Đế Tôn

Chương 620: Vạn giới trụ thạch

Trạch Trư

15/08/2014

- Loại bảo vật Khổn Thần Tác này đúng là lợi hại, đem thân thể khí huyết pháp lực thần thức cùng thần hồn trói lại, khóa ở trong thân thể, không hổ là Ma Thần luyện chế pháp bảo.

Trong bóng tối vĩnh hằng của Chư thiên vạn giới, một chiếc thuyền nhỏ rách rưới cô độc phiêu lưu ở trong hư không vô tận, chiếc thuyền nhỏ này mũi thuyền giơ lên một cây cột buồm thật dài, cao tới 20-30 trượng, phía trên buộc một thiếu niên mi thanh mục tú, chính là Giang Nam.

Giờ phút này Giang Nam đã khôi phục diện mục thật sự, đi tới chư thiên vạn giới vẫn còn lấy diện mạo Xích Viêm Thần Tộc đi lại mà nói, nếu bị tu sĩ phát hiện, khẳng định là một cực hình.

Mặc dù Khổn Thần Tác cực kỳ thần diệu, nhưng Giang Nam không không nóng nảy chút nào, Khổn Thần Tác buộc chặc hắn mặc dù là Ma Thần luyện chế thành, lại không phải là Thần minh chi bảo, trói thần hồn của Thiên Cung cường giả thậm chí cường giả gần Thần, nhưng không cách nào trói lại thần hồn của hắn.

Thần hồn của hắn đã sớm luyện thành thần tính, tu thành Huyền thai kim nhân, mặc dù Khổn Thần Tác có hai cây, nhưng mà hiệu quả cùng một cái cũng không có khác nhau.

- Đáng tiếc, dây thừng này trói không được thần tính. Huyền thai kim nhân, đi ra ngoài thôi!

Giang Nam tâm niệm hơi động, Huyền thai kim nhân từ bên trong mi tâm của hắn hiện ra, vừa sải bước ra, tôn kim nhân này mặc dù ở trong mi tâm cùng Tử Phủ của hắn vô cùng vĩ ngạn, nhưng đến ngoại giới lại cũng không lớn, chỉ có một tấc cao, giống như Giang Nam bản bỏ túi.

Huyền thai kim nhân vừa xuất hiện, liền lập tức quơ lấy Địa Từ Nguyên Phủ, nhẹ nhàng chém xuống, hai dây Khổn Thần Tác ứng với búa chém làm bốn đoạn, thân thể Giang Nam run lên, dây thừng rơi vào trong thuyền nhỏ.

- Hai Khổn Thần Tác này cũng là bảo vật, mặc dù trói không được ta, nhưng mà dùng để trói mấy Thiên Cung cường giả, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật còn không nói chơi.

Hắn cầm dây trói thu hồi, hai dây Khổn Thần Tác này đã bị hắn chặt đứt, uy năng tổn hao nhiều, phải lần nữa tế luyện một phen, liên tiếp lại mới có thể khôi phục uy năng thường ngày.

- Cuối cùng có thể trở về, từ khi ta bước lên Vạn Thi Lộ đến nay, không dài không ngắn, đã qua ba năm, ba năm trước đây tu vi của ta là Huyền Đài Cảnh, mà bây giờ là Thất Bảo Đài Cảnh trung kỳ, đợi trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, chỉ sợ sẽ tu luyện tới Thất Bảo Đài đỉnh.

Hắn lần này lịch lãm, kinh nghiệm chuyện tình thật sự quá nhiều, chẳng những trải qua chuyện kinh khủng Bạch Cốt Chi Thành gọi về Đại Xích Thiên Thần Chủ phủ xuống, còn ở trên Vạn Thi Lộ chứng kiến địa ngục xâm lấn chư thiên vạn giới.

Hắn xuyên qua vũ trụ màng thai, cùng Chu Thập Tam Đạo Nhân trong địa ngục cướp Địa ngục Thần Điện, bắn bạo Thái Dương, gặp phải Địa ngục cường giả đuổi giết, trốn vào Đế chiến chi địa thấy được một vị Ma Tôn tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh khác, đã từng gặp dư ba do Quang Vũ Thần Đế cùng Sa La Ma Đế giao thủ.

Làm người ta không thể tưởng tượng nổi vẫn là Đại Xích Thiên Thần Chủ đối với hắn có chút thưởng thức, rất là tài bồi hắn, cho hắn cơ hội vào Ma Nguyên Bí Giới tu luyện, trải qua yêu thú triều, còn săn đuổi một đầu Ma Linh, chiếm được Ma Cực Chứng Tiên Kinh của Sâm La Đại Đế.

Mà cực kỳ có thú vị nhất chính là khi hắn rời Địa ngục thế giới muốn trở lại chư thiên vạn giới gặp phải mai phục, Địa ngục Ma Thần chủ động đem hắn lưu vong chư thiên vạn giới.

- Tương lai nếu ta công thành danh toại, trở thành truyền thuyết, trở thành Thần Thoại, đoạn kinh nghiệm này của ta đủ để lưu truyền hậu thể, viết thành một quyển sách, nói vậy nhất định hoang đường quái dị, không biết có người tin tưởng hay không?

Giang Nam thấy buồn cười, phân biệt phương hướng, tế lên Thiên Dực Thần Chu hướng Vạn Thi Lộ bay đi.

Qua một lúc lâu, cái trán của hắn có mồ hôi lạnh tinh mịn chảy xuống, mới vừa rồi hắn phi hành không dưới mấy chục ức dặm, theo lý mà nói hẳn là sớm đã đi tới phương vị của Vạn Thi Lộ, nhưng Vạn Thi Lộ lại không có xuất hiện!

- Ta lạc đường...

Ở trong bóng tối vĩnh hằng, lạc đường là một chuyện hết sức kinh khủng, vũ trụ của chư thiên vạn giới thật sự quá lớn, quá mênh mông vô tận, mặc dù có chư thiên vạn giới, nhưng chư thiên vạn giới đặt ở trong vũ trụ rộng lớn cũng là nhỏ đến thương cảm, huống chi Vạn Thi Lộ càng thêm nhỏ?

Hơn nữa chỉ có nơi có Địa Từ Nguyên Lực mới có trên dưới đông nam Tây Bắc, nhưng mà ở trong bóng tối vĩnh hằng, hư không vô cực, vô cực thì không phương hướng, chỉ cần lạc đường, liền rất khó tìm được mục đích, thậm chí có những người cả đời ở trong hư không vòng quanh, cho đến mình chết già mới thôi.

- Nếu như tìm không được bất kỳ phương hướng, chỉ sợ ta thật sự là bị trục xuất ở trong bóng tối, cuối cùng hóa thành một cụ xương khô trong bóng tối!

Giang Nam ổn định tâm tình một chút, tinh tế tính toán xuống, lúc này thần thức trán phóng, đồng thời thi triển Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông, vừa về phía trước bay đi, vừa cảm ứng động tĩnh chung quanh.



Thần thức tu vi của hắn đã đạt tới Thiên Cung cấp, thần thức có thể khống chế Thần Thông, dọc theo người đến mấy vạn dặm mới bộc phát Thần Thông. Thần thức của hắn chính là một đôi mắt khác của hắn, nếu như trong bóng tối vô cùng có ánh sáng xuất hiện, thần thức có thể dẫn đầu phát giác.

Mà Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông là một đôi mắt khác của hắn.

Bất luận cái gì cũng tích chứa Địa Từ Nguyên Lực, sức nặng càng lớn, Địa Từ Nguyên Lực càng mạnh, nếu như một thế giới tản mát ra Địa Từ Nguyên Lực, cách ức trăm triệu dặm cũng có thể thông qua Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông cảm ứng được.

Trong vũ trụ của Chư thiên vạn giới hoang vu trống vắng, Giang Nam ở trong hư không phi hành, cơ hồ là không mục đích, bốn phía một mảnh đen nhánh, không có bất kỳ ánh sáng, không có bất kỳ màu sắc, không có bất kỳ thanh âm, thỉnh thoảng ở trong bóng tối bay tới mấy viên tinh cầu chết đi lạnh như băng, đó là chiến đấu chẳng biết lúc nào phát sinh, đem thế giới đánh cho tan biến lưu lại.

Hiện tại hắn rốt cuộc biết những Thần Ma phạm vào giới luật bị lưu để ở chỗ này, bởi vì nơi này tịch mịch hoang vu đến có thể làm cho người nổi điên, đem một người tươi sống ép điên, so sánh với chết cũng không bằng!

Song đối với sinh mạng khát vọng khiến Thần Ma phạm tội này lựa chọn tồn tại sống sót, không ngừng gặp phải hành hạ cùng đau khổ, ở trong tịch mịch cùng bóng tối vượt qua cả đời.

- Đó là...

Giang Nam ở bóng tối vũ trụ phiêu lưu bốn năm tháng, thậm chí ngay cả tu vi cũng đã tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh đỉnh, rốt cục, hắn thấy được phía trước có một tia ánh sáng, mặc dù hắn là Đại Tông Sư tâm cảnh, trái tim như cũ không nhịn được kịch liệt nhảy lên mấy cái, vội vàng bay đi.

Để cho hắn thất vọng chính là, đây cũng không phải là là thế giới tản mát ra ánh sáng, mà là một ngọn ngọc thai cố định ở trong vũ trụ.

Chư thiên vạn giới không lúc nào là không vận chuyển, nhưng mà ngọc thai này cho Giang Nam cảm giác là nó thủy chung không nhúc nhích, thậm chí kể từ khi vũ trụ này ra đời đến nay cũng không có di động qua chút nào.

Nó phảng phất là một cây Định Hải Thần Châm, chỉ bất quá nó định là không là biển, mà là dùng để định trụ cái vũ trụ chư thiên vạn giới này, không để cho cái vũ trụ này sụp đổ!

Giang Nam đi lên ngọc thai, nhất thời cảm giác được một loại khí tức Cổ lão tang thương đập vào mặt mà đến, cho hắn cảm giác chỗ ngọc thai này tựa hồ so sánh với chư thiên vạn giới còn muốn Cổ lão, còn muốn rất xưa.

Nó đứng vững ở trong bóng tối hoang vu hư không này không biết bao nhiêu ức năm, đã trải qua không biết bao nhiêu ức năm tang thương, chứng kiến chư thiên vạn giới ra đời, trưởng thành, phá diệt.

Trừ lần đó ra, Giang Nam còn cảm giác được vài cổ khí tức so sánh với ngọc thai này còn muốn Cổ lão, phảng phất là có người ở thiên địa sơ khai đã tồn tại ở trong Hỗn Độn, ở trong Hỗn Độn mở ngọc thai này.

- Vạn giới trụ thạch!

Hắn thấy trên ngọc đài lập một tấm bia đá, phía trên còn có khắc mấy chữ "Vạn giới trụ thạch", phía dưới còn có chút ghi lại liên quan với vạn giới trụ thạch. Phía trên viết, Tiên Đế cùng Tiên Tôn ở chỗ này mở Vũ Trụ Hồng Hoang, định ra Thiên Địa Huyền Hoàng, điều hòa âm dương nhị khí, làm ra Ngũ Hành nguyên lực, đệ tử... đem việc này ghi lại, khắc vào trên vạn giới trụ thạch, để lại cho hậu nhân kỷ niệm.

Mấy chữ phía sau "Đệ tử" không biết bị người nào xóa đi, không cách nào biết người lập bi kỷ niệm kia đến tột cùng là người nào.

- Hai vị Đế Tôn dĩ nhiên là ở chỗ này mở Hỗn Độn Hồng Mông, chế tạo chư thiên vạn giới!

Bất quá, vì sao người lập bi kỷ niệm kia bị người kiêng kỵ xóa đi? Theo lý thuyết, người này là đệ tử của hai vị Đế Tôn, tham dự khai thiên tích địa, chứng kiến vạn giới ra đời, cũng là một tồn tại đại năng, công ở trên chư thiên vạn giới, tạo phúc đến nay, có thù hận gì lại muốn đem tục danh của hắn xóa đi?

Giang Nam suy tư chốc lát, đi tới trung tâm ngọc đài, chỉ thấy nơi đó lưu lại hai dấu chân, hai dấu chân này hẳn là hai vị Đế Tôn lưu lại, bọn họ đứng ở chỗ này mở Hỗn Độn Hồng Mông, tạo ra từng cái từng cái thế giới huy hoàng. Trừ lần đó ra, trên ngọc đài chỉ có khắc từng đạo hoa văn kỳ lạ.

Giang Nam bay lên chỗ cao, hướng những hoa văn kia nhìn lại, chỉ thấy những hoa văn này hình dáng quái dị, hơn nữa còn đang không ngừng trong biến ảo, phảng phất ẩn chứa một loại đạo lý huyền ảo.

- Đây là?

Hắn khẽ cau mày, tinh tế tham quan hoc tập, lẩm bẩm nói:



- Hoa văn phía trên, hình như là đồ án của chư thiên vạn giới, bất quá so sánh với chư thiên vạn giới chân chính thì muốn giản lược rất nhiều.

Hắn phản phục đánh giá, qua một lúc lâu, rốt cục xác định những hoa văn này xây dựng đồ án, đúng là địa lý cấu tạo của chư thiên vạn giới, mà đồ án không có lúc nào không ở trong biến thiên, hằn là những thế giới này đang không ngừng vận động.

- Nơi này là Huyền Minh Nguyên Giới!

Giang Nam tìm kiếm một hồi lâu, rốt cuộc tìm được phương vị của Huyền Minh Nguyên Giới, mừng rỡ trong lòng, nhưng nhìn thật kỹ, không khỏi nổi lên một tia nghi ngờ:

- Đồ án của Huyền Minh Nguyên Giới, cùng kiện pháp bảo kia của sư tôn, Đại Thiên La Thiên Nghi thật giống như có chút tương tự...

Lạc Hoa Âm Đại Thiên La Thiên Nghi được từ Táng Thần Cốc của Huyền Minh Nguyên Giới, là một thần minh chết đi lưu lại, nữ ma đầu chính là dựa vào kiện pháp bảo này chu du chư thiên vạn giới, cướp đoạt bảo vật.

- Đại Thiên La Thiên Nghi chẳng lẽ là vị thần minh kia đã từng du lịch qua nơi đâ theo văn lạc trên ngọc đài này chế tạo ra pháp bảo?

Giang Nam trong lòng thình thịch đập loạn, nếu vị thần minh luyện chế Đại Thiên La Thiên Nghi kia có thể từ nơi này trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, như vậy hắn nhất định cũng có thể!

- Hoa văn trên Ngọc thai chính là bản đồ địa hình của chư thiên vạn giới, trong đó thậm chí còn có phương vị thế giới kiềuu, muốn trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, liền chỉ có thể từ chút ít hoa văn này nhúng tay vào, lấy những hoa văn kia luyện chế một kiện pháp bảo, ở trong vũ trụ định vị!

Hắn nghĩ đến liền làm, lập tức lấy ra từng cục Thần kim, lấy Đạo văn mô phỏng cấu tạo hoa văn trên ngọc đài, luyện hóa Thần kim, đem Đạo văn đánh vào trong đó, tham quan học tập những thế giới đồ án này vận hành quỹ tích, tìm ra thế giới vận hành ảo diệu, tu chỉnh sai lầm trong đó.

Đây là một công trình to lớn, thế giới vận hành, cần tính toán thật sự quá nhiều, các loại lực lượng ở giữa kiềm chế dính dấp, Địa Từ Nguyên Lực bài xích hấp dẫn, còn có tính toán cùng thôi diễn quỹ tích quỹ đạo.

Nếu tính toán thôi diễn sai một con số nhỏ, cũng sẽ sai một ly sai hàng tỉ dặm!

May là Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam có năng lực thôi diễn vô cùng cường đại, cũng không khỏi bị mệt mỏi đến đầu choáng váng.

Hơn một tháng sau, hắn mới tính toán Huyền Minh Nguyên Giới đại thế vận hành rõ ràng, chế tạo ra một mặt gương sáng. Nhưng ngay sau đó, hắn tham quan học tập địa lý cấu tạo của Trung Thiên thế giới, lại hao tốn hơn một tháng thời gian chế tạo ra mặt gương sáng khác, lúc này mới đứng dậy, rời đi vạn giới trụ thạch, hướng phương hướng của Huyền Minh Nguyên Giới bay đi.

Hắn rời ngọc thai này không có bao lâu, hư không truyền đến ba động kịch liệt, một thiếu niên áo vàng từ trong hư không đi tới, đi theo phía sau là một đầu quái vật lớn, đầu sinh song giác, rõ ràng là Chiến Thiên Ma Tôn từ lục đại trụ Thiên thế giới trấn áp chạy trốn tới!

- Trở lại chốn cũ, năm đó cùng ta đứng ở trên vạn giới trụ thạch, hôm nay còn dư lại mấy người? Các ngươi là địch hay bạn?

Thiếu niên áo vàng đi lên ngọc thai, nhìn tấm bia đá lâm vào trầm tư, đột nhiên hắn thấy tên trên tấm bia đá đã bị người lau đi, sắc mặt không khỏi xanh mét:

- Ngay cả tên của ta cũng bị lau đi, mọi người dầu gì cũng là đồng xuất một môn, có mấy ức năm giao tình, các ngươi hận ta liền hận đến loại trình độ này? Đừng quên, các ngươi mới là phản đồ!

- Là các ngươi phản bội ta, không phải là ta phản bội các ngươi, hôm nay ta rốt cục sắp sửa thoát khốn, không chỉ muốn bắt trở về đồ đạc thuộc về ta, còn muốn hướng các ngươi đòi lại một cái công đạo!

Chiến Thiên Ma Tôn cũng đi lên ngọc thai, hết nhìn đông tới nhìn tây, nghe được hắn nói ra lời này, điềm nhiên nói:

- Chính xác, công đạo, ta cũng muốn đòi lại một cái công đạo! Ta vì Quang Vũ làm không biết bao nhiêu chuyện, kết quả còn không phải hắn muốn giết ta, vì mình lưu lại một thanh danh xinh đẹp sao?

Hai người đứng ở trên ngọc đài, Chiến Thiên Ma Tôn đột nhiên dùng sức nhún nhún đầu mũi, nghi ngờ nói:

- Mùi người còn sống, nơi này đã từng có người tới... Ha hả, ta biết là người nào, nguyên lai là tiểu quỷ đoạt Chiến Minh cự thú hóa thân của ta, có ý tứ, có ý tứ, không nghĩ tới hắn lại đến qua nơi này. Tiểu quỷ này không có đi xa, ta muốn bắt về, giải phẩu cắt miếng, nghiên cứu một phen, xem hắn là làm sao có thể luyện hóa hóa thân của ta...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook