Chương 209: Huynh muội tình thâm. (2)
Trạch Trư
09/06/2014
Giang Nam cười nói:
- Chỗ này của ta còn có vài món pháp bảo, bất quá là đồ Ma Đạo, ngươi nhìn có hữu dụng hay không?
Hắn mở ra Tử Phủ, lấy ra bản thân ở trong bụng Thạch Nhân thu hoạch, trừ Long Phượng Văn Đỉnh ra, còn có pháp bảo mà hắn thu của ba người Quách Ngọc Trân, Phó Duyên Sinh cũng bị lấy đi ra ngoài.
Đối với Giang Lâm, hắn tự nhiên là toàn tâm toàn ý, hy vọng muội muội của mình trở nên mạnh hơn, ở trên đường tu hành đi được xa hơn, trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bất kỳ vật gì hắn cũng có thể lấy ra cùng muội muội chia xẻ.
Đệ nhất kiện pháp bảo tên là Yêu Phong Phiến, một cái phiến ra tốn phong, trong tốn phong Đại Yêu cuồn cuộn, xé nát hết thảy, uy lực kinh người. Đệ nhị kiện chính là Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn của Phó Duyên Sinh, một ấn tế lên, ngũ lôi đều xuất hiện, đánh rớt như mưa.
Vật thứ ba là một khối Liên Hoa Ngọc Bội, là pháp bảo mà Quách Ngọc Trân luyện chế, đem ngọc bội này tế lên, là có thể hóa thành Thiên Ma Nghê Thường đại trận, uy lực còn trên hai kiện pháp bảo khác.
Giang Nam đem bốn pháp bảo này lấy ra, nhất nhất biểu diễn uy lực, tùy ý Giang Lâm lựa chọn.
Nhưng Giang Lâm không có chọn nhiều, chỉ lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn.
Giang Nam dẫn nàng rời Lĩnh Tụ Phong, trong lòng Giang Lâm vừa cảm động, vừa có chút bất an, thầm nghĩ:
- Ca ca làm sao trong lúc bất chợt đem nhiều bảo vật như vậy hết thảy cho ta? Thật giống như hắn có chuyện gì gạt ta...
Trong lúc vô tình, nàng trở lại Càn Nguyên cung, Hàn Phương thấy tiểu đệ tử yêu mến trở về, có chút sủng nịch vuốt ve đầu Giang Lâm, cười nói:
- Lâm nhi, ngươi vừa đi chỗ ca ca của ngươi sao? Sau này nếu như không có đại sự, mấy tháng gần đây không nên đến Lĩnh Tụ Phong đi tìm ca ca của ngươi. Qua mấy tháng nữa, hắn liền đi Huyền Đô Thất Bảo Lâm, nếu ngươi quấy rầy hắn tĩnh tu, chỉ sợ trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm có nguy hiểm.
Trong lòng Giang Lâm đột nhiên hiểu cái gì, vội vàng hỏi:
- Sư tôn, Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm không?
- Cửu tử nhất sanh.
Hàn Phương thản nhiên nói:
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm cũng không phải là dễ dàng xông như vậy, bất luận kẻ nào tiến vào nơi đó tu vi cũng sẽ bị hạn chế ở Thất Bảo Đài Cảnh. Bất quá tu vi càng cao, liền càng chiếm tiện nghi, tu vi ca ca của ngươi mới vừa đạt tới Thần Thông nhị trọng, đến Huyền Đô Thất Bảo Lâm vẫn là Thần Thông nhị trọng, vì vậy dữ nhiều lành ít.
Thân thể mềm mại của Giang Lâm cứng đờ, không khỏi ngây người, thẳng đến hiện tại nàng mới hiểu được tại sao Giang Nam lại hận không thể đem tất cả bảo vật của mình giao cho nàng, nguyên lai là lo lắng cho mình một đi không trở lại, chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, lại lo lắng an nguy của nàng, lúc này mới không chỉ có đưa nàng tâm pháp, còn đưa nàng bảo vật.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm như thế, ta lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn, thực lực của ca ca chẳng phải là thật to suy giảm?
Trong lòng Giang Lâm run lên, vội vàng bay trở về Lĩnh Tụ Phong, đang muốn xông vào động phủ của Giang Nam, đột nhiên một Đạo Nhân đầu trọc từ trong động phủ đi ra, chính là Thần Thứu Yêu Vương, ngăn trở đường đi của nàng.
Yêu Vương khom người nói:
- Chủ công nhà ta còn đang bế quan, không tiếp khách, phân phó ta nói, nếu tiểu chủ công tới, liền để cho ta đi theo tiểu chủ công mấy tháng, mấy tháng sau chủ công xuất quan, sẽ cùng ngươi gặp nhau.
Giang Lâm vành mắt đỏ hoe, biết Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương đi theo nàng, là lo lắng cho mình sẽ chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, không có ai chiếu cố nàng, vì vậy phái Thần Thứu Yêu Vương tới tùy thân bảo vệ.
- Ca ca, ngươi không phải nói ngươi không đi, không bao giờ đi nữa sao?
Giang Lâm nước mắt rơi xuống, lẩm bẩm nói.
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng nói:
- Tiểu chủ công, chủ công nhà ta đang bế quan, ngươi làm như vậy chẳng phải là loạn kỳ tâm chí, để cho hắn không cách nào tĩnh tâm tu luyện, ngược lại không hay. Còn có vài món pháp bảo kia, chủ công nói, nếu ngươi không thu, trong lòng hắn bất an, cũng không cách nào an tâm tu luyện.
Giang Lâm xóa đi nước mắt, quay đầu lại nhìn động phủ của Giang Nam một cái, yên lặng rời đi.
- Ca ca, ngươi muốn trở nên mạnh mẻ bảo vệ ta một đời một thế, ta cũng đã từng nói phải bảo vệ ngươi! Ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh mẻ, tương lai nhất định sẽ bảo vệ ngươi...
Thần Thứu Yêu Vương hơi ngẩn ra, trong thoáng chốc phảng phất thấy Giang Lâm biến thành một người khác, không hề nhu nhược giống như trước nữa, mà là tràn đầy ý chí chiến đấu cùng nhuệ khí.
Trong động phủ, Giang Nam tĩnh tọa, Giang Lâm đi mà quay lại hắn tự nhiên biết, tâm ý của Giang Lâm hắn cũng hiểu rõ.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm ta phải đi, nhất định phải đi, ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh hơn, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện ở thời điểm nguy hiểm bảo vệ thân nhân của mình!
Hắn nhớ tới hôm đó đối mặt Cận Đông Lưu, coi như mình liều mạng cũng không cách nào cùng khí thế của Cận Đông Lưu chống lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn muội muội quỳ xuống, cúi đầu đợi giết.
Cái loại tràng diện này hắn trọn đời không cách nào quên, hắn thường xuyên tự vấn lòng, nếu lần nữa gặp phải nguy hiểm như vậy, mình lấy cái gì tới bảo vệ muội muội?
Kể từ khi một khắc kia, Giang Nam liền quyết định, không buông bỏ bất kỳ cơ hội trở nên mạnh mẻ!
Chỉ có thực lực cường đại, mới có thể bảo vệ thân nhân của mình!
Sau một lúc lâu, hắn đem tâm tư phức tạp vứt bỏ, tĩnh hạ tâm thần, Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển, thân hóa ma ngục, Huyền Thai trong Ma ngục hai mắt nửa mở nửa khép, trong con ngươi thần quang lưu chuyển, bắt đầu thôi diễn môn Thần Thông thứ ba cùng thứ tư.
- Môn Thần Thông thứ nhất của ta rèn luyện thân thể, để cho thân thể có lực công kích cùng lực phòng ngự vô cùng cường đại, Thần Thông thứ hai phát huy pháp lực, Thiên Phủ Trọng Lâu vừa ra, có thể đối chiến Linh Đài Cảnh cường giả.
Giang Nam lẳng lặng suy tư, thầm nghĩ:
- Loại Thần Thông thứ tư này, chính là thần niệm, tẩm bổ thần niệm lớn mạnh, hóa thành đủ loại thủ đoạn công kích. Mà việc cấp bách còn lại là loại Thần Thông thứ ba, tốc độ, tốc độ không gì so sánh nổi! Vào là tấn công, lui là thủ, đánh thắng, không ai chạy thoát khỏi tay ta, đánh thua, ai cũng không thể đuổi kịp ta!
Giang Nam bắt đầu chân chính thôi diễn môn Thần Thông thứ ba, thứ tư, mới cảm thấy tích lũy chưa đủ.
Hắn lấy được môn phi hành thuật thứ nhất tên là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chân khí hóa thành hai cánh, vỗ cánh phi hành, một ngày vạn dặm, ở dưới mạnh mẽ thúc dục, tốc độ thậm chí có thể vượt qua thanh âm!
Sau đó hắn lại lấy đến Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, Khổng Tước Minh Vương Kinh bao hàm toàn diện, tích chứa tinh khí thần tu luyện chi đạo, trong đó không chỉ có pháp môn rèn luyện thân thể, cũng có chiến đấu kỷ xảo, còn có Minh Vương Thần Ấn rèn luyện tinh thần, hơn nữa, đợi tu thành Thần Thông, là có thể tu thành một thân ba mặt, ba mặt cửu nhãn, mở ra mắt dọc mi tâm thứ ba, tu thành Thiên Nhãn Thông Địa Nhãn Thông Thần Thông, cũng là một loại thánh pháp chiến đấu!
- Chỗ này của ta còn có vài món pháp bảo, bất quá là đồ Ma Đạo, ngươi nhìn có hữu dụng hay không?
Hắn mở ra Tử Phủ, lấy ra bản thân ở trong bụng Thạch Nhân thu hoạch, trừ Long Phượng Văn Đỉnh ra, còn có pháp bảo mà hắn thu của ba người Quách Ngọc Trân, Phó Duyên Sinh cũng bị lấy đi ra ngoài.
Đối với Giang Lâm, hắn tự nhiên là toàn tâm toàn ý, hy vọng muội muội của mình trở nên mạnh hơn, ở trên đường tu hành đi được xa hơn, trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bất kỳ vật gì hắn cũng có thể lấy ra cùng muội muội chia xẻ.
Đệ nhất kiện pháp bảo tên là Yêu Phong Phiến, một cái phiến ra tốn phong, trong tốn phong Đại Yêu cuồn cuộn, xé nát hết thảy, uy lực kinh người. Đệ nhị kiện chính là Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn của Phó Duyên Sinh, một ấn tế lên, ngũ lôi đều xuất hiện, đánh rớt như mưa.
Vật thứ ba là một khối Liên Hoa Ngọc Bội, là pháp bảo mà Quách Ngọc Trân luyện chế, đem ngọc bội này tế lên, là có thể hóa thành Thiên Ma Nghê Thường đại trận, uy lực còn trên hai kiện pháp bảo khác.
Giang Nam đem bốn pháp bảo này lấy ra, nhất nhất biểu diễn uy lực, tùy ý Giang Lâm lựa chọn.
Nhưng Giang Lâm không có chọn nhiều, chỉ lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn.
Giang Nam dẫn nàng rời Lĩnh Tụ Phong, trong lòng Giang Lâm vừa cảm động, vừa có chút bất an, thầm nghĩ:
- Ca ca làm sao trong lúc bất chợt đem nhiều bảo vật như vậy hết thảy cho ta? Thật giống như hắn có chuyện gì gạt ta...
Trong lúc vô tình, nàng trở lại Càn Nguyên cung, Hàn Phương thấy tiểu đệ tử yêu mến trở về, có chút sủng nịch vuốt ve đầu Giang Lâm, cười nói:
- Lâm nhi, ngươi vừa đi chỗ ca ca của ngươi sao? Sau này nếu như không có đại sự, mấy tháng gần đây không nên đến Lĩnh Tụ Phong đi tìm ca ca của ngươi. Qua mấy tháng nữa, hắn liền đi Huyền Đô Thất Bảo Lâm, nếu ngươi quấy rầy hắn tĩnh tu, chỉ sợ trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm có nguy hiểm.
Trong lòng Giang Lâm đột nhiên hiểu cái gì, vội vàng hỏi:
- Sư tôn, Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm không?
- Cửu tử nhất sanh.
Hàn Phương thản nhiên nói:
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm cũng không phải là dễ dàng xông như vậy, bất luận kẻ nào tiến vào nơi đó tu vi cũng sẽ bị hạn chế ở Thất Bảo Đài Cảnh. Bất quá tu vi càng cao, liền càng chiếm tiện nghi, tu vi ca ca của ngươi mới vừa đạt tới Thần Thông nhị trọng, đến Huyền Đô Thất Bảo Lâm vẫn là Thần Thông nhị trọng, vì vậy dữ nhiều lành ít.
Thân thể mềm mại của Giang Lâm cứng đờ, không khỏi ngây người, thẳng đến hiện tại nàng mới hiểu được tại sao Giang Nam lại hận không thể đem tất cả bảo vật của mình giao cho nàng, nguyên lai là lo lắng cho mình một đi không trở lại, chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, lại lo lắng an nguy của nàng, lúc này mới không chỉ có đưa nàng tâm pháp, còn đưa nàng bảo vật.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm như thế, ta lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn, thực lực của ca ca chẳng phải là thật to suy giảm?
Trong lòng Giang Lâm run lên, vội vàng bay trở về Lĩnh Tụ Phong, đang muốn xông vào động phủ của Giang Nam, đột nhiên một Đạo Nhân đầu trọc từ trong động phủ đi ra, chính là Thần Thứu Yêu Vương, ngăn trở đường đi của nàng.
Yêu Vương khom người nói:
- Chủ công nhà ta còn đang bế quan, không tiếp khách, phân phó ta nói, nếu tiểu chủ công tới, liền để cho ta đi theo tiểu chủ công mấy tháng, mấy tháng sau chủ công xuất quan, sẽ cùng ngươi gặp nhau.
Giang Lâm vành mắt đỏ hoe, biết Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương đi theo nàng, là lo lắng cho mình sẽ chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, không có ai chiếu cố nàng, vì vậy phái Thần Thứu Yêu Vương tới tùy thân bảo vệ.
- Ca ca, ngươi không phải nói ngươi không đi, không bao giờ đi nữa sao?
Giang Lâm nước mắt rơi xuống, lẩm bẩm nói.
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng nói:
- Tiểu chủ công, chủ công nhà ta đang bế quan, ngươi làm như vậy chẳng phải là loạn kỳ tâm chí, để cho hắn không cách nào tĩnh tâm tu luyện, ngược lại không hay. Còn có vài món pháp bảo kia, chủ công nói, nếu ngươi không thu, trong lòng hắn bất an, cũng không cách nào an tâm tu luyện.
Giang Lâm xóa đi nước mắt, quay đầu lại nhìn động phủ của Giang Nam một cái, yên lặng rời đi.
- Ca ca, ngươi muốn trở nên mạnh mẻ bảo vệ ta một đời một thế, ta cũng đã từng nói phải bảo vệ ngươi! Ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh mẻ, tương lai nhất định sẽ bảo vệ ngươi...
Thần Thứu Yêu Vương hơi ngẩn ra, trong thoáng chốc phảng phất thấy Giang Lâm biến thành một người khác, không hề nhu nhược giống như trước nữa, mà là tràn đầy ý chí chiến đấu cùng nhuệ khí.
Trong động phủ, Giang Nam tĩnh tọa, Giang Lâm đi mà quay lại hắn tự nhiên biết, tâm ý của Giang Lâm hắn cũng hiểu rõ.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm ta phải đi, nhất định phải đi, ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh hơn, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện ở thời điểm nguy hiểm bảo vệ thân nhân của mình!
Hắn nhớ tới hôm đó đối mặt Cận Đông Lưu, coi như mình liều mạng cũng không cách nào cùng khí thế của Cận Đông Lưu chống lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn muội muội quỳ xuống, cúi đầu đợi giết.
Cái loại tràng diện này hắn trọn đời không cách nào quên, hắn thường xuyên tự vấn lòng, nếu lần nữa gặp phải nguy hiểm như vậy, mình lấy cái gì tới bảo vệ muội muội?
Kể từ khi một khắc kia, Giang Nam liền quyết định, không buông bỏ bất kỳ cơ hội trở nên mạnh mẻ!
Chỉ có thực lực cường đại, mới có thể bảo vệ thân nhân của mình!
Sau một lúc lâu, hắn đem tâm tư phức tạp vứt bỏ, tĩnh hạ tâm thần, Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển, thân hóa ma ngục, Huyền Thai trong Ma ngục hai mắt nửa mở nửa khép, trong con ngươi thần quang lưu chuyển, bắt đầu thôi diễn môn Thần Thông thứ ba cùng thứ tư.
- Môn Thần Thông thứ nhất của ta rèn luyện thân thể, để cho thân thể có lực công kích cùng lực phòng ngự vô cùng cường đại, Thần Thông thứ hai phát huy pháp lực, Thiên Phủ Trọng Lâu vừa ra, có thể đối chiến Linh Đài Cảnh cường giả.
Giang Nam lẳng lặng suy tư, thầm nghĩ:
- Loại Thần Thông thứ tư này, chính là thần niệm, tẩm bổ thần niệm lớn mạnh, hóa thành đủ loại thủ đoạn công kích. Mà việc cấp bách còn lại là loại Thần Thông thứ ba, tốc độ, tốc độ không gì so sánh nổi! Vào là tấn công, lui là thủ, đánh thắng, không ai chạy thoát khỏi tay ta, đánh thua, ai cũng không thể đuổi kịp ta!
Giang Nam bắt đầu chân chính thôi diễn môn Thần Thông thứ ba, thứ tư, mới cảm thấy tích lũy chưa đủ.
Hắn lấy được môn phi hành thuật thứ nhất tên là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chân khí hóa thành hai cánh, vỗ cánh phi hành, một ngày vạn dặm, ở dưới mạnh mẽ thúc dục, tốc độ thậm chí có thể vượt qua thanh âm!
Sau đó hắn lại lấy đến Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, Khổng Tước Minh Vương Kinh bao hàm toàn diện, tích chứa tinh khí thần tu luyện chi đạo, trong đó không chỉ có pháp môn rèn luyện thân thể, cũng có chiến đấu kỷ xảo, còn có Minh Vương Thần Ấn rèn luyện tinh thần, hơn nữa, đợi tu thành Thần Thông, là có thể tu thành một thân ba mặt, ba mặt cửu nhãn, mở ra mắt dọc mi tâm thứ ba, tu thành Thiên Nhãn Thông Địa Nhãn Thông Thần Thông, cũng là một loại thánh pháp chiến đấu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.