Chương 437: Đường cùng. (2)
Trạch Trư
30/07/2014
- Ô Long Lân Vũ Trượng!
Huyền Ẩn Đạo Nhân kinh hô một tiếng, thấp giọng nói:
- Đây là Vạn Yêu Cung trấn giáo chi bảo từng bị Thái Hoàng lão tổ tiêu diệt, nghe nói đã sớm thất truyền, không người nào gặp qua bóng dáng của trấn giáo chi bảo này, làm sao lại rơi vào trong tay người này?
Ô Long Lân Vũ Trượng cùng Thuần Dương Vô Cực Chung va chạm, đại địa chìm xuống, Thiên Sơn đổ ngã, tựa như ngày tận thế phủ xuống.
Đột nhiên, phía sau Thuần Dương Vô Cực Chung, một đạo kiếm quang lóe lên, sau một khắc đi tới mi tâm của "Mặt quỷ nam tử", kiếm quang như luyện, quả thực là thần trí chi bút, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
"Mặt quỷ nam tử" nhẹ nhàng nâng tay kẹp lấy, đem đạo kiếm quang này gắp ở trong tay, đưa chỉ cắt xuống, đạo kiếm quang này nhất thời bị hắn cắt bỏ đến từng khúc gảy lìa.
- Đã sớm nghe nói Tịch Ứng Tình có một sư đệ, thần long kiến thủ bất kiến vĩ, chuyện xấu mà Tịch Ứng Tình không có tiện tự mình ra mặt, thì người này sẽ đến làm.
"Mặt quỷ nam tử" cắt toái kiếm quang, khe khẽ rung lên, Ngũ Ma hiện thân, cười nhẹ nói:
- Không người nào biết tên họ của ngươi, nhưng ta biết. Lâm Tá Minh, ngươi thân là nhân vật chưởng giáo cấp, giả chết đã lâu, ẩn tên chôn họ giấu ở bên cạnh Tịch Ứng Tình, chỉ lãng phí một thân tu vi kinh thiên động địa của mình.
Bọn người Thạch Cảm Đương trong lòng cả kinh, nhìn về phía Ngũ Ma, bọn họ cũng chưa bao giờ biết lai lịch Ngũ Ma, thậm chí ngay cả tên của hắn cũng không biết, không nghĩ tới Ngũ Ma lại là người bên cạnh Tịch Ứng Tình, tên là Lâm Tá Minh.
Lâm Tá Minh bọn họ từng nghe nói qua, người này là đại đệ tử của tiền nhậm chưởng giáo Huyền U Đạo Nhân, sư huynh của Tịch Ứng Tình, sau nghe nói hắn bất hạnh bỏ mình. Không nghĩ tới hắn lại còn sống, chẳng qua là từ chỗ sáng chuyển đến chỗ tối, trở thành đao trong tay Tịch Ứng Tình, thậm chí còn trở thành Thí Thần Cốc Ngũ Ma!
- Một đạo kiếm quang mới vừa rồi kia của Ngũ đệ, dù là ta cũng không có thực lực bực này, xem ra trước kia hắn ẩn tàng tu vi của mình!
Thạch Cảm Đương thầm nghĩ trong lòng.
Vô Tướng Thiền Sư tâm thần đung đưa, cũng đột nhiên nhớ tới ban đầu mình tính toán giết chết Giang Nam, thanh âm già nua kia đem mình sợ quá chạy mất, nói vậy chính là Ngũ Ma Lâm Tá Minh gây nên!
Thực lực của Lâm Tá Minh, tuyệt đối có thể trở thành Thí Thần Cốc Nhị đương gia, chẳng qua là hắn không muốn khiến cho quá nhiều chú ý, ngay cả đám người Thạch Cảm Đương cũng không biết thực lực chân thật của hắn.
Hắn giống như là người sống ở trong bóng ma, chỉ có ở thời điểm cần hắn, hắn mới xuất hiện, một kiếm đoạt tánh mạng người.
Ngũ Ma như cũ vóc người câu lũ, rơi vào trong Huyền Thiên Đại Trận, ánh mắt khàn khàn hướng "Mặt quỷ nam tử" nhìn lại, thản nhiên nói:
- Ta là đao trong tay chưởng giáo, ngươi là đao trong tay ai?
"Mặt quỷ nam tử" kia thân thể cứng đờ, cười lạnh nói:
- Ta chính là nhân vật tuyệt đỉnh trong thiên hạ, đụng chạm đến Thần Ma chi cảnh, trong thiên hạ có thực lực như ta, bất quá hai ba người mà thôi, ai có thể cầm ta làm đao?
Lực lượng công kích của hắn mạnh hơn, Huyền Thiên Đại Trận dần dần tán loạn, qua chốc lát nữa, sẽ gặp đại trận bị phá, Huyền Thiên Thánh Tông sẽ gặp phải một cuộc huyết tẩy thảm thiết, không người nào có thể còn sống!
- Đúng hạn đã tới, đại ca sắp tới rồi!
Thiên Cơ Tú Sĩ trán đổ mồ hôi hột cuồn cuộn, ra sức thúc dục đại trận, liều mạng chống cự, vào lúc này, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm trong suốt truyền đến, cao giọng cười nói:
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi quả nhiên ở chỗ này! Hôm nay cuối cùng có thể đem quần ma Thí Thần Cốc bọn ngươi một lưới bắt hết!
"Mặt quỷ nam tử" cảm giác được một cổ khí tức vô cùng hung mãnh phô thiên cái địa đè xuống, trong lòng cả kinh, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị nam tử áo bào xanh đi tới, giống như trước cũng là trên mặt đeo mặt nạ quỷ, mặt nạ này rất là sinh động, lộ ra nụ cười chế nhạo.
- Thí Thần Cốc Chủ chân chính!
"Mặt quỷ nam tử" hít vào một hơi thật dài, trong mắt tinh quang bạo xạ, trong cơ thể một cổ hùng hùng chiến ý phóng lên cao, cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Ngươi quả nhiên lộ diện !
- Chính xác, Thí Thần Cốc Chủ, ngươi quả nhiên lộ diện, thật có thể nói là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt.
Lại có một âm thanh trong trẻo truyền đến, "Mặt quỷ nam tử" trong lòng vừa động, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Tịch Ứng Tình đột nhiên hiện ra ở trên Tông Chủ Phong, nhẹ nhàng một chiêu, Thuần Dương Vô Cực Chung thoát khỏi Ô Long Lân Vũ Trượng, trở lại Tông Chủ Phong, móc ngược xuống.
Trong lòng hắn nhất thời trầm xuống, có chút bối rối, thầm nghĩ:
- Thái Hoàng sư huynh không phải nói, có thể ngăn Tịch Ứng Tình lại sao? Tịch Ứng Tình làm sao hiện ra ở nơi này?
Hắn mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy Thái Hoàng lão tổ cũng hiện ra ở Huyền Thiên Thánh Tông Tông Chủ Phong, cùng hắn đến đây là chưởng giáo cùng với cường giả đứng đầu những môn phái khác, cũng rơi vào trên Tông Chủ Phong, rối rít hướng hắn xem ra.
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi hôm nay chạy tới đường cùng, còn có lời gì có thể nói?
Phụ Văn Cung đằng đằng sát khí, cười lạnh nói.
"Mặt quỷ nam tử" tâm thần đại loạn, không còn có bình tĩnh thong dong như lúc trước, nhiều chưởng giáo diện mục âm trầm, sát khí tràn ngập, hắn có thể tưởng tượng đến kết quả của mình!
- Ta không phải là Thí Thần Cốc Chủ, hắn mới là!
Hắn đột nhiên cười ha ha nói:
- Chư vị, ta tới là vì bức bách người này hiện thân, hôm nay chánh chủ rốt cục xuất hiện! Chẳng những Thí Thần Cốc Chủ chân chính hiện thân, hơn nữa mấy ma đầu khác cũng núp trong Huyền Thiên Thánh Tông!
