Đế Vương - Lê Văn Cương

Chương 12: Tu luyện

Lê Văn Cương

12/03/2024

Nghe tộc trưởng nói vậy, Vũ Thành Minh lúc này cũng mỉm cười hài lòng. Trầm tư một lúc ông ta lên tiếng nói rằng:

- Tuấn Kiệt ta biết ngươi thông minh lại có tư tưởng độc lập. Nhưng thân là người Vũ tộc, kẻ thù của chúng ta ngươi cũng nên biết một chút.

- Ngay đó bởi vì tranh chấp một bí cảnh, khiến cho toàn bộ cao tầng của Vũ tộc thiệt mạng. Đối với việc này vì là tranh chấp nhiều thế lực, cho nên kẻ thù của chúng ta cũng không thể nào xác nhận được.

- Nhưng trong lúc Vũ tộc chúng ta suy yếu thì đã bị bốn thế lực vây công. Dẫn đến toàn tộc phải chạy tứ tán khắp nơi. Đó chính là Thiên Vân Hoàng Triều, Thanh Khải Môn, Thất Sát Điện và Ma Ngục Tông.

- Có điều 4 thế lực này đều ở Trung vực. Tạm thời chúng ta không thể nào với đến chúng. 200 năm qua Vũ tộc chúng ta cố gắng gây dựng lại, nhưng con em vũ tộc không khởi sắc. Các thiên tài được chúng ta đánh giá, đều được cử đi ra ngoài Thiên Lang Quốc. Đi đến những địa vực khác để phát triển, có điều họ cũng không tốt bao nhiêu.

- Ngày hôm nay ngươi mang trong mình thể chất mạnh mẽ, là người dẫn dắt Vũ tộc trong thời gian tới. Nên ta muốn hỏi một chút ngươi có dự kiến gì trong tương lai.

Nghe cha mình nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này hờ hững rơi vào trầm tư. Thấy hắn như vậy những người trong phòng cũng không có ai thúc giục. Họ vẫn nhìn về phía hắn đợi hắn trả lời.

Ngẫm nghĩ một lúc, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười nói rằng:

- Từ xưa đến nay thiên kiêu vô số, nhưng cường giả lại quá ít. Trên con đường chinh phục ước mơ, trở thành những người đứng đầu của Thương Vân Đại Lục. Đã có bao nhiêu thiên kiêu ngã xuống.

- Chính vì vậy ta cảm thấy bản thân mình tuy rằng nắm giữ thể chất hùng mạnh. Nhưng hiện nay vẫn chưa đến mức thiếu thốn tài nguyên. Vậy nên trong thời gian này, ta sẽ ở lại đây để tu luyện. Đợi khi tài nguyên của Vũ tộc đã không thể cung cấp cho ta nữa. Lúc đó ta sẽ rời đi tìm đến một con đường mới cho bản thân mình.

Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này tộc trưởng Vũ Thành Quân mỉm cười gật đầu nói rằng:

- Tuấn kiệt suy nghĩ của ngươi không tệ một chút nào. Hiện nay Thiên Minh Vương Triều có thể uy hiếp chúng ta. Nhưng khoảng cách của chúng đến đây cũng khá xa. Chính vì vậy ngươi ở nơi này tu luyện, tuyệt đối có thể tránh thoát tất cả ánh mắt của kẻ khác. Đợi đến khi ngươi đủ mạnh, có thể giương cánh bay lượn cửu thiên thì hãy rời đi.

- Ta thân là tộc trưởng của Vũ tộc, khẳng định với ngươi rằng. Chức vị tộc trưởng này đều là của ngươi..Vũ tộc vẫn là thế lực chống lưng cho ngươi sau này.

Vũ Thành Quân vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này nhìn về phía ông ta một chút, sau đó chắp tay nói rằng:

- Ta Vũ Tuấn Kiệt sinh là người Vũ tộc, chết là ma Vũ tộc. Đời đời kiếp kiếp thủ hộ Vũ tộc.



Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, những người có mặt trong phòng đều hài lòng gật đầu. Suy nghĩ một lúc Vũ Thành Quân lên tiếng nói rằng:

- Đại trưởng lão hãy đi tìm các dược thảo quý hiếm, để giúp hắn thức tỉnh thể chất.

- Tuân lệnh.

Thấy tình cảnh này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này khoát tay sau đó lên tiếng nói rằng:

- Tộc trưởng và đại trưởng lão không cần phải phí công. Vừa rồi thể chất của ta đã thức tỉnh.

Vũ Tuấn Kiệt vừa nói xong, lúc này hắn vận dụng tu vi của mình là Ám Kình hậu kỳ lộ ra ngoài. Dưới sức mạnh của thể chất, cả căn phòng bị một sức ép khổng lồ từ khí tức của hắn mang lại.

Thậm chí cho dù đã đạt đến cảnh giới tiên thiên, mấy vị trưởng lão và cha hắn vậy mà đều cảm nhận được một tia uy hiếp.

Có điều bọn họ không hề sợ hãi, thay vào đó là vui mừng. Nhìn xem vượt qua một đại cảnh giới, vẫn có thể mang tính uy hiếp cho họ. Đã vậy Vũ Tuấn Kiệt chưa từng tu luyện, điều này đại diện cho tiềm năng vô hạn và sức mạnh của hắn. Làm sao họ có thể không vui mừng được.

- Tốt tốt tốt thật không nghĩ đến tiểu tử ngươi vậy mà tự mình thức tỉnh thể chất. Đã như vậy đại trưởng lão ngươi hãy mang Tuấn Kiệt đi đến tàng kinh các của chúng ta. Để hắn chọn lựa công pháp tu luyện.

Vũ Thanh Ngọc nghe vậy thì gật đầu, sau đó mang Vũ Tuấn Kiệt rời đi. Đợi khi trong phòng chỉ còn lại mấy người, Vũ Thành Quân nhìn về phía Vũ Thành Minh sau đó nói rằng:

- Con của người không tệ một chút nào. Trầm ổn, lạnh giá và biết thời thế, đứa trẻ này một khi trưởng thành, tuyệt đối có thể dẫn dắt Vũ tộc đi đến thời đại huy hoàng.

Nghe Vũ Thành Quân nói vậy, Vũ Thành Minh lúc này trầm tư sau đó nói rằng:

- Các ngươi thấy ta lúc này nếu như giả ốm, để cho Thiên Lang Quốc loạn lên. Tứ đại gia tộc kia tuyệt đối sẽ hành động. Từ đây chúng ta có thể lấy Thiên Lang Quốc làm bàn cờ, để ma luyện cho đứa trẻ này, các ngươi thấy sao.

Vũ Thành Minh vừa nói vậy những người có mặt trong phòng đều trầm tư. Qua một lúc nhị trưởng lão lên tiếng nói rằng:



- Mặc dù đặt Thiên Lang Quốc vào hỗn loạn sẽ ảnh hưởng đến chúng ta. Nhưng để cho thiên tài của Vũ tộc ta trưởng thành một cách nhanh chóng, việc này hoàn toàn cần thiết.

- Có điều để tăng độ khó cho Vũ Tuấn Kiệt. Ta đề nghị nên yêu cầu hắn không được sử dụng lực lượng võ giả. Mà chỉ cho phép hắn sử dụng âm mưu, để đánh bại các thế lực khác. Giành lấy ngôi vị hoàng đế của Thiên Lang Quốc.

- Một khi việc này kết thúc, thì chúng ta có thể hiểu rõ được trí tuệ của tên này. Cũng như để hắn tự tay giết người, sẽ tu luyện lên ý chí sắt đá của hắn. Đợi đến sau này khi hắn đạp lên con đường võ đạo. Có thể không bị cảnh máu tanh ảnh hưởng đến đạo tâm của mình.

Nghe nhị trưởng lão nói vậy, những người trong phòng đều gật đầu đồng ý. Qua một lúc tam trưởng lão Vũ Thanh Thư lại nói rằng:

- Ta nghe nói Tuấn Kiệt đã có mối hôn sự, chuẩn bị kết hôn với con gái thứ ba của đại tướng quân Đào Thế Hiển phải không.

- Đúng vậy, tam trưởng lão ngài có ý kiến gì sao.

- Ý kiến thì ta cũng không có. Chẳng qua ta cảm thấy Tuấn Kiệt sau này sẽ đi lên võ đạo đỉnh cao. Phụ nữ xung quanh nó sẽ nhiều vô số. Nhưng việc chính thất của nó lúc này đã chọn lựa, liệu có phải sớm quá hay không.

- Dù sao tu luyện phải gắn liền với hai chữ tài nguyên. Có đôi lúc những quan hệ thông gia, có thể giúp cho Tuấn Kiệt cung cấp một lượng lớn tài nguyên. Đẩy nhanh quá trình tu luyện cho hắn.

- Đồng thời Tuấn Kiệt sau này bản thân hắn cũng có giá trị cực kỳ to lớn. Bị các thế lực lôi kéo, việc hắn kết hôn quá sớm e rằng sẽ ảnh hưởng đến hắn sau này.

Nghe tam trưởng lão nói vậy, lúc này Vũ Thành Quân lại lắc đầu nói rằng:

- Chẳng qua là một nữ tử mà thôi. Tuấn Kiệt sau này nếu như không ưng ý, thì có thể phế cô ta là được.

- Thời điểm này Tuấn Kiệt còn đang tuổi trẻ, thứ nó cần là nếm trải đau khổ thất bại của tất cả mọi mặt. Chỉ cần nó có thể vượt qua sự thất bại thì tương lai con đường võ đạo của nó sẽ càng rộng mở.

- Chính vì vậy chúng ta có thể từ xa quan sát, mà tốt nhất không nên can thiệp quá nhiều vào cuộc sống riêng tư của nó. Hãy để cho nó từ nhỏ yếu sống trong cảnh gió tanh mưa máu mà lớn lên.

- Chỉ khi trái tim của nó hoàn toàn trở thành sắt đá. Lúc đó nó mới có thể thủ hộ Vũ tộc ta đời đời không suy bại.

Nghe Vũ Thành Quân nói vậy những người trong phòng đều nhìn nhau, cuối cùng không ai lên tiếng nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Vương - Lê Văn Cương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook