Chương 2299: Thu phí bảo vệ Tiên Quân. (2)
Trạch Trư
08/09/2015
Các đạo hữu nhìn nhau, hận không thể chỉ vào mũi Giang Nam chất vấn
Huyền Châu lấy đâu ra mấy vạn chân tiên, mấy ngàn Tiên Vương?
Long La Bồ Đề Tiên Quân ahứng giọng:
- Giáo chủ, có người thấy một con rồng khiêng Chú Đạo thiên đàn về, khi nào Huyền Châu các người xuất động hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân? Người sáng suốt không nói tiếng lóng . . .
- Ta nói có hơn một ngàn bốn trăm vạn thì chính là hơn một ngàn bốn trăm vạn.
Giang Nam liếc Long La Bồ Đề Tiên Quân, nghiêm túc nói:
- Ta nói hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân đây là hơn một ngàn bốn trăm vạn miệng ăn, mỗi ngày hấp thu tiên khí là con số không thể tưởng tượng. Không dám giấu diếm, lúc trước tiểu đệ có một ít tài phú, nhưng bây giờ vì cống hiến cho Tiên giới, khiêng tòa cấm khu về thế là tiểu đệ nghèo rớt mồng tơi.
Giang Nam khẽ thở dài:
- Nay tiểu đệ nghèo nhà chỉ có bốn bức tường, chỉ còn lại một ngàn bốn trăm vạn người, nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ có đường đi ra ngoài cướp.
Ngọc Kinh Tiên Quân tằng hắng:
- Giáo chủ hãy nói thẳng đi.
Giang Nam phấn chấn, cười tủm tỉm nói:
- Vì vậy muốn vào Chú Đạo thiên đàn rèn luyện hay tìm báu vật cũng thế, phí bảo vệ, phi phi, ý của ta là vé vào cửa . . .
Ngọc Kinh Tiên Quân giơ tay lên:
- Giáo chủ không cần giải thích, chúng ta hiểu hết. Giáo chủ muốn thu bao nhiêu? Bao lâu?
- Khụ khụ, tiểu đệ không tham tài, các ngươi đi vào thì ta cũng có thể cung cấp bảo vệ.
Giang Nam cười tươi như hoa nói:
- Đương nhiên Huyền Châu cung cấp bảo vệ có thu phí, đi vào một lần thu một ngàn trượng phương tiên dịch, bảo vệ một lần thì mắc hơn, ba ngàn trượng phương. Các vị sư huynh cũng biết là một ngàn bốn trăm vạn đại quân mệt nhọc ba năm mới khiêng Chú Đạo thiên đàn về được, hao phí số lượng lớn tiên dịch.
Khóe mắt các Tiên Quân co giật.
Thái Chân Tiên Quân nhíu mày nói:
- Mắc quá.
Giang Nam cười toe:
- Không mắc, không hề. Trong Chú Đạo thiên đàn có công pháp, pháp bảo, bảo khố thời đại chú đạo, cái nào không lấy lại vốn? Một ngàn bốn trăm vạn đại quân của ta đi đường mệt nhọc ba năm, tốn số tiên dịch rất lớn.
Các Tiên Quân mặt đen thui, lòng nhỏ máu.
Nhưng so với những cấm khu trong vô nhân cấm khu thì Chú Đạo thiên đàn đúng là an toàn hơn nhiều, công pháp, pháp bảo, báu vật bên trong dễ lấy hơn cấm khu khác, bọn họ động tâm.
Nếu bọn họ không động tâm thì sao vừa nhận được tin liền giáng xuống Huyền Châu?
Nhưng Giang Nam há mồm quá to, cắn bọn họ một miếng rất đau. Đi vào một lần hao tiên dịch cỡ một hồ nhỏ, cứu một lần càng ốn nhiều hơn.
Đương nhiên các vị Tiên Quân cao cao tại thượng khinh thường cầu cứu Huyền Châu.
Không phải đám Tiên Quân bọn họ không lấy được nhiều tiên dịch như thế mà do trước kia đều là các châu trong Tiên giới cống hiến tiên khoáng tiên dịch cho Tiên Đế cung, Tiên Tôn cung. Đây là lần đầu tiên hai cung cống tiên dịch, các Tiên Quân rất khó chịu.
Giang Nam đứng lên, cười nói:
- Các vị sư huynh hãy suy nghĩ đi, ta còn bận, cáo lui.
Giang Nam rời đi, để lại các Tiên Quân nhìn nhau.
- Bệ hạ thật sự mở rộng Chú Đạo thiên đàn cho các Tiên Quân vào?
Quỷ Bà Thiên nghi hoặc hỏi:
- Bệ hạ, báu vật, công pháp trong tế đàn nhiều không đếm xuể, kho báu thời đại chú đạo rất kinh người, cứ thế cho bọn họ chiếm lợi sao?
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Bọn họ đến hùng hổ, không cho chút lợi lộc thì đâu chịu bỏ qua? Hơn nữa chỉ dựa vào một mình Chú Đạo thiên đàn không biết mất mấy ngàn vạn năm mới dọn sạch chướng ngại trong Chú Đạo thiên đàn, hoàn toàn luyện hóa. Nếu có Tiên Quân trợ giúp sẽ nhanh hơn gấp vô số lần.
Giang Nam mỉm cười nói:
- So với kho báu, công pháp, pháp bảo thời đại chú đạo thì Chú Đạo thiên đàn mới là kho báu lớn nhất, pháp bảo mạnh nhất, công pháp chú đạo phong phú nhất. Bọn họ bỏ tiền ra hỗ trợ, cớ sao mà không làm?
Quỷ Bà Thiên phục sát đất.
Vẻ mặt Giang Nam trầm trọng:
- Quỷ bà bà, bây giờ hãy che mắt thiên cơ đi, ta đưa bà bà hạ giới.
Giang Nam trầm giọng nói:
- Nhớ kỹ, sau khi hạ giới mãi mãi đừng lên, dù phu nhân, nhi tử của ta mời cũng không lên, hiểu chưa?
Quỷ Bà Thiên nghiêm túc nói:
- Bệ hạ, cao thủ thần toán kia thì sao?
Mắt Giang Nam lóe tia sáng:
- Ta sẽ có cách đối phó, lột bộ mặt thật của hắn ra.
Giang Nam tiễn Quỷ Bà Thiên đi, hắn đứng bên ngoài Chú Đạo thiên đàn mấy ngày, nhìn vào trong. Bên ngoài Chú Đạo thiên đàn rộng cỡ mấy vạn vạn dặm, không gian bên trong rộng hơn gấp vô số lần, to cỡ một tòa tiên châu, xứng danh mênh mông không biên giới.
Đây là báu vật do các tồn tại chú đạo luyện ra, định dùng nó để các sinh linh thời đại chú đạo đứng trên tế đàn, tập trung lực lượng mọi người khởi động tế đàn độ qua tịch diệt kiếp. Có thể tưởng tượng không gian bên trong Chú Đạo thiên đàn to lớn cỡ nào.
Phượng Nghi Tiên Vương, Giang Tuyết điều khiển Vạn Chú Thiên Chung dẫn các tiên nhân Huyền Châu đi vào Chú Đạo thiên đàn rèn luyện. Bọn họ vào di tích tìm kiếm báu vật, công pháp.
Chuyến đi rèn luyện này có nhiều nguy hiểm, có chết có bị thương. Nhiều tiên nhân Huyền Châu trúng chiêu, bị thần thông chú đạo kỳ dị giết, thân chết đạo tiêu, không có cơ hội sống lại.
Nhưng cũng có nhiều ích lợi, vượt qua rèn luyện mà không chết, những tiên nhân, ma tiên tu luyện tiên đạo mới có thể dung nạp đại đạo chú đạo, đi con đường khác hẳn.
Bọn họ thu hoạch pháp bảo chú đạo cũng dễ dàng khởi động hơn, giúp ích rất lớn cho việc tăng tiến thực lực.
Trong Chú Đạo thiên đàn có di tích nhiều không đếm xuể, toàn là tiên dân thời đại chú đạo tiền sử để lại có. Một số là đất tế tự, một số là chỗ nghỉ ngơi, đất tu luyện, đất luyện bảo, có trang viên nuôi mãnh thú chú đạo. Nơi đây như một thế giới hoàn chỉnh.
Có một số nơi chưa bị tịch diệt kiếp hủy diệt, tràn ngập dư âm. Muốn hoàn toàn thăm dò mấy chỗ đó, quét hết mọi cấm chế tiền sử, thanh trừ dư âm tịch diệt kiếp, phá vỡ dấu ấn cường giả tiền sử để lại trong tế đàn phải mất ngàn vạn năm.
Dù Giang Nam nắm giữ Vạn Chú Thiên Chung cũng cần mấy trăm vạn năm mới phá vỡ các cấm chế, dấu ấn được.
Không trừ bỏ những dấu ấn, cấm chế, dư âm tịch diệt kiếp thì không thể tế luyện Chú Đạo thiên đàn, không thể hoàn toàn điều khiển Chú Đạo thiên đàn.
- Chỉ có nhờ vào lực lượng nguyên Tiên giới, trừ bỏ những dấu ấn, cấm chế, dư âm tịch diệt kiếp mới thật sự nắm giữ Chú Đạo thiên đàn.
Mắt Giang Nam hấp háy, thầm nghĩ:
- Để đám Tiên Vương,5 giáo chủ bỏ tiền bỏ sức dọn sạch chướng ngại điều khiển thiên đàn, sau đó ta luyện hóa thiên đàn, cớ sao mà không làm?
Giang Nam dọn Chú Đạo thiên đàn về Huyền Châu, Tiên Quân, Tiên Vương khác chắc chắn sẽ kéo đến góp vui, tìm cơ duyên, pháp bảo, chỉ tính thu nhập vé vào cửa đã khá khẩm. Trong một thời gian rất dài Giang Nam không cần lo tiên dịch, tiên khí cho một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân.
Trong thời gian ngắn ngủi Giang Nam đã thấy có Tiên Vương, Tiên Quân mang theo tiên dịch đến. Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân nhận linh dịch, thả người vào.
Long La Bồ Đề Tiên Quân ahứng giọng:
- Giáo chủ, có người thấy một con rồng khiêng Chú Đạo thiên đàn về, khi nào Huyền Châu các người xuất động hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân? Người sáng suốt không nói tiếng lóng . . .
- Ta nói có hơn một ngàn bốn trăm vạn thì chính là hơn một ngàn bốn trăm vạn.
Giang Nam liếc Long La Bồ Đề Tiên Quân, nghiêm túc nói:
- Ta nói hơn một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân đây là hơn một ngàn bốn trăm vạn miệng ăn, mỗi ngày hấp thu tiên khí là con số không thể tưởng tượng. Không dám giấu diếm, lúc trước tiểu đệ có một ít tài phú, nhưng bây giờ vì cống hiến cho Tiên giới, khiêng tòa cấm khu về thế là tiểu đệ nghèo rớt mồng tơi.
Giang Nam khẽ thở dài:
- Nay tiểu đệ nghèo nhà chỉ có bốn bức tường, chỉ còn lại một ngàn bốn trăm vạn người, nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ có đường đi ra ngoài cướp.
Ngọc Kinh Tiên Quân tằng hắng:
- Giáo chủ hãy nói thẳng đi.
Giang Nam phấn chấn, cười tủm tỉm nói:
- Vì vậy muốn vào Chú Đạo thiên đàn rèn luyện hay tìm báu vật cũng thế, phí bảo vệ, phi phi, ý của ta là vé vào cửa . . .
Ngọc Kinh Tiên Quân giơ tay lên:
- Giáo chủ không cần giải thích, chúng ta hiểu hết. Giáo chủ muốn thu bao nhiêu? Bao lâu?
- Khụ khụ, tiểu đệ không tham tài, các ngươi đi vào thì ta cũng có thể cung cấp bảo vệ.
Giang Nam cười tươi như hoa nói:
- Đương nhiên Huyền Châu cung cấp bảo vệ có thu phí, đi vào một lần thu một ngàn trượng phương tiên dịch, bảo vệ một lần thì mắc hơn, ba ngàn trượng phương. Các vị sư huynh cũng biết là một ngàn bốn trăm vạn đại quân mệt nhọc ba năm mới khiêng Chú Đạo thiên đàn về được, hao phí số lượng lớn tiên dịch.
Khóe mắt các Tiên Quân co giật.
Thái Chân Tiên Quân nhíu mày nói:
- Mắc quá.
Giang Nam cười toe:
- Không mắc, không hề. Trong Chú Đạo thiên đàn có công pháp, pháp bảo, bảo khố thời đại chú đạo, cái nào không lấy lại vốn? Một ngàn bốn trăm vạn đại quân của ta đi đường mệt nhọc ba năm, tốn số tiên dịch rất lớn.
Các Tiên Quân mặt đen thui, lòng nhỏ máu.
Nhưng so với những cấm khu trong vô nhân cấm khu thì Chú Đạo thiên đàn đúng là an toàn hơn nhiều, công pháp, pháp bảo, báu vật bên trong dễ lấy hơn cấm khu khác, bọn họ động tâm.
Nếu bọn họ không động tâm thì sao vừa nhận được tin liền giáng xuống Huyền Châu?
Nhưng Giang Nam há mồm quá to, cắn bọn họ một miếng rất đau. Đi vào một lần hao tiên dịch cỡ một hồ nhỏ, cứu một lần càng ốn nhiều hơn.
Đương nhiên các vị Tiên Quân cao cao tại thượng khinh thường cầu cứu Huyền Châu.
Không phải đám Tiên Quân bọn họ không lấy được nhiều tiên dịch như thế mà do trước kia đều là các châu trong Tiên giới cống hiến tiên khoáng tiên dịch cho Tiên Đế cung, Tiên Tôn cung. Đây là lần đầu tiên hai cung cống tiên dịch, các Tiên Quân rất khó chịu.
Giang Nam đứng lên, cười nói:
- Các vị sư huynh hãy suy nghĩ đi, ta còn bận, cáo lui.
Giang Nam rời đi, để lại các Tiên Quân nhìn nhau.
- Bệ hạ thật sự mở rộng Chú Đạo thiên đàn cho các Tiên Quân vào?
Quỷ Bà Thiên nghi hoặc hỏi:
- Bệ hạ, báu vật, công pháp trong tế đàn nhiều không đếm xuể, kho báu thời đại chú đạo rất kinh người, cứ thế cho bọn họ chiếm lợi sao?
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Bọn họ đến hùng hổ, không cho chút lợi lộc thì đâu chịu bỏ qua? Hơn nữa chỉ dựa vào một mình Chú Đạo thiên đàn không biết mất mấy ngàn vạn năm mới dọn sạch chướng ngại trong Chú Đạo thiên đàn, hoàn toàn luyện hóa. Nếu có Tiên Quân trợ giúp sẽ nhanh hơn gấp vô số lần.
Giang Nam mỉm cười nói:
- So với kho báu, công pháp, pháp bảo thời đại chú đạo thì Chú Đạo thiên đàn mới là kho báu lớn nhất, pháp bảo mạnh nhất, công pháp chú đạo phong phú nhất. Bọn họ bỏ tiền ra hỗ trợ, cớ sao mà không làm?
Quỷ Bà Thiên phục sát đất.
Vẻ mặt Giang Nam trầm trọng:
- Quỷ bà bà, bây giờ hãy che mắt thiên cơ đi, ta đưa bà bà hạ giới.
Giang Nam trầm giọng nói:
- Nhớ kỹ, sau khi hạ giới mãi mãi đừng lên, dù phu nhân, nhi tử của ta mời cũng không lên, hiểu chưa?
Quỷ Bà Thiên nghiêm túc nói:
- Bệ hạ, cao thủ thần toán kia thì sao?
Mắt Giang Nam lóe tia sáng:
- Ta sẽ có cách đối phó, lột bộ mặt thật của hắn ra.
Giang Nam tiễn Quỷ Bà Thiên đi, hắn đứng bên ngoài Chú Đạo thiên đàn mấy ngày, nhìn vào trong. Bên ngoài Chú Đạo thiên đàn rộng cỡ mấy vạn vạn dặm, không gian bên trong rộng hơn gấp vô số lần, to cỡ một tòa tiên châu, xứng danh mênh mông không biên giới.
Đây là báu vật do các tồn tại chú đạo luyện ra, định dùng nó để các sinh linh thời đại chú đạo đứng trên tế đàn, tập trung lực lượng mọi người khởi động tế đàn độ qua tịch diệt kiếp. Có thể tưởng tượng không gian bên trong Chú Đạo thiên đàn to lớn cỡ nào.
Phượng Nghi Tiên Vương, Giang Tuyết điều khiển Vạn Chú Thiên Chung dẫn các tiên nhân Huyền Châu đi vào Chú Đạo thiên đàn rèn luyện. Bọn họ vào di tích tìm kiếm báu vật, công pháp.
Chuyến đi rèn luyện này có nhiều nguy hiểm, có chết có bị thương. Nhiều tiên nhân Huyền Châu trúng chiêu, bị thần thông chú đạo kỳ dị giết, thân chết đạo tiêu, không có cơ hội sống lại.
Nhưng cũng có nhiều ích lợi, vượt qua rèn luyện mà không chết, những tiên nhân, ma tiên tu luyện tiên đạo mới có thể dung nạp đại đạo chú đạo, đi con đường khác hẳn.
Bọn họ thu hoạch pháp bảo chú đạo cũng dễ dàng khởi động hơn, giúp ích rất lớn cho việc tăng tiến thực lực.
Trong Chú Đạo thiên đàn có di tích nhiều không đếm xuể, toàn là tiên dân thời đại chú đạo tiền sử để lại có. Một số là đất tế tự, một số là chỗ nghỉ ngơi, đất tu luyện, đất luyện bảo, có trang viên nuôi mãnh thú chú đạo. Nơi đây như một thế giới hoàn chỉnh.
Có một số nơi chưa bị tịch diệt kiếp hủy diệt, tràn ngập dư âm. Muốn hoàn toàn thăm dò mấy chỗ đó, quét hết mọi cấm chế tiền sử, thanh trừ dư âm tịch diệt kiếp, phá vỡ dấu ấn cường giả tiền sử để lại trong tế đàn phải mất ngàn vạn năm.
Dù Giang Nam nắm giữ Vạn Chú Thiên Chung cũng cần mấy trăm vạn năm mới phá vỡ các cấm chế, dấu ấn được.
Không trừ bỏ những dấu ấn, cấm chế, dư âm tịch diệt kiếp thì không thể tế luyện Chú Đạo thiên đàn, không thể hoàn toàn điều khiển Chú Đạo thiên đàn.
- Chỉ có nhờ vào lực lượng nguyên Tiên giới, trừ bỏ những dấu ấn, cấm chế, dư âm tịch diệt kiếp mới thật sự nắm giữ Chú Đạo thiên đàn.
Mắt Giang Nam hấp háy, thầm nghĩ:
- Để đám Tiên Vương,5 giáo chủ bỏ tiền bỏ sức dọn sạch chướng ngại điều khiển thiên đàn, sau đó ta luyện hóa thiên đàn, cớ sao mà không làm?
Giang Nam dọn Chú Đạo thiên đàn về Huyền Châu, Tiên Quân, Tiên Vương khác chắc chắn sẽ kéo đến góp vui, tìm cơ duyên, pháp bảo, chỉ tính thu nhập vé vào cửa đã khá khẩm. Trong một thời gian rất dài Giang Nam không cần lo tiên dịch, tiên khí cho một ngàn bốn trăm vạn tiên nhân.
Trong thời gian ngắn ngủi Giang Nam đã thấy có Tiên Vương, Tiên Quân mang theo tiên dịch đến. Linh Lung đạo đồng, Cáp Đạo Nhân nhận linh dịch, thả người vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.