Hắn hướng Huyền Thiên Đại Trận nhìn lại, không khỏi hơi ngẩn ra, chỉ thấy đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ chẳng biết lúc nào vô ảnh vô tung, trong lòng lại là trầm xuống.
- Ta là Thí Thần Cốc Chủ?
Tuyên Vô Tà buồn cười, chậm rãi hái mặt nạ xuống, châm chọc nói:
- Giết mấy vạn môn sinh cùng thủ môn trưởng lão của Huyền Thiên Thánh Tông là người nào? Vây giết Thanh Vân Tông Chưởng Giáo Chí Tôn Thanh Vân Đạo Nhân chính là người nào? Mai phục Thanh Vân Tông, cơ hồ đem Thanh Vân Tông diệt môn chính là người nào? Cố gắng phá hư Đồ Ma Đại Hội, nửa đường kiếp sát chư vị đồng đạo là ai?
Hắn tiến lên trước một bước, điềm nhiên nói:
- Ta đã tháo mặt nạ xuống, ngươi dám sao?
"Mặt quỷ nam tử" nhìn về phía Thái Hoàng, Thái Hoàng mặt không chút thay đổi, phảng phất một pho tượng Thần minh cao cao tại thượng, lạnh lùng mà xa không thể chạm.
"Mặt quỷ nam tử" tâm hoàn toàn nguội, bàn tay run rẩy, giơ tay lên vuốt mặt nạ, rồi lại chậm rãi để xuống, điên cuồng cười to, hai hàng nước mắt từ dưới mặt nạ chảy xuống:
- Thất bại thảm hại, hắc hắc, thất bại thảm hại. . .
Tịch Ứng Tình lạnh nhạt nói:
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi chỉ trích trong Huyền Thiên Thánh Tông ta ẩn tàng ma đầu Thí Thần Cốc, kính xin chỉ ra. Ta không thấy được trong thánh tông ta có ma đầu, ngược lại lại thấy mấy ma đầu bên cạnh ngươi, cùng ma đầu Thí Thần Cốc độc nhất vô nhị.
Huyền Ẩn Đạo Nhân kinh hô một tiếng, thấp giọng nói:
- Đây là Vạn Yêu Cung trấn giáo chi bảo từng bị Thái Hoàng lão tổ tiêu diệt, nghe nói đã sớm thất truyền, không người nào gặp qua bóng dáng của trấn giáo chi bảo này, làm sao lại rơi vào trong tay người này?
Ô Long Lân Vũ Trượng cùng Thuần Dương Vô Cực Chung va chạm, đại địa chìm xuống, Thiên Sơn đổ ngã, tựa như ngày tận thế phủ xuống.
Đột nhiên, phía sau Thuần Dương Vô Cực Chung, một đạo kiếm quang lóe lên, sau một khắc đi tới mi tâm của "Mặt quỷ nam tử", kiếm quang như luyện, quả thực là thần trí chi bút, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
"Mặt quỷ nam tử" nhẹ nhàng nâng tay kẹp lấy, đem đạo kiếm quang này gắp ở trong tay, đưa chỉ cắt xuống, đạo kiếm quang này nhất thời bị hắn cắt bỏ đến từng khúc gảy lìa.
- Đã sớm nghe nói Tịch Ứng Tình có một sư đệ, thần long kiến thủ bất kiến vĩ, chuyện xấu mà Tịch Ứng Tình không có tiện tự mình ra mặt, thì người này sẽ đến làm.
"Mặt quỷ nam tử" cắt toái kiếm quang, khe khẽ rung lên, Ngũ Ma hiện thân, cười nhẹ nói:
- Không người nào biết tên họ của ngươi, nhưng ta biết. Lâm Tá Minh, ngươi thân là nhân vật chưởng giáo cấp, giả chết đã lâu, ẩn tên chôn họ giấu ở bên cạnh Tịch Ứng Tình, chỉ lãng phí một thân tu vi kinh thiên động địa của mình.
Bọn người Thạch Cảm Đương trong lòng cả kinh, nhìn về phía Ngũ Ma, bọn họ cũng chưa bao giờ biết lai lịch Ngũ Ma, thậm chí ngay cả tên của hắn cũng không biết, không nghĩ tới Ngũ Ma lại là người bên cạnh Tịch Ứng Tình, tên là Lâm Tá Minh.
Lâm Tá Minh bọn họ từng nghe nói qua, người này là đại đệ tử của tiền nhậm chưởng giáo Huyền U Đạo Nhân, sư huynh của Tịch Ứng Tình, sau nghe nói hắn bất hạnh bỏ mình. Không nghĩ tới hắn lại còn sống, chẳng qua là từ chỗ sáng chuyển đến chỗ tối, trở thành đao trong tay Tịch Ứng Tình, thậm chí còn trở thành Thí Thần Cốc Ngũ Ma!
- Một đạo kiếm quang mới vừa rồi kia của Ngũ đệ, dù là ta cũng không có thực lực bực này, xem ra trước kia hắn ẩn tàng tu vi của mình!
Thạch Cảm Đương thầm nghĩ trong lòng.
Vô Tướng Thiền Sư tâm thần đung đưa, cũng đột nhiên nhớ tới ban đầu mình tính toán giết chết Giang Nam, thanh âm già nua kia đem mình sợ quá chạy mất, nói vậy chính là Ngũ Ma Lâm Tá Minh gây nên!
Thực lực của Lâm Tá Minh, tuyệt đối có thể trở thành Thí Thần Cốc Nhị đương gia, chẳng qua là hắn không muốn khiến cho quá nhiều chú ý, ngay cả đám người Thạch Cảm Đương cũng không biết thực lực chân thật của hắn.
Hắn giống như là người sống ở trong bóng ma, chỉ có ở thời điểm cần hắn, hắn mới xuất hiện, một kiếm đoạt tánh mạng người.
Ngũ Ma như cũ vóc người câu lũ, rơi vào trong Huyền Thiên Đại Trận, ánh mắt khàn khàn hướng "Mặt quỷ nam tử" nhìn lại, thản nhiên nói:
- Ta là đao trong tay chưởng giáo, ngươi là đao trong tay ai?
"Mặt quỷ nam tử" kia thân thể cứng đờ, cười lạnh nói:
- Ta chính là nhân vật tuyệt đỉnh trong thiên hạ, đụng chạm đến Thần Ma chi cảnh, trong thiên hạ có thực lực như ta, bất quá hai ba người mà thôi, ai có thể cầm ta làm đao?
Lực lượng công kích của hắn mạnh hơn, Huyền Thiên Đại Trận dần dần tán loạn, qua chốc lát nữa, sẽ gặp đại trận bị phá, Huyền Thiên Thánh Tông sẽ gặp phải một cuộc huyết tẩy thảm thiết, không người nào có thể còn sống!
- Đúng hạn đã tới, đại ca sắp tới rồi!
Thiên Cơ Tú Sĩ trán đổ mồ hôi hột cuồn cuộn, ra sức thúc dục đại trận, liều mạng chống cự, vào lúc này, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm trong suốt truyền đến, cao giọng cười nói:
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi quả nhiên ở chỗ này! Hôm nay cuối cùng có thể đem quần ma Thí Thần Cốc bọn ngươi một lưới bắt hết!
"Mặt quỷ nam tử" cảm giác được một cổ khí tức vô cùng hung mãnh phô thiên cái địa đè xuống, trong lòng cả kinh, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị nam tử áo bào xanh đi tới, giống như trước cũng là trên mặt đeo mặt nạ quỷ, mặt nạ này rất là sinh động, lộ ra nụ cười chế nhạo.
- Thí Thần Cốc Chủ chân chính!
"Mặt quỷ nam tử" hít vào một hơi thật dài, trong mắt tinh quang bạo xạ, trong cơ thể một cổ hùng hùng chiến ý phóng lên cao, cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Ngươi quả nhiên lộ diện !
- Chính xác, Thí Thần Cốc Chủ, ngươi quả nhiên lộ diện, thật có thể nói là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt.
Lại có một âm thanh trong trẻo truyền đến, "Mặt quỷ nam tử" trong lòng vừa động, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Tịch Ứng Tình đột nhiên hiện ra ở trên Tông Chủ Phong, nhẹ nhàng một chiêu, Thuần Dương Vô Cực Chung thoát khỏi Ô Long Lân Vũ Trượng, trở lại Tông Chủ Phong, móc ngược xuống.
Trong lòng hắn nhất thời trầm xuống, có chút bối rối, thầm nghĩ:
- Thái Hoàng sư huynh không phải nói, có thể ngăn Tịch Ứng Tình lại sao? Tịch Ứng Tình làm sao hiện ra ở nơi này?
Hắn mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy Thái Hoàng lão tổ cũng hiện ra ở Huyền Thiên Thánh Tông Tông Chủ Phong, cùng hắn đến đây là chưởng giáo cùng với cường giả đứng đầu những môn phái khác, cũng rơi vào trên Tông Chủ Phong, rối rít hướng hắn xem ra.
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi hôm nay chạy tới đường cùng, còn có lời gì có thể nói?
Phụ Văn Cung đằng đằng sát khí, cười lạnh nói.
"Mặt quỷ nam tử" tâm thần đại loạn, không còn có bình tĩnh thong dong như lúc trước, nhiều chưởng giáo diện mục âm trầm, sát khí tràn ngập, hắn có thể tưởng tượng đến kết quả của mình!
- Ta không phải là Thí Thần Cốc Chủ, hắn mới là!
Hắn đột nhiên cười ha ha nói:
- Chư vị, ta tới là vì bức bách người này hiện thân, hôm nay chánh chủ rốt cục xuất hiện! Chẳng những Thí Thần Cốc Chủ chân chính hiện thân, hơn nữa mấy ma đầu khác cũng núp trong Huyền Thiên Thánh Tông!
Hắn hướng Huyền Thiên Đại Trận nhìn lại, không khỏi hơi ngẩn ra, chỉ thấy đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ chẳng biết lúc nào vô ảnh vô tung, trong lòng lại là trầm xuống.
- Ta là Thí Thần Cốc Chủ?
Tuyên Vô Tà buồn cười, chậm rãi hái mặt nạ xuống, châm chọc nói:
- Giết mấy vạn môn sinh cùng thủ môn trưởng lão của Huyền Thiên Thánh Tông là người nào? Vây giết Thanh Vân Tông Chưởng Giáo Chí Tôn Thanh Vân Đạo Nhân chính là người nào? Mai phục Thanh Vân Tông, cơ hồ đem Thanh Vân Tông diệt môn chính là người nào? Cố gắng phá hư Đồ Ma Đại Hội, nửa đường kiếp sát chư vị đồng đạo là ai?
Hắn tiến lên trước một bước, điềm nhiên nói:
- Ta đã tháo mặt nạ xuống, ngươi dám sao?
"Mặt quỷ nam tử" nhìn về phía Thái Hoàng, Thái Hoàng mặt không chút thay đổi, phảng phất một pho tượng Thần minh cao cao tại thượng, lạnh lùng mà xa không thể chạm.
"Mặt quỷ nam tử" tâm hoàn toàn nguội, bàn tay run rẩy, giơ tay lên vuốt mặt nạ, rồi lại chậm rãi để xuống, điên cuồng cười to, hai hàng nước mắt từ dưới mặt nạ chảy xuống:
- Thất bại thảm hại, hắc hắc, thất bại thảm hại. . .
Tịch Ứng Tình lạnh nhạt nói:
- Thí Thần Cốc Chủ, ngươi chỉ trích trong Huyền Thiên Thánh Tông ta ẩn tàng ma đầu Thí Thần Cốc, kính xin chỉ ra. Ta không thấy được trong thánh tông ta có ma đầu, ngược lại lại thấy mấy ma đầu bên cạnh ngươi, cùng ma đầu Thí Thần Cốc độc nhất vô nhị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.