Chương 2
Băng Khối Nhi
28/08/2022
Edit: Seol Yi ; Beta: UatLac
Chương Khả: [Trời ơi! Qua thêm năm nữa là tôi đã lớp 12 rồi! Môn Toán của tôi còn chưa từng đạt đủ tiêu chuẩn, làm sao bây giờ aaaaa!]
Trần Oánh Oánh: [Gào cái gì mà gào? Tôi đây một năm nữa đến kỳ phát tình cũng chả có quỷ khóc sói gào như cậu.]
Chương Khả: [Đệt, không hổ là chị Trần của tôi, lời như thế này mà cũng dám nói ở bên ngoài!]
Trần Oánh Oánh: [Kỳ phát tình thôi mà, tại sao không thể nói? Beta các cậu muốn còn chẳng có đâu.]
Hàn Mộng: [Hehe, vẫn là Alpha bọn tôi tốt nhất, không có sự trói buộc nào cả, là thuộc tính mạnh nhất trên Trái Đất này.]
Một Beta khác: [Cậu chắc chắn? Tôi thấy Alpha mới tới kia hình như không ổn lắm đâu.]
Trong nhóm im lặng một lúc, sau đó máy hát* mở ra.
*话匣子( Huàxiázi): Chỉ người hay ba hoa, nói nhiều. Ý ở đây chắc là kiểu đang im lặng thì xuất hiện nhiều tin nhắn cùng lúc. (Không biết đúng không nữa, cầu cao nhân giúp đỡ TT).
[Có phải là Tưởng Nghiêu không? Nhìn cậu ta trông yếu ớt vãi, Alpha không phải đều sẽ như nhau, đều không bị cận thị hả? Cậu ta thế nào lại còn đeo kính nữa chớ.]
[Còn cả bộ tóc mái kia nữa, tôi nhìn thôi cũng thấy khó chịu, muốn cắt dùm cậu ta luôn á. Bộ cậu ta không ngại nó che đi đôi mắt của mình sao?]
[Nghe nói sở thích thích chính là chết rú ở trong nhà, ban đầu tôi còn tưởng cuối cùng lớp chúng ta cũng có một Alpha cao to, mạnh mẽ, đẹp trai, tỏa nắng như ánh Mặt Trời rồi cơ. Ai ngờ, xì, sau này tôi sẽ không bao giờ đem niềm tin giao cho đống tin tức của Chương Khả nữa.]
[Liên quan gì tới tôi?? Tôi chỉ nói cậu ta là một Alpha, còn chưa nói là cậu ta đẹp trai hay không mà, nồi này tôi không đội.]
Trần Oánh Oánh thấy xu hướng cuộc đối thoại này có vẻ bay hơi xa rồi, cô đứng ra nói: [Được rồi, đừng công kích ngoại hình người khác chứ, làm người lương thiện một chút, tốt xấu gì cũng là bạn học mới mà.]
Lúc này, có người hỏi: [Này, rốt cuộc hôm đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Doãn Triệt lại đánh người bạn mới đến thế? ]
Trong nhóm chat lại lần nữa rơi vào im lặng.
Trần Oánh Oánh thân là lớp trưởng lớp 1, những lúc như thế này thường là nhân vật đứng ra phá vỡ sự im lặng, nhưng nói đến người kia, cô cũng không biết nói gì thêm: [Doãn Triệt có chứng kích ứng* Alpha, mấy cậu không phải không biết, chắc là đụng trúng họng súng.]
*Có chứng dị ứng với Alpha.
Nói đến cái tên Doãn Triệt, hẳn là toàn bộ giáo viên và học sinh ở Nhất Trung đều đã được nghe đến.
Một là bởi vì nhà họ Doãn rất có tiền, nằm trong danh sách những nhà giàu có nhất thành phố.
Nghe nói rằng, ba của cậu là ông chủ của một công ty luật nổi tiếng, có mối quan hệ thân thiết với thị trưởng*, hơn nữa trong nhà còn có vô số biệt thự, tất cả đồ đạc đều được làm bằng vàng. Cho dù những chi tiết trên có đúng hay không, nhưng xét đến việc trong thẻ cơm của Doãn Triệt có đến năm chữ số thì tin đồn khẳng định là sự thật.
*Thị trưởng: Trưởng quản/Người đứng đầu của thành phố. Ở Việt Nam thì chức vụ này tương đương với Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thị xã hay thành phố thuộc tỉnh.
Hai là bởi vì, tính tình của Doãn Triệt có hơi kỳ lạ.
Ngày thường trông cô độc, lầm lì, làm việc gì cũng chỉ một mình. Con trai ở độ tuổi này, đùa nghịch là chuyện bình thường, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời và nộp bài tập đầy đủ, không làm ra những việc phiền toái, trong mắt giáo viên vẫn là học sinh bình thường.
Nhưng mà, Doãn Triệt là một học sinh có vấn đề. (?)
Vấn đề của cậu ấy, là nằm ở chỗ không cho bất cứ Alpha nào lại gần hay chạm vào mình.
Nghe nói là do có chứng kích ứng Alpha, nhưng những người có chứng kích ứng Alpha bình thường đều là vì bị dị ứng với tin tức tố, quan hệ giao tiếp với bạn học và người khác cũng không có vấn đề gì, Alpha cũng không phải tự dưng mà phóng tin tức tố ra.
Nhưng Doãn Triệt thì lại khác, chỉ cần có một Alpha dám động vào cậu, liền chẳng khác gì một núi lửa đang ngủ yên mà bất chợt phun trào cả, cực kỳ hung dữ.
So với chứng kích ứng Alpha, có khi là chán ghét Alpha mới đúng.
Hàn Mộng: [Việc này tôi đã từng được trải nghiệm thử rồi nè.]
Ngày đầu tiên của hôm khai giảng năm ngoái, ngay cái lúc nhìn thấy cậu, cậu ta đã cho rằng Doãn Triệt là một Omega ngoan ngoãn và hiền lành, dựa theo bản năng của Alpha, liền đi đến nghiêng người đặt tay lên vai cậu rồi nở một nụ cười.
Kết quả là cũng y hệt như Tưởng Nghiêu của hai ngày trước vậy.
Từ lúc đó, tất cả học sinh của lớp 1 đã biết rằng Doãn Triệt là người không nên chọc vào và cũng không dễ hòa nhập, thậm chí họ còn lập một nhóm chat không có giáo viên bao gồm cả cậu, ở trong đó họ cười đùa và nói Doãn Triệt là kẻ chuyên bắt nạt bạn bè, gọi cậu là giáo bá*. Dần dần, cái danh giáo bá ngày càng lan rộng, các học sinh lớp khác cũng hùa nhau gọi theo.
*Đánh nhau giỏi, đại ca đánh nhau, giống như trùm trường á. Giữa trùm trường với giáo bá mấy bồ tèo thấy tui nên như nào sẽ hay hơn á:<?
Mặc dù giáo bá là một Beta thì có hơi vô lý, ngoại trừ lần khai giảng hôm đó, Doãn Triệt cũng không đánh nhau và gây chuyện bao giờ, hoàn toàn là một học sinh ngoan chuyên tâm học tập, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng kia, họ lại gật đầu đồng ý cái danh xưng này. (?)
Ngay cả người thân hay ai khác cũng không thèm để vào mắt, tính tình lạnh nhạt như băng sương, giống như là có thế đánh nhau bất cứ lúc nào.
Hoàn toàn đúng với tiêu chuẩn của một giáo bá, ngoại trừ cậu ra không còn ai xứng đáng với vị trí này.
Đêm trước khi khai giảng.
Học sinh nội trú phải đến trường trước.
Tưởng Nghiêu sắp xếp hành lý, dọn giường, quét dọn ký túc xá sạch sẽ xong thì toàn thân đã đầy mồ hôi, liền vào phòng tắm tắm nước lạnh, thuận tay giặt sạch quần áo rồi đem phơi, xong xuôi liền trèo lên giường nằm lướt điện thoại.
Nhất Trung kiểm soát về điện thoại di động rất chặt, không được phép mang vào phòng học, chỉ có thể sử dụng ở ký túc xá. Đổi lại điều kiện ở ký túc xá cũng không tồi, nơi ở rất rộng, có hẳn cả phòng tắm riêng và tận bốn cái giường. Giường ngủ đã được xếp ở phía trên cao* từ lâu, hắn là học sinh chuyển trường, may mắn lấy được một phòng, nhưng cũng chỉ có mỗi một mình ở trong phòng, cũng có chút yên tĩnh và hơi cô đơn.
*QT với raw mình dịch ra nó như thế nên để như vậy, không biết đúng không
Chương Khả: [Trời ơi! Qua thêm năm nữa là tôi đã lớp 12 rồi! Môn Toán của tôi còn chưa từng đạt đủ tiêu chuẩn, làm sao bây giờ aaaaa!]
Trần Oánh Oánh: [Gào cái gì mà gào? Tôi đây một năm nữa đến kỳ phát tình cũng chả có quỷ khóc sói gào như cậu.]
Chương Khả: [Đệt, không hổ là chị Trần của tôi, lời như thế này mà cũng dám nói ở bên ngoài!]
Trần Oánh Oánh: [Kỳ phát tình thôi mà, tại sao không thể nói? Beta các cậu muốn còn chẳng có đâu.]
Hàn Mộng: [Hehe, vẫn là Alpha bọn tôi tốt nhất, không có sự trói buộc nào cả, là thuộc tính mạnh nhất trên Trái Đất này.]
Một Beta khác: [Cậu chắc chắn? Tôi thấy Alpha mới tới kia hình như không ổn lắm đâu.]
Trong nhóm im lặng một lúc, sau đó máy hát* mở ra.
*话匣子( Huàxiázi): Chỉ người hay ba hoa, nói nhiều. Ý ở đây chắc là kiểu đang im lặng thì xuất hiện nhiều tin nhắn cùng lúc. (Không biết đúng không nữa, cầu cao nhân giúp đỡ TT).
[Có phải là Tưởng Nghiêu không? Nhìn cậu ta trông yếu ớt vãi, Alpha không phải đều sẽ như nhau, đều không bị cận thị hả? Cậu ta thế nào lại còn đeo kính nữa chớ.]
[Còn cả bộ tóc mái kia nữa, tôi nhìn thôi cũng thấy khó chịu, muốn cắt dùm cậu ta luôn á. Bộ cậu ta không ngại nó che đi đôi mắt của mình sao?]
[Nghe nói sở thích thích chính là chết rú ở trong nhà, ban đầu tôi còn tưởng cuối cùng lớp chúng ta cũng có một Alpha cao to, mạnh mẽ, đẹp trai, tỏa nắng như ánh Mặt Trời rồi cơ. Ai ngờ, xì, sau này tôi sẽ không bao giờ đem niềm tin giao cho đống tin tức của Chương Khả nữa.]
[Liên quan gì tới tôi?? Tôi chỉ nói cậu ta là một Alpha, còn chưa nói là cậu ta đẹp trai hay không mà, nồi này tôi không đội.]
Trần Oánh Oánh thấy xu hướng cuộc đối thoại này có vẻ bay hơi xa rồi, cô đứng ra nói: [Được rồi, đừng công kích ngoại hình người khác chứ, làm người lương thiện một chút, tốt xấu gì cũng là bạn học mới mà.]
Lúc này, có người hỏi: [Này, rốt cuộc hôm đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Doãn Triệt lại đánh người bạn mới đến thế? ]
Trong nhóm chat lại lần nữa rơi vào im lặng.
Trần Oánh Oánh thân là lớp trưởng lớp 1, những lúc như thế này thường là nhân vật đứng ra phá vỡ sự im lặng, nhưng nói đến người kia, cô cũng không biết nói gì thêm: [Doãn Triệt có chứng kích ứng* Alpha, mấy cậu không phải không biết, chắc là đụng trúng họng súng.]
*Có chứng dị ứng với Alpha.
Nói đến cái tên Doãn Triệt, hẳn là toàn bộ giáo viên và học sinh ở Nhất Trung đều đã được nghe đến.
Một là bởi vì nhà họ Doãn rất có tiền, nằm trong danh sách những nhà giàu có nhất thành phố.
Nghe nói rằng, ba của cậu là ông chủ của một công ty luật nổi tiếng, có mối quan hệ thân thiết với thị trưởng*, hơn nữa trong nhà còn có vô số biệt thự, tất cả đồ đạc đều được làm bằng vàng. Cho dù những chi tiết trên có đúng hay không, nhưng xét đến việc trong thẻ cơm của Doãn Triệt có đến năm chữ số thì tin đồn khẳng định là sự thật.
*Thị trưởng: Trưởng quản/Người đứng đầu của thành phố. Ở Việt Nam thì chức vụ này tương đương với Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thị xã hay thành phố thuộc tỉnh.
Hai là bởi vì, tính tình của Doãn Triệt có hơi kỳ lạ.
Ngày thường trông cô độc, lầm lì, làm việc gì cũng chỉ một mình. Con trai ở độ tuổi này, đùa nghịch là chuyện bình thường, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời và nộp bài tập đầy đủ, không làm ra những việc phiền toái, trong mắt giáo viên vẫn là học sinh bình thường.
Nhưng mà, Doãn Triệt là một học sinh có vấn đề. (?)
Vấn đề của cậu ấy, là nằm ở chỗ không cho bất cứ Alpha nào lại gần hay chạm vào mình.
Nghe nói là do có chứng kích ứng Alpha, nhưng những người có chứng kích ứng Alpha bình thường đều là vì bị dị ứng với tin tức tố, quan hệ giao tiếp với bạn học và người khác cũng không có vấn đề gì, Alpha cũng không phải tự dưng mà phóng tin tức tố ra.
Nhưng Doãn Triệt thì lại khác, chỉ cần có một Alpha dám động vào cậu, liền chẳng khác gì một núi lửa đang ngủ yên mà bất chợt phun trào cả, cực kỳ hung dữ.
So với chứng kích ứng Alpha, có khi là chán ghét Alpha mới đúng.
Hàn Mộng: [Việc này tôi đã từng được trải nghiệm thử rồi nè.]
Ngày đầu tiên của hôm khai giảng năm ngoái, ngay cái lúc nhìn thấy cậu, cậu ta đã cho rằng Doãn Triệt là một Omega ngoan ngoãn và hiền lành, dựa theo bản năng của Alpha, liền đi đến nghiêng người đặt tay lên vai cậu rồi nở một nụ cười.
Kết quả là cũng y hệt như Tưởng Nghiêu của hai ngày trước vậy.
Từ lúc đó, tất cả học sinh của lớp 1 đã biết rằng Doãn Triệt là người không nên chọc vào và cũng không dễ hòa nhập, thậm chí họ còn lập một nhóm chat không có giáo viên bao gồm cả cậu, ở trong đó họ cười đùa và nói Doãn Triệt là kẻ chuyên bắt nạt bạn bè, gọi cậu là giáo bá*. Dần dần, cái danh giáo bá ngày càng lan rộng, các học sinh lớp khác cũng hùa nhau gọi theo.
*Đánh nhau giỏi, đại ca đánh nhau, giống như trùm trường á. Giữa trùm trường với giáo bá mấy bồ tèo thấy tui nên như nào sẽ hay hơn á:<?
Mặc dù giáo bá là một Beta thì có hơi vô lý, ngoại trừ lần khai giảng hôm đó, Doãn Triệt cũng không đánh nhau và gây chuyện bao giờ, hoàn toàn là một học sinh ngoan chuyên tâm học tập, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng kia, họ lại gật đầu đồng ý cái danh xưng này. (?)
Ngay cả người thân hay ai khác cũng không thèm để vào mắt, tính tình lạnh nhạt như băng sương, giống như là có thế đánh nhau bất cứ lúc nào.
Hoàn toàn đúng với tiêu chuẩn của một giáo bá, ngoại trừ cậu ra không còn ai xứng đáng với vị trí này.
Đêm trước khi khai giảng.
Học sinh nội trú phải đến trường trước.
Tưởng Nghiêu sắp xếp hành lý, dọn giường, quét dọn ký túc xá sạch sẽ xong thì toàn thân đã đầy mồ hôi, liền vào phòng tắm tắm nước lạnh, thuận tay giặt sạch quần áo rồi đem phơi, xong xuôi liền trèo lên giường nằm lướt điện thoại.
Nhất Trung kiểm soát về điện thoại di động rất chặt, không được phép mang vào phòng học, chỉ có thể sử dụng ở ký túc xá. Đổi lại điều kiện ở ký túc xá cũng không tồi, nơi ở rất rộng, có hẳn cả phòng tắm riêng và tận bốn cái giường. Giường ngủ đã được xếp ở phía trên cao* từ lâu, hắn là học sinh chuyển trường, may mắn lấy được một phòng, nhưng cũng chỉ có mỗi một mình ở trong phòng, cũng có chút yên tĩnh và hơi cô đơn.
*QT với raw mình dịch ra nó như thế nên để như vậy, không biết đúng không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.