Đế Tôn

Chương 1998: Hắc Phong. (2)

Trạch Trư

29/04/2015

Đã qua thật lâu, đột nhiên chỉ nghe một tiếng kẽo kẹt, không biết người phương nào xúc động cấm chế nào đó của môn hộ, tòa môn hộ này vậy mà chậm rãi mở ra một đường, lập tức trong môn hộ gió lạnh gào thét, điên cuồng thổi ra, Hắc Phong vù vù mang tất cả hạp cốc, không có thiên lý!

Đã qua thật lâu, lúc này cổ Hắc Phong kia mới tán đi, chỉ thấy chút ít tiên nhân vừa rồi đứng ở trước môn hộ kia dĩ nhiên biến mất vô tung, trên mặt đất chỉ còn lại có mấy cổ xương cốt, những tiên nhân này vậy mà tử vong bên trong Hắc Phong!

Chỉ có số ít Tiên Vương cùng Chân Tiên cực kỳ cường đại thấy rõ trong một màn Hắc Phong cuồng bạo kinh người kia, lúc Hắc Phong từ trong điện thổi ra, làn da cùng huyết nhục của chút ít tiên nhân trước môn hộ kia không ngừng tan rã, hòa tan ở bên trong Hắc Phong, sau đó ngay cả thần hồn cũng bị gió lớn ăn mòn, thân tử đạo tiêu!

Giang Nam cũng chứng kiến một màn kia, trong nội tâm cả kinh, thầm nghĩ một tiếng tà môn.

Tiên nhân là cường đại bực nào?

Nhất là Tiên nhân Cổ Tiên Giới, đều là tu luyện Thần đạo mà chứng đạo thành Tiên, vô luận thân thể hay là thần hồn, pháp lực, thần thức, đều đạt tới hoàn cảnh khủng bố vô cùng, người bậc này rất khó giết chết, chỉ cần thần hồn còn, một giọt huyết cũng có thể trọng sinh!

Nhưng mà ở bên trong cổ Hắc Phong này, những tiên nhân kia thậm chí ngay cả chỗ trống phản kháng cũng không có, trực tiếp bị thổi chết!

Hắc Phong thổi tận, đã qua thật lâu, rốt cục có tiên nhân đánh bạo đi vào bên trong tòa môn hộ này, đón lấy có càng nhiều tiên nhân đi vào.

Giang Nam cũng theo sau rất nhiều tiên nhân đi vào tòa môn hộ này, chỉ nghe bên người có người rung giọng nói:

- Lúc Đế cùng Tôn ở trong hai cung, những địa phương này một mực an phận, nhưng mà Đế cùng Tôn vừa biến mất, những quái địa này cũng không đứng yên. . . Vừa rồi cổ hắc phong kia, cùng tràng bạo động ở Vô Nhân khu kia có chút tương tự, đồng dạng đều là một cổ hắc phong thổi qua. . .

Giang Nam không khỏi động lòng hiếu kỳ, vội vàng hỏi thăm, cười nói:

- Đạo huynh, Vô Nhân khu khi nào phát sinh bạo động?

Vị tiên nhân kia nhất phái tiên phong đạo cốt, khí chất phiêu dật xuất trần, lại có vẻ có chút khiếp đảm, liếc nhìn hắn một cái nói:



- Đạo hữu, ngươi là gần chút ít năm này mới chứng đạo thành tiên a? Khó trách không biết tràng bạo động kinh thế hãi tục ở Vô Nhân khu. Năm đó trận bạo động kia, tiên nhân tử vong thật sự là nhiều vô số kể. . .

Giang Nam hỏi tới, trong nội tâm cũng không khỏi hoảng sợ.

Vô Nhân khu là một mảnh hoang vu chi địa của Tiên Giới, Tạp Đà Châu coi như là cằn cỗi, nhưng dù sao còn có người ở lại, mà Vô Nhân khu thì càng thêm hoang vu.

Nghe nói nơi đó là lúc Đế cùng Tôn khai thiên tích địa, ở trong Hỗn độn gặp một ít di tích tiền sử, di tích thập phần đáng sợ, Đế cùng Tôn e sợ xúc động chút tồn tại còn sót lại thời tiền sử, rước lấy phiền toái không cần thiết, bởi vậy không có đem phiến khu vực Hỗn Độn kia hoàn toàn mở ra.

Trong Vô Nhân khu, sinh tồn lấy rất nhiều loài đáng sợ, Man Hoang, khát máu, hơn nữa chỗ đó cực kỳ quỷ dị, tiên nhân tiến vào Vô Nhân khu, rất ít có thể còn sống đi ra.

Bất quá có một lần, có tiên nhân trong Vô Nhân khu còn sống đi ra, mang đến tin tức kinh người, bọn hắn ở trong Vô Nhân khu gặp được bóng dáng Tiên Thiên pháp bảo vô chủ, đưa tới một hồi rối loạn.

Lúc ấy, có rất nhiều tiên nhân chen chúc tiến về Vô Nhân khu, thậm chí ngay cả Tiên Vương cũng bị kinh động, tiến về Vô Nhân khu tầm bảo, nhưng tiếc Vô Nhân khu đột nhiên phát sinh bạo động, rất nhiều tiên nhân chết tại đó, ngay cả mấy Tiên Vương cũng lọt vào trọng thương, lại không có thể tìm được Tiên Thiên pháp bảo.

Trong đó có hai Tiên Vương vẫn lạc tại Vô Nhân khu, nói đến quỷ dị, sau khi hai Tiên Vương kia thân vẫn, đạo quả bọn hắn ký thác vào trong Tiên giới, vốn hẳn nên phục sinh bọn hắn, nhưng mà đạo quả hai Tiên Vương này lại không có cải tạo thân thể bọn hắn, ngược lại phi tốc héo rũ, cuối cùng nhất đạo quả khô cạn, tróc bong ra Tiên Giới, toái đầy đất.

Hai đại Tiên Vương vẫn lạc, ở lúc ấy cũng là đại sự chấn động một thời!

Vị tiên nhân bên người Giang Nam kia sắc mặt ngưng trọng nói:

- Sau đó Vô Nhân khu xuất hiện một hồi đại bạo động, Hắc Phong tràn ngập, vọt tới biên giới mấy đại châu của Tiên Giới, những nơi Hắc Phong đi qua, tất cả sinh linh, tiên thú, tiên nhân, đều chết hết! Nghe nói một Tiên Vương mạo hiểm xâm nhập bên trong Hắc Phong, thấy được tiền sử âm linh, cường đại vô cùng, cướp lấy thân thể sinh linh, xâm chiếm Tiên Giới. Về sau là Tiên Đế cung cùng Tiên Tôn Cung tế lên Nguyên Đỉnh Nguyên Tháp, đánh vào bên trong Hắc Phong, cưỡng ép đem bạo động này trấn áp xuống. Sau khi cổ hắc phong này dẹp loạn, trời giáng huyết vũ, đem mấy đại châu kia đều nhuộm đến huyết hồng. . .

Bất tri bất giác, bọn hắn đi vào bên trong môn hộ, chỉ thấy bên trong môn hộ lại là từng tòa môn hộ đóng kín, có tất cả tám tòa, phía trên những môn hộ này từng người treo một mặt gương đồng, trước môn hộ còn có một đồng nhân.

- Tiền sử pháp bảo!



Có người mắt sáng rực lên, vội vàng về phía trước, ý đồ đem gương đồng tháo xuống, đột nhiên một tiếng hừ lạnh truyền đến, chỉ thấy một Chân Tiên vung tay áo phất một cái, đem tiên nhân kia phiến phi, lấy tay hướng gương đồng kia chộp tới, lạnh nhạt nói:

- Tiền sử pháp bảo, người có đức thì được, đạo hữu, ngươi coi chừng có mệnh cầm, không mạng lấy đi!

Tiền sử pháp bảo đối với Tiên nhân mà nói, cũng có được lực hấp dẫn giống như trí mạng, dù sao đó là văn minh đã từng huy hoàng nhất thời, mà văn minh bây giờ, chỉ là vừa cất bước tám trăm triệu năm, luận nội tình, luận trình độ huy hoàng, đều xa xa không đạt tới trình độ văn minh tiền sử.

Bởi vậy, gương đồng đọng ở trên tám tòa môn hộ này, không thể không khiến cho mọi người ngấp nghé chi tâm!

Vị Chân Tiên kia đánh lui tiên nhân, lập tức lấy tay hướng một mặt gương đồng trong đó chộp tới, cùng lúc đó, các tiên nhân Chân Tiên nhao nhao bạo lên, ý đồ lấy đi các gương đồng tiền sử kia!

Chiến đấu ngay trong lúc đó bộc phát, tại đây không gian không lớn, nhưng có một loại lực lượng quỷ dị, hạn chế uy năng thần thông cùng pháp bảo của tiên nhân, bất quá tiên nhân như trước cực kỳ cường đại, rất nhanh có tiên nhân đẫm máu, nuốt hận xong việc.

Bành bành bành…

Trước những môn hộ này còn có từng tượng đồng che kín màu xanh, giờ phút này cũng bị dư âm chư tiên giao thủ phá hủy, toàn bộ toái mất!

Giang Nam rút lui một bước, không có tham dự đến trận hỗn chiến này, trừ hắn ra, còn có mấy Chân Tiên dị thường cường đại cũng lui đi ra, tựa hồ khinh thường tranh đoạt.

- Vị đạo hữu này, vì sao ngươi không đi tranh đoạt pháp bảo tiền sử?

Bên người Giang Nam, một vị lão tiên nhân tóc trắng đầu bạc, mặt mũi hiền lành cười hỏi.

Giang Nam cười nói:

- Lão trượng, còn ngươi vì sao không có đi tranh đoạt?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook