Chương 1133: Người cô đơn. (1)
Trạch Trư
30/09/2014
Thần nhân kia thở dài, sâu xa nói:
- Thiên Đạo thân, há lại dễ dàng chém xuống như vậy? Lão gia ta muốn không phải là cái tay thứ nhất, cũng không phải là bàn tay thứ hai, mà là một giọt máu này mà thôi. Linh Đạo Tử, ngươi đi đem Tru Tiên Kiếm trả lại cho Thiên Ý lão gia, nói Đế Sư thiếu hắn hai cái nhân tình.
Linh Đạo Tử thở phào nhẹ nhỏm, vội vàng cáo lui, thầm nghĩ:
- Lão gia quả nhiên hồ đồ, rõ ràng chẳng qua là mượn kiếm một cái nhân tình mà thôi, hắn lại nói thành hai.
Thần nhân kia thở dài một tiếng, tinh tế đánh giá một giọt huyết châu này, nhẹ giọng nói:
- Tám vị đạo hữu, một giọt máu này, rốt cuộc là người nào trong các ngươi chảy xuống. . .
Huyền Minh Nguyên Giới, Huyền Thiên Thánh Tông, Tịch Ứng Tình trở về, tự nhiên là vô cùng náo nhiệt.
Chế tạo tế đàn, tụ tập quần Thần lực, thiêu đốt hàng tỉ sinh linh tín ngưỡng lực, từ trong tay Sâm La Ma Đế cưỡng đoạt thần tính của Tịch Ứng Tình, đưa ra một bàn tay của Sâm La Ma Đế ám sát, lại đưa tới người chưởng khống thiên hồn của Tịch Ứng Tình kia xuất thủ tham dự. Sau đó một kiếm bay tới, ngang Tinh Không, chặt đứt tay Sâm La, bức lui một tay khác, có thể nói là kinh tâm động phách!
Loại chuyện này, để cho tất cả mọi người có chút cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, tái thế làm người!
Mặc dù hữu kinh vô hiểm, nhưng chuyện đã xảy ra, lại làm cho mỗi người hồi tưởng lại cũng tâm linh rung động, cảm giác được sinh tử treo một đường, có một loại cảm giác kỳ quái!
Còn có Giang Nam thong dong bố trí, trước đó liền liệu địch tiên cơ, đi tới bên cạnh khối Hồng Mông khí làm xuống tay chân, tính toán mượn Trấn Thiên Thần Đế trong khối Hồng Mông khí không biết sống hay chết ám toán Sâm La Ma Đế, mặc dù ra biến cố, nhưng mà làm cho người ta bội phục không dứt.
Thật ra thì, Giang Nam cũng ngắt một thanh mồ hôi lạnh, hắn tính toán là nếu như Sâm La Ma Đế quả nhiên ám sát mà đến, liền dùng Trấn Thiên Thần Đế trong khối khí đi ngăn chặn, bất quá Trấn Thiên Thần Đế lâm vào ngủ say, muốn cho hắn đỡ một kích của Sâm La Ma Đế, phải làm hắn tỉnh lại.
Mà tỉnh lại Trấn Thiên Thần Đế, thì cần Nguyên Thai Ấn tới mạnh mẽ thúc dục khí huyết của Trấn Thiên Thần Đế, khiến cho trái tim của hắn một lần nữa nhảy động.
Điểm này, hắn không biết mình có thể làm được hay không.
Hơn nữa, hắn cũng không rõ ràng lắm Trấn Thiên Thần Đế đến tột cùng thiện hay ác, Thần Đế này sống lại, đối với chư thiên vạn giới rốt cuộc là phúc hay họa.
Cũng may có người đã ám toán Sâm La Ma Đế, ám toán chủ nhân bàn tay thứ hai, để cho chuyện này nhiều hơn một biến số cự đại, cũng làm cho kết cục chuyện này thiếu một biến số cự đại.
Qua mấy ngày, mọi người đến đây trợ trận dần dần tản đi, riêng phần mình trở lại tông phái, Giang Nam cùng mọi người bái biệt, hướng mọi người nhất nhất nói cám ơn, lại thu một chút Hồng Mông Tử Khí, mỗi một vị Thần Ma đến đây trợ trận đều tặng một lọ, tỏ lòng biết ơn.
- Giáo chủ, sau này có loại chuyện này nữa. . .
Chân Uyển Quân phân thân suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói:
- Không nên kêu lên thiếp thân nữa, trái tim của thiếp thân bây giờ còn đang nhảy đây này!
- Cũng không nên kêu ta.
Âu Chấn Xuyên cười khổ nói:
- Ta mặc dù biết hung hiểm, nhưng không biết hung hiểm như vậy, thiếu chút nữa liền đem thân gia tánh mạng mất đi.
- Nhất định phải kêu ta!
Vi Tuyết Chủ tước dược nói.
- Giáo chủ, ngươi chuẩn bị lúc nào đào mộ Trấn Thiên Thần Đế?
Tam Khuyết Phật Đà hai mắt sáng lên, cười hắc hắc nói.
Phật Đà Cực Nhạc Đại Thế Giới nghe vậy, sắc mặt như đất, mấy Đại Phật vội vàng bước lên phía trước bỏ xa người này, sải bước giống như lưu tinh rời đi.
Giang Nam cười ha ha, phất tay cùng mọi người từ biệt, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Đưa tiễn mọi người xong, Giang Nam trở về thánh tông, lúc này Tịch Ứng Tình trở về, Lạc Hoa Âm, Ma La Thập chúng bạn cũ đoàn tụ, lại có Cổ Hoa, Thần ưng, đại xà Nhiêm Công chúng cường giả tiến vào thánh tông, hơn nữa còn nhiều ra một vị Yêu Thần Kim Đế, thực lực thánh tông đã có thể nói độc bá nguyên giới.
Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình, Tịch Trọng ở chung một chỗ, một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, một màn này là chuyện tình Tịch Ứng Tình tha thiết ước mơ, hôm nay rốt cục thực hiện.
Giang Nam không có đi quấy rầy bọn họ, mấy ngày sau, Tịch Ứng Tình rốt cuộc đi tìm Giang Nam, thánh tông một trước một sau hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn trẻ tuổi rốt cục mặt đối mặt.
- Thất đệ, ta không có nhìn lầm ngươi, ngươi rốt cục đi ra con đường của mình.
Tịch Ứng Tình nhìn khắp bốn phía, dõi mắt nhìn về phía Trấn Thiên Tinh Vực mênh mông vô ngân, cảm khái nói:
- Đổi lại ta là chưởng giáo, liền không cách nào đem thánh tông lớn mạnh đến một bước này, ngươi so với ta thích hợp làm cái chưởng giáo này hơn.
Hắn tính tình trầm ổn, mưu định sau động, mà Giang Nam cấp tiến, có một loại mạnh dạn đi đầu hắn không có, năm đó hắn đem chưởng giáo vị truyền cho Giang Nam, mà không phải truyền cho đám người Lâm Tá Minh, Lạc Hoa Âm tu vi thực lực mạnh hơn, chính là nhìn trúng điểm này của Giang Nam, cho là Giang Nam có thể dẫn dắt thánh tông đi lên, đem thánh tông phát dương quang đại.
Mà hôm nay, Giang Nam không để cho hắn thất vọng, thậm chí có thể nói ngoài dự liệu của hắn, suất lĩnh thánh tông khai sáng một thịnh thế trước nay chưa có!
- Đại ca, chủ nhân bàn tay thứ hai là ai?
Giang Nam đột nhiên hỏi.
Ba hồn bảy vía, Thiên Địa Nhân ba đạo chủ hồn, trong cơ thể Đế sứ Thiên Cơ vốn là có một đạo nhân hồn cùng bảy phách, mà hôm nay, thiên hồn địa hồn trở về bản thể, lúc này mới coi là chân chính sống lại.
Hắn vốn cho là thần tính của Tịch Ứng Tình rơi vào tay Sâm La Ma Đế, lại không nghĩ rằng đưa ra bàn tay thứ hai, hiển nhiên ba phần thần của Tịch Ứng Tình tính, một phần ở trong cơ thể Đế sứ Thiên Cơ, một phần rơi vào Sâm La Ma Đế chưởng khống, một phần thì rơi vào chủ nhân bàn tay thứ hai.
- Ta tu luyện Sâm La Ma Đế Ma Cực Chứng Tiên Kinh, tất nhiên sẽ dẫn phát Thiên Đạo đại kiếp, chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh, Sâm La Ma Đế có thể cảm giác đến ta, chín đại Bổ Thiên thần nhân cũng có thể.
Tịch Ứng Tình lắc đầu, thản nhiên nói:
- Lúc ta chết trong tay Thái Hoàng, Sâm La tới thu hoạch thần tính của ta, mà cùng lúc đó còn có một tên tranh đoạt thần tính của ta, cũng muốn đem ta chưởng khống. Vì vậy, tên còn lại tất nhiên là một trong cửu tôn Bổ Thiên thần nhân. Người này rốt cuộc là người nào, ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá hắn cùng Sâm La trong lúc đó có tranh đấu, hai người hẳn là biết, hơn nữa còn rất quen biết.
Giang Nam khẽ cau mày nói:
- Chủ nhân bàn tay thứ hai, tất nhiên cùng địa ngục cấu kết!
Tịch Ứng Tình gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Sâm La chưởng khống ta, người này cũng chưởng khống ta, ta biến thành con cờ giữa hai người, hai người này thường mượn ta liên hệ tin tức, đáng tiếc thiên hồn của ta rơi vào tay người này, nhưng chưa từng gặp qua chân diện mục người này. Trong đó có một lần, chủ nhân bàn tay thứ hai cho ta mượn thần tính hướng Sâm La Ma Đế truyền lại một tin, nói Đạo Vương đi vào địa ngục. . .
- Thiên Đạo thân, há lại dễ dàng chém xuống như vậy? Lão gia ta muốn không phải là cái tay thứ nhất, cũng không phải là bàn tay thứ hai, mà là một giọt máu này mà thôi. Linh Đạo Tử, ngươi đi đem Tru Tiên Kiếm trả lại cho Thiên Ý lão gia, nói Đế Sư thiếu hắn hai cái nhân tình.
Linh Đạo Tử thở phào nhẹ nhỏm, vội vàng cáo lui, thầm nghĩ:
- Lão gia quả nhiên hồ đồ, rõ ràng chẳng qua là mượn kiếm một cái nhân tình mà thôi, hắn lại nói thành hai.
Thần nhân kia thở dài một tiếng, tinh tế đánh giá một giọt huyết châu này, nhẹ giọng nói:
- Tám vị đạo hữu, một giọt máu này, rốt cuộc là người nào trong các ngươi chảy xuống. . .
Huyền Minh Nguyên Giới, Huyền Thiên Thánh Tông, Tịch Ứng Tình trở về, tự nhiên là vô cùng náo nhiệt.
Chế tạo tế đàn, tụ tập quần Thần lực, thiêu đốt hàng tỉ sinh linh tín ngưỡng lực, từ trong tay Sâm La Ma Đế cưỡng đoạt thần tính của Tịch Ứng Tình, đưa ra một bàn tay của Sâm La Ma Đế ám sát, lại đưa tới người chưởng khống thiên hồn của Tịch Ứng Tình kia xuất thủ tham dự. Sau đó một kiếm bay tới, ngang Tinh Không, chặt đứt tay Sâm La, bức lui một tay khác, có thể nói là kinh tâm động phách!
Loại chuyện này, để cho tất cả mọi người có chút cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, tái thế làm người!
Mặc dù hữu kinh vô hiểm, nhưng chuyện đã xảy ra, lại làm cho mỗi người hồi tưởng lại cũng tâm linh rung động, cảm giác được sinh tử treo một đường, có một loại cảm giác kỳ quái!
Còn có Giang Nam thong dong bố trí, trước đó liền liệu địch tiên cơ, đi tới bên cạnh khối Hồng Mông khí làm xuống tay chân, tính toán mượn Trấn Thiên Thần Đế trong khối Hồng Mông khí không biết sống hay chết ám toán Sâm La Ma Đế, mặc dù ra biến cố, nhưng mà làm cho người ta bội phục không dứt.
Thật ra thì, Giang Nam cũng ngắt một thanh mồ hôi lạnh, hắn tính toán là nếu như Sâm La Ma Đế quả nhiên ám sát mà đến, liền dùng Trấn Thiên Thần Đế trong khối khí đi ngăn chặn, bất quá Trấn Thiên Thần Đế lâm vào ngủ say, muốn cho hắn đỡ một kích của Sâm La Ma Đế, phải làm hắn tỉnh lại.
Mà tỉnh lại Trấn Thiên Thần Đế, thì cần Nguyên Thai Ấn tới mạnh mẽ thúc dục khí huyết của Trấn Thiên Thần Đế, khiến cho trái tim của hắn một lần nữa nhảy động.
Điểm này, hắn không biết mình có thể làm được hay không.
Hơn nữa, hắn cũng không rõ ràng lắm Trấn Thiên Thần Đế đến tột cùng thiện hay ác, Thần Đế này sống lại, đối với chư thiên vạn giới rốt cuộc là phúc hay họa.
Cũng may có người đã ám toán Sâm La Ma Đế, ám toán chủ nhân bàn tay thứ hai, để cho chuyện này nhiều hơn một biến số cự đại, cũng làm cho kết cục chuyện này thiếu một biến số cự đại.
Qua mấy ngày, mọi người đến đây trợ trận dần dần tản đi, riêng phần mình trở lại tông phái, Giang Nam cùng mọi người bái biệt, hướng mọi người nhất nhất nói cám ơn, lại thu một chút Hồng Mông Tử Khí, mỗi một vị Thần Ma đến đây trợ trận đều tặng một lọ, tỏ lòng biết ơn.
- Giáo chủ, sau này có loại chuyện này nữa. . .
Chân Uyển Quân phân thân suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói:
- Không nên kêu lên thiếp thân nữa, trái tim của thiếp thân bây giờ còn đang nhảy đây này!
- Cũng không nên kêu ta.
Âu Chấn Xuyên cười khổ nói:
- Ta mặc dù biết hung hiểm, nhưng không biết hung hiểm như vậy, thiếu chút nữa liền đem thân gia tánh mạng mất đi.
- Nhất định phải kêu ta!
Vi Tuyết Chủ tước dược nói.
- Giáo chủ, ngươi chuẩn bị lúc nào đào mộ Trấn Thiên Thần Đế?
Tam Khuyết Phật Đà hai mắt sáng lên, cười hắc hắc nói.
Phật Đà Cực Nhạc Đại Thế Giới nghe vậy, sắc mặt như đất, mấy Đại Phật vội vàng bước lên phía trước bỏ xa người này, sải bước giống như lưu tinh rời đi.
Giang Nam cười ha ha, phất tay cùng mọi người từ biệt, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Đưa tiễn mọi người xong, Giang Nam trở về thánh tông, lúc này Tịch Ứng Tình trở về, Lạc Hoa Âm, Ma La Thập chúng bạn cũ đoàn tụ, lại có Cổ Hoa, Thần ưng, đại xà Nhiêm Công chúng cường giả tiến vào thánh tông, hơn nữa còn nhiều ra một vị Yêu Thần Kim Đế, thực lực thánh tông đã có thể nói độc bá nguyên giới.
Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình, Tịch Trọng ở chung một chỗ, một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, một màn này là chuyện tình Tịch Ứng Tình tha thiết ước mơ, hôm nay rốt cục thực hiện.
Giang Nam không có đi quấy rầy bọn họ, mấy ngày sau, Tịch Ứng Tình rốt cuộc đi tìm Giang Nam, thánh tông một trước một sau hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn trẻ tuổi rốt cục mặt đối mặt.
- Thất đệ, ta không có nhìn lầm ngươi, ngươi rốt cục đi ra con đường của mình.
Tịch Ứng Tình nhìn khắp bốn phía, dõi mắt nhìn về phía Trấn Thiên Tinh Vực mênh mông vô ngân, cảm khái nói:
- Đổi lại ta là chưởng giáo, liền không cách nào đem thánh tông lớn mạnh đến một bước này, ngươi so với ta thích hợp làm cái chưởng giáo này hơn.
Hắn tính tình trầm ổn, mưu định sau động, mà Giang Nam cấp tiến, có một loại mạnh dạn đi đầu hắn không có, năm đó hắn đem chưởng giáo vị truyền cho Giang Nam, mà không phải truyền cho đám người Lâm Tá Minh, Lạc Hoa Âm tu vi thực lực mạnh hơn, chính là nhìn trúng điểm này của Giang Nam, cho là Giang Nam có thể dẫn dắt thánh tông đi lên, đem thánh tông phát dương quang đại.
Mà hôm nay, Giang Nam không để cho hắn thất vọng, thậm chí có thể nói ngoài dự liệu của hắn, suất lĩnh thánh tông khai sáng một thịnh thế trước nay chưa có!
- Đại ca, chủ nhân bàn tay thứ hai là ai?
Giang Nam đột nhiên hỏi.
Ba hồn bảy vía, Thiên Địa Nhân ba đạo chủ hồn, trong cơ thể Đế sứ Thiên Cơ vốn là có một đạo nhân hồn cùng bảy phách, mà hôm nay, thiên hồn địa hồn trở về bản thể, lúc này mới coi là chân chính sống lại.
Hắn vốn cho là thần tính của Tịch Ứng Tình rơi vào tay Sâm La Ma Đế, lại không nghĩ rằng đưa ra bàn tay thứ hai, hiển nhiên ba phần thần của Tịch Ứng Tình tính, một phần ở trong cơ thể Đế sứ Thiên Cơ, một phần rơi vào Sâm La Ma Đế chưởng khống, một phần thì rơi vào chủ nhân bàn tay thứ hai.
- Ta tu luyện Sâm La Ma Đế Ma Cực Chứng Tiên Kinh, tất nhiên sẽ dẫn phát Thiên Đạo đại kiếp, chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh, Sâm La Ma Đế có thể cảm giác đến ta, chín đại Bổ Thiên thần nhân cũng có thể.
Tịch Ứng Tình lắc đầu, thản nhiên nói:
- Lúc ta chết trong tay Thái Hoàng, Sâm La tới thu hoạch thần tính của ta, mà cùng lúc đó còn có một tên tranh đoạt thần tính của ta, cũng muốn đem ta chưởng khống. Vì vậy, tên còn lại tất nhiên là một trong cửu tôn Bổ Thiên thần nhân. Người này rốt cuộc là người nào, ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá hắn cùng Sâm La trong lúc đó có tranh đấu, hai người hẳn là biết, hơn nữa còn rất quen biết.
Giang Nam khẽ cau mày nói:
- Chủ nhân bàn tay thứ hai, tất nhiên cùng địa ngục cấu kết!
Tịch Ứng Tình gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Sâm La chưởng khống ta, người này cũng chưởng khống ta, ta biến thành con cờ giữa hai người, hai người này thường mượn ta liên hệ tin tức, đáng tiếc thiên hồn của ta rơi vào tay người này, nhưng chưa từng gặp qua chân diện mục người này. Trong đó có một lần, chủ nhân bàn tay thứ hai cho ta mượn thần tính hướng Sâm La Ma Đế truyền lại một tin, nói Đạo Vương đi vào địa ngục. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.