không trông chờ vào có thể tìm được một tiên thiên chí bảo, tiên thiên Thái Cực âm dương đồ này cũng không phải tiên thiên chí bảo mà là tiên thiên linh bảo, đương nhiên đẳng cấp rất cao, không thua kém gì Nguyên Dục Thái Cực Đồ, thậm chí mạnh hơn.
Nhưng đây vẫn là tiên thiên linh bảo.
Khi tiên thiên Thái Cực âm dương đồ dung nhập vào Nguyên Dục Thái Cực Đồ, hai đạo đồ giao hòa, lý niệm đan xen khiến Nguyên Dục Thái Cực Đồ liên tục tiến bộ, lột xác.
Vạn Vật Đạo Tổ giật mình, cảm thấy chuyện này không tầm thường:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn muốn trợ giúp ta nâng Nguyên Dục Thái Cực Đồ lên đẳng cấp chí bảo sao?
Tu thành Thiên Tôn nâng pháp bảo lên đẳng cấp chí bảo cần luyện thành đạo tâm vĩnh hằng bất diệt, đây là cửa ải lớn nhất.
Vạn Vật Đạo Tổ đã chuyển thế chín lần, đây là kiếp thứ mười. Nếu đời này Vạn Vật Đạo Tổ chết thì gã không có cơ may chuyển thế nào nữa, nên gã mới nhập ma, lòng nổi sát cơ muốn giết hết người trong thiên hạ, tiếp đó chính mình bình an độ tịch diệt kiếp.
Đơn thuần tính từ đạo tâm thì tâm tính của Vạn Vật Đạo Tổ mãi mãi không thể luyện thành vĩnh hằng bất diệt đạo tâm, gã đã cắt đứt đường Thiên Tôn, khả năng luyện thành tiên thiên chí bảo.
Vạn Vật Đạo Tổ tích lũy đủ nhưng đạo tâm hạn chế thành tựu của gã.
Trong Đại La Thiên, trong tiên thiên Thái Cực đồ chứa vĩnh hằng bất diệt đạo tâm của Giang Nam, cộng thêm hắn lĩnh ngộ tiên thiên Thái Cực đạo cảnh bổ sung đầy đủ tiên thiên Thái Cực đạo cảnh, khiến Nguyên Dục Thái Cực Đồ có khả năng lên đến chí bảo.
- Luyện Nguyên Dục Thái Cực Đồ thành tiên thiên chí bảo thì sóng kiếp chín kiếp của ta có thể bị trấn áp! Nhưng bây giờ còn cần một đoạn thời gian để nâng cấp Nguyên Dục Thái Cực Đồ lên tiên thiên chí bảo.
Vạn Vật Đạo Tổ tinh thần thoải mái nhìn bốn phía, thấy trong Đại La Thiên có nhiều người đi lung tung tìm báu vật, rất náo nhiệt. Nhiều người đã có thu hoạch, được một, hai báu vật.
Giờ phút này, Đại La Thiên tan hoang. Mặt trời trên cao bị một người tên Kim Đế Thiên Quân lấy mất, trời sao thiếu một khoảnh lớn. Mây bay chỉ còn lại hai, ba áng. Thiên hải bị thu. Dãy núi chỉ còn rải ráp vài ngọn. Có người khiêng thần thụ, có người bẻ gãy chạc cây. Có người rút nước sông, có người lấy hồ nước. Có người tháo tấm biển cung khuyết xuống, có người khiêng đỉnh trước đại điện đi. Có người dỡ bỏ cột đồng chống đại điện, có người vác bình phong. Có người nhảy vào lạch ngắt hoa sen, có người treo lên cây hái trái đỏ. Có một nữ Tiên Quân lấy đi một luồng thải hồng.
Vạn Vật Đạo Tổ không biết nên nói cái gì, thầm nghĩ:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn mất máu rồi, nhưng chắc hắn cũng biết điều này, tặng cơ duyên cho chúng ta nên mới dung túng như thế.
Trong Nguyên Mẫu đạo điện.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn Thị Hiên Vi, cười hỏi:
- Nguyên Quân, nhà các người bị cướp sạch, ngươi là chủ nhân tại sao không đứng ra quản lý? Lão gia nhà ngươi luôn là nơi đi qua không một cọng cỏ mọc, giờ báo ứng đã đến, bị người ta cướp sạch.
Thị Hiên Vi mỉm cười nói:
- Lão gia nhà ta nếu không cho vào Đại La Thiên thì ai có thể đi vào? Lão gia nghĩ tình vô lượng sát kiếp sắp đến, Thiên Quân, Đạo Quân dưới tay sẽ có nhiều người tử thương nên mặc kệ bọn họ chọn báu vật.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nói:
- Nhưng bảo bối trong Đại La Thiên bị lấy đi cỡ hơn năm vạn cái, uy lực Nguyên Thủy Đại La Thiên bị tổn hao nhiều. Nếu tranh chấp cùng Thiên Tôn sẽ rất bất lợi cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.