Chương 647: Dẫn Ngộ Thiên Đạo
Trạch Trư
16/08/2014
Vì vậy, hạ lệnh giết chết Quang Vũ
Thần Đế chuyển thế thân, cũng là không coi vào đâu.
Giang Nam nghĩ càng sâu một bước, thầm nghĩ:
- Quang Vũ Thần Đế muốn sống ra thế thứ hai, chuyển thế trùng tu, có thể là có ý tứ muốn nhảy ra bọn họ chưởng khống.
Thiếu niên áo vàng cũng mượn hai mắt của Giang Nam nhìn đi, nhìn chỉ chốc lát, cười nói:
- Đây chính là lạc ấn của Thiên Đạo chí bảo? Khó trách người đàn bà kia không dám tự mình đến lấy pháp bảo của nàng, Thiên Đạo chí bảo bực này, uy lực rất cao, đừng nói Thần Tôn chi bảo, coi như là Thần Đế cũng có thể trấn áp, bảo vật của ta tất nhiên cũng là bị bảo vật này trấn áp.
- Ngay cả Thần Đế cũng có thể trấn áp?
Giang Nam sợ hãi, thất thanh nói:
- Không thể nào? Người chưởng khống Thiên Đạo vượt xa Thần Đế có lẽ còn có thể, nhưng một kiện pháp bảo cũng muốn trấn áp Thần Đế, không khỏi có chút khoa trương a?
Thiếu niên áo vàng cười lạnh nói:
- Làm sao không thể nào? Bản thể Thiên Đạo chí bảo này trấn áp một phần pháp bảo của ta, ngay cả pháp bảo của ta cũng có thể trấn áp, trấn áp Thần Đế chẳng phải là chuyện tình dễ dàng sao?
Giang Nam cảm giác thật sâu rung động, tinh tế đánh giá chuông lớn lạc ấn này, chỉ cảm thấy Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này vô cùng ảo diệu, tản mát ra khí tức trấn áp Chư Thiên, đừng nói Thần Ma luyện chế pháp bảo, Thần Tôn chi bảo gì, coi như là Chư Thiên, cũng sẽ bị Thiên Đạo chí bảo trấn áp!
Loại bảo vật lạc ấn này bí hiểm, vượt qua hắn từ trước chứng kiến bất kỳ pháp bảo, làm cho người ta rung động không gì so sánh nổi.
Tới chỗ này, pháp lực thần thức của hắn phảng phất quay về Hỗn Độn, bị trấn áp ở trong người, không cách nào nhúc nhích.
Nơi đây không có Long Tộc cường giả trấn thủ, nói vậy cũng là lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới đối với Thiên Đạo chí bảo lạc ấn cực kỳ có lòng tin, cho là chỉ cần chuông khắc ở đây, liền không người nào có thể cướp lấy pháp bảo nơi đây, không cần có người trấn thủ.
Giang Nam đánh giá những lạc ấn này, bất giác có một loại cảm giác Ngộ Đạo, theo ánh mắt của hắn yên lặng ở trong đó, hắn lĩnh ngộ cũng càng ngày càng nhiều.
Đột nhiên, pháp lực của hắn chậm rãi nhúc nhích xuống, sau đó thần thức phảng phất như thai nhi trong cơ thể mẹ, chậm rãi giản ra thân thể, Ma Ngục Huyền Thai Kinh lập tức khởi động, chậm rãi vận chuyển.
Dần dần, tốc độ của Ma Ngục Huyền Thai Kinh càng lúc càng nhanh, rất nhanh liền đạt tới cực hạn mà Giang Nam từ trước có thể thúc dục, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên, lấy tốc độ cao hơn vận chuyển, càng lúc càng nhanh!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh lâm vào trong hưng phấn trước nay chưa có, liều mạng từ trong hoa văn của Thiên Đạo chí bảo hấp thu dinh dưỡng, điên cuồng bổ túc đến trong môn công pháp này!
Tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!
Muốn làm được điểm này, đầu tiên cần pháp của tổ tông, Đạo của Thiên Đạo, sau đó mới có thể nhảy ra ngoài, mở phương pháp của mình, ngưng tụ Thiên Đạo của mình!
Tâm thần của hắn bất giác bị Thiên Đạo chí bảo lạc ấn hấp dẫn đi qua, tâm không động vì ngoại vật, cho dù là thiếu niên áo vàng cùng Chiến Thiên Ma Tôn không ngừng thúc giục hắn tiến vào trong thành, hắn cũng làm như không có cảm giác.
- Không cần động đến hắn, giờ phút này hắn đang cảm ngộ Thiên Đạo chí bảo, lĩnh ngộ Thiên Đạo.
Thiếu niên áo vàng nhận thấy được Giang Nam khác thường, cười nói:
- Đây là lĩnh ngộ khó được, cũng là cơ duyên tạo hóa của hắn, để cho hắn lĩnh ngộ, chúng ta lại tiến vào nơi đây đoạt bảo. Công pháp của hắn rất kỳ lạ, lại có thể từ Thiên Đạo lạc ấn hấp thu chất dinh dưỡng, không ngừng trưởng thành lớn mạnh.
Ánh mắt của hắn cực kỳ đanh đá chua ngoa, thậm chí ngay cả Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển trong cơ thể Giang Nam cũng có thể thấy nhất thanh nhị sở, phảng phất cái gì cũng không thể gạt được hắn.
- Chiến Thiên Ma Tôn, đây cũng là đại kỳ ngộ của ngươi.
Thiếu niên áo vàng cười nói:
- Ngươi đã tu thành Ma Tôn, muốn tái tiến một bước ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn, nhưng nếu như xem Ma Thiên Đạo lạc ấn mà nói, cũng có thể để ngươi tái tiến một bước.
Chiến Thiên Ma Tôn mượn hai mắt Giang Nam mà tinh tế đánh giá những Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này, bất quá mặc dù hắn là Ma Tôn, nhân vật cao tầng trong chư thiên vạn giới, cũng không cách nào từ lạc ấn trong Thiên Đạo chí bảo được đến bao nhiêu kiến thức giải thích, ánh mắt nhìn qua, chỉ cảm thấy vô cùng thâm ảo phức tạp, tối tăm khó hiểu.
- Thiên Đạo tối tăm như thế, ta căn bản không cách nào lĩnh ngộ!
Chiến Thiên Ma Tôn giận dữ, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nói tài trí cùng ngộ tính của ta, còn không bằng tên tiểu tử thúi này? Không thể nào, tuyệt đối không có thể!
Khí tức của Giang Nam điên cuồng tăng lên, mỗi qua một khắc, khí tức của hắn liền nặng nề nhất phân, tu vi lại thâm sâu nhất phân, hiển nhiên là lĩnh ngộ ra càng nhiều Thiên Đạo, để cho tu vi thực lực cùng nội tình của hắn cũng đang không ngừng tăng trưởng.
- Đem tiểu tử này cắt miếng nghiên cứu...
Hai mắt Chiến Thiên Ma Tôn hiện ra quang mang xanh mượt, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này tư chất cùng ngộ tính so với ta còn tốt, nhất định phải cắt miếng nghiên cứu!
Giang Nam ở chỗ này vừa đứng chính là mấy chục ngày, khí tức càng ngày càng đậm, khí huyết càng ngày càng tràn đầy, mấy chục ngày thời gian này, để cho tu vi của hắn bạo tăng.
Tu vi của hắn vốn cũng đã sắp sửa tăng lên tới Minh Đường cảnh trung kỳ, giờ phút này tu vi cả thảy tăng lên sáu thành, đạt tới Minh Đường cảnh đỉnh, thậm chí đạo văn bên trong hướng ra phía ngoài phát tán, từng đạo đạo văn mỹ lệ tràn ngập mọi nơi, dài đến hơn mười dặm, cùng Thiên Đạo lạc ấn trên bầu trời chạm nhau tương dung.
Ầm!
Trong cơ thể hắn truyền đến từng tiếng chấn động, nhiều đạo văn hơn tràn ra, tựa hồ muốn hoàn toàn cùng Thiên Đạo tương dung!
Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ diệu, phảng phất chỉ cần Đạo văn của hắn dung nhập vào Thiên Đạo lạc ấn, là hắn có thể đạt được Vĩnh Sinh, đạt được lực lượng cùng thành tựu không cách nào tưởng tượng, thậm chí có thể Bất Tử Bất Diệt, cùng Thiên đồng thọ!
Trong lòng Giang Nam không khỏi sinh ra một cổ khát vọng mãnh liệt, khát vọng cùng Thiên Đạo tương dung, biến thành một phần của Thiên Đạo.
Giờ khắc này, hắn phảng phất cảm giác mình là một giọt nước, mà Thiên Đạo lạc ấn trên không chính là một mảnh biển lớn mênh mông, giọt nước như thế nào biến thành biển lớn mênh mông? Chỉ có dấn thân vào trong biển rộng!
Hắn hiện tại có cảm giác tung người vào biển rộng, bên tai cùng đáy lòng phảng phất có vô số thanh âm kêu gọi, đầu độc, thúc đẩy hắn dấn thân vào Thiên Đạo, cùng Thiên Đạo lạc ấn tương dung.
- Không đúng, không đúng, nếu ta dung nhập vào Thiên Đạo, ta vẫn là ta sao? Ta ở nơi đâu?
Trước mắt Giang Nam tất cả quang cùng sắc hết thảy biến mất, chỉ có một chuông lớn treo cao, đó là Thiên Đạo chi chung, tiếng chuông đương đương rung động, thúc đẩy hắn buông tha cho hết thảy của mình, hòa tan vào Thiên Đạo, hòa tan vào Thiên Đạo chí bảo, biến thành một phần Thiên Đạo, một giọt nước trong biển rộng.
Giang Nam nghĩ càng sâu một bước, thầm nghĩ:
- Quang Vũ Thần Đế muốn sống ra thế thứ hai, chuyển thế trùng tu, có thể là có ý tứ muốn nhảy ra bọn họ chưởng khống.
Thiếu niên áo vàng cũng mượn hai mắt của Giang Nam nhìn đi, nhìn chỉ chốc lát, cười nói:
- Đây chính là lạc ấn của Thiên Đạo chí bảo? Khó trách người đàn bà kia không dám tự mình đến lấy pháp bảo của nàng, Thiên Đạo chí bảo bực này, uy lực rất cao, đừng nói Thần Tôn chi bảo, coi như là Thần Đế cũng có thể trấn áp, bảo vật của ta tất nhiên cũng là bị bảo vật này trấn áp.
- Ngay cả Thần Đế cũng có thể trấn áp?
Giang Nam sợ hãi, thất thanh nói:
- Không thể nào? Người chưởng khống Thiên Đạo vượt xa Thần Đế có lẽ còn có thể, nhưng một kiện pháp bảo cũng muốn trấn áp Thần Đế, không khỏi có chút khoa trương a?
Thiếu niên áo vàng cười lạnh nói:
- Làm sao không thể nào? Bản thể Thiên Đạo chí bảo này trấn áp một phần pháp bảo của ta, ngay cả pháp bảo của ta cũng có thể trấn áp, trấn áp Thần Đế chẳng phải là chuyện tình dễ dàng sao?
Giang Nam cảm giác thật sâu rung động, tinh tế đánh giá chuông lớn lạc ấn này, chỉ cảm thấy Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này vô cùng ảo diệu, tản mát ra khí tức trấn áp Chư Thiên, đừng nói Thần Ma luyện chế pháp bảo, Thần Tôn chi bảo gì, coi như là Chư Thiên, cũng sẽ bị Thiên Đạo chí bảo trấn áp!
Loại bảo vật lạc ấn này bí hiểm, vượt qua hắn từ trước chứng kiến bất kỳ pháp bảo, làm cho người ta rung động không gì so sánh nổi.
Tới chỗ này, pháp lực thần thức của hắn phảng phất quay về Hỗn Độn, bị trấn áp ở trong người, không cách nào nhúc nhích.
Nơi đây không có Long Tộc cường giả trấn thủ, nói vậy cũng là lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới đối với Thiên Đạo chí bảo lạc ấn cực kỳ có lòng tin, cho là chỉ cần chuông khắc ở đây, liền không người nào có thể cướp lấy pháp bảo nơi đây, không cần có người trấn thủ.
Giang Nam đánh giá những lạc ấn này, bất giác có một loại cảm giác Ngộ Đạo, theo ánh mắt của hắn yên lặng ở trong đó, hắn lĩnh ngộ cũng càng ngày càng nhiều.
Đột nhiên, pháp lực của hắn chậm rãi nhúc nhích xuống, sau đó thần thức phảng phất như thai nhi trong cơ thể mẹ, chậm rãi giản ra thân thể, Ma Ngục Huyền Thai Kinh lập tức khởi động, chậm rãi vận chuyển.
Dần dần, tốc độ của Ma Ngục Huyền Thai Kinh càng lúc càng nhanh, rất nhanh liền đạt tới cực hạn mà Giang Nam từ trước có thể thúc dục, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên, lấy tốc độ cao hơn vận chuyển, càng lúc càng nhanh!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh lâm vào trong hưng phấn trước nay chưa có, liều mạng từ trong hoa văn của Thiên Đạo chí bảo hấp thu dinh dưỡng, điên cuồng bổ túc đến trong môn công pháp này!
Tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!
Muốn làm được điểm này, đầu tiên cần pháp của tổ tông, Đạo của Thiên Đạo, sau đó mới có thể nhảy ra ngoài, mở phương pháp của mình, ngưng tụ Thiên Đạo của mình!
Tâm thần của hắn bất giác bị Thiên Đạo chí bảo lạc ấn hấp dẫn đi qua, tâm không động vì ngoại vật, cho dù là thiếu niên áo vàng cùng Chiến Thiên Ma Tôn không ngừng thúc giục hắn tiến vào trong thành, hắn cũng làm như không có cảm giác.
- Không cần động đến hắn, giờ phút này hắn đang cảm ngộ Thiên Đạo chí bảo, lĩnh ngộ Thiên Đạo.
Thiếu niên áo vàng nhận thấy được Giang Nam khác thường, cười nói:
- Đây là lĩnh ngộ khó được, cũng là cơ duyên tạo hóa của hắn, để cho hắn lĩnh ngộ, chúng ta lại tiến vào nơi đây đoạt bảo. Công pháp của hắn rất kỳ lạ, lại có thể từ Thiên Đạo lạc ấn hấp thu chất dinh dưỡng, không ngừng trưởng thành lớn mạnh.
Ánh mắt của hắn cực kỳ đanh đá chua ngoa, thậm chí ngay cả Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển trong cơ thể Giang Nam cũng có thể thấy nhất thanh nhị sở, phảng phất cái gì cũng không thể gạt được hắn.
- Chiến Thiên Ma Tôn, đây cũng là đại kỳ ngộ của ngươi.
Thiếu niên áo vàng cười nói:
- Ngươi đã tu thành Ma Tôn, muốn tái tiến một bước ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn, nhưng nếu như xem Ma Thiên Đạo lạc ấn mà nói, cũng có thể để ngươi tái tiến một bước.
Chiến Thiên Ma Tôn mượn hai mắt Giang Nam mà tinh tế đánh giá những Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này, bất quá mặc dù hắn là Ma Tôn, nhân vật cao tầng trong chư thiên vạn giới, cũng không cách nào từ lạc ấn trong Thiên Đạo chí bảo được đến bao nhiêu kiến thức giải thích, ánh mắt nhìn qua, chỉ cảm thấy vô cùng thâm ảo phức tạp, tối tăm khó hiểu.
- Thiên Đạo tối tăm như thế, ta căn bản không cách nào lĩnh ngộ!
Chiến Thiên Ma Tôn giận dữ, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nói tài trí cùng ngộ tính của ta, còn không bằng tên tiểu tử thúi này? Không thể nào, tuyệt đối không có thể!
Khí tức của Giang Nam điên cuồng tăng lên, mỗi qua một khắc, khí tức của hắn liền nặng nề nhất phân, tu vi lại thâm sâu nhất phân, hiển nhiên là lĩnh ngộ ra càng nhiều Thiên Đạo, để cho tu vi thực lực cùng nội tình của hắn cũng đang không ngừng tăng trưởng.
- Đem tiểu tử này cắt miếng nghiên cứu...
Hai mắt Chiến Thiên Ma Tôn hiện ra quang mang xanh mượt, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này tư chất cùng ngộ tính so với ta còn tốt, nhất định phải cắt miếng nghiên cứu!
Giang Nam ở chỗ này vừa đứng chính là mấy chục ngày, khí tức càng ngày càng đậm, khí huyết càng ngày càng tràn đầy, mấy chục ngày thời gian này, để cho tu vi của hắn bạo tăng.
Tu vi của hắn vốn cũng đã sắp sửa tăng lên tới Minh Đường cảnh trung kỳ, giờ phút này tu vi cả thảy tăng lên sáu thành, đạt tới Minh Đường cảnh đỉnh, thậm chí đạo văn bên trong hướng ra phía ngoài phát tán, từng đạo đạo văn mỹ lệ tràn ngập mọi nơi, dài đến hơn mười dặm, cùng Thiên Đạo lạc ấn trên bầu trời chạm nhau tương dung.
Ầm!
Trong cơ thể hắn truyền đến từng tiếng chấn động, nhiều đạo văn hơn tràn ra, tựa hồ muốn hoàn toàn cùng Thiên Đạo tương dung!
Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ diệu, phảng phất chỉ cần Đạo văn của hắn dung nhập vào Thiên Đạo lạc ấn, là hắn có thể đạt được Vĩnh Sinh, đạt được lực lượng cùng thành tựu không cách nào tưởng tượng, thậm chí có thể Bất Tử Bất Diệt, cùng Thiên đồng thọ!
Trong lòng Giang Nam không khỏi sinh ra một cổ khát vọng mãnh liệt, khát vọng cùng Thiên Đạo tương dung, biến thành một phần của Thiên Đạo.
Giờ khắc này, hắn phảng phất cảm giác mình là một giọt nước, mà Thiên Đạo lạc ấn trên không chính là một mảnh biển lớn mênh mông, giọt nước như thế nào biến thành biển lớn mênh mông? Chỉ có dấn thân vào trong biển rộng!
Hắn hiện tại có cảm giác tung người vào biển rộng, bên tai cùng đáy lòng phảng phất có vô số thanh âm kêu gọi, đầu độc, thúc đẩy hắn dấn thân vào Thiên Đạo, cùng Thiên Đạo lạc ấn tương dung.
- Không đúng, không đúng, nếu ta dung nhập vào Thiên Đạo, ta vẫn là ta sao? Ta ở nơi đâu?
Trước mắt Giang Nam tất cả quang cùng sắc hết thảy biến mất, chỉ có một chuông lớn treo cao, đó là Thiên Đạo chi chung, tiếng chuông đương đương rung động, thúc đẩy hắn buông tha cho hết thảy của mình, hòa tan vào Thiên Đạo, hòa tan vào Thiên Đạo chí bảo, biến thành một phần Thiên Đạo, một giọt nước trong biển rộng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.