Chương 187: Tâm hoả thành hải. (1)
Trạch Trư
03/06/2014
Ánh mắt của Giang Nam sáng lên, tung người nhảy vào trong động khẩu.
Hô…
Phía dưới ma khí cuồn cuộn, trùng kích mà đến, hóa thành đủ loại dị tượng, long xà lật vũ, dị thú bay lên, hoả diễm Kỳ Lân, Phượng Hoàng giương cánh, cuồng ma Loạn Vũ vọt tới.
Rống…
Một đầu ma khí biến thành Ngưu Đầu Cự Nhân há mồm rống giận, chu vi vài thước hung hăng hướng Thần Thứu Yêu Vương chà đạp mà đến, lúc này Thần Thứu Yêu Vương lệ tiếu một tiếng, thúc dục Ngũ Độc Phiên, tất cả độc yêu hóa thành nước lũ cuồn cuộn, đem Ngưu Đầu Cự Nhân này ngăn trở, khiến nó không cách nào gần người.
Ở trong cơ thể Loạn Không Ma Vực Thiên Cung cấp cường giả này, sớm có không ít người tiến vào trong đó, giờ phút này tất cả cũng lâm vào trong ma khí biến thành dị tượng vây công.
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy mấy vị Thần Thông cường giả ở giữa không trung lưng tựa lưng, hợp lực thúc dục một bảo bình khổng lồ, bảo bình hướng ra phía ngoài phún dũng từng mãnh thanh quang, hóa thành từng cái từng cái lá sen khổng lồ, ngăn cản một đầu ma khí biến thành Cự Mãng.
Ma khí kia biến thành Cự Mãng dài đến gần trăm trượng, thân thể giãy dụa, đem mấy vị Thần Thông cường giả này quay quanh, ra sức thắt cổ, dù là lá sen trong bảo bình phun ra kia cũng không ngừng bị cắn nát.
Mấy người này hẳn là đệ tử trong Chính Đạo, tiến vào Loạn Không Ma Vực lịch lãm, phát hiện trong Loạn Không Ma Vực có bảo khố khai quật, lúc này mới chạy tới, lại không nghĩ rằng ở chỗ này gặp phải nguy hiểm.
Trừ bọn họ ra, còn có vị Thần Thông cường giả mới vừa rồi kia tế lên một quả ngọc châu xông vào kia, tình cảnh lại càng tràn ngập nguy cơ, có một đầu ma khí biến thành Giao Long trong lúc bất chợt vẫy đuôi, hung hăng quét ở trên ngọc châu, chỉ thấy quang hoa của ngọc châu ảm đạm xuống, tùy thời có thể phá toái.
Mà ở phía xa, còn có mấy người gặp phải ma khí hóa thành dị thú ám sát, trong lúc nhất thời các loại Thần Thông trán phóng, các hiển Thần Thông của nhiều cường giả tiến vào nơi đây, đối kháng ma khí xâm nhập.
- Ma khí nơi này chẳng những xâm nhuộm đến tinh khí của cường giả kia, còn có thể diễn biến ra đủ loại thủ đoạn công kích, bất luận kẻ nào dám can đảm xông vào, liền lập tức gặp đến công kích.
Trong lòng Giang Nam hiểu rõ, vị cường nhân Loạn Không Ma Giáo này tu luyện tới Thiên Cung cảnh, cường đại đến tình cảnh bất khả tư nghị, ngay cả ma khí bản thân hắn cũng không tự chủ được mang theo tính công kích cường đại, cho dù chết không biết bao nhiêu năm, như cũ có thể trấn thủ thi thể hắn, không bị ngoại nhân xâm lấn.
Cũng có người xông qua đoạn ma khí này, xông vào xâm nhập.
Thiên Cung cảnh cường giả, trong cơ thể tất nhiên có tích chứa chủng chủng pháp bảo, bản thân chính là một bảo khố vô cùng khổng lồ, không người không động tâm!
Đột nhiên, lại có ma khí đánh tới, hóa thành một Thất Thải Phượng Hoàng, há mồm khẽ hấp, đem Giang Nam cắn nuốt.
- Chủ công!
Thần Thứu Yêu Vương kinh hãi, vội vàng huy động Ngũ Độc Phiên xông lên phía trước, cố gắng cứu Giang Nam, không ngờ đầu Ngưu Đầu Cự Nhân công kích hắn kia thực lực cực kỳ cường đại, để cho hắn nhất thời trong chốc lát khó có thể đi cứu viện.
Đầu Thải Phượng kia tung bay, lệ thanh cao kêu, bất quá hình thể lại càng ngày càng nhỏ, cũng không lâu lắm, một Thải Phượng cánh giương trăm trượng liền nhỏ đến đáng thương, giương cánh chưa đầy hai ba trượng.
Đột nhiên đầu Thải Phượng này chia năm xẻ bảy, Giang Nam từ trong ma khí cuồn cuộn sải bước ra, há mồm khẽ hấp, đem ma khí hết thảy hút vào thể nội.
- Sảng khoái! Ma khí biến thành đủ loại dị tượng này, ẩn chứa tinh khí, vô cùng tinh thuần, đối với tu vi của ta vô cùng hữu ích!
Giang Nam chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn đầy Ma Lực mênh mông, mừng rỡ trong lòng, cười ha ha, cất bước hướng Ngưu Đầu Cự Nhân phóng đi, hai tay đột nhiên hóa thành một đạo Bảo Bình Ấn, trong bình truyền đến dẫn lực vô cùng cường đại.
Ngưu Đầu Cự Nhân kia gào thét liên tục, giãy dụa không nghỉ, vẫn như cũ tránh không được vận mệnh bị cắn nuốt, chi lưu một tiếng liền bị hút vào trong bảo bình, bảo bình càng ngày càng nhỏ, cuối cùng trở nên chỉ có một tấc cao, bị Giang Nam ngửa đầu nuốt xuống.
- Đại bổ!
Giang Nam chỉ cảm thấy tu vi của mình bắt đầu kịch liệt kéo lên, nuốt trọn hai đầu ma khí biến thành dị tượng liền để cho hắn cơ hồ đạt tới Thần Luân viên mãn cảnh!
Hắn vốn đã đạt tới Thần Luân đỉnh, còn cần tu luyện hơn mười ngày mới có thể tăng lên tới Thần Luân viên mãn, không nghĩ tới chỉ dựa vào ma khí nơi này, liền đạt tới thành tựu kia.
Thần Thứu Yêu Vương giống như nhìn một quái vật nhìn hắn, chỉ thấy Giang Nam hướng những ma khí biến thành dị thú khác phóng đi, không khỏi phân trần liền đem đối phương một ngụm nuốt ăn, mãnh liệt vô cùng.
- Rốt cuộc lão tử là yêu quái, hay chủ công là yêu quái. . .
Thần Thứu Yêu Vương buồn bực, vội vàng đi theo phía sau Giang Nam, e sợ cho bị những ma khí biến thành dị thú khác công kích.
Gần nửa ngày thời gian trôi qua, Giang Nam cũng đã cắn nuốt luyện hóa mười mấy đầu ma khí biến thành dị thú, trong cơ thể tu vi càng thêm mênh mông lay động, cương khí nồng nặc tới cực điểm, cơ hồ khó có thể áp chế.
Đột nhiên, huyền thai kim nhân trong mi tâm của hắn há mồm khẽ hấp, cương khí cuồn cuộn mà đến, tràn vào trong miệng, nhưng ngay sau đó há mồm phun ra.
Hô…
Một cổ pháp lực vô cùng tinh thuần xông ra, thanh thanh lương lương, chảy khắp toàn thân, để cho hắn cảm giác vô cùng thư thích.
Cương khí của hắn rốt cục bắt đầu phát sinh biến chất, hóa thành pháp lực!
Cương khí hóa thành pháp lực, đây là dấu hiệu Thần Thông cảnh, bất quá Giang Nam đến nay như cũ chưa từng mở ra Tử Phủ, còn chưa bước vào Thần Thông cảnh.
Nếu bị những người khác biết, hắn lấy Thần Luân cảnh liền đem cương khí hóa thành pháp lực, nhất định sẽ khiếp sợ gần chết, từ xưa tới nay, có thể ở Thần Luân cảnh làm được một bước này, có thể nói là le que không có mấy, mà Giang Nam chính là một người trong đó!
Theo hắn cắn nuốt luyện hóa dị thú càng ngày càng nhiều, pháp lực trong cơ thể Giang Nam liền càng ngày càng hùng nhiều, một thân cương khí hết thảy hóa thành pháp lực, hơn nữa những ma khí này chính là bổ sung, để cho tu vi của hắn bắt đầu có bay vọt về chất, lượng phi thăng!
Qua một lúc lâu, Giang Nam rốt cục ngừng lại, hắn cảm giác được pháp lực của mình đã đạt đến cực hạn, tràn ngập thân thể, không cách nào dung nạp nữa.
- Chỉ có mở ra Tử Phủ, tu thành Thần Thông, mới có thể dung nạp càng nhiều pháp lực, thật hận không thể hiện tại liền mở ra Tử Phủ!
Giang Nam lưu luyến quét những ma khí biến thành dị thú kia một cái, trong lòng cảm khái nói.
- Yêu Vương, chúng ta đi!
Lúc này, đã có không dưới một trăm vị Thần Thông cường giả tiến vào trong cơ thể cường giả Loạn Không Ma Giáo này, sưu tầm bảo vật, ý đồ tìm được bảo tàng giấu ở trong cơ thể vị cường giả này.
Thiên Cung cảnh cường giả bực này, thân dâng Bách Xuyên, thậm chí ngay cả sông lớn Đại Hà cũng có thể luyện hóa, giấu trong thân thể, gia tăng cơ năng thân thể, không thể tưởng tượng nổi.
Hô…
Phía dưới ma khí cuồn cuộn, trùng kích mà đến, hóa thành đủ loại dị tượng, long xà lật vũ, dị thú bay lên, hoả diễm Kỳ Lân, Phượng Hoàng giương cánh, cuồng ma Loạn Vũ vọt tới.
Rống…
Một đầu ma khí biến thành Ngưu Đầu Cự Nhân há mồm rống giận, chu vi vài thước hung hăng hướng Thần Thứu Yêu Vương chà đạp mà đến, lúc này Thần Thứu Yêu Vương lệ tiếu một tiếng, thúc dục Ngũ Độc Phiên, tất cả độc yêu hóa thành nước lũ cuồn cuộn, đem Ngưu Đầu Cự Nhân này ngăn trở, khiến nó không cách nào gần người.
Ở trong cơ thể Loạn Không Ma Vực Thiên Cung cấp cường giả này, sớm có không ít người tiến vào trong đó, giờ phút này tất cả cũng lâm vào trong ma khí biến thành dị tượng vây công.
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy mấy vị Thần Thông cường giả ở giữa không trung lưng tựa lưng, hợp lực thúc dục một bảo bình khổng lồ, bảo bình hướng ra phía ngoài phún dũng từng mãnh thanh quang, hóa thành từng cái từng cái lá sen khổng lồ, ngăn cản một đầu ma khí biến thành Cự Mãng.
Ma khí kia biến thành Cự Mãng dài đến gần trăm trượng, thân thể giãy dụa, đem mấy vị Thần Thông cường giả này quay quanh, ra sức thắt cổ, dù là lá sen trong bảo bình phun ra kia cũng không ngừng bị cắn nát.
Mấy người này hẳn là đệ tử trong Chính Đạo, tiến vào Loạn Không Ma Vực lịch lãm, phát hiện trong Loạn Không Ma Vực có bảo khố khai quật, lúc này mới chạy tới, lại không nghĩ rằng ở chỗ này gặp phải nguy hiểm.
Trừ bọn họ ra, còn có vị Thần Thông cường giả mới vừa rồi kia tế lên một quả ngọc châu xông vào kia, tình cảnh lại càng tràn ngập nguy cơ, có một đầu ma khí biến thành Giao Long trong lúc bất chợt vẫy đuôi, hung hăng quét ở trên ngọc châu, chỉ thấy quang hoa của ngọc châu ảm đạm xuống, tùy thời có thể phá toái.
Mà ở phía xa, còn có mấy người gặp phải ma khí hóa thành dị thú ám sát, trong lúc nhất thời các loại Thần Thông trán phóng, các hiển Thần Thông của nhiều cường giả tiến vào nơi đây, đối kháng ma khí xâm nhập.
- Ma khí nơi này chẳng những xâm nhuộm đến tinh khí của cường giả kia, còn có thể diễn biến ra đủ loại thủ đoạn công kích, bất luận kẻ nào dám can đảm xông vào, liền lập tức gặp đến công kích.
Trong lòng Giang Nam hiểu rõ, vị cường nhân Loạn Không Ma Giáo này tu luyện tới Thiên Cung cảnh, cường đại đến tình cảnh bất khả tư nghị, ngay cả ma khí bản thân hắn cũng không tự chủ được mang theo tính công kích cường đại, cho dù chết không biết bao nhiêu năm, như cũ có thể trấn thủ thi thể hắn, không bị ngoại nhân xâm lấn.
Cũng có người xông qua đoạn ma khí này, xông vào xâm nhập.
Thiên Cung cảnh cường giả, trong cơ thể tất nhiên có tích chứa chủng chủng pháp bảo, bản thân chính là một bảo khố vô cùng khổng lồ, không người không động tâm!
Đột nhiên, lại có ma khí đánh tới, hóa thành một Thất Thải Phượng Hoàng, há mồm khẽ hấp, đem Giang Nam cắn nuốt.
- Chủ công!
Thần Thứu Yêu Vương kinh hãi, vội vàng huy động Ngũ Độc Phiên xông lên phía trước, cố gắng cứu Giang Nam, không ngờ đầu Ngưu Đầu Cự Nhân công kích hắn kia thực lực cực kỳ cường đại, để cho hắn nhất thời trong chốc lát khó có thể đi cứu viện.
Đầu Thải Phượng kia tung bay, lệ thanh cao kêu, bất quá hình thể lại càng ngày càng nhỏ, cũng không lâu lắm, một Thải Phượng cánh giương trăm trượng liền nhỏ đến đáng thương, giương cánh chưa đầy hai ba trượng.
Đột nhiên đầu Thải Phượng này chia năm xẻ bảy, Giang Nam từ trong ma khí cuồn cuộn sải bước ra, há mồm khẽ hấp, đem ma khí hết thảy hút vào thể nội.
- Sảng khoái! Ma khí biến thành đủ loại dị tượng này, ẩn chứa tinh khí, vô cùng tinh thuần, đối với tu vi của ta vô cùng hữu ích!
Giang Nam chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn đầy Ma Lực mênh mông, mừng rỡ trong lòng, cười ha ha, cất bước hướng Ngưu Đầu Cự Nhân phóng đi, hai tay đột nhiên hóa thành một đạo Bảo Bình Ấn, trong bình truyền đến dẫn lực vô cùng cường đại.
Ngưu Đầu Cự Nhân kia gào thét liên tục, giãy dụa không nghỉ, vẫn như cũ tránh không được vận mệnh bị cắn nuốt, chi lưu một tiếng liền bị hút vào trong bảo bình, bảo bình càng ngày càng nhỏ, cuối cùng trở nên chỉ có một tấc cao, bị Giang Nam ngửa đầu nuốt xuống.
- Đại bổ!
Giang Nam chỉ cảm thấy tu vi của mình bắt đầu kịch liệt kéo lên, nuốt trọn hai đầu ma khí biến thành dị tượng liền để cho hắn cơ hồ đạt tới Thần Luân viên mãn cảnh!
Hắn vốn đã đạt tới Thần Luân đỉnh, còn cần tu luyện hơn mười ngày mới có thể tăng lên tới Thần Luân viên mãn, không nghĩ tới chỉ dựa vào ma khí nơi này, liền đạt tới thành tựu kia.
Thần Thứu Yêu Vương giống như nhìn một quái vật nhìn hắn, chỉ thấy Giang Nam hướng những ma khí biến thành dị thú khác phóng đi, không khỏi phân trần liền đem đối phương một ngụm nuốt ăn, mãnh liệt vô cùng.
- Rốt cuộc lão tử là yêu quái, hay chủ công là yêu quái. . .
Thần Thứu Yêu Vương buồn bực, vội vàng đi theo phía sau Giang Nam, e sợ cho bị những ma khí biến thành dị thú khác công kích.
Gần nửa ngày thời gian trôi qua, Giang Nam cũng đã cắn nuốt luyện hóa mười mấy đầu ma khí biến thành dị thú, trong cơ thể tu vi càng thêm mênh mông lay động, cương khí nồng nặc tới cực điểm, cơ hồ khó có thể áp chế.
Đột nhiên, huyền thai kim nhân trong mi tâm của hắn há mồm khẽ hấp, cương khí cuồn cuộn mà đến, tràn vào trong miệng, nhưng ngay sau đó há mồm phun ra.
Hô…
Một cổ pháp lực vô cùng tinh thuần xông ra, thanh thanh lương lương, chảy khắp toàn thân, để cho hắn cảm giác vô cùng thư thích.
Cương khí của hắn rốt cục bắt đầu phát sinh biến chất, hóa thành pháp lực!
Cương khí hóa thành pháp lực, đây là dấu hiệu Thần Thông cảnh, bất quá Giang Nam đến nay như cũ chưa từng mở ra Tử Phủ, còn chưa bước vào Thần Thông cảnh.
Nếu bị những người khác biết, hắn lấy Thần Luân cảnh liền đem cương khí hóa thành pháp lực, nhất định sẽ khiếp sợ gần chết, từ xưa tới nay, có thể ở Thần Luân cảnh làm được một bước này, có thể nói là le que không có mấy, mà Giang Nam chính là một người trong đó!
Theo hắn cắn nuốt luyện hóa dị thú càng ngày càng nhiều, pháp lực trong cơ thể Giang Nam liền càng ngày càng hùng nhiều, một thân cương khí hết thảy hóa thành pháp lực, hơn nữa những ma khí này chính là bổ sung, để cho tu vi của hắn bắt đầu có bay vọt về chất, lượng phi thăng!
Qua một lúc lâu, Giang Nam rốt cục ngừng lại, hắn cảm giác được pháp lực của mình đã đạt đến cực hạn, tràn ngập thân thể, không cách nào dung nạp nữa.
- Chỉ có mở ra Tử Phủ, tu thành Thần Thông, mới có thể dung nạp càng nhiều pháp lực, thật hận không thể hiện tại liền mở ra Tử Phủ!
Giang Nam lưu luyến quét những ma khí biến thành dị thú kia một cái, trong lòng cảm khái nói.
- Yêu Vương, chúng ta đi!
Lúc này, đã có không dưới một trăm vị Thần Thông cường giả tiến vào trong cơ thể cường giả Loạn Không Ma Giáo này, sưu tầm bảo vật, ý đồ tìm được bảo tàng giấu ở trong cơ thể vị cường giả này.
Thiên Cung cảnh cường giả bực này, thân dâng Bách Xuyên, thậm chí ngay cả sông lớn Đại Hà cũng có thể luyện hóa, giấu trong thân thể, gia tăng cơ năng thân thể, không thể tưởng tượng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.