Đế Tôn

Chương 724: Thần kiếm xuất thế. (1)

Trạch Trư

18/08/2014

Hôm nay, Thần Phủ cảnh giới cường giả của Huyền Thiên Thánh Tông đã đạt hơn vạn người, so sánh với Thái Huyền Thánh Tông thời kỳ toàn thịnh còn muốn kinh khủng!

Hơn vạn Thần Phủ cảnh giới cường giả tề tụ một đường, thay chút ít môn sinh kia, cùng nhau thúc dục Vạn Linh Luyện Bảo đại trận, để uy năng đại trận này phát huy đến cực hạn!

Giang Nam tế bình ngọc lên, chỉ thấy trong bình ngọc một luồng Hồng Mông Tử Khí bay ra, vờn quanh ở chung quanh nhục thể của hắn, trận pháp thúc dục vạn linh, gào thét chạy chồm, ầm ầm đánh tới.

Oanh…

Vạn linh đụng nhau, ngay tiếp theo đem từng sợi Hồng Mông Tử Khí nhè nhẹ cũng đánh vào trong da của hắn!

Hồng Mông Tử Khí là cường đại bực nào? Từng sợi mây tía nhè nhẹ tiến vào da tay của hắn, lập tức chìm xuống, muốn đem nhục thể của hắn đâm thủng, rơi ra ngoài.

Oanh!

Vạn linh lần nữa trùng kích, đem Hồng Mông Tử Khí đánh sâu vào đến trong máu thịt của hắn, vạn linh lần lượt trùng kích, giống như từng thanh cự chùy, ầm ầm nện ở trên khuôn mặt Giang Nam, đem mây tía nện đến càng lúc càng thâm nhập thân thể của hắn!

Cuối cùng sợi mây tía này bị nện vào trong xương cốt của Giang Nam, để cho xương cốt của hắn hiện ra tử quang nhàn nhạt.

Bình ngọc trên đỉnh đầu Giang Nam dày đặc, mây tía liên tục không ngừng tràn ra, càng nhiều Hồng Mông Tử Khí bị Vạn Linh Luyện Bảo đại trận luyện vào xương cốt của hắn, những mây tía này cùng Đạo văn của hắn kết hợp ở chung một chỗ, hóa thành hình dáng đạo văn, để cho trên xương cốt hắn nhiều ra văn lạc chi chít!

Không chỉ có như thế, còn có nhiều linh khí cũng bị cùng nhau nhập vào trong cơ thể hắn, để cho nhục thể của hắn càng ngày càng cường đại!

Ba tháng sau, một bình nhỏ Hồng Mông Tử Khí bị triệt để đánh vào trong xương cốt hắn, cùng đạo văn của hắn tương dung, biến thành một phần thân thể của hắn!

- Nặng như vậy?

Giang Nam giơ chân lên đi ra một bước, Thần Sơn ầm ầm run rẩy, lại bị hắn một cước dậm đến chìm xuống chừng mười trượng!

- Hỏng bét, ta quên mất sức nặng một bình Hồng Mông Tử Khí này, tương đương với bốn năm trăm trấn giáo chi bảo, mây tía đánh vào nhục thể của ta, tương đương với nhục thể của ta trống rỗng bị bốn năm trăm trấn giáo chi bảo áp ở trên người. Hiện tại lấy pháp lực của ta, không biết còn có thể bay được hay không. . .

Giang Nam toàn lực thúc dục pháp lực, thân thể chậm rãi phiêu lên bầu trời, về phía trước bay đi, tốc độ chậm kinh người.



- Hỏng bét, pháp lực hết sạch!

Hắn nháy mắt mấy cái, sau đó đệ tử, trưởng lão Thánh Tông hết thảy nhìn thấy, thánh tông chưởng giáo trong lúc bất chợt từ trên không trung rơi xuống.

Qua một lúc lâu, tiếng vật nặng rơi xuống đất từ phía dưới truyền đến, chấn đắc dãy núi lay động không dứt.

- Chủ công. . . .

Thần Thứu Yêu Vương từ thâm sơn thăm dò đầu trụi lủi, nhìn đại động hình người dưới chân núi không biết sâu bao nhiêu kia, cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Ngài không có sao chứ?

- Chê cười, ta tại sao có thể có chuyện?

Giang Nam vạn phần khó khăn bay ra đại động, vỗ vỗ tro bụi, thầm nghĩ:

- Xem ra, pháp lực không đủ cường đại, ta ngay cả bay lên cũng có chút khó khăn...

Nguyên giới chủ tinh, Thần Khư chi địa.

Thần Khư vốn đã bị Giang Nam san bằng, biến thành một cái rãnh to, trong đó vô số thiên ma chết thảm, còn dư lại Hư Không thiên ma cũng mất đi một chỗ vui chơi, phải di chuyển đến thế giới khác.

Nơi này vô cùng hoang vu, trừ lổ hổng ở trên chủ tinh bị tạc ra nhìn thấy mà giật mình kia ra, liền chỉ còn lại có một tòa Thần Điện đồng xanh như cũ đứng vững ở chỗ này.

Đồng xanh Thần Điện bị vô số xiềng xích phong tỏa, vây ở đáy hố, thỉnh thoảng có người tới chỗ nầy, bất quá cũng không dám xâm nhập, sợ bị xiềng xích ngoài Thần Điện tạo thành Trấn Ma Đại Trận lấy đi thần hồn.

Một ngày kia, đột nhiên một tiếng vang thật lớn từ trung tâm Thần Khư truyền đến, giống như hồng chung đại lữ chấn động, đại địa chấn chiến, phảng phất động đất biển gầm kinh người!

Một đạo thanh sắc thần quang xông lên trời, thần quang như kiếm, ở giữa không trung rung chuyển không dứt, kiếm quang càn quét trường không, thậm chí đi tới giữa không trung.

Một viên tiểu hành tinh bị kiếm quang chém ra, ngã vào trong tầng khí quyển, hóa thành hỏa tinh rơi vào đại dương.

Xuy! Xuy!



Lại có hai đạo kiếm khí xông lên trời, một đen một trắng, ba đạo kiếm khí hoà lẫn, như kiếm sơn đứng vững vàng ở giữa không gian, phía dưới tọa lạc ở trong Thần Khư, vô cùng tráng quan!

Giờ khắc này, nguyên giới chủ tinh không biết bao nhiêu người bị ba đạo kiếm quang kia kinh động, rối rít nhìn lại, chỉ thấy ba đạo kiếm quang kia thuần túy vô cùng, giống như thủy tinh, kiếm quang chấn động trời cao, thần uy tràn ngập!

Loại thần uy này vô cùng mạnh mẻ, tản mát ra khí tức so sánh với Thần đỉnh, Quỳ Ngưu Thần Cổ còn muốn cường đại gấp mấy chục lần!

- Ba thanh thần kiếm ở Trấn Ma Điện xuất thế. . .

Có người thấp giọng nói.

Ba thần kiếm trong Trấn Ma Điện, theo thứ tự là Trấn Ma Kiếm, Đãng Ma Kiếm, Tru Ma Kiếm, chính là sau Quang Vũ Kỷ kiếp, ba thần minh trẻ tuổi cường đại nhất Nguyên giới, lúc trấn thủ Thần Khư luyện ra ba tuyệt thế kiếm phôi. Đặt ở trong Trấn Ma Điện không ngừng rèn luyện, dùng để chém giết Thiên Ma bị phong ấn trong điện, mượn lệ khí tới tôi luyện thần kiếm.

Trong điện còn phong ấn Thiên Ma, thần kiếm liền không tính luyện thành, chỉ có lúc trừ tẫn thiên ma, mới là ngày thần kiếm luyện thành!

Mà hôm nay, ba đạo kiếm khí xông thẳng lên trời, chính là nói sau khi Nguyên giới Chư Thần chết gần hai trăm vạn năm, ba thần kiếm này cuối cùng luyện thành !

Ba thanh vô thượng thần kiếm, lợi khí sát phạt rốt cục xuất thế!

Trừ ba thần kiếm này, bản thân Trấn Ma Điện là một thần minh chi bảo uy năng cực kỳ cường đại, còn có bộ xiềng xích tạo thành Trấn Ma Đại Trận kia, cũng là một thần minh chi bảo, hai kiện pháp bảo này, thậm chí ngay cả Thái Hoàng cũng không thể lấy đi!

Năm đó Thái Hoàng không thể lấy đi hai kiện bảo vật này, chủ yếu là bởi vì hai kiện bảo vật còn đang trấn áp thần kiếm trong điện, uy năng nội liễm. Mà lúc này thần kiếm đã luyện thành, uy năng Trấn Ma Điện cùng Trấn Ma Đại Trận cũng tiêu hao không sai biệt lắm, hôm nay là thời cơ tốt nhất thu năm thần minh chi bảo này!

Giờ khắc này, nhiều môn phái Thánh Địa rối rít xuất động, vì ba thần kiếm cùng Trấn Ma Điện, Trấn Ma Đại Trận này.

Yêu Thần Tông, Minh Hoàng Cung, Kim Phượng Các, Thiên Phong thư viện, Bái Nguyệt Tông, Pháp Hoa Tự,… hạo hạo đãng đãng lao thẳng tới Trấn Ma Điện!

Cũng không lâu lắm, nhiều môn phái liền tụ tập ở trước Trấn Ma Điện, nhiều trấn giáo chi bảo trôi lơ lửng ở giữa không trung, chống đở Trấn Ma Đại Trận áp chế.

Mà ở trước điện, chỉ thấy ba thi thể Cổ Thần kia ở một khắc thần kiếm luyện thành kia hóa thành phấn vụn, hoàn toàn tan thành mây khói.

Giờ phút này, đại môn Trấn Ma Điện đã mở ra, trong điện không gian thâm trầm, mơ hồ có thể thấy ánh nến đung đưa trên tường đồng vách sắt, đã không hề biết bao nhiêu người tiến vào trong đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook