Chương 1252: Kiếp số buông xuống. (1)
Trạch Trư
07/10/2014
Bỉ Ngạn thế giới, Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm, Thi Hiên Vi cùng Mục Sơn đạo nhân trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cục đánh tới thứ chín quan, Ma La Thập, Nhạc Ấu Nương, Tịch Trọng, Mộ Vãn Tình ở thứ tám quan đã bị loại bỏ xuất cục, chỉ còn lại có bốn người bọn họ.
Bọn họ nửa dựa vào ăn gian, nửa dựa vào lĩnh ngộ của mình đi tới đây, đã có thể cùng đám người Hạo Thiếu Quân ngang hàng, thậm chí không thua Thông U, Cửu Tiêu chúng Thần Đế chuyển thế, tiếu ngạo cổ kim!
Nhưng mà trấn thủ thứ chín quan chính là Hoằng Tổ Thần Đế, một vị tồn tại tu thành Hoàng Đạo Cực Cảnh, cho dù là Giang Nam cũng cần nội tình ra toàn bộ, vận dụng kiếp trước, kiếp sau hai đại chân thân của mình, cộng thêm Vô Úy Ấn mới có thể vượt qua, bọn họ tích lũy vẫn là hơi lộ vẻ thua kém.
Lạc Hoa Âm Lục Đạo Thiên Luân tu thành sáu Thần Đế hóa thân, cộng thêm mình ở trong Bỉ Ngạn thế giới lĩnh ngộ, không thể bảo là không kinh người, Thi Hiên Vi Hồng Mông Chi Thể, ngụy Đế Hoàng Thần Thể, Hồng Mông Đại Đạo, cũng tu thành Lục Đạo Thiên Luân, lục đại hóa thân, cùng cảnh giới chiến lực sánh ngang Hạo Thiếu Quân.
Mục Sơn đạo nhân cũng là kinh thái tuyệt diễm, nhận được Huyền Hoàng Học Cung nhiều Đế cấp công pháp truyền thừa, có thể cùng Hạo Thiếu Quân ngang hàng, cũng là nhân vật đi lên Tiên Đài.
Nhưng ba người này đều không ngoại lệ, hết thảy chịu khổ Hoằng Tổ Thần Đế đào thải.
Mà Tịch Ứng Tình Bất Xá Thiên Công mặc dù có thể bộc phát ra chiến lực kinh người, có khả năng qua cửa, nhưng mà hôm nay hắn thê nhi ở bên người, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, thánh tông cũng là nguyên giới đệ nhất đại phái, không có áp lực.
Không có loại ý cảnh không bỏ này, hắn cũng không cách nào đem uy năng Bất Xá Thiên Công phát huy đến cực hạn, Bất Xá Thiên Công có tiềm năng vô hạn, chẳng qua là phát huy không ra cũng là bất đắc dĩ, hắn cũng chịu khổ đào thải.
Lúc này Mục Sơn đạo nhân bị truyền ra Bỉ Ngạn thế giới, rơi vào Bỉ Ngạn Thần Châu, lâm vào trong mê ngủ, mà Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm cùng Thi Hiên Vi mặc dù không có thông qua cửa ải này, nhưng mà Hoằng Tổ Thần Đế không đưa bọn họ ra Bỉ Ngạn thế giới, ngược lại một đạo Tiên quang từ trên trời giáng xuống, đem ba người nhiếp đi, đi tới trong một tòa Tiên Đình.
Trong Tiên Đình, Nữ Đế kia ngồi cao, Tiên quang lách thân, nghi dung mông lung, như ẩn như hiện.
- Mặc dù các ngươi chưa vượt qua kiểm tra, nhưng cũng là có thể tạo chi tài. Hôm nay hạo kiếp sắp tới, chịu không được ngạo mạn chọn lựa, các ngươi có thể làm đệ tử ký danh của ta, thay ta ở chư thiên vạn giới đi lại.
Ánh mắt Nữ Đế từ trên thân ba người quét qua, ba người nhất thời chỉ cảm thấy tựa hồ tất cả bí mật của mình bị nhìn thấy tinh quang, Nữ Đế rơi vào trên người Lạc Hoa Âm, cười nói:
- Ngươi là sư tôn của tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời kia? Rất tốt, rất tốt, ngươi nhìn thấy hắn, liền nói ngươi là đệ tử ký danh của ta, để cho hắn nhớ gọi ta một tiếng sư tổ.
Lạc Hoa Âm ngạc nhiên, Nữ Đế lại nhìn về phía Tịch Ứng Tình, cười nói:
- Ngươi là sư bá của tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời kia? Cũng rất tốt.
Tịch Ứng Tình cũng buồn bực, thầm nghĩ:
- Tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời trong miệng Nữ Đế, chẳng lẽ là Tử Xuyên? Tử Xuyên tuy nói có chút ngạo khí, nhưng thời điểm lỗ mũi hướng lên trời cũng không nhiều a. . .
Nữ Đế lại nhìn về phía Thi Hiên Vi, khẽ cau mày, cười lạnh nói:
- Ngươi là dựa vào tiểu gia hỏa kia ăn gian đi lên, lúc này mới đánh tới thứ chín quan, cùng tiểu tử kia giống nhau hình dung ghê tởm, đừng cho là ta không biết. Bất quá nghĩ tình ngươi là vị hôn thê của hắn, ta liền không truy cứu, sau này ngươi nghe lời của ta, tiểu tử kia tự nhiên cũng sẽ nghe lời của ta!
Ba người hai mặt nhìn nhau, rốt cục xác định:
- Nữ Đế nói đúng là Tử Xuyên!
Nữ Đế phất tay, ba người chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, sau một khắc đi tới trên Bỉ Ngạn Thần Châu, trong tay đều nhiều hơn một lệnh bài, trên lệnh bài khắc một chiếc thần chu, loáng thoáng chính là bộ dáng Bỉ Ngạn Thần Châu.
- Thần Đế, vì sao phải thu ba người kia làm đệ tử ký danh?
Hoằng Tổ Thần Đế thanh âm truyền đến, có chút nghi ngờ:
- Mục Sơn đạo nhân cũng đi tới cửa ải này, vì sao không thu hắn?
- Người có thể đả thông chín quan, thật sự ít lại càng ít, đánh tới thứ chín quan đã là vô cùng khó được.
Nữ Đế thanh âm vang lên nói:
- Nếu hạo kiếp rất xa, còn có thể thong dong lựa chọn, bất quá ta cảm ứng Thiên Đạo của chư thiên vạn giới, cảm giác được hạo kiếp gần trong gang tấc, đã không cho ta tinh tế lựa chọn, ba người bọn họ coi như là lương tài mỹ ngọc, trước thu làm môn hạ điều giáo. Về phần vì sao không thu Mục Sơn đạo nhân. . .
Nàng cười lạnh nói:
- Hắn là Huyền Hoàng Lão Tổ đệ tử, ta không tin được Huyền Hoàng lão quỷ kia!
- Hạo kiếp thật muốn phủ xuống sao?
Hoằng Tổ Thần Đế thân thể chấn động, thất thanh nói.
- Thiên Đạo cảm ứng, sẽ không có sai.
Ánh mắt Nữ Đế rơi vào trên người của hắn, ngay sau đó nhìn về phía tám vị Tiên Thiên Thần Ma khác, trong ánh mắt toát ra vẻ thuơng hại, thanh âm truyền khắp Bỉ Ngạn thế giới:
- Tiềm Long không có nói sai, Bỉ Ngạn thế giới ta ở trong hạo kiếp cũng khó mà bảo toàn, không cách nào tránh ra trường hạo kiếp này, chẳng những các ngươi có thể vẫn lạc, ngay cả ta cũng có thể vẫn lạc. Chỉ có chủ động nhập thế, chủ động ứng kiếp, mới có thể ở trong hạo kiếp đoạt được một đường sinh cơ. Ba người Tịch Ứng Tình chỉ là người mở đường của Bỉ Ngạn thế giới ta, thay ta ở chư thiên vạn giới đi lại, lúc vừa đến, các ngươi cũng phải nhập thế, hoàn thành trận sát kiếp này.
Nàng thản nhiên nói:
- Thậm chí, ta đến lúc đó cũng phải ở trong trần thế đi một lần.
Đám người Hoằng Tổ Thần Đế động dung, khom người đồng ý.
Nữ Đế thầm than một tiếng, ánh mắt quét về phía những đệ tử này, thầm nghĩ:
- Trong hạo kiếp, không biết có bao nhiêu người có thể còn sống sót. . . Trận sát kiếp này đã gần tới, quá mãnh liệt, thậm chí để cho ta cũng sợ hết hồn hết vía. . .
Bỉ Ngạn Thần Châu, ba người Tịch Ứng Tình đứng đó, nhìn thần chu chạy nhanh ra Bỉ Ngạn thế giới, Lạc Hoa Âm thấy cả thuyền Huyền Hoàng Học Cung đệ tử ngủ mê không tỉnh, ánh mắt nhất thời lóe sáng, lập tức xoay người lại lật bảo vật trên người những học cung đệ tử này.
Tịch Ứng Tình vội vàng ngăn lại nàng, cười nói:
- Sư muội, ngươi lỗ mãng rồi, hôm nay người trên thuyền ngủ mê man, cũng là Huyền Hoàng Học Cung đệ tử cùng người Huyền Thiên Thánh Tông ta, nếu ngươi cướp sạch học cung đệ tử, quả quyết trốn không thoát pháp nhãn của Huyền Hoàng Lão Tổ!
Nữ ma đầu tỉnh ngộ, dậm chân nói:
- Xui, xui, ta còn tưởng rằng có thể thu một khoản tiền của phi nghĩa!
- Trong hàng đệ tử học cung, tất nhiên có thân tín của Huyền Hoàng Lão Tổ, trong đầu có lão tổ bố trí, sẽ không bị tẩy đi trí nhớ, chúng ta phải đề phòng một chút.
Bọn họ nửa dựa vào ăn gian, nửa dựa vào lĩnh ngộ của mình đi tới đây, đã có thể cùng đám người Hạo Thiếu Quân ngang hàng, thậm chí không thua Thông U, Cửu Tiêu chúng Thần Đế chuyển thế, tiếu ngạo cổ kim!
Nhưng mà trấn thủ thứ chín quan chính là Hoằng Tổ Thần Đế, một vị tồn tại tu thành Hoàng Đạo Cực Cảnh, cho dù là Giang Nam cũng cần nội tình ra toàn bộ, vận dụng kiếp trước, kiếp sau hai đại chân thân của mình, cộng thêm Vô Úy Ấn mới có thể vượt qua, bọn họ tích lũy vẫn là hơi lộ vẻ thua kém.
Lạc Hoa Âm Lục Đạo Thiên Luân tu thành sáu Thần Đế hóa thân, cộng thêm mình ở trong Bỉ Ngạn thế giới lĩnh ngộ, không thể bảo là không kinh người, Thi Hiên Vi Hồng Mông Chi Thể, ngụy Đế Hoàng Thần Thể, Hồng Mông Đại Đạo, cũng tu thành Lục Đạo Thiên Luân, lục đại hóa thân, cùng cảnh giới chiến lực sánh ngang Hạo Thiếu Quân.
Mục Sơn đạo nhân cũng là kinh thái tuyệt diễm, nhận được Huyền Hoàng Học Cung nhiều Đế cấp công pháp truyền thừa, có thể cùng Hạo Thiếu Quân ngang hàng, cũng là nhân vật đi lên Tiên Đài.
Nhưng ba người này đều không ngoại lệ, hết thảy chịu khổ Hoằng Tổ Thần Đế đào thải.
Mà Tịch Ứng Tình Bất Xá Thiên Công mặc dù có thể bộc phát ra chiến lực kinh người, có khả năng qua cửa, nhưng mà hôm nay hắn thê nhi ở bên người, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, thánh tông cũng là nguyên giới đệ nhất đại phái, không có áp lực.
Không có loại ý cảnh không bỏ này, hắn cũng không cách nào đem uy năng Bất Xá Thiên Công phát huy đến cực hạn, Bất Xá Thiên Công có tiềm năng vô hạn, chẳng qua là phát huy không ra cũng là bất đắc dĩ, hắn cũng chịu khổ đào thải.
Lúc này Mục Sơn đạo nhân bị truyền ra Bỉ Ngạn thế giới, rơi vào Bỉ Ngạn Thần Châu, lâm vào trong mê ngủ, mà Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm cùng Thi Hiên Vi mặc dù không có thông qua cửa ải này, nhưng mà Hoằng Tổ Thần Đế không đưa bọn họ ra Bỉ Ngạn thế giới, ngược lại một đạo Tiên quang từ trên trời giáng xuống, đem ba người nhiếp đi, đi tới trong một tòa Tiên Đình.
Trong Tiên Đình, Nữ Đế kia ngồi cao, Tiên quang lách thân, nghi dung mông lung, như ẩn như hiện.
- Mặc dù các ngươi chưa vượt qua kiểm tra, nhưng cũng là có thể tạo chi tài. Hôm nay hạo kiếp sắp tới, chịu không được ngạo mạn chọn lựa, các ngươi có thể làm đệ tử ký danh của ta, thay ta ở chư thiên vạn giới đi lại.
Ánh mắt Nữ Đế từ trên thân ba người quét qua, ba người nhất thời chỉ cảm thấy tựa hồ tất cả bí mật của mình bị nhìn thấy tinh quang, Nữ Đế rơi vào trên người Lạc Hoa Âm, cười nói:
- Ngươi là sư tôn của tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời kia? Rất tốt, rất tốt, ngươi nhìn thấy hắn, liền nói ngươi là đệ tử ký danh của ta, để cho hắn nhớ gọi ta một tiếng sư tổ.
Lạc Hoa Âm ngạc nhiên, Nữ Đế lại nhìn về phía Tịch Ứng Tình, cười nói:
- Ngươi là sư bá của tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời kia? Cũng rất tốt.
Tịch Ứng Tình cũng buồn bực, thầm nghĩ:
- Tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời trong miệng Nữ Đế, chẳng lẽ là Tử Xuyên? Tử Xuyên tuy nói có chút ngạo khí, nhưng thời điểm lỗ mũi hướng lên trời cũng không nhiều a. . .
Nữ Đế lại nhìn về phía Thi Hiên Vi, khẽ cau mày, cười lạnh nói:
- Ngươi là dựa vào tiểu gia hỏa kia ăn gian đi lên, lúc này mới đánh tới thứ chín quan, cùng tiểu tử kia giống nhau hình dung ghê tởm, đừng cho là ta không biết. Bất quá nghĩ tình ngươi là vị hôn thê của hắn, ta liền không truy cứu, sau này ngươi nghe lời của ta, tiểu tử kia tự nhiên cũng sẽ nghe lời của ta!
Ba người hai mặt nhìn nhau, rốt cục xác định:
- Nữ Đế nói đúng là Tử Xuyên!
Nữ Đế phất tay, ba người chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, sau một khắc đi tới trên Bỉ Ngạn Thần Châu, trong tay đều nhiều hơn một lệnh bài, trên lệnh bài khắc một chiếc thần chu, loáng thoáng chính là bộ dáng Bỉ Ngạn Thần Châu.
- Thần Đế, vì sao phải thu ba người kia làm đệ tử ký danh?
Hoằng Tổ Thần Đế thanh âm truyền đến, có chút nghi ngờ:
- Mục Sơn đạo nhân cũng đi tới cửa ải này, vì sao không thu hắn?
- Người có thể đả thông chín quan, thật sự ít lại càng ít, đánh tới thứ chín quan đã là vô cùng khó được.
Nữ Đế thanh âm vang lên nói:
- Nếu hạo kiếp rất xa, còn có thể thong dong lựa chọn, bất quá ta cảm ứng Thiên Đạo của chư thiên vạn giới, cảm giác được hạo kiếp gần trong gang tấc, đã không cho ta tinh tế lựa chọn, ba người bọn họ coi như là lương tài mỹ ngọc, trước thu làm môn hạ điều giáo. Về phần vì sao không thu Mục Sơn đạo nhân. . .
Nàng cười lạnh nói:
- Hắn là Huyền Hoàng Lão Tổ đệ tử, ta không tin được Huyền Hoàng lão quỷ kia!
- Hạo kiếp thật muốn phủ xuống sao?
Hoằng Tổ Thần Đế thân thể chấn động, thất thanh nói.
- Thiên Đạo cảm ứng, sẽ không có sai.
Ánh mắt Nữ Đế rơi vào trên người của hắn, ngay sau đó nhìn về phía tám vị Tiên Thiên Thần Ma khác, trong ánh mắt toát ra vẻ thuơng hại, thanh âm truyền khắp Bỉ Ngạn thế giới:
- Tiềm Long không có nói sai, Bỉ Ngạn thế giới ta ở trong hạo kiếp cũng khó mà bảo toàn, không cách nào tránh ra trường hạo kiếp này, chẳng những các ngươi có thể vẫn lạc, ngay cả ta cũng có thể vẫn lạc. Chỉ có chủ động nhập thế, chủ động ứng kiếp, mới có thể ở trong hạo kiếp đoạt được một đường sinh cơ. Ba người Tịch Ứng Tình chỉ là người mở đường của Bỉ Ngạn thế giới ta, thay ta ở chư thiên vạn giới đi lại, lúc vừa đến, các ngươi cũng phải nhập thế, hoàn thành trận sát kiếp này.
Nàng thản nhiên nói:
- Thậm chí, ta đến lúc đó cũng phải ở trong trần thế đi một lần.
Đám người Hoằng Tổ Thần Đế động dung, khom người đồng ý.
Nữ Đế thầm than một tiếng, ánh mắt quét về phía những đệ tử này, thầm nghĩ:
- Trong hạo kiếp, không biết có bao nhiêu người có thể còn sống sót. . . Trận sát kiếp này đã gần tới, quá mãnh liệt, thậm chí để cho ta cũng sợ hết hồn hết vía. . .
Bỉ Ngạn Thần Châu, ba người Tịch Ứng Tình đứng đó, nhìn thần chu chạy nhanh ra Bỉ Ngạn thế giới, Lạc Hoa Âm thấy cả thuyền Huyền Hoàng Học Cung đệ tử ngủ mê không tỉnh, ánh mắt nhất thời lóe sáng, lập tức xoay người lại lật bảo vật trên người những học cung đệ tử này.
Tịch Ứng Tình vội vàng ngăn lại nàng, cười nói:
- Sư muội, ngươi lỗ mãng rồi, hôm nay người trên thuyền ngủ mê man, cũng là Huyền Hoàng Học Cung đệ tử cùng người Huyền Thiên Thánh Tông ta, nếu ngươi cướp sạch học cung đệ tử, quả quyết trốn không thoát pháp nhãn của Huyền Hoàng Lão Tổ!
Nữ ma đầu tỉnh ngộ, dậm chân nói:
- Xui, xui, ta còn tưởng rằng có thể thu một khoản tiền của phi nghĩa!
- Trong hàng đệ tử học cung, tất nhiên có thân tín của Huyền Hoàng Lão Tổ, trong đầu có lão tổ bố trí, sẽ không bị tẩy đi trí nhớ, chúng ta phải đề phòng một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.