Đế Vương Tiền Truyện

Chương 104: Đánh Phong La Quốc.

Lê Hoàg

07/04/2021

“ Đạo sư, có biến !!” Louisa hổn hển chạy vào phòng Lưu Kim, ngực chập chùng từng nhịp rõ ràng.

“ Làm sao ??” Lưu Kim có chút hoảng, hắn là chưa từng thấy Louisa phản ứng đến mức này.

“ Có một tiểu quốc hướng chúng ta khiêu chiến !!”

“?!?!”

Louisa là Hưng Ngoại Chư Hầu, việc thế giới thời cuộc đều được nàng nắm bắt, lần này quả thực có một cái hoạ lớn.

“ Có cách nào né tránh không ??” Lưu Kim vẫn đặt tính mạng bách tính lên trên, chưa hỏi tình hình, chỉ hỏi giải pháp.

Louisa trong mắt loé lên một tia đồng tình, nói:

“ Bọn chúng là Phong La Quốc, thuộc quyền chưởng quản của một thế hệ quý tộc, đối với chính quyền thế giới là một cái hùng hậu quân đội có thể điều động.

Nói cách khác, chúng cung cấp lính đánh thuê cho thế giới.

Cái kia Nhật Kinh Nghiệt Thể ái nam ái nữ cũng là một trong lãnh đạo của Phong La Quốc.

Nếu chúng ta chấp nhận hiệp ước bất bình đẳng, nhường cho chúng ghế Phó Thành Chủ, đóng cửa cảng, đóng cửa sân bay, hạn chế giao thương, liền bọn chúng sẽ rút quân về.

Đạo sư, ngươi tính sao ??”

Lưu Kim trầm tư, quả thực những cái điều kiện này giống như siêu bất bình đẳng thì đúng hơn, nếu làm theo, không khác gì tự bóp chết chính thành phố này, liền hỏi tiếp:

“ Lý do bọn chúng khởi binh ??”

“ Phong La Quốc toạ lạc trên cổ tích người Maya, thường thường số lượng du khách cùng các hoạt động giao thương thảo dược đều rất nhộn nhịp, nhưng, giờ có chút ảm đạm, à không, suy giảm rất nhiều.

Hệ thống thiên không khí cầu, lấy Tổ Mẫu Khí Cầu của Tinh muội làm trung tâm, lúc này đang từng bước leo lên bảng xếp hạng địa điểm không tới không được của thế giới, du khách cũng càng lúc càng đổ về Linh Quang Thành.

Với khả năng ươm giống nghịch thiên của Liễu muội cùng điều kiện khí hậu nơi này, các loại kì hoa dị thảo, hiếm thấy thảo dược đều được phục dựng, có thể trồng lên, càng là chất lượng hảo hạng, giá thành cực cao.

Đãi ngộ thiên nhiên và tour du lịch ngắn ngày, thậm chí trong ngày của Đào Hải Bảo và Quản Tống Hiên đã thay đổi góc nhìn của người đi biển, họ hoàn toàn có thể tấp vào thành, ăn chơi đến chiều lại kéo tàu đi, hết sức nhộn nhịp.

Một nơi an toàn mà tĩnh lặng nên thơ, tựa như tách biệt với thế loạn bên ngoài như Linh Quang Thành này, hoàn toàn choán đi vị trí giao thương của Phong La Quốc.

Bọn chúng muốn lấy lại nguồn khách, sẽ đánh đổ quyền thành chủ của ngươi, sau đó liền lệnh cho xoá tên Linh Quang Thành trên bản đồ !!”

Linh Linh bước ra, một hơi thuyết trình, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng mà tự tin, tựa hồ đánh trận cũng không phải có thể dễ như vậy thua.

“ Khốn, cạnh tranh không chút nào lành mạnh !!” Lưu Kim xoa đầu Ô Khải trên vai mà nói.

“ Ta kiến nghị đánh, dù sao cũng để cho các tiểu quốc khác không dám trước mặt chúng ta tác oai tác quái !!” Linh Linh ngay lập tức thể hiện lập trường.

“ Tiềm lực quân đội giờ thế nào ??” Lưu Kim ngưng lại hỏi.

“ Linh Quanh Thành chủ chốt vị trí có chúng ta, dân chúng cũng có một đội dân quân, lực chiến được người Làng Võ hỗ trợ bồi dưỡng, chung quy cũng là tinh binh.

1 nghìn tinh binh sẵn sàng vì thủ thành mà đổ máu.



50 người Làng Võ thuộc cường giả thế gian cũng sắt đá muốn theo.

Các lãnh tụ đều sung mãn, bổ sung còn có Quản Tống Hiên mới hồi phục.

Phong La Quốc gửi đến xấp xỉ 25 nghìn tinh binh, còn có Nhật Kinh Nghiệt Thể quái thai, nổi danh mãnh tướng Lam Vấn.” Linh Linh dứt lời, đủ cho tất cả đều được rõ ràng.

“ Bọn chúng xuất quân có trọng yếu không, nếu như vậy có thể lợi dụng đòn tâm lý mà đánh vào, ép chúng lui binh.” Lưu Kim tiếp tục nhân ái đạo.

“ Tại Phong La Quốc, 16 tuổi đã có thể kết hôn sinh con, địa phận bọn chúng càng là rộng gấp không biết bao nhiêu lần chúng ta, dân số có thể chỉ kém mức 1 tỷ không nhiều.”

Người đông như kiến, nhà nhà đều tòng quân, ấy chính là triết lý Phong La.

“ Bên chính quyền thế giới phản ứng ra sao ??” Lưu Kim khó chịu, nhăn mặt hỏi.

“ Phong La Quốc là một cái đắc lực nguồn sức mạnh, chính quyền sẽ không vì một tiểu thành thị như chúng ta mà đắc tội.” Louisa cập nhật.

“ Rồi, triệu tập lãnh đạo, mở nhanh một cuộc họp !!” Lưu Kim đứng dậy, tay mân mê Huyết Long Phái nhẫn trưởng môn.

Ta nên làm sao đây…

Tắm huyết hay nhượng bộ…

Dân chúng dưới tay ta cũng hơn 2 triệu người, họ đều là nạn dân cả, đều đã chịu nhiều khổ cực mới đáp tại nơi đây, nếu hạn chế giao thương, không phải sẽ để họ mất hết sinh cơ sao…

Tắm huyết hả, mấy nghìn mạng người, có đáng để từ bỏ không…

……….

Ngồi trong toà thị chính, tất thảy tính đủ sáu vị chư hầu, thành chủ, các nhân vật đại diện.

Linh Linh, Dương Liễu, Luna – Lưu Võ Tinh, Louisa, Nguyệt Vĩ Hồ, Sue – Lưu Vân Kiều.

Lưu Kim.

Đào Hải Bảo.

Quản Tống Hiên.

Hoàng Trung tạ vị.

Olaf.

Lưu Y Nhiên.

Lưu Ngân Sa.

Lưu Hàn Cơ.

Đa Dũng.



Tùng Khách.

Dương Túc.

“ Đầu tiên ta muốn nói, lần này chính quyền sẽ không đưa ra bất cứ cái gì trợ giúp, mọi người ý kiến sẽ bắt đầu từ vị trí đấy.

Olaf, ngươi cũng đừng nhúng tay vào.”

“ Xin nghe sư phụ.” Olaf lúc này nhìn hình bóng Lưu Kim đứng bên cửa sổ, tự nhiên thấy vĩ đại đến vô cùng, đành một mực tuân theo.

Sư phụ ắt có tính toán.

“ Đánh hay hoà ??”

“ Đánh, chúng ta cũng chưa chắc thắng…”

“ Hoà, chúng ta chưa chắc ít thiệt hại hơn việc bây giờ lao ra đổ máu…”

Lưu Kim một lần nữa nhấn mạnh.

Nhật Kinh Nghiệt Thể, quả thực là quái thai tứ chi phát triển, hoàn toàn không để ai vào mắt.

Lam Vấn, chung quy là có danh tiếng, dưới đánh gia sơ bộ của Lưu Kim, đối phương là có thực lực cao cường.

“ Có thể nhân nhượng mà thay đổi một số đề mục trong hiệp ước, chắc có lẽ sẽ không phải đổ máu…” Quản Tống Hiên nói.

“ Không được, bọn chúng đang là thế thượng phong, đâu phải não tàn gì mà làm như vậy.” Linh Linh ngay lập tức nói.

“ Ta đề nghị đánh, nhưng là theo kiểu uy phong ngút trời của Lưu Kim, như vậy có thể doạ địch chạy, chắc hao tổn hai bên sẽ được giảm thiểu !!” Đa Dũng hiến kế.

“ Phong La Quốc sống bằng nghề đánh thuê, tinh thần đều là sắt đá, e rằng khó.” Louisa phản bác.

“ Đánh liền cứ đánh đi, chúng ta có thể bắt chúng làm tù binh, không trực tiếp lấy mạng, lúc sau còn có thể làm con tin đòi tiền chuộc !!” Hoàng Trung mặt đỏ hầm hầm nói.

“ Bọn chúng đã sớm từ bỏ hy vọng nếu như rơi vào tay địch, đó là huấn luyện của Phong La Quốc.” Dương Liễu đáp.

“ Bây giờ chúng ta có thể tận dụng nâng lên phòng tuyến, chỉ thủ không tiến, vậy có thể để chúng nhụt chí mà lui !!” Dương Túc chen miệng.

Mọi người quay lại nhìn hắn, tựa hồ muốn hỏi ngươi bị não tàn a !

“ Không đánh không xong, nhưng, chúng ta phải làm sao cho triệt để, để sau lần này kiên quyết không còn kẻ nào dám lớn gan khiêu khích Linh Quang Thành nữa.” Lưu Kim chốt lại.

Phải đánh thôi.

“ Ta có ý tưởng, tỉ lệ thành công rất khả quan, cũng có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi !”

Một âm thanh như vậy vang lên.

Một cái chấn động đến cực điểm kế hoạch được nêu.

“ Lần này trong rủi có may, nếu có thể đúng như vậy mà diễn ra, chắc chắn Linh Quang Thành có thể một bước lên thiên !!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Vương Tiền Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook