Đế Tôn

Chương 542: Đồ diệt. (2)

Trạch Trư

11/08/2014

- Muốn bắn chết ta? Không dễ dàng như vậy!

Giang Nam tâm niệm vừa động, Ngũ Kiếp Chung bay ra, miệng chuông hướng quang tiễn kia nghênh khứ, bên trong chuông còn có một Sơn Hải Đỉnh, trong đỉnh có một Thiên Phủ Trọng Lâu.

Hiện tại thương thế của hắn còn cực kỳ nghiêm trọng, pháp lực cùng thần thức cũng gặp phải bị thương nặng, chỉ là không nặng bằng thân thể mà thôi.

Quang tiễn bắn tới, Thiên Phủ Trọng Lâu đột nhiên thu nhỏ lại, biến mất không thấy gì nữa, lộ ra ánh mắt to lớn trấn áp phía dưới, ánh mắt này cô lỗ lỗ cổn động, đằng không bay lên, cạc cạc cười quái dị:

- Tiểu tử, pháp lực của ngươi không đủ rồi? Trấn áp không được ta?

Oanh!

Quang tiễn bắn vào bên trong Ngũ Kiếp Chung, hung hăng đâm vào trong Sơn Hải Đỉnh, thẳng tắp rơi vào trên ánh mắt này!

- Đại gia ngươi...

Một mủi tên này của Minh Hiên Thánh Tử uy năng bộc phát, trong chớp mắt uy năng quang tiễn liền chấn động mấy trăm vạn lần, uy năng hết thảy rơi vào phía trên Thần Nhãn, Đại Thiên Ma trong thần nhãn kêu thảm thiết không ngừng, trong mắt Thần Quang phún dũng, liều chết chống cự uy năng quang tiễn!

Cùng lúc đó, Sơn Hải Đỉnh bị quang tiễn bắn ra đụng vào Ngũ Kiếp Chung, đè ép Ngũ Kiếp Chung hướng Giang Nam hung hăng đánh tới, mặc dù lấy pháp lực của hắn cũng chống lại không được!

Chiến Minh cự thú nổi giận gầm lên một tiếng, tung người nhảy lên, mở ra hai cái chân trước ôm lấy Ngũ Kiếp Chung, nhất thời bị lực lượng bên trong chuông truyền động mà đến chấn gai xương bùm bùm nổ tung, xương cốt trong cơ thể cũng phát ra ken két sát sát nổ tung, bị Ngũ Kiếp Chung đè ép về phía trước gào thét bay đi.

Oanh!

Ngũ Kiếp Chung đè ép Chiến Minh cự thú bay ra mấy trăm dặm, đột nhiên đụng ở một nơi trong hư không, tia sáng chợt lóe, biến mất không thấy gì nữa.

- Bí cảnh?

Giang Nam trong lòng vừa động, thấp giọng quát nói:



- Thần Thứu, bay tới chỗ kia!

Thần Thứu Yêu Vương giương cánh, ngay lập tức bay ra trăm dặm, sau một lúc lâu liền bay đến nơi Chiến Minh cự thú biến mất, chỉ thấy hồ quang chợt lóe, đầu cự kiêu này chở Giang Nam xông vào trong bí cảnh kia.

Giang Nam tới đây, còn chưa kịp đánh giá bốn phía, liền lập tức hít vào một hơi thật dài, mười vạn cân Linh Dịch trong mi tâm giống như một linh đầm bay ra, bị hắn há mồm hút vào thể nội, lập tức hóa thành linh khí cuồn cuộn, phóng mạnh về các nơi toàn thân.

- Phượng Minh Hiên, ta tiễn ngươi một đoạn đường!

Trong đan điền Giang Nam tia sáng chợt lóe, một quyển trận đồ bay ra, thường thường trải rộng ra, phô ở cửa vào bí cảnh này.

Ở ngoài Bí cảnh, Minh Hiên Thánh Tử đang muốn lần nữa mở cung, đột nhiên chỉ thấy Thần Thứu Yêu Vương chở Giang Nam biến mất ở trong hư không, lập tức cũng biết Giang Nam chỉ sợ là vọt vào trong một bí cảnh, lúc này lệ quát một tiếng, mang lấy phượng giá cùng mấy chục đầu Thải Phượng vọt vào.

Ông...

Hồ quang chợt lóe, phượng giá xông vào bí cảnh, nhưng vào lúc này, Minh Hiên Thánh Tử chỉ cảm thấy một cảm giác nguy hiểm kinh khủng xông lên đầu, vội vàng gầm lên:

- Mau lui!

- Không còn kịp rồi!

Giang Nam cười ha ha, đưa tay run lên, Lượng Kiếp Trận Đồ nhất thời mai một, Thiên Sơn Vạn Thủy hết thảy mai một hóa thành Huyền Hoàng nhị khí, từng cái từng cái nữ đệ tử Kim Phượng Các kêu thảm thiết, Phượng Hoàng phóng lên cao, lại bị Huyền Hoàng nhị khí trực tiếp thắt cổ, thân thể hóa thành Huyền Hoàng nhị khí cuồn cuộn, trống rỗng tăng thêm mấy phần uy năng cho Lượng Kiếp Trận Đồ!

Thình thịch thình thịch!

Thân thể từng cái từng cái nữ đệ tử Kim Phượng Các rối rít nổ tung, hương tiêu ngọc vẫn, chết oan chết uổng!

Minh Hiên Thánh Tử đau lòng như cắt, Lượng Kiếp Trận Đồ bộc phát uy năng, ngay cả hắn cũng có chút chống lại không được, lúc này thân thể lay động, hóa thành một đầu Phượng Hoàng cánh giương mấy trăm mẫu, cánh chim quanh thân không ngừng bị Huyền Hoàng nhị khí đồng hóa, pháp lực cũng đang không ngừng trôi qua.

- Phượng Dẫn Cung!



Hắn tế lên ngọc cung, một mủi tên vọt tới, quang tiễn phá vỡ Lượng Kiếp Trận Đồ, nhân cơ hội từ trong trận đồ bay ra.

Một tiếng kêu to truyền đến, Minh Hiên Thánh Tử ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một mặt trời chói chan đè vào đầu, trong Liệt Nhật một đầu quái điểu tựa như ưng không phải ưng, tựa như long không phải long, tựa như ô không phải là ô, kim chói, thăm dò ba móng nhọn hướng mình chộp tới, chính là tọa kỵ của Giang Nam, Thần Thứu Yêu Vương!

Hai đầu Đại Điểu ở giữa không trung cắn xé chém giết, vũ mao không ngừng rơi xuống, huyết nhục bay ngang, hướng nơi xa quay cuồng mà đi.

Răng rắc!

Thần Thứu Yêu Vương cốt đứt gân gãy, kêu thảm từ giữa không trung rớt xuống!

Minh Hiên Thánh Tử cánh chim nhuốm máu, cũng gặp phải bị thương nặng, không dám ở lâu, vội vàng bay lên trời hướng chỗ sâu trong bí cảnh này bỏ chạy!

- Giang Tử Xuyên, ngươi giết nhiều nữ đệ tử Kim Phượng Các ta như vậy, ta thế tất sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

Giang Nam không có đuổi theo giết đi qua, mà là hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy Chiến Minh cự thú bị oanh bay ở phía xa, thân thể rách tung toé, vẫn ôm Ngũ Kiếp Chung thật chặc, lúc này tâm niệm vừa động, đem Chiến Minh cự thú tính cả Ngũ Kiếp Chung cùng nhau thu trở lại.

Mà Thần Thứu Yêu Vương cũng bị thương rất nặng, bị Minh Hiên Thánh Tử chấn đến xương cốt đứt đoạn, không có bao nhiêu chiến lực.

Trong lòng Giang Nam không khỏi nghiêm nghị, thực lực của Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú cũng không phải chuyện đùa, tuyệt đối có thể ngang hàng cùng chưởng giáo thủ tịch đại đệ tử, Thần Phủ cảnh giới cao thủ bình thường còn không phải là đối thủ của chúng.

Nếu như bọn chúng cũng có thể liệt vào Long Hổ Phong Vân Bảng, như vậy trên Long Bảng tất nhiên cũng sẽ có tên của bọn nó!

Nhưng mà cùng Minh Hiên Thánh Tử va chạm, Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú đều bị thương, mà Giang Nam cũng bị thương nặng, chưa có hoàn toàn khôi phục.

Phải biết rằng trên xương cốt của Giang Nam dấu vết văn lạc của Tiên Thiên Thần Ma, trình độ chắc chắn có thể sánh ngang Tần Phi Ngư, mà thân thể của Tần Phi Ngư tương đương với Động Thiên chi bảo, xương cốt cường ngạnh bực này lại ở trong tay Minh Hiên Thánh Tử không có lực chống cự chút nào, có thể thấy được thực lực vị Minh Hiên Thánh Tử này, nếu so với rất nhiều thế hệ trước cũng lợi hại hơn rất nhiều!

- Long Bảng danh liệt thứ sáu, tu vi thực lực lại mạnh đến loại trình độ này, người xếp hạng trên hắn nhất định mạnh hơn nữa, nhất là Cận Đông Lưu danh liệt đệ nhất, tu vi thực lực kia, chỉ sợ so sánh với Phượng Minh Hiên còn muốn cường hoành không biết bao nhiêu lần! Bản thể của ta bây giờ là Đạo Đài cảnh đỉnh, không phải là đối thủ của hắn, trừ khi tu thành Huyền Đài, mới có thể cùng hắn chống lại! Bất quá nếu cộng thêm Thái Dương Thần hóa thân, ta có thể cùng hắn tranh giành cao thấp!

Giang Nam thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tiếp tục không ngừng luyện hóa Linh Dịch, Minh Hiên Thánh Tử cũng bị thương nặng, nhất thời bán hội sẽ không khôi phục, hắn chi bằng thừa dịp hiện tại khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, sau đó đánh sâu vào Huyền Đài Cảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook