Chương 43: Rắc rối 2
Lê Văn Cương
31/03/2024
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng mỉm cười, sau đó hứng thú lên tiếng nói rằng:
- Bạch huynh người đã từng tiếp xúc với Trần Thiên Quân hay chưa.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nhìn về phía người thanh niên cao ngạo ngồi trên đài cao kia lên tiếng nói rằng:
- Đan sư ở thế giới này những kẻ cao ngạo nhất. Mà thân là tuổi trẻ đan sư được đánh giá là cổ kim không có, Trần Thiên Quân thật sự rất khó tiếp xúc.
- Bạnh Thần Anh nói đến đây thì hắn không lên tiếng nữa, mà đều là kẻ thông minh. Vũ Tuấn Kiệt tất nhiên là hiểu Bạch Thần Anh cũng không thích Trần Thiên Quân.
Nghĩ đến những điều này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh tí nữa người định ra nhặt tú cầu hay sao. Lần này có vẻ như có một chút sự mờ ám trong đó.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, sau đó hắn nhìn về phía Trần Thiên Quân cười lạnh nói rằng:
- Từ một số thông tin mà Bạch Long thương hội tìm hiểu được, thì Bạch Thiên Quân gần đây mới thu nhận một đoàn Thiên Hỏa. Có điều lúc thu phục thiên hỏa hắn ta bị phản phệ, khiến cho thần hồn bị thương.
- Mà Vũ huynh phải biết thần hồn là thứ khó chữa trị nhất, cho dù đỉnh phong Đan Các với vô số đan dược và đan y. Họ cũng khó có thể chữa trị thần hồn cho Trần Thiên Quân.
- Mà ta cũng nghe nói có một tin tức khác, đó là thánh nữ của Thiên Lan tông lại mang một thể chất cực kỳ hiếm gặp đó là Phụ Hồn thể.
- Loại thể chất này rất đặc biệt, nó cực kỳ thích hợp cho việc song tu. Bởi vì Phụ Hồn thể sẽ giúp cho người thường xuyên ở cạnh nó, có thể cảnh tạo lại thể chất, cũng như chữa trị thể chất đã bị thương. Cũng vì thế loại thể chất này được xem như báu vật tại Thương Vân Đại Lục này.
Bạch Thần Anh vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này đầu tiên là sững sờ, sau đó là cười lạnh lên tiếng nói rằng:
- Nếu như Bùi Cẩm Tú có thể chất kỳ quái như vậy, thì e rằng Đan Các cũng khó lòng có thể lực áp quần hùng. Ngày hôm nay e rằng sẽ càng nhiều biến số.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt, sau đó mỉm cười lắc đầu nói rằng:
- Nếu như chỉ là một thế lực to lớn tại trung vực, thì đích thật Đan Các sẽ không thể lực ép quần hùng, để chiếm lấy thể chất này cho thánh tử của chúng.
- Nhưng Đan Các lại kiểm soát đến 8 thành toàn bộ đan dược trên khắp toàn bộ Thương Vân đại lục. Các thế lực đều có mối giao hảo với Đan Các, vậy nên sự kiện ngày hôm nay theo tin tức chúng ta nhận được. Đan Các đã đưa ra vô số thỏa thuận ngầm với các thế lực, cũng như ân tình để các thế lực không tham gia vào việc này.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này thở dài sau đó nói rằng:
- Thì ra là vậy, Bùi Cẩm Tú tổ chức buổi ném tú cầu ngày hôm nay, đơn giản là muốn phản kháng vận mệnh mà thôi.
- Đan Các là một thế lực bá chủ tại trung vực, lại có hệ thống mạng lưới ân tình phủ khắc Thương Vân Đại Lục. Không một thế lực nào không cho đan các mặt mũi.
- Mà Thiên Lan tông bất quá chỉ là bá chủ tại Việt Châu mà thôi. Tại đông vực Thiên Lan Tông vẫn chỉ xem như là có thực lực, mà không phải là kẻ thống trị. Bọn chúng so với Đan Các thật sự là chống không được gió.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy đám người Bạch Thần Anh đều chỉ mỉm cười, cũng không bàn luận gì về việc này. Trong lòng bọn họ đều hiểu, sinh ra tại một thế giới võ giả xưng tôn ai không muốn tự nắm lấy vận mệnh của mình cơ chứ. Mà thánh nữ của thiên Lan tông tất nhiên cũng vậy, đáng tiếc thể chất của cô ta là thứ khiến tất cả các thế lực đều nhòm ngó.
Vậy nên lần này Đan Các để chữa trị tổn thương thần hồn cho thánh tử của họ, thì tất nhiên Bùi Cẩm Tú phải hi sinh rồi. Nghĩ đến những điều này, Bạch Thần Anh lúc này lại thở dài sau đó nói rằng:
- Ngày hôm nay hai đại hoàng triều tại Việt Châu, vậy mà cũng không tham gia. Xem ra sự kiện đã định không có biến số gì rồi.
Bạch Thần Anh vừa nói vậy, lúc này Vũ Thiên ngây thơ lên tiếng nói rằng.
- Tại sao lại có thể như vậy, ở đây nhiều người như thế này. Lẽ nào lại không ai bắt tú cầu hay sao.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, những người có mặt tại đây đều nhìn về phía hắn như nhìn thằng đần. Thở dài một hơi tránh Vũ Thiên xấu hổ, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Các thế lực bá chủ đã không tham gia, vậy thì những người như chúng ta đến đây chủ yếu là xem cuộc vui mà thôi. Một lúc nữa tên Trần Thiên Quân kia sẽ tự tay đi bắt tú cầu. Ai dám cùng hắn tranh, mà ai lại có thể cùng hắn tranh đây.
Vũ Thiên nghe vậy thì rốt cuộc cũng đã hiểu, hắn dùng một bộ mặt xấu hổ cúi đầu không dám nói gì nữa. Thấy hắn như vậy, Bạch Thần Anh lúc này lại nổi lên một tia kỳ dị sau đó nói rằng:
- Thật ra ở đây vậy mà lại có biến số.
- Ồ, Bạch huynh nói vậy là có ý gì.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Bạch Thần Anh lúc này dù một ánh mắt thâm tường nhìn về phía bọn họ sau đó nói rằng:
- Như đã nói Phụ Hồn thể là một thể chất kỳ quái. Nó có thể giúp cho một người bình thường nắm giữ thể chất cường đại, mà cũng không phải là tiêu hao đi toàn bộ sinh mệnh của người nắm giữ thể chất Phụ Hồn thể, mà như hình thức cộng sinh.
- Vậy nên Vũ huynh ngươi tại sao lại không có hứng thú đây. Hay nói đúng hơn Vũ tộc các ngươi tại sao lại không có hứng thú về việc này cơ chứ.
- Dù sao ta tin rằng Đan Các có thể đã liên lạc với các thế lực, nhưng vũ tộc thì chắc chắn chưa. Bởi vì Vũ tộc đã biến mất 200 năm, ai có thể biết tin tức của các ngươi cơ chứ.
Thanh âm của Bạch Thần Anh vừa vang lên, Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải thì dùng một thái độ trầm tư nhìn về phía tên này không nói gì. Mà Vũ Thiên thì lúc này sắc mặt lại có chút biến hóa.
Cảm nhận thấy không khí có chút kì dị, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh nói đùa rồi, Vũ tộc chúng ta bất quá chỉ là tiểu gia tộc. Làm sao có thể là Vũ tộc từng hùng bá tại trung vực 200 năm trước cơ chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, cũng không nói gì nữa. Nhưng đúng lúc này hai ông lão không biết từ bao giờ đã đứng ở đây lên tiếng nói rằng.
- Chuyện lần này Vũ tộc phải tham gia. Tiểu tử ngươi có vợ rồi thì không cần, nhưng tên tiểu tử Anh Khải này thì cho ta tranh một khẩu Khí.
Âm thanh của lão giả vừa vang lên, lúc này một lão già khác đứng bên cạnh cười to sau đó nói rằng:
- Vũ Mạnh Thông lão thất phu này, ngươi vậy mà lại muốn kiếm cháu dâu hay sao.
- Hừ Bạch Khắc Tiệp lão già ngươi có ý gì. Ta tìm cháu dâu cho họ Vũ ta liên quan đến họ Bạch ngươi hay sao.
Nghe hai lão già không ngừng cãi nhau, lúc này mấy người Vũ Tuấn Kiệt đều không biết họ. Nhưng Bạch Thần Anh thì vội vàng chắp tay nói rằng:
- Bái kiến lão tổ, bái kiến tiền bối.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy thì hai lão giả này đều gật đầu. Họ không phải ai khác chính là lão tổ nhà họ Bạch, Bạch Khắc Tiệp và lão tổ nhà họ Vũ, Vũ Mạnh Thông.
Nhìn thấy điệu bộ của đám này một chút và sự ngơ ngác khó hiểu của đám người Vũ Tuấn Kiệt. Vũ Mạnh Thông lúc này đi đến gõ vào đầu mỗi tên một cái sau đó nói rằng:
- Đến nước này rồi các ngươi cũng không phải kẻ đần, không cần thiết phải chú ý nhiều như vậy. Ngày hôm nay đứa cháu dâu này nhất định phải là của họ Vũ ta. Đan Các cũng không cần quan tâm, ồn ào thì lại đánh một trận.
- Bạch huynh người đã từng tiếp xúc với Trần Thiên Quân hay chưa.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nhìn về phía người thanh niên cao ngạo ngồi trên đài cao kia lên tiếng nói rằng:
- Đan sư ở thế giới này những kẻ cao ngạo nhất. Mà thân là tuổi trẻ đan sư được đánh giá là cổ kim không có, Trần Thiên Quân thật sự rất khó tiếp xúc.
- Bạnh Thần Anh nói đến đây thì hắn không lên tiếng nữa, mà đều là kẻ thông minh. Vũ Tuấn Kiệt tất nhiên là hiểu Bạch Thần Anh cũng không thích Trần Thiên Quân.
Nghĩ đến những điều này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh tí nữa người định ra nhặt tú cầu hay sao. Lần này có vẻ như có một chút sự mờ ám trong đó.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, sau đó hắn nhìn về phía Trần Thiên Quân cười lạnh nói rằng:
- Từ một số thông tin mà Bạch Long thương hội tìm hiểu được, thì Bạch Thiên Quân gần đây mới thu nhận một đoàn Thiên Hỏa. Có điều lúc thu phục thiên hỏa hắn ta bị phản phệ, khiến cho thần hồn bị thương.
- Mà Vũ huynh phải biết thần hồn là thứ khó chữa trị nhất, cho dù đỉnh phong Đan Các với vô số đan dược và đan y. Họ cũng khó có thể chữa trị thần hồn cho Trần Thiên Quân.
- Mà ta cũng nghe nói có một tin tức khác, đó là thánh nữ của Thiên Lan tông lại mang một thể chất cực kỳ hiếm gặp đó là Phụ Hồn thể.
- Loại thể chất này rất đặc biệt, nó cực kỳ thích hợp cho việc song tu. Bởi vì Phụ Hồn thể sẽ giúp cho người thường xuyên ở cạnh nó, có thể cảnh tạo lại thể chất, cũng như chữa trị thể chất đã bị thương. Cũng vì thế loại thể chất này được xem như báu vật tại Thương Vân Đại Lục này.
Bạch Thần Anh vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này đầu tiên là sững sờ, sau đó là cười lạnh lên tiếng nói rằng:
- Nếu như Bùi Cẩm Tú có thể chất kỳ quái như vậy, thì e rằng Đan Các cũng khó lòng có thể lực áp quần hùng. Ngày hôm nay e rằng sẽ càng nhiều biến số.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt, sau đó mỉm cười lắc đầu nói rằng:
- Nếu như chỉ là một thế lực to lớn tại trung vực, thì đích thật Đan Các sẽ không thể lực ép quần hùng, để chiếm lấy thể chất này cho thánh tử của chúng.
- Nhưng Đan Các lại kiểm soát đến 8 thành toàn bộ đan dược trên khắp toàn bộ Thương Vân đại lục. Các thế lực đều có mối giao hảo với Đan Các, vậy nên sự kiện ngày hôm nay theo tin tức chúng ta nhận được. Đan Các đã đưa ra vô số thỏa thuận ngầm với các thế lực, cũng như ân tình để các thế lực không tham gia vào việc này.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này thở dài sau đó nói rằng:
- Thì ra là vậy, Bùi Cẩm Tú tổ chức buổi ném tú cầu ngày hôm nay, đơn giản là muốn phản kháng vận mệnh mà thôi.
- Đan Các là một thế lực bá chủ tại trung vực, lại có hệ thống mạng lưới ân tình phủ khắc Thương Vân Đại Lục. Không một thế lực nào không cho đan các mặt mũi.
- Mà Thiên Lan tông bất quá chỉ là bá chủ tại Việt Châu mà thôi. Tại đông vực Thiên Lan Tông vẫn chỉ xem như là có thực lực, mà không phải là kẻ thống trị. Bọn chúng so với Đan Các thật sự là chống không được gió.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy đám người Bạch Thần Anh đều chỉ mỉm cười, cũng không bàn luận gì về việc này. Trong lòng bọn họ đều hiểu, sinh ra tại một thế giới võ giả xưng tôn ai không muốn tự nắm lấy vận mệnh của mình cơ chứ. Mà thánh nữ của thiên Lan tông tất nhiên cũng vậy, đáng tiếc thể chất của cô ta là thứ khiến tất cả các thế lực đều nhòm ngó.
Vậy nên lần này Đan Các để chữa trị tổn thương thần hồn cho thánh tử của họ, thì tất nhiên Bùi Cẩm Tú phải hi sinh rồi. Nghĩ đến những điều này, Bạch Thần Anh lúc này lại thở dài sau đó nói rằng:
- Ngày hôm nay hai đại hoàng triều tại Việt Châu, vậy mà cũng không tham gia. Xem ra sự kiện đã định không có biến số gì rồi.
Bạch Thần Anh vừa nói vậy, lúc này Vũ Thiên ngây thơ lên tiếng nói rằng.
- Tại sao lại có thể như vậy, ở đây nhiều người như thế này. Lẽ nào lại không ai bắt tú cầu hay sao.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, những người có mặt tại đây đều nhìn về phía hắn như nhìn thằng đần. Thở dài một hơi tránh Vũ Thiên xấu hổ, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Các thế lực bá chủ đã không tham gia, vậy thì những người như chúng ta đến đây chủ yếu là xem cuộc vui mà thôi. Một lúc nữa tên Trần Thiên Quân kia sẽ tự tay đi bắt tú cầu. Ai dám cùng hắn tranh, mà ai lại có thể cùng hắn tranh đây.
Vũ Thiên nghe vậy thì rốt cuộc cũng đã hiểu, hắn dùng một bộ mặt xấu hổ cúi đầu không dám nói gì nữa. Thấy hắn như vậy, Bạch Thần Anh lúc này lại nổi lên một tia kỳ dị sau đó nói rằng:
- Thật ra ở đây vậy mà lại có biến số.
- Ồ, Bạch huynh nói vậy là có ý gì.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Bạch Thần Anh lúc này dù một ánh mắt thâm tường nhìn về phía bọn họ sau đó nói rằng:
- Như đã nói Phụ Hồn thể là một thể chất kỳ quái. Nó có thể giúp cho một người bình thường nắm giữ thể chất cường đại, mà cũng không phải là tiêu hao đi toàn bộ sinh mệnh của người nắm giữ thể chất Phụ Hồn thể, mà như hình thức cộng sinh.
- Vậy nên Vũ huynh ngươi tại sao lại không có hứng thú đây. Hay nói đúng hơn Vũ tộc các ngươi tại sao lại không có hứng thú về việc này cơ chứ.
- Dù sao ta tin rằng Đan Các có thể đã liên lạc với các thế lực, nhưng vũ tộc thì chắc chắn chưa. Bởi vì Vũ tộc đã biến mất 200 năm, ai có thể biết tin tức của các ngươi cơ chứ.
Thanh âm của Bạch Thần Anh vừa vang lên, Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải thì dùng một thái độ trầm tư nhìn về phía tên này không nói gì. Mà Vũ Thiên thì lúc này sắc mặt lại có chút biến hóa.
Cảm nhận thấy không khí có chút kì dị, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh nói đùa rồi, Vũ tộc chúng ta bất quá chỉ là tiểu gia tộc. Làm sao có thể là Vũ tộc từng hùng bá tại trung vực 200 năm trước cơ chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, cũng không nói gì nữa. Nhưng đúng lúc này hai ông lão không biết từ bao giờ đã đứng ở đây lên tiếng nói rằng.
- Chuyện lần này Vũ tộc phải tham gia. Tiểu tử ngươi có vợ rồi thì không cần, nhưng tên tiểu tử Anh Khải này thì cho ta tranh một khẩu Khí.
Âm thanh của lão giả vừa vang lên, lúc này một lão già khác đứng bên cạnh cười to sau đó nói rằng:
- Vũ Mạnh Thông lão thất phu này, ngươi vậy mà lại muốn kiếm cháu dâu hay sao.
- Hừ Bạch Khắc Tiệp lão già ngươi có ý gì. Ta tìm cháu dâu cho họ Vũ ta liên quan đến họ Bạch ngươi hay sao.
Nghe hai lão già không ngừng cãi nhau, lúc này mấy người Vũ Tuấn Kiệt đều không biết họ. Nhưng Bạch Thần Anh thì vội vàng chắp tay nói rằng:
- Bái kiến lão tổ, bái kiến tiền bối.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy thì hai lão giả này đều gật đầu. Họ không phải ai khác chính là lão tổ nhà họ Bạch, Bạch Khắc Tiệp và lão tổ nhà họ Vũ, Vũ Mạnh Thông.
Nhìn thấy điệu bộ của đám này một chút và sự ngơ ngác khó hiểu của đám người Vũ Tuấn Kiệt. Vũ Mạnh Thông lúc này đi đến gõ vào đầu mỗi tên một cái sau đó nói rằng:
- Đến nước này rồi các ngươi cũng không phải kẻ đần, không cần thiết phải chú ý nhiều như vậy. Ngày hôm nay đứa cháu dâu này nhất định phải là của họ Vũ ta. Đan Các cũng không cần quan tâm, ồn ào thì lại đánh một trận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.