Chương 594: Tam Khuyết Đạo Nhân
Trạch Trư
15/08/2014
Lời của vị ngân giáp tướng lãnh kia, có thể nói là tràn đầy sức hấp dẫn!
- Ta cũng không muốn đi Tiểu Quang Minh Giới cướp tiền đoạt bảo, ta là tới Địa ngục cướp tiền đoạt bảo...
Trong trăm vạn đại quân, Giang Nam buồn bực vạn phần, thầm nghĩ:
- Khoan hãy nói, hai thế giới khai chiến, tu sĩ tu vi cảnh giới như chính là tiêu hao phẩm, chính là pháo hôi, có thể sống đến cuối cùng cũng là Đạo Đài bát cảnh, Thần Phủ tám cảnh tu sĩ, công thành doanh toại thường thường là những cấp trên cao cao tại thượng kia. Nếu nói nhất tướng công thành vạn cốt khô, Địa ngục Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ cùng Tiểu Quang Minh Giới chiến đấu, ta là rời đi càng xa càng tốt, đàng hoàng cướp sạch Địa ngục, yên lặng phát tài.
Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ suất lĩnh cường giả dưới trướng cùng Tiểu Quang Minh Giới khai chiến, chung quanh bắt tráng đinh, dù sao thế giới cấp đại chiến, hai cái thế giới đối kháng, phải cần lực chiến đấu rất nhiều, điều này làm cho Giang Nam thấy một cơ hội, đó chính là Địa ngục tiểu thế giới dưới trướng Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ trống không!
Lực chiến đấu trung tầng cũng bị Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ bắt đi đánh giặc, còn dư lại không phải là người già yếu, chính là Địa ngục Ma Thần cao cao tại thượng, cái này cho hắn rất nhiều cơ hội thừa dịp, ít đi rất nhiều nguy hiểm, cướp sạch Địa ngục cũng không phải là nói mạnh miệng!
- Hiện tại vấn đề mấu chốt của ta là, ta làm sao thoát khỏi trăm vạn Địa ngục đại quân này?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy nơi này người ta tấp nập, vô số cao thủ, thấp nhất cũng là Đạo Đài bát cảnh tu sĩ, giống như châu chấu. Mà ở phía trước là quân chánh quy, đại quân Thần Phủ cảnh giới, có pháp bảo cùng chiến giáp thống nhất, cỡi cự hình yêu thú, phía trên là đại kỳ cổn động, những đại kỳ này một là thủ đoạn thủ hộ Địa ngục đại quân, tránh cho bị người đánh trộm, hai là đề phòng sĩ binh chạy trốn.
Mà ở bầu trời đại kỳ, còn lại là lâu thuyền cự hạm, ngang trời mà qua, từng khẩu pháo tối như mực làm cho lòng người phát rét, mà ngồi trấn cự hạm là Thiên Cung cấp cường giả.
Trừ lần đó ra, còn có mấy trăm Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, là Đại Tế Tửu Thống soái đại quân, người hầu của Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ. Thậm chí, chỉ sợ là cường giả cấp bậc gần Thần như Tịch Ứng Tình, Thái Hoàng Lão Tổ cùng Ma La Thập kia, tu thành tám tòa Thiên Cung!
Muốn từ trong quân đội đại quy mô như vậy chạy trốn, trình độ nguy hiểm có thể tưởng tượng.
- Xem ra chỉ có thừa dịp những người khác chưa chuẩn bị, vận dụng Loạn Không Đại Trận trận kỳ, chạy trốn đại quân.
Ánh mắt Giang Nam chớp động, thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng qua là, vạn nhất bị người phát hiện, phá hư trận kỳ, Loạn Không Đại Trận chỉ sợ cũng không cách nào đem ta truyền tống ra khoảng cách xa. Hơn nữa, ta cũng không biết xạ trình đại pháo trên lâu thuyền cự hạm, vạn nhất vận dụng Loạn Không Đại Trận, truyền đi ra ngoài ngược lại còn đang ở bên trong xạ trình đại pháo, vậy thì bị chết có chút oan uổng!
- Khụ khụ, đây là muốn cầm chúng ta làm pháo hôi a...
Bên cạnh đột nhiên truyền tới một thanh âm.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một mập mạp đứng tại cách mình không xa, mặt mày ủ dột than thở nói:
- Vạn Thi Lộ này, chính là một cuộc đại chiến mấy ức năm trước, Khô Cốt của tướng sĩ chết trận trải thành, trận đại chiến kia đã chết vô số người, Thần Ma cũng chết đếm không hết. Trận đại chiến này, trăm vạn đại quân, không biết có thể còn sống sót mấy người?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, thở dài nói:
- Đạo huynh nói cực kỳ chính xác, lần này chúng ta tiến công Tiểu Quang Minh Giới, Tiểu Quang Minh Giới hơn phân nửa cũng có thần minh trấn giữ, nếu một hai thần minh cũng thôi, vạn nhất nhảy ra mấy trăm thần minh, chỉ sợ coi như là Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ hóa thân, cũng muốn nuốt hận thu tràng?
Mập mạp kia ánh mắt sáng lên, đụng lên trước gót chân, tiếp lời nói:
- Đạo hữu nói không sai, Tiểu Quang Minh Giới đó thần minh cho dù không làm gì được Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, nhưng mà thổi một hơi chúng ta cũng có thể chết một mảng lớn? Những Thần minh đó thổi mấy hơi thở, toàn bộ chúng ta liền chết hết sạch!
- Chúng ta toàn bộ chết, cái gì tài phú vinh quang mỹ nữ, chỉ là ảo ảnh trong mơ.
Giang Nam mặt ủ mày chau nói:
- Cho dù thắng, chúng ta người cũng đã chết, còn có tài phú địa vị gì có thể hưởng dụng?
Địa ngục cường giả bên cạnh cũng là tráng đinh bị bắt tới, một vị song đầu Đạo Nhân không nhịn được nói:
- Hai người các ngươi đừng nói chuyện giật gân! Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ anh minh Thần Vũ, tất nhiên sẽ bảo vệ an nguy của chúng ta!
Giang Nam cười lạnh nói:
- Vị đạo huynh này, thống trị Đại Hắc Thiên Hắc Thiên Ma Tôn là chết như thế nào? Còn không phải là mạo mạo thất thất xông vào chư thiên vạn giới, bị cường giả chư thiên vạn giới giết chết sao?
Mập mạp kia nghe được lời của hắn, không nhịn được hướng Giang Nam đánh giá mấy lần, gật đầu nói:
- Chính xác, Đạo huynh, ngươi cho rằng Vạn Thi Lộ dưới chân ngươi nầy, hài cốt là của chư thiên vạn giới cường giả sao?
Hắn cười lạnh nói:
- Khô Cốt nơi này, thấp nhất có một nửa là của cường giả Địa ngục ta!
Song đầu Đạo Nhân kia mặc nhiên, bên cạnh một vị song đồng Đạo Nhân chần chờ một chút nói:
- Nếu các ngươi biết hẳn phải chết không thể nghi ngờ, vì sao còn không trốn đi?
Giang Nam thở dài:
- Ta tu vi yếu, hôm nay mới là Thần Đài Cảnh, hữu tâm vô lực.
Mập mạp kia cũng thở dài nói:
- Ta mặc dù tu luyện tới Huyền Đô Thần Phủ cảnh giới, nhưng tiện thân của ta rất nặng, tốc độ phi hành quá chậm, muốn chạy cũng là hữu tâm vô lực, chỉ có đi theo đại quân cùng chịu chết.
- Ai, biết rõ hẳn phải chết vẫn không thể không đi chết, thật là bi ai.
Giang Nam không nhịn được rơi lệ, buồn bã thở dài:
- Nghĩ tới ta chính là nhân vật thiên tài của Xích Viêm Thần Tộc, tương lai tất thành nhất phương bá chủ, hôm nay muốn đi thế giới khác chịu chết, thật là đáng tiếc thật đáng buồn.
Đạo Nhân kia chần chờ một chút, trong con ngươi tinh quang lóe lên, cười lạnh nói:
- Các ngươi đi chịu chết, lão tử cũng không cùng các ngươi! Còn có ai muốn cùng ta cùng nhau làm đào binh, chạy ra đại quân?
- Đạo huynh, tốc độ phi hành của ta cực nhanh, nguyện ý cùng đạo huynh đào tẩu!
Song đầu Đạo Nhân kia lập tức nói.
Bên cạnh còn có hơn hai mươi Địa ngục cường giả, vốn là nghe được Giang Nam cùng mập Đạo Nhân kia nói liền có chút ít dao động, giờ phút này nhìn thấy song đồng Đạo Nhân cùng song đầu Đạo Nhân đứng dậy, lúc này rối rít nói:
- Chúng ta vốn là tráng đinh bị bắt tới, vốn cho là có thể được tài phú địa vị cùng tài nguyên, không nghĩ tới Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ chẳng qua là muốn chúng ta làm pháo hôi! Hai vị đạo huynh mang ta đi, mọi người cùng nhau trốn, nắm chặc chạy trốn liền lớn hơn một chút!
- Chính xác! Nhiều người lực lượng lớn, một người trốn, mục tiêu lớn, trốn nhiều người, những tướng quân Tế Tửu kia cũng không biết nên đuổi theo người nào!
- Ta cũng không muốn đi Tiểu Quang Minh Giới cướp tiền đoạt bảo, ta là tới Địa ngục cướp tiền đoạt bảo...
Trong trăm vạn đại quân, Giang Nam buồn bực vạn phần, thầm nghĩ:
- Khoan hãy nói, hai thế giới khai chiến, tu sĩ tu vi cảnh giới như chính là tiêu hao phẩm, chính là pháo hôi, có thể sống đến cuối cùng cũng là Đạo Đài bát cảnh, Thần Phủ tám cảnh tu sĩ, công thành doanh toại thường thường là những cấp trên cao cao tại thượng kia. Nếu nói nhất tướng công thành vạn cốt khô, Địa ngục Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ cùng Tiểu Quang Minh Giới chiến đấu, ta là rời đi càng xa càng tốt, đàng hoàng cướp sạch Địa ngục, yên lặng phát tài.
Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ suất lĩnh cường giả dưới trướng cùng Tiểu Quang Minh Giới khai chiến, chung quanh bắt tráng đinh, dù sao thế giới cấp đại chiến, hai cái thế giới đối kháng, phải cần lực chiến đấu rất nhiều, điều này làm cho Giang Nam thấy một cơ hội, đó chính là Địa ngục tiểu thế giới dưới trướng Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ trống không!
Lực chiến đấu trung tầng cũng bị Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ bắt đi đánh giặc, còn dư lại không phải là người già yếu, chính là Địa ngục Ma Thần cao cao tại thượng, cái này cho hắn rất nhiều cơ hội thừa dịp, ít đi rất nhiều nguy hiểm, cướp sạch Địa ngục cũng không phải là nói mạnh miệng!
- Hiện tại vấn đề mấu chốt của ta là, ta làm sao thoát khỏi trăm vạn Địa ngục đại quân này?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy nơi này người ta tấp nập, vô số cao thủ, thấp nhất cũng là Đạo Đài bát cảnh tu sĩ, giống như châu chấu. Mà ở phía trước là quân chánh quy, đại quân Thần Phủ cảnh giới, có pháp bảo cùng chiến giáp thống nhất, cỡi cự hình yêu thú, phía trên là đại kỳ cổn động, những đại kỳ này một là thủ đoạn thủ hộ Địa ngục đại quân, tránh cho bị người đánh trộm, hai là đề phòng sĩ binh chạy trốn.
Mà ở bầu trời đại kỳ, còn lại là lâu thuyền cự hạm, ngang trời mà qua, từng khẩu pháo tối như mực làm cho lòng người phát rét, mà ngồi trấn cự hạm là Thiên Cung cấp cường giả.
Trừ lần đó ra, còn có mấy trăm Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, là Đại Tế Tửu Thống soái đại quân, người hầu của Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ. Thậm chí, chỉ sợ là cường giả cấp bậc gần Thần như Tịch Ứng Tình, Thái Hoàng Lão Tổ cùng Ma La Thập kia, tu thành tám tòa Thiên Cung!
Muốn từ trong quân đội đại quy mô như vậy chạy trốn, trình độ nguy hiểm có thể tưởng tượng.
- Xem ra chỉ có thừa dịp những người khác chưa chuẩn bị, vận dụng Loạn Không Đại Trận trận kỳ, chạy trốn đại quân.
Ánh mắt Giang Nam chớp động, thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng qua là, vạn nhất bị người phát hiện, phá hư trận kỳ, Loạn Không Đại Trận chỉ sợ cũng không cách nào đem ta truyền tống ra khoảng cách xa. Hơn nữa, ta cũng không biết xạ trình đại pháo trên lâu thuyền cự hạm, vạn nhất vận dụng Loạn Không Đại Trận, truyền đi ra ngoài ngược lại còn đang ở bên trong xạ trình đại pháo, vậy thì bị chết có chút oan uổng!
- Khụ khụ, đây là muốn cầm chúng ta làm pháo hôi a...
Bên cạnh đột nhiên truyền tới một thanh âm.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một mập mạp đứng tại cách mình không xa, mặt mày ủ dột than thở nói:
- Vạn Thi Lộ này, chính là một cuộc đại chiến mấy ức năm trước, Khô Cốt của tướng sĩ chết trận trải thành, trận đại chiến kia đã chết vô số người, Thần Ma cũng chết đếm không hết. Trận đại chiến này, trăm vạn đại quân, không biết có thể còn sống sót mấy người?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, thở dài nói:
- Đạo huynh nói cực kỳ chính xác, lần này chúng ta tiến công Tiểu Quang Minh Giới, Tiểu Quang Minh Giới hơn phân nửa cũng có thần minh trấn giữ, nếu một hai thần minh cũng thôi, vạn nhất nhảy ra mấy trăm thần minh, chỉ sợ coi như là Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ hóa thân, cũng muốn nuốt hận thu tràng?
Mập mạp kia ánh mắt sáng lên, đụng lên trước gót chân, tiếp lời nói:
- Đạo hữu nói không sai, Tiểu Quang Minh Giới đó thần minh cho dù không làm gì được Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, nhưng mà thổi một hơi chúng ta cũng có thể chết một mảng lớn? Những Thần minh đó thổi mấy hơi thở, toàn bộ chúng ta liền chết hết sạch!
- Chúng ta toàn bộ chết, cái gì tài phú vinh quang mỹ nữ, chỉ là ảo ảnh trong mơ.
Giang Nam mặt ủ mày chau nói:
- Cho dù thắng, chúng ta người cũng đã chết, còn có tài phú địa vị gì có thể hưởng dụng?
Địa ngục cường giả bên cạnh cũng là tráng đinh bị bắt tới, một vị song đầu Đạo Nhân không nhịn được nói:
- Hai người các ngươi đừng nói chuyện giật gân! Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ anh minh Thần Vũ, tất nhiên sẽ bảo vệ an nguy của chúng ta!
Giang Nam cười lạnh nói:
- Vị đạo huynh này, thống trị Đại Hắc Thiên Hắc Thiên Ma Tôn là chết như thế nào? Còn không phải là mạo mạo thất thất xông vào chư thiên vạn giới, bị cường giả chư thiên vạn giới giết chết sao?
Mập mạp kia nghe được lời của hắn, không nhịn được hướng Giang Nam đánh giá mấy lần, gật đầu nói:
- Chính xác, Đạo huynh, ngươi cho rằng Vạn Thi Lộ dưới chân ngươi nầy, hài cốt là của chư thiên vạn giới cường giả sao?
Hắn cười lạnh nói:
- Khô Cốt nơi này, thấp nhất có một nửa là của cường giả Địa ngục ta!
Song đầu Đạo Nhân kia mặc nhiên, bên cạnh một vị song đồng Đạo Nhân chần chờ một chút nói:
- Nếu các ngươi biết hẳn phải chết không thể nghi ngờ, vì sao còn không trốn đi?
Giang Nam thở dài:
- Ta tu vi yếu, hôm nay mới là Thần Đài Cảnh, hữu tâm vô lực.
Mập mạp kia cũng thở dài nói:
- Ta mặc dù tu luyện tới Huyền Đô Thần Phủ cảnh giới, nhưng tiện thân của ta rất nặng, tốc độ phi hành quá chậm, muốn chạy cũng là hữu tâm vô lực, chỉ có đi theo đại quân cùng chịu chết.
- Ai, biết rõ hẳn phải chết vẫn không thể không đi chết, thật là bi ai.
Giang Nam không nhịn được rơi lệ, buồn bã thở dài:
- Nghĩ tới ta chính là nhân vật thiên tài của Xích Viêm Thần Tộc, tương lai tất thành nhất phương bá chủ, hôm nay muốn đi thế giới khác chịu chết, thật là đáng tiếc thật đáng buồn.
Đạo Nhân kia chần chờ một chút, trong con ngươi tinh quang lóe lên, cười lạnh nói:
- Các ngươi đi chịu chết, lão tử cũng không cùng các ngươi! Còn có ai muốn cùng ta cùng nhau làm đào binh, chạy ra đại quân?
- Đạo huynh, tốc độ phi hành của ta cực nhanh, nguyện ý cùng đạo huynh đào tẩu!
Song đầu Đạo Nhân kia lập tức nói.
Bên cạnh còn có hơn hai mươi Địa ngục cường giả, vốn là nghe được Giang Nam cùng mập Đạo Nhân kia nói liền có chút ít dao động, giờ phút này nhìn thấy song đồng Đạo Nhân cùng song đầu Đạo Nhân đứng dậy, lúc này rối rít nói:
- Chúng ta vốn là tráng đinh bị bắt tới, vốn cho là có thể được tài phú địa vị cùng tài nguyên, không nghĩ tới Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ chẳng qua là muốn chúng ta làm pháo hôi! Hai vị đạo huynh mang ta đi, mọi người cùng nhau trốn, nắm chặc chạy trốn liền lớn hơn một chút!
- Chính xác! Nhiều người lực lượng lớn, một người trốn, mục tiêu lớn, trốn nhiều người, những tướng quân Tế Tửu kia cũng không biết nên đuổi theo người nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.