Chương 364: Đi Ma Vương phủ ngăn cửa. (1)
Trạch Trư
30/07/2014
Đám người Diêm Phù không khỏi cũng rút ra một ngụm lãnh khí, đôi mắt đẹp của Khương Nhu cũng rơi vào trên người của hắn, kinh dị vạn phần.
Dưới đất một nghìn dặm, nhìn như không xa, nhưng muốn từ dưới đất đi ra ngoài, vậy cũng là khó càng thêm khó .
Ầm!
Ngục Thần Châu dừng lại, hành động khó khăn, trên thuyền Tổ Thánh cùng Đồ Vũ Điền chỉ cảm thấy trên Ngục Thần Châu phảng phất bị đè ép vô số tòa núi lớn, mặc dù lấy tu vi thực lực của bọn họ thúc dục chiếc thần chu này, tốc độ cũng chậm đến đáng sợ.
Nhất là trên người bọn họ cũng nhận lấy trọng lực khó có thể tưởng tượng trọng áp, ép tới chân hỏa của hai người từ trong tai mắt mũi miệng đi ra ngoài!
Cổ trọng áp này cho dù là Thần Phủ đỉnh cường giả đi vào, cũng sẽ bị trong nháy mắt đè ép!
- Không nên bị ta bắt được tiểu tử kia, nếu không ta nhất định bầm thây vạn đoạn!
Tổ Thánh hận đến nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét.
Trong mắt Đồ Vũ Điền hiện lên một đạo hung quang, hung ác nói:
- Bầm thây vạn đoạn cũng là tiện nghi hắn, ta muốn đem hắn trói lại, để cho Ma Linh mà ta chăn nuôi không ngừng ăn máu thịt của hắn, nhưng không cho hắn chết, mà là muốn hắn sống sót, chịu khổ!
Hai đại tuyệt đính cao thủ cố gắng thúc dục Ngục Thần Châu, vô cùng khó khăn hướng về phía trước một chút xíu bò đi, chậm giống như ốc sên, để cho trong lòng hai cao thủ biệt khuất vạn phần.
- Nhu công chúa đi thong thả!
Đám người Giang Nam khống chế bảo liễn đi tới một lối rẽ, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, chỉ thấy lại có hàng ngàn mà Ma Tộc xông ra, một ma tướng cầm đầu cười ha ha nói:
- Chiến Hồn ta phụng Tả kỳ sứ chi mệnh, ở chỗ này chờ công chúa đã lâu, hôm nay chính là ngày công chúa và mấy tên kia bị chém đầu!
Khương Nhu nụ cười run lên, đằng đằng sát khí nói:
- Mấy ngày nay ta bị phiền đủ rồi, phải giết thống khoái! Tử Xuyên, các ngươi nghĩ sao?
Giang Nam cười ha ha, đi ra bảo liễn hương xe:
- Vậy thì giết long trời lỡ đất!
- Còn có chúng ta!
Ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng ra khỏi bảo liễn, chiến ý hừng hực:
- Bị người đuổi giết không biết bao nhiêu vạn dặm, hôm nay nên là lúc chúng ta ra ngụm ác khí?
Chiến Hồn bộ ma tướng cười to nói:
- Nhu công chúa, các ngươi không biết thiên cao địa nghĩa, chúng ta chỉ cần ngăn các ngươi lại một thời gian ngắn, Tả kỳ sứ sẽ đánh tới, khi đó các ngươi cầu xin tha thứ cũng không kịp!
Đám người Giang Nam mắt điếc tai ngơ, gào thét xung phong liều chết tiến lên, mấy canh giờ sau, Chiến hồn bộ tử thương vô số, ma tướng cầm đầu kia tới chết cũng không có đợi đến đám người Đồ Vũ Điền đến đây trợ giúp.
- Con mẹ nó, Đồ tả kỳ ngươi gạt ta. . .
Hắn phun ra một hơi cuối cùng, chết không nhắm mắt.
Bốn ngày sau, Ngục Thần Châu ầm ầm xông phá mặt đất, Đồ Vũ Điền cùng Tổ Thánh đằng đằng sát khí, mà vào lúc này, đám người Giang Nam đã khống chế Khương Nhu bảo liễn đi tới Minh Vương thành.
Minh Vương thành, chỗ cư trụ của Cổ lão Ma Thần, nơi này có thể nói là thành thị hùng vĩ nhất Cửu U Minh Giới, còn chưa vào trong thành, Giang Nam liền cảm giác được Thần uy như có như không.
- Minh Vương thành có Thần minh ở lại chỗ này, Bất Tử Minh Vương như cũ chưa chết, Thần uy vẫn còn.
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, Thần minh cư ngụ ở phàm trần, để cho hắn có loại cảm giác hành hương. Bất Tử Minh Vương chính là Ma Thần còn tại nhân thế ở Cửu U Minh Giới, bất quá hắn mặc dù được xưng không chết, nhưng thọ nguyên vẫn đi tới cuối, sắp vẫn lạc.
Chân Ma đại hội lần này, chính là Ma Thần này chọn lựa một vị quan môn đệ tử, truyền thừa sở học của mình.
Minh Vương thành chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, thậm chí còn có biển, núi trong thành, Giang Nam ngẩng đầu về phía trước nhìn lại, chỉ thấy phía trước mấy trăm dặm có một ngọn núi cực kỳ nỗi trội, cao tới trên dưới một trăm dặm, phía trên hiện đầy đủ loại kiến trúc cung điện.
Giang Nam vốn cho kia thật sự là một ngọn núi, đi tới phụ cận nhìn lên, trong lòng đột nhiên chấn động, ngọn núi này căn bản không phải núi, mà là cung điện thuần túy xây dựng lên kiến trúc cao tới trên dưới một trăm dặm!
Cung điện chi chít, tầng tầng lớp lớp, tạo thành một tòa cung điện chi sơn!
Hơn nữa, càng làm cho hắn kinh dị chính là, những cung điện này rõ ràng là pháp bảo, động phủ, trong đó linh khí cực kỳ nồng nặc, nhiều cung điện hợp ở chung một chỗ, tạo thành một pháp bảo khí thế rộng rãi!
Kiến trúc bực này, vô cùng sâm nghiêm, dễ thủ khó công, bất luận kẻ nào muốn tiến vào cũng không có khả năng.
- Nơi đó chính là Ma Vương phủ, chủ yếu là Kim Ngưu tộc, mà Kim Ngưu Ma Vương sống ở chỗ sâu nhất trong Ma Vương phủ.
Khương Nhu thấy ánh mắt của hắn rơi vào trên tòa cung điện chi sơn kia, cười nói:
- Ma Vương phủ quyền thế thật lớn, Kim Ngưu tộc cai quản hàng tỉ dặm cương vực, trong tộc người có thần huyết tinh khiết mặc dù không nhiều lắm, nhưng nhân tài xuất hiện lớp lớp, là một trong mấy Thần Tộc lớn trong Cửu U Minh Giới ta. Trong Ma Vương phủ cũng không phải chỉ có Kim Ngưu Thần Tộc, còn có nhiều Vương tộc dựa vào Thần Tộc. Trừ lần đó ra, còn có bảy đại Thần Tộc khác, cùng với Bất Tử Minh Vương Hoàng Kim Thần Tộc.
Nàng khẽ mỉm cười, có chút tự phụ nói:
- Đến Minh Vương thành, coi như là Tổ Thánh cùng Tả kỳ sứ Đồ Vũ Điền đuổi giết tới cũng phải cụp đuôi, Khương thị nhất tộc ta, thế lực to lớn, so sánh với Ma Vương phủ chỉ mạnh không yếu. Tử Xuyên ngươi nhìn, bên kia chính là Thái Công phủ ta, Khương thị nhất tộc ta chính là cư ngụ ở nơi đó!
Giang Nam theo ngón tay ngọc của nàng chỉ nhìn lại, chỉ thấy nơi xa ngoài ngàn dặm, cũng có một tòa cung điện chi sơn, cực kỳ hùng vĩ mỹ lệ, là Thái Công phủ của Khương Pháp Vương gia.
Khương Nhu cười nói:
- Trừ Kim Ngưu cùng Khương thị ta, mấy đại Thần Tộc khác còn có Đông Vương, Vũ, Đan, Hùng, Cổn, Di chúng tộc, cũng có bảo sơn tộc, tám đại Thần Tộc thống trị cương vực cũng to đến không thể tưởng tượng. Trong Minh Vương thành, tám đại Thần Tộc kiềm chế lẫn nhau, mặc dù đều có chút mâu thuẫn, nhưng cũng giữ vững khắc chế. Trừ lần đó ra, còn có rất nhiều Thần Tộc khác, tỷ như Diêm Phù Ma Long Thần Tộc, Tử Xuyên ngươi Ma La Thần Tộc, chẳng qua là những Thần Tộc này nhân khẩu thưa thớt, không có tạo thành thế lực lớn.
- Tuy nói những Thần Tộc khác người thưa thớt, nhưng cũng không thiếu người có Thần huyết thức tỉnh, tu thành Thiên Cung cường giả, thậm chí còn có ltồn tại gần Thần, không thể khinh thường.
. . .
Khương Nhu vừa đi vừa hướng Giang Nam giới thiệu, để cho hắn đối với tình huống Minh Vương thành có chút hiểu rõ, Cửu U Minh Giới huyết thống chí thượng, có huyết thống càng cao, địa vị càng bất phàm, thành tựu cũng càng lớn, vì vậy mới có thể tạo thành tình huống tám đại Thần Tộc cùng tồn tại.
Mà Huyền Minh Nguyên Giới lấy nhân loại thành chủ đạo, vì vậy không có xuất hiện tình hình chủng tộc huyết thống chiếm cứ ưu thế, mà là môn phái tồn tại, môn phái chiếm cứ địa vị chủ đạo.
Dưới đất một nghìn dặm, nhìn như không xa, nhưng muốn từ dưới đất đi ra ngoài, vậy cũng là khó càng thêm khó .
Ầm!
Ngục Thần Châu dừng lại, hành động khó khăn, trên thuyền Tổ Thánh cùng Đồ Vũ Điền chỉ cảm thấy trên Ngục Thần Châu phảng phất bị đè ép vô số tòa núi lớn, mặc dù lấy tu vi thực lực của bọn họ thúc dục chiếc thần chu này, tốc độ cũng chậm đến đáng sợ.
Nhất là trên người bọn họ cũng nhận lấy trọng lực khó có thể tưởng tượng trọng áp, ép tới chân hỏa của hai người từ trong tai mắt mũi miệng đi ra ngoài!
Cổ trọng áp này cho dù là Thần Phủ đỉnh cường giả đi vào, cũng sẽ bị trong nháy mắt đè ép!
- Không nên bị ta bắt được tiểu tử kia, nếu không ta nhất định bầm thây vạn đoạn!
Tổ Thánh hận đến nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét.
Trong mắt Đồ Vũ Điền hiện lên một đạo hung quang, hung ác nói:
- Bầm thây vạn đoạn cũng là tiện nghi hắn, ta muốn đem hắn trói lại, để cho Ma Linh mà ta chăn nuôi không ngừng ăn máu thịt của hắn, nhưng không cho hắn chết, mà là muốn hắn sống sót, chịu khổ!
Hai đại tuyệt đính cao thủ cố gắng thúc dục Ngục Thần Châu, vô cùng khó khăn hướng về phía trước một chút xíu bò đi, chậm giống như ốc sên, để cho trong lòng hai cao thủ biệt khuất vạn phần.
- Nhu công chúa đi thong thả!
Đám người Giang Nam khống chế bảo liễn đi tới một lối rẽ, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, chỉ thấy lại có hàng ngàn mà Ma Tộc xông ra, một ma tướng cầm đầu cười ha ha nói:
- Chiến Hồn ta phụng Tả kỳ sứ chi mệnh, ở chỗ này chờ công chúa đã lâu, hôm nay chính là ngày công chúa và mấy tên kia bị chém đầu!
Khương Nhu nụ cười run lên, đằng đằng sát khí nói:
- Mấy ngày nay ta bị phiền đủ rồi, phải giết thống khoái! Tử Xuyên, các ngươi nghĩ sao?
Giang Nam cười ha ha, đi ra bảo liễn hương xe:
- Vậy thì giết long trời lỡ đất!
- Còn có chúng ta!
Ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng ra khỏi bảo liễn, chiến ý hừng hực:
- Bị người đuổi giết không biết bao nhiêu vạn dặm, hôm nay nên là lúc chúng ta ra ngụm ác khí?
Chiến Hồn bộ ma tướng cười to nói:
- Nhu công chúa, các ngươi không biết thiên cao địa nghĩa, chúng ta chỉ cần ngăn các ngươi lại một thời gian ngắn, Tả kỳ sứ sẽ đánh tới, khi đó các ngươi cầu xin tha thứ cũng không kịp!
Đám người Giang Nam mắt điếc tai ngơ, gào thét xung phong liều chết tiến lên, mấy canh giờ sau, Chiến hồn bộ tử thương vô số, ma tướng cầm đầu kia tới chết cũng không có đợi đến đám người Đồ Vũ Điền đến đây trợ giúp.
- Con mẹ nó, Đồ tả kỳ ngươi gạt ta. . .
Hắn phun ra một hơi cuối cùng, chết không nhắm mắt.
Bốn ngày sau, Ngục Thần Châu ầm ầm xông phá mặt đất, Đồ Vũ Điền cùng Tổ Thánh đằng đằng sát khí, mà vào lúc này, đám người Giang Nam đã khống chế Khương Nhu bảo liễn đi tới Minh Vương thành.
Minh Vương thành, chỗ cư trụ của Cổ lão Ma Thần, nơi này có thể nói là thành thị hùng vĩ nhất Cửu U Minh Giới, còn chưa vào trong thành, Giang Nam liền cảm giác được Thần uy như có như không.
- Minh Vương thành có Thần minh ở lại chỗ này, Bất Tử Minh Vương như cũ chưa chết, Thần uy vẫn còn.
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, Thần minh cư ngụ ở phàm trần, để cho hắn có loại cảm giác hành hương. Bất Tử Minh Vương chính là Ma Thần còn tại nhân thế ở Cửu U Minh Giới, bất quá hắn mặc dù được xưng không chết, nhưng thọ nguyên vẫn đi tới cuối, sắp vẫn lạc.
Chân Ma đại hội lần này, chính là Ma Thần này chọn lựa một vị quan môn đệ tử, truyền thừa sở học của mình.
Minh Vương thành chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, thậm chí còn có biển, núi trong thành, Giang Nam ngẩng đầu về phía trước nhìn lại, chỉ thấy phía trước mấy trăm dặm có một ngọn núi cực kỳ nỗi trội, cao tới trên dưới một trăm dặm, phía trên hiện đầy đủ loại kiến trúc cung điện.
Giang Nam vốn cho kia thật sự là một ngọn núi, đi tới phụ cận nhìn lên, trong lòng đột nhiên chấn động, ngọn núi này căn bản không phải núi, mà là cung điện thuần túy xây dựng lên kiến trúc cao tới trên dưới một trăm dặm!
Cung điện chi chít, tầng tầng lớp lớp, tạo thành một tòa cung điện chi sơn!
Hơn nữa, càng làm cho hắn kinh dị chính là, những cung điện này rõ ràng là pháp bảo, động phủ, trong đó linh khí cực kỳ nồng nặc, nhiều cung điện hợp ở chung một chỗ, tạo thành một pháp bảo khí thế rộng rãi!
Kiến trúc bực này, vô cùng sâm nghiêm, dễ thủ khó công, bất luận kẻ nào muốn tiến vào cũng không có khả năng.
- Nơi đó chính là Ma Vương phủ, chủ yếu là Kim Ngưu tộc, mà Kim Ngưu Ma Vương sống ở chỗ sâu nhất trong Ma Vương phủ.
Khương Nhu thấy ánh mắt của hắn rơi vào trên tòa cung điện chi sơn kia, cười nói:
- Ma Vương phủ quyền thế thật lớn, Kim Ngưu tộc cai quản hàng tỉ dặm cương vực, trong tộc người có thần huyết tinh khiết mặc dù không nhiều lắm, nhưng nhân tài xuất hiện lớp lớp, là một trong mấy Thần Tộc lớn trong Cửu U Minh Giới ta. Trong Ma Vương phủ cũng không phải chỉ có Kim Ngưu Thần Tộc, còn có nhiều Vương tộc dựa vào Thần Tộc. Trừ lần đó ra, còn có bảy đại Thần Tộc khác, cùng với Bất Tử Minh Vương Hoàng Kim Thần Tộc.
Nàng khẽ mỉm cười, có chút tự phụ nói:
- Đến Minh Vương thành, coi như là Tổ Thánh cùng Tả kỳ sứ Đồ Vũ Điền đuổi giết tới cũng phải cụp đuôi, Khương thị nhất tộc ta, thế lực to lớn, so sánh với Ma Vương phủ chỉ mạnh không yếu. Tử Xuyên ngươi nhìn, bên kia chính là Thái Công phủ ta, Khương thị nhất tộc ta chính là cư ngụ ở nơi đó!
Giang Nam theo ngón tay ngọc của nàng chỉ nhìn lại, chỉ thấy nơi xa ngoài ngàn dặm, cũng có một tòa cung điện chi sơn, cực kỳ hùng vĩ mỹ lệ, là Thái Công phủ của Khương Pháp Vương gia.
Khương Nhu cười nói:
- Trừ Kim Ngưu cùng Khương thị ta, mấy đại Thần Tộc khác còn có Đông Vương, Vũ, Đan, Hùng, Cổn, Di chúng tộc, cũng có bảo sơn tộc, tám đại Thần Tộc thống trị cương vực cũng to đến không thể tưởng tượng. Trong Minh Vương thành, tám đại Thần Tộc kiềm chế lẫn nhau, mặc dù đều có chút mâu thuẫn, nhưng cũng giữ vững khắc chế. Trừ lần đó ra, còn có rất nhiều Thần Tộc khác, tỷ như Diêm Phù Ma Long Thần Tộc, Tử Xuyên ngươi Ma La Thần Tộc, chẳng qua là những Thần Tộc này nhân khẩu thưa thớt, không có tạo thành thế lực lớn.
- Tuy nói những Thần Tộc khác người thưa thớt, nhưng cũng không thiếu người có Thần huyết thức tỉnh, tu thành Thiên Cung cường giả, thậm chí còn có ltồn tại gần Thần, không thể khinh thường.
. . .
Khương Nhu vừa đi vừa hướng Giang Nam giới thiệu, để cho hắn đối với tình huống Minh Vương thành có chút hiểu rõ, Cửu U Minh Giới huyết thống chí thượng, có huyết thống càng cao, địa vị càng bất phàm, thành tựu cũng càng lớn, vì vậy mới có thể tạo thành tình huống tám đại Thần Tộc cùng tồn tại.
Mà Huyền Minh Nguyên Giới lấy nhân loại thành chủ đạo, vì vậy không có xuất hiện tình hình chủng tộc huyết thống chiếm cứ ưu thế, mà là môn phái tồn tại, môn phái chiếm cứ địa vị chủ đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.