Đế Yến

Chương 62: Ma quân 1

Mặc Vũ

14/11/2017

Một kiếm tàn nhẫn, mau lẹ, mạnh mẽ, đường đột, dường như nó muốn dồn Vân Cầm Nhi và Thu Trường Phong vào cùng một chỗ, cho hai người bọn họ thành đồng mệnh uyên ương.

Một kiếm này thật sự là bất ngờ.

Người muốn giết Thu Trường Phong, hiển nhiên gã rất giỏi nắm bắt cơhội. Gã đoán chắc lúc này Thu Trường Phong đang ý loạn tình mê, chắc chắn không tránh thoát một kiếm giết người này.

Sắc mặt Thu Trường Phong biến đổi.

Lúc mũi kiếm vừa đến, kiếm khí lạnh lẽo chỉ thẳng giữa lông mày, trong nháy mắt hắn chỉ kịp huy động hai tay nhấc Vân Cầm Nhi dậy, giúp Vân Cầm Nhi tránh được một kiếm kia.

Nhưng Vân Cầm Nhi tránh thoát một kiếm đòi mạng thì kiếm kia lại lao tới trước ngực Thu Trường Phong.Thu Trường Phong đột nhiên ngã xuống, trước lúc trường kiếm đâm vào ngực, hắn đã ngửa ra sau ngã xuống sàn.

“Đinh” một tiếng, Thu Trường Phong ngã trên mặt đất, nhưng cuối cùng cũng tránh được một kiếm kia. Chiêu thức của hắn không ly kì, quỷ dị nhưng cử chỉ đơn giản lại có hiệu quả.

Kiếm kia đâm vào không khí, thích khách cũng hơi giật mình, không ngờ một kiếm kia sẽ thất bại. Nhưng thích khách cũng suy nghĩ cực nhanh, trường kiếm như con rắn, đột nhiên chuyển hướng xuống dưới, nó muốn xuyên qua Thu Trường Phong đang sống sờ sờ nằm trên mặt đất.Mặc dù Thu Trường Phong đang chật vật lảo đảo, nhưng hắn đã đoán được thích khách sẽ tấn công liên tục. Lúc Thu Trường Phong ngã xuống đất, chân trái hắn đạp vào giường một cái, cả người liền trượt trên sàn gỗ trơn bóng lao ra bên ngoài thuyền.

“Đinh” một tiếng, trường kiếm cắm xuống đất, chỉ xé rách một đường trên ống quần của Thu Trường Phong.

Thích khách tung ra hai kiếm thất bại, trong lòng cảm thấy sợ hãi, gã không nghĩ tới lúc đang tình tứ mà Thu Trường Phong còn có thân thủ nhanh nhẹn như vậy.Ánh trăng như nước chiếu qua cửa sổ thuyền hoa, hắt bóng xuống khoang thuyền, tràn ngập vẻ diệu kỳ mê ly, nhưng ai có thể đoán được, dưới ánh trăng như vậy mà sát cơ lại nổi lên bốn phía?

Trường kiếm của thích khách lại thất bại lần nữa, đạp mạnh hai chân một cái, gã như tên nỏ được bắn ra, lao đến truy sát Thu Trường Phong.

Thích khách không cho Thu Trường Phong có cơ hội thở dốc, nếu như lúc này, tình hình như thế mà còn không giết được Thu Trường Phong, thì chỉ sợ trong cuộc đời này của gã… không còn cơ hội nào nữa.

Đúng lúc này, một tiếng “ Vút” vang lên, có một bóng ảnh giương nanhmúa vuốt lao tới.



Thích khách kia run rẩy sợ hãi, một kiếm đâm tới, lúc này gã mới phát hiện mình đánh vào mảnh rèm cửa —— Thu Trường Phong đã kéo rèm cửa xuống được rồi, thừa dịp lúc thích khách đuổi theo hắn vung tay ném ra.

Mảnh rèm như tấm lưới, thoáng cái đã bao trọn thích khách ở trong.

“Phịch”, lúc này Vân Cầm Nhi mới ngã trên giường lớn.

Hai bên giao thủ nhanh như điện xẹt, thích khách kia đang từ thợ sănbiến thành con mồi, một kiếm đâm hỏng gã đã biết không ổn. Đột nhiên hét lớn một tiếng, rõ ràng có thể thấy một ngọn lửa phun ra từ miệng tên thích khách ra.

Ngọn lửa lóe lên phun vào mảnh rèm cửa, lập tức mảnh rèm bùng lên hóa thành tro. Ngọn lửa kia bùng lên cũng có tác dụng ngăn cản Thu Trường Phong phản kích.

Đây vốn là chiêu thức nhất cử lưỡng tiện, cũng là tuyệt chiêu —— Nhẫn Giả Y Hạ Bộ.

Nhưng lúc ngọn lửa mới bùng lên, tấm lưới trên không hóa thành trobụi, lúc này thích khách cũng cảm thấy một làn khí bên thân mình, có một vật nào đó đang đánh tới. Gã không nghĩ ngợi chút nào liền xoay kiếm đâm sang ngang, chỉ nghe “Xoẹt” vang lên một cái, trường kiếm đã đâm thủng vật kia, thích khách lại bị bao bọc lần nữa, xung quanh u ám.

Lúc Thu Trường Phong ném mảnh rèm ra, hắn cũng không phản kích ngay, chỉ lăn tròn một vòng đến trước cái giường, hai tay giật lấy chiếc chăn uyên ương lớn thêu gấm hồng, rồi vung lên, giống như ngư dân quăng lưới đánh cá, chiếc chăn lao đến trùm thích khách lại.Không cần rút đao, vớ được vật gì Thu Trường Phong đều có thể lợi dụng để phá địch. Bởi vì khổ luyện như địa ngục nhiều năm trước, hắn đã tạo thành thói quen, không cần đao cũng có thể giết chết kẻ địch.

Trường kiếm rút ra khỏi vỏ, thích khách lại bị Thu Trường Phong bọc trong cái chăn như cá chết. Thích khách không cho Thu Trường Phong cơ hội, thì Thu Trường Phong chắc chắn cũng sẽ không cho đối thủ một chút thời gian thở dốc, cổ tay cử động lần nữa, Thu Trường Phong ném thích khách lên cao.

Thích khách bị quấn trong chăn xoay vòng trên không cấp tốc như conquay, thời điểm gã rơi xuống đất, “Phanh” một tiếng vang lớn. Thích khách lăn tròn đâm vào vách thuyền, trường kiếm rơi xuống đất kêu “leng keng”.

“Xoẹt a a”, chiếc chăn uyên ương bị chia năm xẻ bảy, trong tuyệt cảnh mà thích khách có thể phá kén chui ra. Nhưng lúc gã vừa mới phá bọc chăn ra cũng không dám loạn động, bởi vì Thu Trường Phong đã lao ra như báo săn mồi. Nắm lấy trường kiếm của thích khách, một làn kiếm quang lạnh lẽo đã đặt tại cổ thích khách!

“Là ai…” Thu Trường Phong vừa tính quát hỏi xem ai là chủ mưu saikhiến thích khách thì đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi, tay động một cái, trường kiếm đã xuyên qua cổ họng thích khách. Một kiếm của hắn đã đắc thủ, Thu Trường Phong phi thân nhảy lên đâm vào cửa sổ hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Yến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook