Chương 41: Đi nhờ
Lê Văn Cương
14/03/2024
Mạc Nhược Lan công chúa, chúng ta lần này sẽ đến Đại hạ Hoàng Triều. Vậy nên ta muốn biết thế cục của Đại hạ Hoàng Triều như thế nào.
- Ngoài ra lần này cũng liên quan đến vấn đề trăm năm của Vũ Thiên với cô nương. Nên ta cũng muốn biết cô nương tại Đại hạ Hoàng Triều có thế lực nào có thể ủng hộ chúng ta hay không.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Mạc Nhược Lan lúc này nhìn về phía hắn sau đó lắc đầu nói rằng:
- Đại hạ Hoàng Triều có hai đại gia tộc to lớn là họ Quế và họ Nguyễn.
- Ngoài ra Đại Hạ Hoàng Triều còn có hệ thống huân quý vương hầu thế tập rất nhiều. Cho nên chúng ta khi đến đó phải chú ý tránh va chạm, bằng không sợ rằng chưa đến hoàng đô, phần lớn người ở đây đã bị bọn họ giết hết.
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Tại Thiên Lang quốc của chúng ta họ Quế và họ Nguyễn cũng là những gia tộc lớn. Mà ta nhớ không nhầm chi nhánh của hai gia tộc này, chính là xuất phát từ Đại Hạ Hoàng Triều. Vậy nên lần này e rằng chúng ta sẽ gặp lại những kẻ thủ cũ.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này nhíu mày sau đó nói rằng:
- Xem ra chỉ có thể đi đến đâu, tính đến đó. Lúc này nghĩ quá nhiều, e rằng cũng không giải quyết được việc gì.
Nghe Vũ Anh Khải nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt gật đầu. Vậy là bọn họ lại tiếp tục ăn cơm, sau đó đoàn người lại tiếp tục tiến lên. Bọn họ đi được thêm ba ngày thì cuối cùng đã gặp một phi chu lớn ở trên trời bay qua.
Vậy là dưới sự dẫn dắt của Mạc Nhược Lan, họ nhanh chóng đã có thể lên được phi chu này và bước lên hành trình khám phá Việt Châu của mình.
Tại trên phi chu Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải cùng với hai vợ chồng Vũ Thiên thì đều ngồi ở trên bom tàu, nhìn ngắm khung cảnh phía dưới. Lúc này Quỷ Ảnh đi đến sau đó chắp tay nói rằng:
- Bẩm điện hạ chủ nhân của đoàn thương đội này nói rằng, họ không phải đi thẳng đến kinh đô của Đại Hạ Hoàng Triều. Mà họ đi đến thành trì Cẩm Xuyên tại biên giới của Đại hạ hoàng triều và Thiên Lan Tông.
Nghe Quỷ Ảnh nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này nhìn về phía Mạc Nhược Lan sau đó nói rằng.
- Nhược Lan công chúa không biết ngươi có biết thành trì này hay không.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì gật đầu sau đó lên tiếng nói rằng:
- Tại Vân Châu tam đại bá chủ gồm hai đại hoàng triều và một tông môn. Mà thành Cẩm Xuyên chính là nơi giáp ranh của Đại Hạ hoàng triều và Thiên Lan tông. Nơi này có thể xem như khá an toàn, bởi vì nó là nơi giáp ranh cho nên Đại hạ hoàng triều và Thiên Lan tông đều đã ra lệnh cấm chỉ giao tranh tại đây.
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều gật đầu tỏ vẻ không quan tâm lắm. Còn Mạc Nhược Lan thì dùng một ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Quỷ Ảnh và một đám người áo đen đang đứng sau mà không lên tiếng nói gì.
Mặc dù có cảnh giới võ tôn, cô ta vậy mà lại không phát hiện ngoài 20 vị võ tông Quỷ Vệ đi theo đám người Vũ Tuấn Kiệt thời gian qua, lại có thêm một đám người Quỷ Ảnh này đi cùng nữa. Mặc dù số lượng chỉ có 50 người, nhưng cảnh giới của chúng cũng không thấp.
Từ những điều này, Mạc Nhược Lan lại càng cảm thấy hứng thú với Vũ tộc. Bởi vì cô ta hiểu với một đội hình ẩn nấp như thế này, thì e rằng đám người Vũ tộc cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài lúc này.
Thời gian cứ vậy lại trôi qua gần một tháng, phi thuyền của thương đội cuối cùng đã đặt chân đến thành Cẩm Xuyên.
Từ trên phi thuyền mấy người Vũ Tuấn Kiệt đều ào ào đi xuống. Họ nhìn về phía tòa thành cao cả trăm trượng, trận pháp hiện hữu bên ngoài. Khiến cho họ cũng cảm thán nơi này thật sự quá hùng vĩ.
Vừa đến chân thành, lúc này bọn họ đã bị một tên quân lính canh thành cản lại sau đó hắn lên tiếng nói rằng:
- Một người một viên linh thạch mới có thể vào thành.
Nghe tên lính này nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng không lên tiếng. Mà Quỷ Ảnh thì đứng bên cạnh, sau đó lấy ra một lượng linh thạch bằng với số người ở đây sau đó đưa cho tên binh lính kia.
Nhận được linh thạch, binh lính này cũng nhường một đường cho họ đi vào. Sau khi tiến vào thành Cẩm Xuyên, đám người Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng không có hứng thú dạo chơi, mà tìm đến một khách sạn để nghỉ ngơi.
- Các ngươi có nghe nói hay không. 10 ngày sau thánh nữ của Thiên Lan Tông chọn rể đó.
- Việc này ta cũng nghe nói, có điều quy tắc chọn rể thật sự có chút kỳ quái. Những người như chúng ta vậy mà cũng có một cơ hội có thể tham gia.
Tại trong quán trọ khi ngồi ăn cơm, mấy người Vũ Tuấn Kiệt lại nghe thấy những người xung quanh không ngừng đàm luận về việc thánh nữ của Thiên Lan tông kén rể. Việc này khiến họ khá hứng thú, mà cảm nhận thấy động thái của những tên này, Mạc Nhược Lan lúc này lên tiếng nói rằng.
- Thánh nữ của Thiên Lang tông tên là Bùi Cẩm Tú. Cô ta được đánh giá là đệ nhất mỹ nhân của Việt Châu, thiên phú cũng cực kỳ tốt, mới 25 tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn Trung Kỳ.
- Có điều mấy tháng trước nghe nói có một thế lực thánh tử tại trung vực đi đến Việt Châu. Đã có hứng thú với cô ta, nên ngỏ ý muốn kết thân. Bây giờ lại có tin tức Bùi Cẩm Tú muốn kén rể, xem ra ẩn tình trong đó cũng rất lớn. Chúng ta tốt nhất không nên tham gia vào thì hơn.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này ồ lên một tiếng, không xem là chuyện to tát nói rằng:
- Dù sao đã đến đây rồi, thời gian 10 ngày cũng nhắm mắt là qua. Hay là chúng ta cũng đến Thiên Lan tông xem kén rể mọi người thấy sao.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Vũ Thiên và Vũ Anh Khải cũng mỉm cười gật đầu. Họ cũng muốn nhìn một chút đệ nhất mỹ nữ của Việt Châu sẽ có hình dáng như thế nào.
Thấy điệu bộ của đám người Vũ Tuấn Kiệt như vậy, Mạc Nhược Lan lúc này nhìn về phía họ sau đó trầm tư lên tiếng nói rằng:
- Nếu mọi người đã muốn đi đến đó để xem thì chúng ta cũng có thể đến đó. Nhưng ta khuyên các vị cẩn thận làm việc. Tại nơi này thực lực của các người chả đáng là gì.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều mỉm cười gật đầu. Vậy là họ lại ở trong và khách sạn này nghỉ ngơi 10 hôm. Rồi đến Thiên Lan tông xem buổi kén rể của thánh nữ Bùi Cẩm Tú.
Đứng tại sơn môn của Thiên Lan tông, lúc này có một lượng lớn người đang tụ tập ở đây. Phía trước họ là hơn 50 đệ tử của Thiên Lan tông, đang dùng ánh mắt lạnh băng nhìn về phía họ, thậm chí xen lẫn một chút xem thường.
- Lý huynh ngày hôm nay ngươi cũng muốn đến đây góp vui hay sao.
- Ồ hóa ra là Trần huynh, lần này nghe nói thánh nữ của Thiên Lan tông không yêu cầu cảnh giới hay thiên phú, mà chỉ cần người hữu duyên. Chúng ta tại sao không thử một lần cơ chứ, lấy được thánh nữ từ đây cuộc sống chẳng phải gà chó thăng tiên hay sao.
- Phải phải, cầu may một lần có sao đâu.
Tại trong đám người âm thanh líu ríu vàng lên, khiến cho đám người Vũ Tuấn Kiệt cũng cảm thấy hứng thú. Nhìn về phía nơi này một chút, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lên tiếng nói rằng.
- Ngoài ra lần này cũng liên quan đến vấn đề trăm năm của Vũ Thiên với cô nương. Nên ta cũng muốn biết cô nương tại Đại hạ Hoàng Triều có thế lực nào có thể ủng hộ chúng ta hay không.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Mạc Nhược Lan lúc này nhìn về phía hắn sau đó lắc đầu nói rằng:
- Đại hạ Hoàng Triều có hai đại gia tộc to lớn là họ Quế và họ Nguyễn.
- Ngoài ra Đại Hạ Hoàng Triều còn có hệ thống huân quý vương hầu thế tập rất nhiều. Cho nên chúng ta khi đến đó phải chú ý tránh va chạm, bằng không sợ rằng chưa đến hoàng đô, phần lớn người ở đây đã bị bọn họ giết hết.
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Tại Thiên Lang quốc của chúng ta họ Quế và họ Nguyễn cũng là những gia tộc lớn. Mà ta nhớ không nhầm chi nhánh của hai gia tộc này, chính là xuất phát từ Đại Hạ Hoàng Triều. Vậy nên lần này e rằng chúng ta sẽ gặp lại những kẻ thủ cũ.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này nhíu mày sau đó nói rằng:
- Xem ra chỉ có thể đi đến đâu, tính đến đó. Lúc này nghĩ quá nhiều, e rằng cũng không giải quyết được việc gì.
Nghe Vũ Anh Khải nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt gật đầu. Vậy là bọn họ lại tiếp tục ăn cơm, sau đó đoàn người lại tiếp tục tiến lên. Bọn họ đi được thêm ba ngày thì cuối cùng đã gặp một phi chu lớn ở trên trời bay qua.
Vậy là dưới sự dẫn dắt của Mạc Nhược Lan, họ nhanh chóng đã có thể lên được phi chu này và bước lên hành trình khám phá Việt Châu của mình.
Tại trên phi chu Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải cùng với hai vợ chồng Vũ Thiên thì đều ngồi ở trên bom tàu, nhìn ngắm khung cảnh phía dưới. Lúc này Quỷ Ảnh đi đến sau đó chắp tay nói rằng:
- Bẩm điện hạ chủ nhân của đoàn thương đội này nói rằng, họ không phải đi thẳng đến kinh đô của Đại Hạ Hoàng Triều. Mà họ đi đến thành trì Cẩm Xuyên tại biên giới của Đại hạ hoàng triều và Thiên Lan Tông.
Nghe Quỷ Ảnh nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này nhìn về phía Mạc Nhược Lan sau đó nói rằng.
- Nhược Lan công chúa không biết ngươi có biết thành trì này hay không.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì gật đầu sau đó lên tiếng nói rằng:
- Tại Vân Châu tam đại bá chủ gồm hai đại hoàng triều và một tông môn. Mà thành Cẩm Xuyên chính là nơi giáp ranh của Đại Hạ hoàng triều và Thiên Lan tông. Nơi này có thể xem như khá an toàn, bởi vì nó là nơi giáp ranh cho nên Đại hạ hoàng triều và Thiên Lan tông đều đã ra lệnh cấm chỉ giao tranh tại đây.
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều gật đầu tỏ vẻ không quan tâm lắm. Còn Mạc Nhược Lan thì dùng một ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Quỷ Ảnh và một đám người áo đen đang đứng sau mà không lên tiếng nói gì.
Mặc dù có cảnh giới võ tôn, cô ta vậy mà lại không phát hiện ngoài 20 vị võ tông Quỷ Vệ đi theo đám người Vũ Tuấn Kiệt thời gian qua, lại có thêm một đám người Quỷ Ảnh này đi cùng nữa. Mặc dù số lượng chỉ có 50 người, nhưng cảnh giới của chúng cũng không thấp.
Từ những điều này, Mạc Nhược Lan lại càng cảm thấy hứng thú với Vũ tộc. Bởi vì cô ta hiểu với một đội hình ẩn nấp như thế này, thì e rằng đám người Vũ tộc cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài lúc này.
Thời gian cứ vậy lại trôi qua gần một tháng, phi thuyền của thương đội cuối cùng đã đặt chân đến thành Cẩm Xuyên.
Từ trên phi thuyền mấy người Vũ Tuấn Kiệt đều ào ào đi xuống. Họ nhìn về phía tòa thành cao cả trăm trượng, trận pháp hiện hữu bên ngoài. Khiến cho họ cũng cảm thán nơi này thật sự quá hùng vĩ.
Vừa đến chân thành, lúc này bọn họ đã bị một tên quân lính canh thành cản lại sau đó hắn lên tiếng nói rằng:
- Một người một viên linh thạch mới có thể vào thành.
Nghe tên lính này nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng không lên tiếng. Mà Quỷ Ảnh thì đứng bên cạnh, sau đó lấy ra một lượng linh thạch bằng với số người ở đây sau đó đưa cho tên binh lính kia.
Nhận được linh thạch, binh lính này cũng nhường một đường cho họ đi vào. Sau khi tiến vào thành Cẩm Xuyên, đám người Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng không có hứng thú dạo chơi, mà tìm đến một khách sạn để nghỉ ngơi.
- Các ngươi có nghe nói hay không. 10 ngày sau thánh nữ của Thiên Lan Tông chọn rể đó.
- Việc này ta cũng nghe nói, có điều quy tắc chọn rể thật sự có chút kỳ quái. Những người như chúng ta vậy mà cũng có một cơ hội có thể tham gia.
Tại trong quán trọ khi ngồi ăn cơm, mấy người Vũ Tuấn Kiệt lại nghe thấy những người xung quanh không ngừng đàm luận về việc thánh nữ của Thiên Lan tông kén rể. Việc này khiến họ khá hứng thú, mà cảm nhận thấy động thái của những tên này, Mạc Nhược Lan lúc này lên tiếng nói rằng.
- Thánh nữ của Thiên Lang tông tên là Bùi Cẩm Tú. Cô ta được đánh giá là đệ nhất mỹ nhân của Việt Châu, thiên phú cũng cực kỳ tốt, mới 25 tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn Trung Kỳ.
- Có điều mấy tháng trước nghe nói có một thế lực thánh tử tại trung vực đi đến Việt Châu. Đã có hứng thú với cô ta, nên ngỏ ý muốn kết thân. Bây giờ lại có tin tức Bùi Cẩm Tú muốn kén rể, xem ra ẩn tình trong đó cũng rất lớn. Chúng ta tốt nhất không nên tham gia vào thì hơn.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này ồ lên một tiếng, không xem là chuyện to tát nói rằng:
- Dù sao đã đến đây rồi, thời gian 10 ngày cũng nhắm mắt là qua. Hay là chúng ta cũng đến Thiên Lan tông xem kén rể mọi người thấy sao.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Vũ Thiên và Vũ Anh Khải cũng mỉm cười gật đầu. Họ cũng muốn nhìn một chút đệ nhất mỹ nữ của Việt Châu sẽ có hình dáng như thế nào.
Thấy điệu bộ của đám người Vũ Tuấn Kiệt như vậy, Mạc Nhược Lan lúc này nhìn về phía họ sau đó trầm tư lên tiếng nói rằng:
- Nếu mọi người đã muốn đi đến đó để xem thì chúng ta cũng có thể đến đó. Nhưng ta khuyên các vị cẩn thận làm việc. Tại nơi này thực lực của các người chả đáng là gì.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều mỉm cười gật đầu. Vậy là họ lại ở trong và khách sạn này nghỉ ngơi 10 hôm. Rồi đến Thiên Lan tông xem buổi kén rể của thánh nữ Bùi Cẩm Tú.
Đứng tại sơn môn của Thiên Lan tông, lúc này có một lượng lớn người đang tụ tập ở đây. Phía trước họ là hơn 50 đệ tử của Thiên Lan tông, đang dùng ánh mắt lạnh băng nhìn về phía họ, thậm chí xen lẫn một chút xem thường.
- Lý huynh ngày hôm nay ngươi cũng muốn đến đây góp vui hay sao.
- Ồ hóa ra là Trần huynh, lần này nghe nói thánh nữ của Thiên Lan tông không yêu cầu cảnh giới hay thiên phú, mà chỉ cần người hữu duyên. Chúng ta tại sao không thử một lần cơ chứ, lấy được thánh nữ từ đây cuộc sống chẳng phải gà chó thăng tiên hay sao.
- Phải phải, cầu may một lần có sao đâu.
Tại trong đám người âm thanh líu ríu vàng lên, khiến cho đám người Vũ Tuấn Kiệt cũng cảm thấy hứng thú. Nhìn về phía nơi này một chút, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lên tiếng nói rằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.