Đế Vương Sủng Ái

Chương 507

Khuyết Danh

26/07/2019

Lâu Thất cũng không có ý định không quan tâm, dù gì thì cũng là nhị thúc của mình. Những chuyện trước đây ông ta cũng biết phần nào, ví dụ như chuyện vì sao cha cô là Hiên Viên Chiến nhưng cô lại mang họ Lâu. Còn có chuyện thân phận của mẹ cô.

"Đúng thế"

"Người nhà họ Lâu" Hiên Viên Ý tiếp tục truy vấn

Lâu Thất cười, "Lâu Vân U". cái tên này khiến Hiên Viên Ý cùng Trầm Hương giật bắn mình. Hai người nhìn nhau không nói lên lời.

"Cha, mẹ, có chuyện gì vậy?"Trong Châu chau mày

Những chuyện đó vợ chồng Hiên Viên Ý chưa từng kể nên hắn không biết

Lâu Thất lại nói: Hiên Viên Lại là tam thúc của ta.

Hiên Viên Ý giật mình: "Lão tam? Ông ta chưa chết sao?" Ông ta có phần mất kiểm soát

"Vâng, nhị thúc." Lâu Thất gọi một câu nhị thúc rất tự nhiên. Khi nãy cô quan sát họ, nên để ý thấy Hiên Viên Ý rất chú ý tới U U. Cho dù thế nào thì ông ta là nhị ca của lão đạo sỹ thối, nên cô đương nhiên phải nhân.

Một câu nhị thúc khiên Hiên Viên Trọng Châu cảm thấy kinh ngạc. Hắn tới đây là để tìm Trầm Sát, một người huynh đệ cao quý. Từ nhỏ tới lớn hắn chỉ biết gia đình hắn có ba người, không có người thân nào khác.

Những đứa trả hàng xóm của hẳn dù khác ồn ào nhưng hắn rất ngưỡng mộ. Vì thế mặc dù sau khi tìm thấy Trầm Sát nhưng Trầm Sát lại rất lạnh lùng với hắn. Tuy vậy hắn cũng chẳng lưu tâm, chỉ cần là huynh đệ là được.

Bây giờ nói như thế có nghĩa là hắn còn cô một cô em họ.

Cô em họ này lại là Lâu Thất

Đùa chuyện gì thế này. Đây chính là Lâu Thất, người mà Triệu Vân từng nhắc tới nhiều lần. Sau khi được gặp mới biết Lâu Thất lợi kia chính là em họ của mình

Ánh mắt hắn quay sang nhìn Lâu Thất: "Cô là con gái của bác hay sao?"

"Nếu không có gì nhầm lẫn thì đúng là như thế."

Hiên Viên Trọng Châu lập tức nói: "Vậy muội muội phải gọi ta một câu đại ca mới phải, nói xong hắn quay sang nhìn Trầm Sát: ""Thế này thì có phần hơn loạn. Biểu đệ của ta lại là em rể của ta.

Trầm Sát quay sang nhìn hắn: "Trọng Vương"



"Cái gì?" Hiên Viên Trọng Châu sững người: "Trọng Vương?"

Bổn Đế Quân phong người làm Trọng Vương, Vương Gia, tự nghĩ xem muốn cai quản vùng nào?

Trầm Hương vô cùng cảm kích, nước mắt lại tuôn trào. Như thế này chẳng phải là đã thừa nhận họ rồi hay sao? Sau này họ sẽ không cần mai danh ẩn tích nữa, không còn khổ sợ phiêu dạt khắp nơi nữa.

Hiên Viên Trọng Châu vô cùng kinh ngạc rồi cũng không nói thêm gì, chỉ quay sang Trầm Sát đưa tay, nhìn hắn. Trầm Sát thì vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì, vỗ nhẹ vào tay của hắn.

Đây chính là việc thừa nhận chính thức lẫn nhau.

Sự xúc động này làm gián đoạn những câu nói của Hiên Viên Ý và Lâu Thất. Lúc này họ cũng không vội gì, ngồi chờ đợi cho mọi người bớt xúc động.

Cuối cùng mọi người ngồi bên nhau, Nhị Linh và Tiểu Trù đem trà tới cho họ, nghe Hiên Viên Ý kể chuyện về cha mẹ của Lâu Thất

Hiên Viên Ý uống một ngụm trà ánh nhìn xa xăm, rồi bắt đầu nói: Hoàng huynh từ nhỏ đã là người tài hoa nhất trong các huynh đệ chúng ta, là người chịu khó chịu khổ nhất. Năm mười tuổi đã được phong làm thái tử, gần như tất cả các vị quan đều muốn đưa con vào trong đông cung. Mỗi lần trong cung có tiệc, đều xảy ra chuyện các mỹ nữ ngấm ngầm tranh giành ông áy. Thế nhưng đại ca của ta lại rất ghét cảnh đó, nên luôn lạnh lùng với đàn bà.

Dù phong tư trác việt, tài mạo hơn người, thân phận thái tử cao quý đương nhiên là rất được chú ý. Cho tới khi một lần có người nói ở khu vực biên giới hai nước có một con Tử Vân Hồ phát sáng rất tinh khôn khiến những đệ tự trong gia môn đều rất phấn khích. Cũng không biết là do ai đã đưa ra chủ kiến, đặt cược ai bắt được Tử Vân Hồ sẽ là người thắng cuộc, giành được không chỉ là vàng bạc mà còn là nhà cửa, cửa hàng.

Thế nhưng cuối cùng sự việc đã chuyển biến theo hướng khác. Các thanh vị tỷ muội cũng tham gia, đó là nếu ai thua sẽ không được tranh giành vị trí thái tử phi với người thắng cuộc. Cho dù là hoàng thượng và hoàng hậu ban ơn cũng phải từ chối.

Cuộc đánh cược này quả thực có sức hút lớn với các tiểu thư còn nhà quan, vì thế có tới hơn hai mươi tám tiểu thư tham gia đánh cuộc. Lúc đó có người nói, đây chính là một cuộc thi tranh chồng.

Hiên Viên Chiến nghe thế vô cùng tức giận, thế nhưng lúc đó đã không kịp ngăn cản. Bởi vì những người đó đã xuất phát. Hơn nữa chuyện đó không phải là chuyện riêng của các thiếu nữ, mà còn là chuyện của cả gia tộc. Vì thế các gia tộc phái rất nhiều cao thủ tới trợ giúp. Nếu lúc đó mà yêu cầu dừng lại thì sẽ dẫn tới sự phản kháng mãnh liệt.

Đặc biệt lúc đó hoàng thượng cũng cho rằng đó không hẳn không phải là cách tốt để tuyển thái tử phi. Cuối cùng nếu ai thắng cũng có thể coi là người có thế lực mạnh nhất, để người đó làm thái tử phi qủa là phù hợp. Các tiểu thư trong các gia tộc ở kinh thành họ đều biết, ít nhất dung mạo của họ cũng đều xinh đẹp. Cho dù là ai thắng cũng không thể nói là không xứng đáng với Hiên Viên Chiến.

Nghe được những chuyện này, trong cơn tức giận Hiên Viên Chiến đã mang theo vài ám vệ lên đường truy đuổi.

"Chuyện sau đó chúng ta cũng không biết rõ lắm. Chỉ là nghe hoàng huynh nói, lần đó không ai nghĩ sự việc là thành ra một cuộc hỗn chiến như thế. Hoàng huynh trong lúc truy đuổi Tử Vân Hồ đã đi vào đại lục Long Ngâm, sau đó gặp cô nương nhà học Vân trong tộc Bạch Vu, cũng chính là mẹ của cháu, Vân U. Hoàng huynh vốn không có hứng thú gì với đàn bà khi đó đã yêu mến cô nương nhà họ Vân." Nói tới đây Hiên Viên Ý quay sang nhìn Lâu Thất: "Cháu rất giống mẹ của cháu, nhưng kiên cường hơn bà ấy nhiều."

Câu này giống như Lâu Hoan Thiên từng nói.

Lâu Thất vẫy tay gọi U U, rồi hỏi: "Nếu mẹ cháu là người của Vân gia, vậy sau này tại sao cháu lại mang họ Lâu?"

Đây là chuyện mà cô chưa thể hiểu nối. Ngay cả Lâu Hoan Thiên cũng không biết



"Vu Tộc, từ trước đến nay đều bị hai mươi tám gia tộc kia bài xích. Dù Vu Tộc có phân thành Bạch vu và Hắc Vu thế nhưng họ đều không quan tâm. Vì thế chuyện một thái tử lấy một người con gái của Vu tộc là điều không thế chấp nhận được. Hoàng huynh khi đó không dám lấy Vân U một cách công khai. Sau đó Lâu Lão thái quân của Lâu gia tìm đến, nói có thể cho Vân U một thân phận mới, đó là trở thành con gái trong nhà Lâu gia. Vì thế Vân U trở thành Lâu Vân U. Chuyện này không mấy người biết. Còn về chuyện hoàng huynh đã có thỏa thuận gì với Lâu gia thì ta không biết.

"Thế như vì sao đại ca của cháu nói cha của chúng cháu là Lâu gia Thiếu chủ?"

Hiên Viên Ý trầm một lát rồi nói tiếp: "Lúc đó, Vân U đang bị thương, hoàng huynh không yên tâm nên thi thoảng tới Lâu gia mang dược thảo tới. Sau đó Lâu gia xảy ra chuyện. Hình như là Lâu lão thái gia từng có thê thiếp bên ngoài. Bà đó sinh hai người còn, muốn tới để tranh giành quyền lực. Lâu lão thái quân chỉ có Lâu gia thiếu chủ đang bị bệnh. Cuối cùng dù tìm nhiều loại thuốc cũng không cứu được. Trong khi đó phía đằng kia đang hừng hừng tới đòi tranh giành gia nghiệp, mục đích là muốn ngồi lên vị trí của Lâu gia thiếu chủ. Cũng đúng lúc đó hoàng huynh tới mang thuốc cho Vân U.

"Nói ra cũng thấy lạ. Lâu lão thái gia thấy hoàng huynh có vẻ ngoài giống Lâu gia thiếu chủ nên nhờ hoành huynh đóng giả để đối phó, đuổi được đám người kia đi. Sau đó lâu lão thái gia truyền tin ra bên ngoài rằng Lâu gia thiếu chủ phải ra ngoài tu luyện. Những lúc cần thiết hoàng huynh vẫn ra mặt xử lý mọi việc. Đại ca của cháu cũng vì thế được sinh ra ở Lâu gia. "

Chỉ có điều Lâu gia cũng không có người tài nên cuối cùng trở lên suy tàn. Lâu lão thái quân không muốn nhìn Lâu gia lụi bại nên nhiều lần nhờ Hiên Viên Chiến ra tay trợ giúp.

Có thể nói, Lâu gia còn được đến ngày hôm nay đều là công lao của Hiên Viên Chiến. Còn hai vợ chồng họ thay đổi thân phận liên tục.

Những lời này khiến mọi người hết sức kinh ngạc. Đan xen lại mọi chuyện mới thấy mọi việc đều hợp lý.

Hiên Viên Ý cũng chỉ biết đến đây, còn về thỏa thuậng giữa Lâu lão thái quân và Hiên Viên Chiến thì ông ta không rõ. Sau này vì sao Vân U lại đem đại ca của cô quay lại Lâu gia thì ông ta không biết. Thế nhưng Lâu Thất vốn sinh ra trong hoàng cung, nên Lâu gia không biết "thiếu chủ" của họ còn có một người con gái.

"Vì thế lẽ ra cháu phải mang họ Hiên Viên mới đúng. Lão tam không hiểu sao lại để cháu mang họ Lâu" Về điểm này Hiên Viên Ý có chút không hài lòng với Hiên Viên Lại

Tiểu công chúa của Vương triều sao có thể mang họ Lâu được cơ chứ.

Lâu Thất toát mồ hồi, "Tam thúc cũng hoàn toàn không biết những chuyện này"

Chuyện ở đây cô biết rõ, sau đó quay sang hỏi Trầm Hương: "Nhị thẩm, mẹ của Trầm Sát họ Cổ sao?"

"Đúng thế!"

"Vậy năm đó trong hoàng cung, còn có ai họ Cổ, trông xinh đẹp không?"

Người này có liên quan đến cổ độc nên cô phải hỏi rõ.

Trầm Hương nghĩ một lát rồi lắc đầu: "Không có, cũng chưa từng nghe hoàng tẩu có tỷ muội gì."

Nghe tới đây Lâu Thất trầm tư

Đúng lúc đó Long Ngôn đột nhiên tới, nói với giọng hoảng hốt: "Tiểu Thất Lâu chủ, có tin báo phu nhân xảy ra chuyện rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Vương Sủng Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook