Đế Tôn

Chương 277: Thiên tài chiến. (1)

Trạch Trư

30/07/2014

- Còn có ai muốn đánh cuộc?

Nhìn trên đài, Thần Thứu Yêu Vương cao giọng hỏi.

Bốn phía một mảnh trầm mặc, không người nào lên tiếng.

Mới vừa rồi Giang Nam một chiêu đánh xỉu Hướng Thiên Nam, ra ngoài bọn họ dự liệu, để cho không ít người thua táng gia bại sản, lần này mặc dù có người nhận định Quân Mộng Ưu tất thắng không thể nghi ngờ, nhưng không ai dám cùng hắn đánh cuộc nữa.

- Vân sư huynh, ngươi nói Giang sư huynh có mấy thành phần thắng?

Thác Bạt Lan Vân cười hỏi.

Vân Bằng lắc đầu, đàng hoàng nói:

- Phần thắng không lớn, Quân Mộng Ưu dù sao cũng là Tinh Nguyệt Thần Tông chưởng giáo đệ tử. Vượt cấp khiêu chiến đối với hắn mà nói là chuyện thường như cơm bữa, nhất là hắn tu luyện Tinh Nguyệt Thần Thể ma điển, thân thể mạnh đến nổi kỳ cục, chỉ bằng vào thân thể là có thể đối kháng Linh Đài cảnh cường giả, thậm chí đem Linh Đài cảnh cường giả một chưởng đánh gục cũng không nói chơi.

Hắn thở dài nói:

- Giống chúng ta những thứ không phải là chưởng giáo đệ tử nhất mạch này. Muốn tài nguyên không có tài nguyên, tranh công pháp không có công pháp, có thể cùng cường giả bình thường tranh hùng, nhưng gặp phải chưởng giáo đệ tử nhất mạch, liền có chút ít thua kém.

Thác Bạt Lan Vân trát trát nhãn tình, cười nói:

- Theo ý ta ngươi nói không phải không có lý, bất quá còn có một chút ngươi không ngờ rằng, đó chính là pháp bảo. Ta từ trong Bách Hiểu Lâu nhận được tin tức, trên người Giang sư huynh có một pháp bảo, tên là Thiên Long Bát Âm Chung. Rất là lợi hại, khẩu chung này nếu là uy năng toàn bộ phát huy, đánh chết ta là Thất Bảo Đài cảnh cường giả cũng không nói chơi!

- Giang sư đệ pháp lực quá yếu.

Vân Bằng lại lắc đầu, thở dài nói:

- Thiên Long Bát Âm Chung có thể phát huy ra mấy thành uy lực? Huống chi tu vi cảnh giới của hắn so sánh với Quân Mộng Ưu thấp một cảnh giới, cho dù là đồng dạng tư chất, đồng dạng tâm pháp. Thấp một cảnh giới cũng xê xích cách xa vạn dặm. Huống chi chúng ta cũng không phải là chưởng giáo nhất mạch? Đúng rồi sư tỷ, ngươi tin tức linh thông, có biết Quân Mộng Ưu ở trong Thất Bảo Lâm được đến bảo vật gì không?

Thác Bạt Vân Lan suy tư chốc lát, cười nói:

- Ta nghe nói hắn cũng không có được bảo vật gì, bất quá Thần Tiềm ở trong tinh không Thất Bảo Lâm chiếm được năm ba bảo bối, trong đó có Tinh Quang Giáp, Đằng Xà Tiên. Còn có một vật tên là Thiên Ý Câu.

Vân Bằng thở dài:

- Có công có phòng, chỉ sợ tình cảnh của Giang sư đệ không ổn...

Đột nhiên, một vị nam tử trẻ tuổi bước đi, đứng ở trước mặt Thần Thứu Yêu Vương, cười nói:



- Hòa thượng, ngươi còn muốn đánh cá không? Ta cùng với ngươi đánh cuộc hai mươi vạn cân linh dịch!

- Ta là đạo nhân, không phải là hòa thượng, trên đầu ta còn có một cọng lông không thấy sao!

Thần Thứu Yêu Vương cả giận nói:

- Còn có ai muốn đánh cuộc, đều lên đi, Lão Tử đem bọn ngươi giết đến tấm giáp không lưu!

- Con vịt chết mạnh miệng, ta và ngươi đánh cuộc!

Lại có một vị lão giả tiến lên, cười lạnh nói:

- Ta không có nhiều linh dịch như vậy, liền cùng ngươi đánh cuộc linh tuyền!

Thần Thứu Yêu Vương giận dữ:

- Lão Tử không phải là con vịt...

Một vị nữ tử nói:

- Ta không có linh dịch cũng không có linh tuyền, nơi này có không ít bảo quáng, là vừa từ Khanh Vương Các sắm đến, nguyên vốn chuẩn bị luyện chế pháp bảo, liền dùng những bảo quáng này áp Quân Mộng Ưu chiến thắng. Con lừa ngốc, dám ứng chiến sao?

...

- Nếu là Giang sư huynh thắng, ngươi chi bằng phân cho ta một thành chỗ tốt.

Thác Bạt Lan Vân chà chà đầu vai Vân Bằng, ha ha cười nói.

Vân Bằng kinh ngạc nói:

- Sư tỷ đây là ý gì? Giang sư đệ phải thua không thể nghi ngờ, nếu thắng, đó cũng là bản lãnh của hắn, vì sao phải phân cho ngươi một thành chỗ tốt?

- Thiếu gia!

Thác Bạt Lan Vân mắt hạnh trợn tròn, thấp giọng uy hiếp nói:

- Nếu không có tiểu muội một xướng một họa, có thể có nhiều người cùng các ngươi đánh cuộc như vậy sao? Bây giờ số tiền đánh cuộc, chỉ sợ giá trị đã vượt qua bốn trăm vạn cân linh dịch! Các ngươi phát tài, cũng không chia lãi cho tiểu muội một ngụm thấm giọng sao?



Vân Bằng cười nói:

- Nếu Giang sư đệ thua, ngươi có bằng lòn bỏ ra một thành linh dịch hay không?

Thác Bạt Lan Vân hung hăng trừng hắn một cái, trong lòng do dự, nàng cũng không có nắm chắc Giang Nam nhất định sẽ chiến thắng, dù sao đối thủ là Quân Mộng Ưu, Tinh Nguyệt Thần Tông thiếu niên thiên tài, bảo vật so sánh với Giang Nam còn nhiều hơn!

Vân Bằng cười lạnh nói:

- Sư tỷ, ngươi phân ăn lại không nguyện bồi, chỉ muốn tay không lấy lợi ích, nơi nào có chuyện tình tốt như vậy? Ngươi nếu nguyện ý bỏ ra một thành, Giang sư đệ chiến thắng mà nói, chúng ta liền phân cho ngươi một thành.

Thác Bạt Lan Vân lắc đầu, Vân Bằng thở phào nhẹ nhỏm, thầm nghĩ:

- Xem ra nữ nhân này cũng không phải là không chỗ nào không biết, nếu nàng biết Giang sư đệ còn có hai con Tam Túc Kim Ô, chỉ sợ liền khóc cầu xin ta cho góp một thành.

- Tinh Nguyệt Thần Thể!

Quân Mộng Ưu hét lớn, thanh âm giống như sấm sét, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy nhục thể của hắn bắt đầu phồng lên, trong cơ thể hắn phảng phất có vô số viên tinh thần bắt đầu khởi động phập phồng, vô số viên tinh thần bổ túc đến nhục thể của hắn, lực lượng của ngôi sao tràn ngập mỗi một ngóc ngách, thậm chí luyện vào bên trong hạt nhỏ nhất trong cơ thể hắn!

Ông!

Vô số lực lượng của ngôi sao xông ra, hóa thành vài chi tinh thần không rõ, ở sau ót hắn tạo thành một vòng trăng tròn!

Quân Mộng Ưu hóa thành một Tinh Nguyệt Cự Nhân, thân cao năm ba trượng, so sánh với Hướng Thiên Nam biến thành trăm trượng Cự Nhân thì nhỏ hơn rất nhiều, nhưng mà lại làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm!

Hắn phảng phất là tinh lực thuần túy chế tạo thành Cự Nhân!

Lúc hắn thúc dục môn công pháp này, thậm chí ngay cả trong Thiên Không cũng có từng ánh tinh quang nhè nhẹ gột rửa xuống, tràn vào trong thân thể, hóa thành pháp lực của hắn, chống đở nhục thể của hắn!

Đây cũng là Tinh Nguyệt Thần Thể ma điển!

Môn công pháp này mạnh mẻ có thể thấy được đốm, đem Chư Thiên tinh thần lực luyện thành vô số viên tinh thần bổ túc thân thể, mà trăng tròn tích chứa pháp lực. Thậm chí còn có pháp môn trui luyện thần niệm thần thức!

Giang Nam thấy một màn như vậy, trong lòng không khỏi có một loại cảm giác đạt được ước muốn. Hắn đối với Tinh Nguyệt Thần Thể ma điển hướng tới đã lâu, môn kinh điển này cơ hồ có thể nói là thân thể kinh điển mạnh nhất, vượt qua Thái Huyền Thánh Tông Huyền Môn Kim Thân thánh điển, Thanh Vân Tông Thanh Vân chiến thể, Kim Cương Pháp Thiền Tông Phật Môn Kim Thân!

Không chỉ có như thế, trong môn kinh điển này còn bao hàm đủ loại Thần Thông, trong đó Thần Tiềm từng dùng một tay áo toái Càn Khôn chính là một người trong đó!

Trong mi tâm Giang Nam, Huyền Thai đã sớm bắt đến thần vận của Tinh Nguyệt Thần Thể ma điển, bắt đầu thôi diễn môn tâm pháp này.

Chẳng bao lâu trước, Giang Nam thậm chí ngay cả thân pháp của Quân Mộng Ưu cũng thấy không rõ, mà giờ khắc này tâm pháp của Quân Mộng Ưu vừa động, liền bị hắn thấy rõ ràng, cơ hồ không có chút bí mật nào có thể nói!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook