Chương 170: Linh Tuyền Linh Dịch. (2)
Trạch Trư
02/06/2014
Mộ Yên Nhi hé miệng cười nói:
- Lần trước sư tôn ta cùng Lâm sư muội đánh cuộc, thua một ván, vừa không muốn cho chúng ta không làm mà hưởng, bất đắc dĩ mới có thể ban phát nhiệm vụ này. Thật ra thì chỉ cần đi Nhạc Thanh quốc một chuyến, biết rõ chuyện ngọn nguồn, trong thế tục tuy có Thần Thông cường giả, nhưng tu vi thực lực cùng chúng ta không thể so sánh nổi, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm. Sư đệ, đây là ân sư ta ban phát nhiệm vụ đặc thù, nếu ngươi cũng đi, chỉ sợ phân không tới bất kỳ công lao.
Giang Nam lo lắng cho an nguy của Giang Lâm, nghe nói như thế, mỉm cười nói:
- Đi nhìn một chút cũng không có việc gì.
Mộ Yên Nhi không nói thêm lời, thúc dục đám mây trong tay, chỉ thấy đám mây lập tức trở nên to lớn, chu vi vài mẫu, Giang Nam triệu Thần Thứu Yêu Vương, đi lên đóa mây trắng này, lúc này mới cảm thấy có chút khác thường, đám mây dưới chân không giống như là mây mù, phản giống như là lụa mỏng mềm mại co dãn.
Giang Lâm cười nói:
- Tứ ca, đây là một bảo khí của sư phụ ta năm xưa luyện chế, tên là Khinh La Vân Sa, phi hành mau lẹ, có thể làm cho chúng ta rất nhanh liền đến Nhạc Thanh quốc.
Trong hoàng cung Nhạc Thanh quốc, Nguyệt Hiên hoàng đế cùng quần thần trong triều cung kính đứng hầu ở một bên, chỉ thấy ngôi vị hoàng đế nguyên vốn thuộc về hắn ngồi một nam tử trẻ tuổi thần thái có chút bất cần đời, nhìn y phục cũng là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, bên cạnh còn có sáu bảy nam nữ trẻ tuổi, còn có một người cũng là mặc y phục Huyền Thiên Thánh Tông.
- Khó được, thật là khó được, Nhạc Thanh quốc loại đất cằn sỏi đá này, lại có loại bảo vật Linh Tuyền này.
Nam tử trẻ tuổi ngồi trên ngôi vị hoàng đế kia bưng chén rượu lên, chỉ thấy trong chén là chất lỏng màu xanh, như mặt nước lưu động, nhẹ nhàng rung động, liền có thiên địa linh khí vô cùng nồng nặc từ trong chén phát ra.
Này rõ ràng là một chén linh khí ngưng tụ cao độ, hóa thành Linh Dịch, vô luận đối với Thần Thông cường giả hay là Đạo Đài cảnh cường giả, đều có được tác dụng lớn lao!
- Loại vật Linh Dịch này chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, về phần Linh Tuyền có thể sinh ra Linh Dịch, vậy thì lại càng hãn hữu, cho dù là trong cuộc đời này của Trần Đạo Tử ta, cũng chỉ uống qua một lần.
Nam tử trẻ tuổi kia bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, sách sách miệng, hướng Nguyệt Hiên hoàng đế cười nói:
- Ngươi rất tốt, biết xem xét thời thế, khai thác ra Linh Tuyền liền cho Thái Huyền Thánh Tông ta biết, mà không phải giao cho phế vật Huyền Thiên Thánh Tông kia.
Nguyệt Hiên hoàng đế vội vàng cười nói:
- Ai chẳng biết Thái Huyền Thánh Tông chính là đệ nhất chánh đạo đại phái, chính tông trong chính tông? Tiểu vương cũng là người thường đi chỗ cao, một lòng ngưỡng mộ Thái Huyền Thánh Tông, lúc này mới cả gan lao động chư vị Tiên Sư đại giá. Bất quá, nếu Huyền Thiên Thánh Tông biết chuyện này, tiểu vương chỉ sợ...
- Ngươi yên tâm, có Thái Huyền Thánh Tông ta che chở ngươi, sau này Nhạc Thanh quốc ngươi chính là địa bàn của Thái Huyền Thánh Tông ta, qua không lâu nữa, đại sư huynh của thánh tông ta liền sẽ đích thân chạy tới. Khi đó hết thảy liền kết thúc, Thái Huyền Thánh Tông ta sẽ thu ngươi làm ký danh đệ tử, ban thưởng ngươi linh đan, tâm pháp, giúp ngươi đột phá cảnh giới, giang sơn vững chắc!
Trần Đạo Tử thản nhiên nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông còn không biết trong Nhạc Thanh quốc xuất hiện một đạo Linh tuyền, phái người tới, khẳng định tu vi không cao thế nào. Thái Huyền Thánh Tông ta đối với đạo Linh tuyền này là tình thế bắt buộc, vì vậy trăm triệu lần không thể rò tin tức đi ra, người của Huyền Thiên Thánh Tông tới sẽ giết, không lưu người sống.
Hắn đột nhiên xoay người nhìn về phía đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông bên cạnh kia hỏi:
- Tiêu Trường Ca, ngươi chú ý một chút, Huyền Thiên Thánh Tông có ban bố nhiệm vụ tương quan hay không?
Tên gọi Tiêu Trường Ca kia vội vàng lấy ra một mặt Yêu Bài, tâm thần yên lặng thẩm thấu vào trong đó, nhanh chóng xem sư môn nhiệm vụ của Huyền Thiên Thánh Tông, đột nhiên nói:
- Trần sư huynh, ta tìm được rồi, Linh Càn Phong Càn Nguyên cung Hàn Phương ban bố một đạo sư môn nhiệm vụ, đã bị hai người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi đón lấy. Giang Lâm là Thần Luân cảnh, chưa luyện thành Thần Thông, tu vi thực lực của Mộ Yên Nhi cũng không yếu, tu thành năm đại Thần Thông, trong tay còn có một thanh Ngân Giao Kiếm Thần Thông bát trọng.
- Thần Thông ngũ trọng, cùng Thần Thông bát trọng Ngân Giao Kiếm...
Trong mắt Trần Đạo Tử hiện lên một đạo hàn quang, trầm giọng nói:
- Mộ Yên Nhi cụ thể tu thành Thần Thông gì, ngươi cũng nói một chút!
Tiêu Trường Ca lắc đầu nói:
- Mộ Yên Nhi cực kỳ cẩn thận, luôn luôn đối địch chỉ sử dụng Ngân Giao Kiếm, ta còn chưa từng thấy qua nàng sử dụng Thần Thông.
Trần Đạo Tử khẽ cau mày, nhẹ giọng nói:
- Cô gái này cũng tiểu tâm cẩn thận, ngay cả đồng môn cũng không để cho biết Thần Thông của nàng, là một người tâm tư kín đáo, không thể xem thường...
Nếu biết đối phương tu luyện Thần Thông, là có thể trước thời hạn làm ra phòng bị, đạo lý này Trần Đạo Tử lòng dạ biết rõ. Tiêu Trường Ca ở trong Huyền Thiên Thánh Tông mạnh vì gạo, bạo vì tiền, mặc dù không phải là hết sức xuất chúng, nhưng quan hệ cùng nhập thất đệ tử cũng rất không tệ, vì chính là muốn biết rõ ràng những đệ tử này đến tột cùng tu luyện Thần Thông gì.
Chẳng qua là, Mộ Yên Nhi rất cẩn thận, cho dù là hắn cũng không rõ ràng lắm Mộ Yên Nhi đến tột cùng tu luyện Thần Thông gì.
Đột nhiên chỉ nghe một vị nữ tử bên cạnh cười nói:
- Trần sư huynh, cần gì mặt mày ủ dột? Các nàng bất quá là hai người, mà chúng ta lại có bảy người, hơn nữa cũng là Thần Thông cường giả, mỗi một người tu thành tam trọng tứ trọng Thần Thông, hơn nữa Nhạc Thanh quốc cũng có mấy vị Thần Thông cường giả, sợ bắt không được các nàng sao?
- Vi huynh cũng không phải là sợ, mà là lo lắng Mộ Yên Nhi tu luyện Thần Thông bỏ chạy gì, vạn nhất bị nàng chạy thoát, sẽ đưa tới cao nhân của Huyền Thiên Thánh Tông, mặc dù Thái Huyền Thánh Tông ta nhà đại thế lớn, nhưng dù sao cũng là chánh đạo khôi thủ, náo lớn không tốt thu tràng. Người ra mặt, vẫn là muốn thể diện.
Trần Đạo Tử bỏ qua vẻ bất cần đời, sắc mặt nghiêm túc, hướng những khác người nói:
- Chư vị sư đệ sư muội, các ngươi thay quan phục Nhạc Thanh quốc, những người khác lui ra, ở chỗ này chờ người Huyền Thiên Thánh Tông đến, đợi hai người kia đến, liền lập tức oanh giết! Tiêu huynh đệ, ngươi là người Huyền Thiên Thánh Tông, ngươi tới phân tán chú ý của bọn hắn, dễ dàng cho chúng ta động thủ! Lần này phải tất yếu làm được thiên y vô phùng, quyết không thể để cho bất kỳ một người chạy trốn!
Hắn lạnh giọng nói:
- Nhiệm vụ lần này, phải tất yếu làm được xinh đẹp phát sáng, không thể có chút sơ xuất, tương lai tông môn luận công ban thưởng, chúng ta cũng có công lớn!
- Vâng!
Đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông cùng kêu lên nói.
- Lần trước sư tôn ta cùng Lâm sư muội đánh cuộc, thua một ván, vừa không muốn cho chúng ta không làm mà hưởng, bất đắc dĩ mới có thể ban phát nhiệm vụ này. Thật ra thì chỉ cần đi Nhạc Thanh quốc một chuyến, biết rõ chuyện ngọn nguồn, trong thế tục tuy có Thần Thông cường giả, nhưng tu vi thực lực cùng chúng ta không thể so sánh nổi, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm. Sư đệ, đây là ân sư ta ban phát nhiệm vụ đặc thù, nếu ngươi cũng đi, chỉ sợ phân không tới bất kỳ công lao.
Giang Nam lo lắng cho an nguy của Giang Lâm, nghe nói như thế, mỉm cười nói:
- Đi nhìn một chút cũng không có việc gì.
Mộ Yên Nhi không nói thêm lời, thúc dục đám mây trong tay, chỉ thấy đám mây lập tức trở nên to lớn, chu vi vài mẫu, Giang Nam triệu Thần Thứu Yêu Vương, đi lên đóa mây trắng này, lúc này mới cảm thấy có chút khác thường, đám mây dưới chân không giống như là mây mù, phản giống như là lụa mỏng mềm mại co dãn.
Giang Lâm cười nói:
- Tứ ca, đây là một bảo khí của sư phụ ta năm xưa luyện chế, tên là Khinh La Vân Sa, phi hành mau lẹ, có thể làm cho chúng ta rất nhanh liền đến Nhạc Thanh quốc.
Trong hoàng cung Nhạc Thanh quốc, Nguyệt Hiên hoàng đế cùng quần thần trong triều cung kính đứng hầu ở một bên, chỉ thấy ngôi vị hoàng đế nguyên vốn thuộc về hắn ngồi một nam tử trẻ tuổi thần thái có chút bất cần đời, nhìn y phục cũng là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, bên cạnh còn có sáu bảy nam nữ trẻ tuổi, còn có một người cũng là mặc y phục Huyền Thiên Thánh Tông.
- Khó được, thật là khó được, Nhạc Thanh quốc loại đất cằn sỏi đá này, lại có loại bảo vật Linh Tuyền này.
Nam tử trẻ tuổi ngồi trên ngôi vị hoàng đế kia bưng chén rượu lên, chỉ thấy trong chén là chất lỏng màu xanh, như mặt nước lưu động, nhẹ nhàng rung động, liền có thiên địa linh khí vô cùng nồng nặc từ trong chén phát ra.
Này rõ ràng là một chén linh khí ngưng tụ cao độ, hóa thành Linh Dịch, vô luận đối với Thần Thông cường giả hay là Đạo Đài cảnh cường giả, đều có được tác dụng lớn lao!
- Loại vật Linh Dịch này chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, về phần Linh Tuyền có thể sinh ra Linh Dịch, vậy thì lại càng hãn hữu, cho dù là trong cuộc đời này của Trần Đạo Tử ta, cũng chỉ uống qua một lần.
Nam tử trẻ tuổi kia bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, sách sách miệng, hướng Nguyệt Hiên hoàng đế cười nói:
- Ngươi rất tốt, biết xem xét thời thế, khai thác ra Linh Tuyền liền cho Thái Huyền Thánh Tông ta biết, mà không phải giao cho phế vật Huyền Thiên Thánh Tông kia.
Nguyệt Hiên hoàng đế vội vàng cười nói:
- Ai chẳng biết Thái Huyền Thánh Tông chính là đệ nhất chánh đạo đại phái, chính tông trong chính tông? Tiểu vương cũng là người thường đi chỗ cao, một lòng ngưỡng mộ Thái Huyền Thánh Tông, lúc này mới cả gan lao động chư vị Tiên Sư đại giá. Bất quá, nếu Huyền Thiên Thánh Tông biết chuyện này, tiểu vương chỉ sợ...
- Ngươi yên tâm, có Thái Huyền Thánh Tông ta che chở ngươi, sau này Nhạc Thanh quốc ngươi chính là địa bàn của Thái Huyền Thánh Tông ta, qua không lâu nữa, đại sư huynh của thánh tông ta liền sẽ đích thân chạy tới. Khi đó hết thảy liền kết thúc, Thái Huyền Thánh Tông ta sẽ thu ngươi làm ký danh đệ tử, ban thưởng ngươi linh đan, tâm pháp, giúp ngươi đột phá cảnh giới, giang sơn vững chắc!
Trần Đạo Tử thản nhiên nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông còn không biết trong Nhạc Thanh quốc xuất hiện một đạo Linh tuyền, phái người tới, khẳng định tu vi không cao thế nào. Thái Huyền Thánh Tông ta đối với đạo Linh tuyền này là tình thế bắt buộc, vì vậy trăm triệu lần không thể rò tin tức đi ra, người của Huyền Thiên Thánh Tông tới sẽ giết, không lưu người sống.
Hắn đột nhiên xoay người nhìn về phía đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông bên cạnh kia hỏi:
- Tiêu Trường Ca, ngươi chú ý một chút, Huyền Thiên Thánh Tông có ban bố nhiệm vụ tương quan hay không?
Tên gọi Tiêu Trường Ca kia vội vàng lấy ra một mặt Yêu Bài, tâm thần yên lặng thẩm thấu vào trong đó, nhanh chóng xem sư môn nhiệm vụ của Huyền Thiên Thánh Tông, đột nhiên nói:
- Trần sư huynh, ta tìm được rồi, Linh Càn Phong Càn Nguyên cung Hàn Phương ban bố một đạo sư môn nhiệm vụ, đã bị hai người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi đón lấy. Giang Lâm là Thần Luân cảnh, chưa luyện thành Thần Thông, tu vi thực lực của Mộ Yên Nhi cũng không yếu, tu thành năm đại Thần Thông, trong tay còn có một thanh Ngân Giao Kiếm Thần Thông bát trọng.
- Thần Thông ngũ trọng, cùng Thần Thông bát trọng Ngân Giao Kiếm...
Trong mắt Trần Đạo Tử hiện lên một đạo hàn quang, trầm giọng nói:
- Mộ Yên Nhi cụ thể tu thành Thần Thông gì, ngươi cũng nói một chút!
Tiêu Trường Ca lắc đầu nói:
- Mộ Yên Nhi cực kỳ cẩn thận, luôn luôn đối địch chỉ sử dụng Ngân Giao Kiếm, ta còn chưa từng thấy qua nàng sử dụng Thần Thông.
Trần Đạo Tử khẽ cau mày, nhẹ giọng nói:
- Cô gái này cũng tiểu tâm cẩn thận, ngay cả đồng môn cũng không để cho biết Thần Thông của nàng, là một người tâm tư kín đáo, không thể xem thường...
Nếu biết đối phương tu luyện Thần Thông, là có thể trước thời hạn làm ra phòng bị, đạo lý này Trần Đạo Tử lòng dạ biết rõ. Tiêu Trường Ca ở trong Huyền Thiên Thánh Tông mạnh vì gạo, bạo vì tiền, mặc dù không phải là hết sức xuất chúng, nhưng quan hệ cùng nhập thất đệ tử cũng rất không tệ, vì chính là muốn biết rõ ràng những đệ tử này đến tột cùng tu luyện Thần Thông gì.
Chẳng qua là, Mộ Yên Nhi rất cẩn thận, cho dù là hắn cũng không rõ ràng lắm Mộ Yên Nhi đến tột cùng tu luyện Thần Thông gì.
Đột nhiên chỉ nghe một vị nữ tử bên cạnh cười nói:
- Trần sư huynh, cần gì mặt mày ủ dột? Các nàng bất quá là hai người, mà chúng ta lại có bảy người, hơn nữa cũng là Thần Thông cường giả, mỗi một người tu thành tam trọng tứ trọng Thần Thông, hơn nữa Nhạc Thanh quốc cũng có mấy vị Thần Thông cường giả, sợ bắt không được các nàng sao?
- Vi huynh cũng không phải là sợ, mà là lo lắng Mộ Yên Nhi tu luyện Thần Thông bỏ chạy gì, vạn nhất bị nàng chạy thoát, sẽ đưa tới cao nhân của Huyền Thiên Thánh Tông, mặc dù Thái Huyền Thánh Tông ta nhà đại thế lớn, nhưng dù sao cũng là chánh đạo khôi thủ, náo lớn không tốt thu tràng. Người ra mặt, vẫn là muốn thể diện.
Trần Đạo Tử bỏ qua vẻ bất cần đời, sắc mặt nghiêm túc, hướng những khác người nói:
- Chư vị sư đệ sư muội, các ngươi thay quan phục Nhạc Thanh quốc, những người khác lui ra, ở chỗ này chờ người Huyền Thiên Thánh Tông đến, đợi hai người kia đến, liền lập tức oanh giết! Tiêu huynh đệ, ngươi là người Huyền Thiên Thánh Tông, ngươi tới phân tán chú ý của bọn hắn, dễ dàng cho chúng ta động thủ! Lần này phải tất yếu làm được thiên y vô phùng, quyết không thể để cho bất kỳ một người chạy trốn!
Hắn lạnh giọng nói:
- Nhiệm vụ lần này, phải tất yếu làm được xinh đẹp phát sáng, không thể có chút sơ xuất, tương lai tông môn luận công ban thưởng, chúng ta cũng có công lớn!
- Vâng!
Đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông cùng kêu lên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.