Đế Tôn

Chương 1303: Giúp ngươi đánh chết bọn họ. (2)

Trạch Trư

13/10/2014

Cho đến ngày nay, Giang Nam còn nhớ rõ trận hủy thiên diệt địa đại kiếp kia, dãy núi đổ nát, quê quán tan biến, cửa nát nhà tan, vô số người quen chết thảm, không biết bao nhiêu người phàm bỏ mạng bôn đào, từng yêu ma quỷ quái khống chế âm phong chung quanh ăn thịt người, nơi nơi là thi thể, nơi nơi là giết chóc.

Hắn nắm tay tiểu muội ở trong thi biển bôn đào, không tránh thoát, hắn đem tiểu muội giấu ở trong đống thi thể, một người dẫn dắt cẩu yêu rời đi. Sau khi tiểu muội mất, hắn còn nhớ rõ mình gào khóc, vừa khóc vừa hất vô số cỗ thi thể sưu tầm muội muội.

Hắn còn nhớ rõ mình một người cô linh đi ở trên hoang nguyên trải rộng tử vong, giống như một hành thi tẩu nhục hướng Kiến Vũ quốc đi tới.

Khi đó, hắn không tới mười hai tuổi.

Một màn kia, hắn cả đời đều không thể quên, không cách nào quên được.

- Quang Vũ đạo huynh, nếu như ngươi trông nom không được hai đứa con trai của ngươi, như vậy để ta làm giúp ngươi. . .

- Giúp ngươi đang sống đánh chết bọn họ!

Giang Nam bước đi ra Cẩm Tú Thiên, không mục đích chung quanh đi loạn, đột nhiên, hư không đung đưa, hai ánh mắt khổng lồ hiện lên ở trên bầu trời thần giới bao la , cô lỗ cổn động, gắt gao ngó chừng bóng lưng Giang Nam, nhìn Giang Nam đi xa.

- Cát Vân Chân Thần, tiểu tử này giống như con ruồi không có đầu chung quanh chạy loạn, một lát xuất hiện một lát biến mất, làm hại chúng ta đuổi theo hắn chạy hơn nửa năm, hôm nay cuối cùng tìm được hắn!

Hai Thiên Thần hiện lên, đứng ở phía dưới song mắt khổng lồ, trong đó một Thiên Thần khom người nói:

- Hôm nay nên làm cái gì bây giờ? Chúng ta là giết đi qua, hay là báo cho Thiên Thư công tử? Thiên Thư công tử nếu có thể đích thân báo thù, chém giết hắn, nhất định rất vui vẻ!

Cặp Chân Thần chi nhãn kia nháy mắt, trầm giọng nói:

- Ta đi theo hắn, các ngươi đi báo cho Thiên Thư công tử! Phải tất yếu mau, không thể để cho hắn trở về Đô Thiên Thần Giới!

Lúc này hai Thiên Thần kia lắc mình đi, mà cặp Chân Thần chi nhãn kia ở trong hư không du động, thời thời khắc khắc theo sát phía sau Giang Nam, xác định phương vị của Giang Nam.



- Tiểu tử này đi Câu Trần Thiên Thần Đô . . .

Đôi mắt này xa xa thấy Giang Nam tiến vào Câu Trần Thiên, đi vào trong Câu Trần Thiên Thần Đô, không khỏi chần chờ, không cùng đi qua, mà là dừng lại ở ngoài Thần Đô an tĩnh đợi.

Cũng không lâu lắm, Chung Thiên Thư suất lĩnh trên trăm Thần Ma chạy tới, trong đó rõ ràng có mười Thiên Thần, những người khác cũng là Thần Minh.

Cặp Chân Thần chi nhãn kia nhìn thấy Chung Thiên Thư, chỉ thấy hư không chấn động, Cát Vân Chân Thần từ trong hư không đi ra, khom người nói:

- Thiên Thư công tử, Huyền Thiên Giáo Chủ tiến vào Thần Đô, nếu chúng ta xông vào giết người, chỉ sợ người Thần Đô sẽ không hoan nghênh chúng ta. . .

- Không việc gì!

Chung Thiên Thư sắc mặt trầm xuống, suy tư chốc lát, đem người đi về phía Thần Đô, cười lạnh nói:

- Hôm nay là ngày sinh của Thần Đô Thượng Tôn, quảng mời thiên hạ quần hào, không biết bao nhiêu người đến đây chúc thọ. Chúng ta đi vào, chỉ cần tìm được Huyền Thiên Giáo Chủ, liền lập tức đánh chết! Nếu Thần Đô trách, chúng ta liền dâng lên thọ lễ. Hôm nay Thần Giới cũng không an bình, Thần Đô Thượng Tôn không dám cùng sư tôn ta hoàn toàn trở mặt, nếu không sẽ tiện nghi người khác. Giết người này, chúng ta hướng Thần Đô Thượng Tôn dâng lên thọ lễ, cho hắn bậc thang, cũng không dám đắc tội Hậu Thổ Thiên chúng ta!

- Thần Đô khí tượng phi phàm, không hổ là Thần giới Cửu Trọng Thiên đệ nhất trọng thiên!

Giang Nam đi vào bên trong Thần Đô, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy từng tòa thần thành nguy nga, Thần Sơn khắp nơi trên đất, Thương Vân lượn lờ, khắp nơi đều có thần ma hiển thánh, diễn biến thần tích.

Trong hư không, từng đạo Trường Hà trút xuống, như là thác nước chảy vào bên trong từng tòa thần thành, đó là tiểu thế giới của Thần giới cường giả mở ra nguyên một đám không gian, từ Thần giới vô số vị diện dẫn dắt linh dịch mà đến.

Có thể làm được một bước này, ít nhất cũng là Thần Chủ cấp nhân vật!

Trừ lần đó ra, còn có bảo che Thiên Hoa, hiển hiện ở phía trên từng tòa thần thành, lại có Lưu Ly Tháp, trân bảo lâu, bảo tràng, mây trôi, lô bồng, hoa sen vân...vân dị tượng trôi nổi, đó là tinh khí cường giả trong từng tòa thánh địa kết xuất dị tượng.



Lại có thần thú thần tuấn, có cánh giương ngàn dặm, có chân đạp tường vân, có khống chế một đạo trường phong, có ở trong hư không du ra một đạo sông lớn.

Bức tràng diện này, làm lòng người say mê, có thể nói Thần giới thịnh cảnh.

Thần Đô là nơi tập hợp rất nhiều thế lực lớn, hạ giới thần minh đi vào Thần giới trạm thứ nhất là tại đây, ngư long hỗn tạp, lui tới đều là thần minh, bảo liễn hương xa thuyền hoa lâu thuyền, hối hả, phồn hoa đến cực điểm.

Tại đây có mấy trăm thánh thành, mỗi một tòa Thánh thành đều là một Thần Tôn chi bảo, đường đi cung điện loan khuyết nhiều vô số kể, đất đai cực kỳ rộng lớn, thậm chí có từng tòa Thần Sơn Thánh sơn ở bên trong Thần Đô không ngớt phập phồng, không trung còn mang lấy phi kiều, điêu lương họa trụ, đẹp không sao tả xiết.

- Những Thánh thành này đều là cỗ máy chiến tranh, nếu như những cỗ máy chiến tranh này khởi động, tất nhiên cực kì khủng bố!

Giang Nam dò xét những Thánh thành này, trong lòng nghiêm nghị, hắn còn chứng kiến trên bầu trời nổi lơ lửng nguyên một đám đèn lồng cực lớn, trong đèn lồng không phải ánh nến, mà là Minh Châu, tản mát ra hào quang thánh khiết, mặt ngoài đèn lồng, có viết chữ phúc, có viết chữ thọ, nhất phái vui mừng.

Hắn tinh tế dò xét, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ, Minh Châu trong những đèn lồng này, rõ ràng là mặt trời hoặc là trăng sáng quay liên tục, bị người luyện hóa thành châu, trở thành đèn lồng treo ở chỗ này!

- Nay là lễ thọ Thần Đô thượng tôn bốn mươi vạn tuổi, Thần giới Chư Thiên tất cả thế lực lớn, đều phái tới không ít cao thủ đến đây mừng thọ, Câu Trần Thiên ta thật sự là quần anh tụ tập!

- Hôm nay Thần giới không an ninh, Thần Đô thượng tôn hoa đản, đến nhiều cao thủ trẻ tuổi như vậy, chỉ sợ trận hoa đản này cũng không an ninh ah!

- Đương kim loạn thế, năng nhân bối xuất, ta nghe nói mười phái tám thiên bảy thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung mấy tuổi trẻ Thần Chủ đều đến rồi! Trừ bọn họ ra, còn có thần minh nổi tiếng trong trẻ tuổi, thiên thần, Chân Thần, cũng có không ít người có được đế tư, cũng đến Thần Đô ta tham gia náo nhiệt!

. . .

Giang Nam nghe được một bên truyền đến tiếng nghị luận, trong nội tâm khẽ nhúc nhích:

- Thần Đô thượng tôn mừng thọ bốn mươi vạn tuổi, mười phái tám thiên bảy thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung tuổi trẻ Thần Chủ đều đã đến? Chẳng lẽ nói, hai tên gia hỏa Trường Nhạc Vị Ương kia cũng đã đến Thần Đô?

Ánh mắt của hắn chớp động, đi thẳng về phía trước, chỉ thấy Thần giới thế gia đại phiệt cao thủ đã đến đây, coi như là tuổi trẻ thần minh không có bối cảnh gì, cũng quần áo ngăn nắp hoa mỹ, tọa kỵ cũng là dị thú, đủ sinh điềm lành, thẳng đến trung tâm Thần Đô mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook