Đế Tôn

Chương 1993: Tịch Diệt đạo nhân. (1)

Trạch Trư

29/04/2015

Đột nhiên, Hồng Loa Tử Tháp quay tròn bay lên, bỗng nhiên lọt vào bên trong Tiên môn, biến mất không thấy gì nữa.

Giang Nam ho ra máu, xóa đi vết máu ở khóe miệng, quay người đưa lưng về phía Tử Đình chân nhân, hướng Phượng Nghi Tiên Vương trên tửu lâu chắp tay, cười nói:

- Tiểu đệ không quấy rầy sư tỷ nữa. Nếu có thể tránh được kiếp nạn này, ngày khác tiểu đệ lại đến nhà bái phỏng, tạ ơn sư tỷ viện thủ.

Phượng Nghi Tiên Vương nhìn nhìn Tử Đình chân nhân phía sau hắn, trong đôi mắt đẹp dịu dàng thần thái thiểm dược, cười nói:

- Giáo chủ cứ đi, nếu ngươi không đi, mấy vị Tiên Vương có thể sẽ đến.

Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, sau lưng thân thể Tử Đình chân nhân đột nhiên văng tung tóe, toái đầy đất!

Tử Đình chân nhân cùng Cửu lão tiên nhân tuy đã chết, nhưng đạo quả của bọn hắn lại ký thác vào trong Tiên giới, cũng không có bị tru sát triệt để, chỉ cần tốn hao một chút thời gian, còn có thể từ trong đạo quả sống lại.

Nhưng mà, bị người ở trước mặt mọi người chém giết, Tử Đình chân nhân cùng Cửu lão tiên nhân tích lũy mấy tỷ năm uy danh, chỉ sợ là hủy hoại chỉ trong chốc lát rồi!

- Cơm cơm!

Tiểu giao long quấn quanh cổ tay Giang Nam tỉnh lại, vui mừng kêu lên.

Tiểu giao long đầu mọc ra sừng này bơi xuống, tuy nhìn như nhỏ đến thương cảm, nhưng khẩu vị lại to đến kinh người, rất nhanh liền đem Tử Đình chân nhân ăn tinh quang, lập tức lại hướng thi thể Cửu lão tiên nhân khác đánh tới, giống như Phong Quyển Tàn Vân đem thi thể Cửu lão tiên nhân nuốt xuống dưới.

Tiểu giao long bụng có chút phồng lên, lại bay đến cổ tay Giang Nam, cái đuôi quấn ở trên cổ tay của hắn, nhắm mắt vù vù ngủ.

Thân hình Giang Nam khẽ động, dung nhập đến trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.

- Quả nhiên là huyết mạch Hỗn Độn Long tổ!



Phượng Nghi Tiên Vương động dung, thấp giọng nói:

- Không biết độ tinh khiết huyết mạch của đầu Tiểu giao long này, so với huyết mạch Long La Bồ Đề Tiên Quân như thế nào, ai cao ai thấp. . .

- Nếu Long La Bồ Đề Tiên Quân nhất mạch biết rõ Tiểu giao long kia rõ ràng rơi vào trong tay Huyền Thiên giáo chủ, nhất định sẽ náo nhiệt hơn. . .

Giang Nam vừa rời đi, một cổ Tiên Vương chi uy cái thế truyền đến, một Tiên Vương to lớn cao ngạo hàng lâm, đúng là Tử Vi Tiên Vương, vị Tiên Vương này không có đi truyền tống tiên môn, mà là bằng vào thân thể cường đại xuyên qua hư không, tự mình hàng lâm.

Tiên Vương như hắn, mặc dù là tiên môn cũng không cách nào thừa nhận uy năng của hắn, nếu bước vào bên trong tiên môn, chỉ sợ ngay cả tiên môn cũng bị no bể bụng!

Tử Vi Tiên Vương như là Đế Hoàng hàng lâm, ánh mắt đảo qua Vân Sơn tiên thành, tất cả Tiên nhân không dám nói lời nào, không dám thở mạnh thoáng một phát, mặc dù là Phượng Nghi Tiên Vương, cũng cảm thấy mình so với hắn thấp một mảng lớn.

- Trốn hướng Tạp Đà châu rồi hả?

Tử Vi Tiên Vương hừ lạnh một tiếng, đối với Phượng Nghi Tiên Vương không thèm để ý tới, cất bước đi ra Vân Sơn tiên thành, hướng Tạp Đà châu mênh mông bát ngát mà đi.

Rất nhanh, bóng mờ Tiên Vương bao phủ Tạp Đà châu cằn cỗi, những nơi đi qua, vô số người Tạp Đà châu nhao nhao quỳ lạy, dập đầu không thôi.

Tạp Đà Châu địa vực bao la, dựa theo con dân đại châu khác của Tiên Giới thuyết pháp, sinh hoạt tại Tạp Đà Châu đều là người thấp kém, huyết thống thấp kém, huyết mạch thấp kém, không có tiền đồ tiến quân Tiên nhân.

Giang Nam ở chỗ này tránh né bát Tiên Vương cùng dưới trướng bọn hắn đuổi giết, du lịch rất nhiều địa phương, thấy được từng tòa đại trận trải rộng các nơi Tạp Đà Châu, vơ vét tiên khí ít ỏi ở đây, còn có mấy trăm vạn mấy ngàn vạn người Tạp Đà Châu bị Tiên nhân nô dịch, xâm nhập quặng mỏ lấy quặng, thỉnh thoảng có người chết thảm trong mỏ động.

Những người Tạp Đà Châu này tuyệt đại đa số đều là tu sĩ, rất nhiều Thần linh, có chút là con lai Nhân Thần, Nhân Tiên, Thú Tiên, Thần Tiên, nhưng phần lớn là dáng vẻ già nua nặng nề, nguyên một đám cam tâm tình nguyện làm nô lệ khổ dịch, nhẫn nhục chịu đựng.

Bất quá, Giang Nam cùng người Tạp Đà Châu từng có mấy lần tiếp xúc, nói với bọn họ mình là người hạ giới, những người Tạp Đà Châu này liền chỉ cao khí ngang, rất là xem thường nói một câu "Hạ giới man di", rất có ý tứ xem thường người tới từ Hạ giới.



Ngụ ý là, người Tạp Đà Châu nếu so với sinh linh Tam Giới còn cao hơn, có một loại cảm giác về sự ưu việt tự nhiên, rất là để cho người dở khóc dở cười.

Huyết mạch huyết thống của sinh linh Tam Giới, có lẽ so ra kém người Tạp Đà Châu, nhưng lại không phải là đầy tớ, cũng không có bị người nô dịch, Giang Nam thật sự không biết những người Tạp Đà Châu này cảm giác về sự ưu việt từ đâu mà đến.

Giang Nam triển lộ Nguyên Thủy đạo quả của mình thoáng một phát, những người Tạp Đà Châu này liền đột nhiên lại cung kính, nhao nhao lễ bái, miệng nói Chân Tiên đại lão gia, nơm nớp lo sợ.

Đối với cái này, hắn chỉ có thể buồn bã lắc đầu, quá không tranh giành.

Rất nhanh, Giang Nam liền cảm ứng được bát Tiên Vương cùng với bộ chúng đuổi giết mà đến, lúc này cố ý bố nghi trận, bấm tay lấy ra mấy chục giọt tâm huyết. Hóa thành các máu tươi hóa thân, bốn phương tám hướng mà đi. Hấp dẫn lực chú ý của bọn người bát tiên, lập tức triệt để dấu đi khí tức của mình, gấp rút chữa thương, tranh thủ thời gian.

Đối với bát Tiên Vương tồn tại bực này mà nói, mặc dù hắn có được Luyện Thiên đại trận triệt để dấu đi khí tức, không có để lại dấu vết nào, cũng là không có chút tác dụng.

Tồn tại như bát Tiên Vương, bày mưu nghĩ kế, tính toán thâm trầm, suy tính phương vị Giang Nam ẩn thân cũng không khó khăn.

Chỉ cần suy tính ra phương vị đại khái của hắn, bát Tiên Vương liền có bổn sự tìm ra hắn!

Bởi vậy hắn không thể lãng phí bất luận một tia thời gian gì, phải thừa dịp khoảng trống khó được, đến trị liệu đạo thương, khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí tái tiến một bước!

Cùng bát Tiên Vương cùng cường giả dưới trướng bát Tiên Vương giao thủ, là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, hắn một đường đánh tới, tất cả chiến đấu lớn nhỏ ước chừng ba mươi cuộc. Đại bộ phận đều là né tránh bát Tiên Vương, cùng cường giả dưới trướng bát Tiên Vương giao thủ.

Cường giả dưới trướng Bát Tiên Vương từng người đều là nửa chân đạp đến Tiên Vương cảnh giới. Ví dụ như Đông Phương Phổ Vũ, ví dụ như Tử Đình chân nhân, tồn tại như vậy sớm đã tích lũy tiền vốn trùng kích Tiên Vương cảnh giới.

Bất quá bởi vì bọn hắn đi chính là con đường của bát Tiên Vương, tu luyện chính là hệ thống bát Tiên Vương khai sáng, bát Tiên Vương chính là Đạo Tổ của bọn họ, bởi vậy bọn hắn không có khả năng siêu việt thậm chí so sánh với Đạo Tổ của bọn hắn.

Chỉ cần bát Tiên Vương một ngày không bước vào Tiên Quân cảnh giới, bọn hắn liền thủy chung không cách nào bước vào Tiên Vương cảnh giới.

Mà Tiên Vương khác của Cổ Tiên Giới, thực sự không phải hoàn toàn là đi con đường Thần đạo, còn có truyền thừa Tiên Giới cổ xưa, ví dụ như Tiên Quân hai cung truyền thụ công pháp, ví dụ như Đế cùng Tôn đã từng tự mình giảng kinh truyền đạo, cơ duyên xảo hợp, cho nên bọn hắn mới có thể vượt qua đạo thống của bát Tiên Vương, thành tựu Tiên Vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook