Chương 340: Ma nữ sắc dụ. (1)
Trạch Trư
30/07/2014
- Mặc kệ tiểu tử họ Giang là người hay yêu, địa vị có bao nhiêu, đắc tội Vạn Long sào, giết đệ tử đắc ý của Vạn Long sào, chờ đợi hắn chỉ có một con đường chết. Thực lực của Vạn Long sào, so với Huyền Thiên Thánh tông còn cường đại hơn nhiều lắm, Huyền Thiên Thánh tông bảo hộ không được hắn!
- Điều này cũng đúng, Vạn Long sào lại cùng Thái Huyền Thánh tông liên minh, Thái Huyền Thánh tông cũng có không thiếu đệ tử chết ở trong tay của hắn, hai phái liên thủ tạo áp lực, tiểu tử này khẳng định chạy trời không khỏi nắng, sẽ bị Huyền Thiên Thánh tông giao đi ra!
Giang Nam một tay kéo lấy đuôi rồng, dùng sức run lên, đem đầu Kim Long này run đến thẳng tắp, ném cho Thần Thứu Yêu Vương, lập tức lấy tay một trảo, nước biển bay lên trời, tẩy đi vết máu trên người, cất bước đi đến phía trên Hồng Vân, cười nói:
- Yêu Vương, đầu Kim Long này liền tặng cho ngươi, vô luận ăn tươi hay là luyện bảo đều tùy ngươi.
Thần Thứu Yêu Vương mừng rỡ, thực lực của Tổ Dương so với hắn cường đại nhiều lắm, một rống liền chấn hắn thổ huyết, nếu có thể đem Tổ Dương luyện trở thành pháp bảo, uy lực nhất định sẽ cực kỳ cường đại!
Nhưng nếu ăn tươi một thân huyết nhục của Tổ Dương, luyện hóa linh lực bên trong huyết nhục, cải thiện thân thể, chỗ tốt cũng cực kỳ kinh người, để cho hắn có thể trở nên càng mạnh hơn nữa, càng thêm hung mãnh.
Đầu đại yêu này có chút khó khăn, không biết nên xử trí như thế nào, chốc lát sau mới làm ra quyết định:
- Ăn tươi thằng này, một là có thể tăng lên thân thể, hai cũng có thể ăn sướng miệng, luyện thành pháp bảo lại cần tiêu hao pháp lực, mệt mỏi bị giày vò, tính toán như thế nào đều là ăn tươi hắn so sánh có lợi nhất!
Giang Nam trở lại phía trên Hồng Vân, cùng Sở Hương Hương ăn lấy thịt rồng chuyện trò vui vẻ, quan sát Thần Tiềm cùng Pháp Tướng chiến một trận, Giang Nam ăn hết mấy khối thịt rồng, trong nội tâm khẽ giật mình, chỉ cảm thấy trong thịt rồng chất chứa linh lực đối với nhục thể của hắn tăng lên có hạn, không hề giống như trước có tăng lên trên phạm vi cực lớn như vậy.
Lúc trước ở Thí Thần Cốc, hắn phục dụng thịt rồng còn có thể tăng cường thân thể, ăn nhiều hơn liền như Thần Thứu Yêu Vương có nguy hiểm Long Hóa. Mà lúc này ăn, lại không có bao nhiêu tác dụng, hẳn là hắn đem Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh dung nhập đến bên trong Ma Chung Bá Thể thần thông, đem nhục thể cơ năng của hắn tăng lên tới cực hạn, đã không có bao nhiêu không gian tăng lên, chỉ có tu vi cảnh giới tăng lên, nhục thần mới sẽ tiếp tục tăng cường trên phạm vi lớn.
Tuy nói thịt rồng này là Thiên Cung Cự Long chi nhục, nhưng mà không cách nào làm cho nhục thể của hắn đạt được tiến bộ nhảy vọt.
Sở Hương Hương lại cảm giác hoàn toàn bất đồng, thịt rồng rơi vào trong bụng liền có một cổ năng lượng bộc phát, hơi không cẩn thận sẽ đem nàng đồng hóa thành Long, vội vàng không ngừng luyện hóa, nàng chỉ cảm thấy thân thể kịch liệt tăng cường, trong nội tâm vui mừng vạn phần.
- Sư tỷ nếu như ưa thích, ta tiễn đưa ngươi một ít.
Giang Nam thấy trên dưới một trăm cân thịt rồng bị nàng này tiêu diệt hơn phân nửa, cười nói.
Sở Hương Hương vui vô cùng, mút mút mỡ Long trên ngón tay ngọc thon dài, mị thái tận sinh, xấu hổ mang e sợ nói:
- Giang đạo hữu hậu ái như thế, người ta thậm chí muốn lấy thân báo đáp đây này. Đạo hữu, muốn Hương Hương giúp ngươi liếm sạch mỡ Long trên đầu ngón tay hay không?
Sắc mặt Giang Nam trở nên hồng, nghĩ đến tay mình để vào đôi môi của nàng liền cảm thấy có chút không chịu nổi, thầm nghĩ một tiếng "lợi hại", thầm nghĩ:
- Tiểu ma nữ này Câu Hồn Đoạt Phách, may mắn sư tôn ta thường xuyên câu dẫn ta, để cho ta đối với sắc đẹp sức đề kháng mười phần, nếu không sẽ rơi vào tay giặc rồi.
- Chúa công, động phòng đi thôi. . .
Thần Thứu Yêu Vương nhỏ giọng nói.
- Một đôi gian phu dâm phụ!
Đột nhiên, thanh âm không hài hòa truyền đến, sắc mặt Giang Nam trầm xuống, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy mấy Thái Huyền Thánh tông đệ tử Hoa Tú Phương, Dụ Đào sắc mặt bất thiện, Hoa Tú Phương thanh sắc đều lệ, cao giọng nói:
- Giang Tử Xuyên, ngươi giết Tạ sư đệ cùng Vạn Long sào Tổ Dương công tử, khó thoát khỏi cái chết, sau khi trở về ta tất nhiên chi tiết hồi bẩm cao tầng Thái Huyền Thánh tông ta, mời bọn hắn quyết đoán!
- Ngươi cùng tiểu ma nữ Tinh Nguyệt Ma tông cấu kết với nhau làm việc xấu, hiện tại cho các ngươi trước khoái hoạt một hồi, quay đầu lại chờ chết a!
Trong mắt Giang Nam nảy sonh sát cơ, Sở Hương Hương đột nhiên bật cười, giống như tinh linh đứng dậy, tốc độ nhanh vô pháp tưởng tượng, sau một khắc đi vào đỉnh đầu Dụ Đào, Dụ Đào còn chưa kịp phản ứng, mủi chân của nàng đá nhẹ cái ót của Dụ Đào một chút, chỉ thấy đầu lâu của Dụ Đào bành một tiếng nổ tung, thi thể không đầu quơ quơ ta, rơi vào trên biển.
Hoa Tú Phương thét lên, vội vàng thúc dục đạo đài, ngũ long trụ ầm ầm bay lên, một đồng trụ trở nên xích đỏ như lửa, Hỏa Long đổi chiều, bảo vệ quanh thân, đắm chìm trong Nam Minh Ly hỏa hừng hực.
Sở Hương Hương khẽ cười một tiếng, cất bước đi vào ngũ long trụ, xuất hiện ở trước mặt Hoa Tú Phương, duỗi ra tay ngọc thon thon, nâng lên đôi má nàng kia, cười nói:
- Tiểu tỷ tỷ thật xinh đẹp, nếu người ta là nam nhân, nói không chừng còn có thể thương hương tiếc ngọc, nhưng tiếc người ta là nữ nhân, so với ngươi còn muốn đẹp hơn đây này!
Hoa Tú Phương hoảng sợ không hiểu, hai gã Thái Huyền Thánh tông đệ tử khác gào thét, từ hai bên đánh tới, đột nhiên chỉ thấy trong ngũ long trụ có hai tay áo tung bay, hóa thành hai đầu thuồng luồng hung ác gào thét cuốn động, đem hai người cuốn lấy rắn rắn chắc chắc, sinh sinh cắn nát!
Sở Hương Hương đi ra ngũ long trụ, chỉ thấy Hoa Tú Phương trong ngũ long trụ đã hóa thành tro tàn, hương tiêu ngọc vẫn.
Nữ tử kia vung tay áo một cuốn, đem bảo vật bên trong Tử Phủ của bọn người Hoa Tú Phương tuôn ra kia hết thảy thu vào, tâm niệm vừa động, Giang Nam chỉ cảm thấy Hồng Vân dưới chân chấn động, gào thét xoáy lên, hóa thành một bộ áo đỏ bay xuống trên người nữ tử kia.
Sở Hương Hương phủ thêm Hồng Tụ, phiêu nhiên mà đi, cười nói:
- Giang đạo hữu, ngươi khoản đãi ta một lần, người ta giúp ngươi tiêu diệt mấy đối thủ, ngươi không cần cám ơn Hương Hương. Hương Hương đi trước, người ta lại cùng ngươi chung một chỗ mà nói, không thể nói trước thật sự sẽ thích ngươi thật đó!
Nàng tốc độ cực nhanh, phiêu nhiên mà đi, chỉ để lại một làn gió thơm.
Giang Nam đưa mắt nhìn nàng đi xa, thầm nghĩ:
- Sở Hương Hương bài danh còn ở trên Lý Nguyên Không và Quân Mộng Ưu, quả nhiên lợi hại, không hổ là môn sinh đắc ý của Phụ Văn Cung chưởng giáo!
Vừa rồi một màn kia hắn xem ở trong mắt, mấy Thái Huyền Thánh tông đệ tử Hoa Tú Phương, Dụ Đào cũng không phải kẻ yếu, nếu liên thủ, thực lực càng tăng lên gấp bội, Giang Nam từng ở Bách Ma Quật gặp được hai gã đệ tử Thái Huyền Thánh tông liên thủ, liền bị đánh cho trở tay không kịp.
- Điều này cũng đúng, Vạn Long sào lại cùng Thái Huyền Thánh tông liên minh, Thái Huyền Thánh tông cũng có không thiếu đệ tử chết ở trong tay của hắn, hai phái liên thủ tạo áp lực, tiểu tử này khẳng định chạy trời không khỏi nắng, sẽ bị Huyền Thiên Thánh tông giao đi ra!
Giang Nam một tay kéo lấy đuôi rồng, dùng sức run lên, đem đầu Kim Long này run đến thẳng tắp, ném cho Thần Thứu Yêu Vương, lập tức lấy tay một trảo, nước biển bay lên trời, tẩy đi vết máu trên người, cất bước đi đến phía trên Hồng Vân, cười nói:
- Yêu Vương, đầu Kim Long này liền tặng cho ngươi, vô luận ăn tươi hay là luyện bảo đều tùy ngươi.
Thần Thứu Yêu Vương mừng rỡ, thực lực của Tổ Dương so với hắn cường đại nhiều lắm, một rống liền chấn hắn thổ huyết, nếu có thể đem Tổ Dương luyện trở thành pháp bảo, uy lực nhất định sẽ cực kỳ cường đại!
Nhưng nếu ăn tươi một thân huyết nhục của Tổ Dương, luyện hóa linh lực bên trong huyết nhục, cải thiện thân thể, chỗ tốt cũng cực kỳ kinh người, để cho hắn có thể trở nên càng mạnh hơn nữa, càng thêm hung mãnh.
Đầu đại yêu này có chút khó khăn, không biết nên xử trí như thế nào, chốc lát sau mới làm ra quyết định:
- Ăn tươi thằng này, một là có thể tăng lên thân thể, hai cũng có thể ăn sướng miệng, luyện thành pháp bảo lại cần tiêu hao pháp lực, mệt mỏi bị giày vò, tính toán như thế nào đều là ăn tươi hắn so sánh có lợi nhất!
Giang Nam trở lại phía trên Hồng Vân, cùng Sở Hương Hương ăn lấy thịt rồng chuyện trò vui vẻ, quan sát Thần Tiềm cùng Pháp Tướng chiến một trận, Giang Nam ăn hết mấy khối thịt rồng, trong nội tâm khẽ giật mình, chỉ cảm thấy trong thịt rồng chất chứa linh lực đối với nhục thể của hắn tăng lên có hạn, không hề giống như trước có tăng lên trên phạm vi cực lớn như vậy.
Lúc trước ở Thí Thần Cốc, hắn phục dụng thịt rồng còn có thể tăng cường thân thể, ăn nhiều hơn liền như Thần Thứu Yêu Vương có nguy hiểm Long Hóa. Mà lúc này ăn, lại không có bao nhiêu tác dụng, hẳn là hắn đem Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh dung nhập đến bên trong Ma Chung Bá Thể thần thông, đem nhục thể cơ năng của hắn tăng lên tới cực hạn, đã không có bao nhiêu không gian tăng lên, chỉ có tu vi cảnh giới tăng lên, nhục thần mới sẽ tiếp tục tăng cường trên phạm vi lớn.
Tuy nói thịt rồng này là Thiên Cung Cự Long chi nhục, nhưng mà không cách nào làm cho nhục thể của hắn đạt được tiến bộ nhảy vọt.
Sở Hương Hương lại cảm giác hoàn toàn bất đồng, thịt rồng rơi vào trong bụng liền có một cổ năng lượng bộc phát, hơi không cẩn thận sẽ đem nàng đồng hóa thành Long, vội vàng không ngừng luyện hóa, nàng chỉ cảm thấy thân thể kịch liệt tăng cường, trong nội tâm vui mừng vạn phần.
- Sư tỷ nếu như ưa thích, ta tiễn đưa ngươi một ít.
Giang Nam thấy trên dưới một trăm cân thịt rồng bị nàng này tiêu diệt hơn phân nửa, cười nói.
Sở Hương Hương vui vô cùng, mút mút mỡ Long trên ngón tay ngọc thon dài, mị thái tận sinh, xấu hổ mang e sợ nói:
- Giang đạo hữu hậu ái như thế, người ta thậm chí muốn lấy thân báo đáp đây này. Đạo hữu, muốn Hương Hương giúp ngươi liếm sạch mỡ Long trên đầu ngón tay hay không?
Sắc mặt Giang Nam trở nên hồng, nghĩ đến tay mình để vào đôi môi của nàng liền cảm thấy có chút không chịu nổi, thầm nghĩ một tiếng "lợi hại", thầm nghĩ:
- Tiểu ma nữ này Câu Hồn Đoạt Phách, may mắn sư tôn ta thường xuyên câu dẫn ta, để cho ta đối với sắc đẹp sức đề kháng mười phần, nếu không sẽ rơi vào tay giặc rồi.
- Chúa công, động phòng đi thôi. . .
Thần Thứu Yêu Vương nhỏ giọng nói.
- Một đôi gian phu dâm phụ!
Đột nhiên, thanh âm không hài hòa truyền đến, sắc mặt Giang Nam trầm xuống, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy mấy Thái Huyền Thánh tông đệ tử Hoa Tú Phương, Dụ Đào sắc mặt bất thiện, Hoa Tú Phương thanh sắc đều lệ, cao giọng nói:
- Giang Tử Xuyên, ngươi giết Tạ sư đệ cùng Vạn Long sào Tổ Dương công tử, khó thoát khỏi cái chết, sau khi trở về ta tất nhiên chi tiết hồi bẩm cao tầng Thái Huyền Thánh tông ta, mời bọn hắn quyết đoán!
- Ngươi cùng tiểu ma nữ Tinh Nguyệt Ma tông cấu kết với nhau làm việc xấu, hiện tại cho các ngươi trước khoái hoạt một hồi, quay đầu lại chờ chết a!
Trong mắt Giang Nam nảy sonh sát cơ, Sở Hương Hương đột nhiên bật cười, giống như tinh linh đứng dậy, tốc độ nhanh vô pháp tưởng tượng, sau một khắc đi vào đỉnh đầu Dụ Đào, Dụ Đào còn chưa kịp phản ứng, mủi chân của nàng đá nhẹ cái ót của Dụ Đào một chút, chỉ thấy đầu lâu của Dụ Đào bành một tiếng nổ tung, thi thể không đầu quơ quơ ta, rơi vào trên biển.
Hoa Tú Phương thét lên, vội vàng thúc dục đạo đài, ngũ long trụ ầm ầm bay lên, một đồng trụ trở nên xích đỏ như lửa, Hỏa Long đổi chiều, bảo vệ quanh thân, đắm chìm trong Nam Minh Ly hỏa hừng hực.
Sở Hương Hương khẽ cười một tiếng, cất bước đi vào ngũ long trụ, xuất hiện ở trước mặt Hoa Tú Phương, duỗi ra tay ngọc thon thon, nâng lên đôi má nàng kia, cười nói:
- Tiểu tỷ tỷ thật xinh đẹp, nếu người ta là nam nhân, nói không chừng còn có thể thương hương tiếc ngọc, nhưng tiếc người ta là nữ nhân, so với ngươi còn muốn đẹp hơn đây này!
Hoa Tú Phương hoảng sợ không hiểu, hai gã Thái Huyền Thánh tông đệ tử khác gào thét, từ hai bên đánh tới, đột nhiên chỉ thấy trong ngũ long trụ có hai tay áo tung bay, hóa thành hai đầu thuồng luồng hung ác gào thét cuốn động, đem hai người cuốn lấy rắn rắn chắc chắc, sinh sinh cắn nát!
Sở Hương Hương đi ra ngũ long trụ, chỉ thấy Hoa Tú Phương trong ngũ long trụ đã hóa thành tro tàn, hương tiêu ngọc vẫn.
Nữ tử kia vung tay áo một cuốn, đem bảo vật bên trong Tử Phủ của bọn người Hoa Tú Phương tuôn ra kia hết thảy thu vào, tâm niệm vừa động, Giang Nam chỉ cảm thấy Hồng Vân dưới chân chấn động, gào thét xoáy lên, hóa thành một bộ áo đỏ bay xuống trên người nữ tử kia.
Sở Hương Hương phủ thêm Hồng Tụ, phiêu nhiên mà đi, cười nói:
- Giang đạo hữu, ngươi khoản đãi ta một lần, người ta giúp ngươi tiêu diệt mấy đối thủ, ngươi không cần cám ơn Hương Hương. Hương Hương đi trước, người ta lại cùng ngươi chung một chỗ mà nói, không thể nói trước thật sự sẽ thích ngươi thật đó!
Nàng tốc độ cực nhanh, phiêu nhiên mà đi, chỉ để lại một làn gió thơm.
Giang Nam đưa mắt nhìn nàng đi xa, thầm nghĩ:
- Sở Hương Hương bài danh còn ở trên Lý Nguyên Không và Quân Mộng Ưu, quả nhiên lợi hại, không hổ là môn sinh đắc ý của Phụ Văn Cung chưởng giáo!
Vừa rồi một màn kia hắn xem ở trong mắt, mấy Thái Huyền Thánh tông đệ tử Hoa Tú Phương, Dụ Đào cũng không phải kẻ yếu, nếu liên thủ, thực lực càng tăng lên gấp bội, Giang Nam từng ở Bách Ma Quật gặp được hai gã đệ tử Thái Huyền Thánh tông liên thủ, liền bị đánh cho trở tay không kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.