Chương 5
Phương Anh
02/02/2023
Tác giả: Phương Anh
9
Nói về cãi nhau, tất nhiên hôn nhân sao lại không có xích mích được, lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau to là do chuyện giường chiếu vợ chồng.
Hạ Chi Ngôn là top, tất nhiên chuyện này tôi không có gì để nói cũng chẳng có ý kiến gì cả, tôi tình nguyện nằm dưới em, đấy chỉ là nói về vị trí thôi chứ khi lâm trận tôi thích trò vắt cam hơn nhiều.
Nói chung có lẽ do đêm tân hôn tôi làm hơi quá cho nên em tức giận, sáng hôm sau em không nói một lời mà ném cho tôi một xấp tiền lẻ sau đó hét lên rằng: "Nếu như mà nhu cầu nhiều quá thì anh mau đi kiếm người giải quyết đi, chứ mỗi ngày anh làm như vậy em không chịu nổi?"
Ha, tôi đây tích cóp bao nhiêu năm nhỉ, yêu em hơn chục năm rồi mới lấy người về tay được đương nhiên phải giải tỏa hết chục năm làm hòa thượng kia chứ, trừ những lần lấy ảnh em YY ra tôi có bao giờ làm chuyện này với ai đâu, em nói buồn cười thật, thế là tôi lại đè em xuống làm thêm hiệp nữa, tuy rằng phía sau tôi có hơi đau thật nhưng mà được thịt em thì chút đau ấy chẳng là gì.
Hôm đó tôi cũng giận thật cho nên càng nhún càng mê, em càng kêu tôi càng hăng, cuối cùng tới trưa hôm đó chúng tôi mới được ăn sáng và tới tận ngày hôm sau em mới xuống được giường.
Vì chuyện này mà em giận tôi lâu lắm cũng bắt tôi ngủ sô pha dài dài.
10
À, nhắc tới thời đại học chúng tôi không có học chung trường nên tôi không có bám em gắt gao được vậy là có một con chó lọt lưới quấn lấy em suốt ngày.
Tôi sẽ không tiết lộ tên đâu nhưng mà tới bây giờ em tôi vẫn còn liên lạc với thằng đó.
Xin phép được gọi nó là thằng vì trong lòng tôi nó không xứng đáng được tôn trọng ????
Đợt tết dương lịch cơ quan tôi tổ chức ăn mừng nên tôi về hơi khuya, lúc về tới nhà thì thấy nhà cửa tối om không có người nào cả, tôi nhấc điện thoại lên gọi cho em thì nghe thấy tiếng người đàn ông khác bắt máy.
Ờm, tôi không phải con người hay ghen lắm đâu cho nên lúc ấy tôi bình tĩnh đi vào trong bếp vác con dao sau đó mò theo định vị tôi cài trên máy em tới chỗ em (không phải cài định vị để kiểm soát em mà là do em tôi mù đường đôi khi lạc không biết mình ở đâu tôi sẽ tới đón).
Lúc tôi tới quán bar thấy em say liêng biêng đang nằm trong lòng gã thì lửa giận bùng lên, tôi cầm con dao chặt thịt đi vào bổ cái rầm lên chiếc bàn gỗ trước mặt sau đó đi tới kéo em vào lòng mình.
Khi nhìn rõ mặt thằng đó thì tôi càng căm tức hơn nữa, tôi lạnh giọng nói: "Lợi dụng lúc người ta say để giở trò mày bỉ ổi thật đấy."
Thằng đó cười khẩy nói với tôi bằng cái giọng khinh khỉnh: "Theo đuổi công bằng mà, mày đã là gì đâu mà đòi quản em ấy."
À, quên mất, lúc cưới tôi không có mời thằng chó này, thế là tôi lục trong cái cặp công văn đeo chéo bên eo mình ra tờ giấy màu hồng kia: "Mày thấy không, chồng chồng hợp pháp nhé."
Sau đó sảng khoái nhìn mặt tên kia dần tái đi, tôi rút con dao trên bàn ra rồi ôm em đi về.
Hôm đó về nhà tôi giận lắm, mà không dám làm gì quá nhiều chỉ bắt em nằm sấp xuống vạch quần ra tét mông em hai cái, nhìn làn da trắng nõn in hai dấu bàn tay tôi lại đau lòng xoa xoa cho em, đúng là đời mà, đánh em người đau lòng vẫn là tôi thôi.
Thấy gương mặt ngủ say ngon lành của em, tôi nhận mệnh đi lấy khăn ấm lau người thay quần áo cho em sau đó mới ôm em nằm trên giường.
Mẹ nó từ sau phải quản chặt em mới được, tôi tốn không ít công sức mới nuôi em được béo tốt thế này, còn chưa chấm mút được gì nhiều không phải để thằng khác nó thịt mất đâu.
9
Nói về cãi nhau, tất nhiên hôn nhân sao lại không có xích mích được, lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau to là do chuyện giường chiếu vợ chồng.
Hạ Chi Ngôn là top, tất nhiên chuyện này tôi không có gì để nói cũng chẳng có ý kiến gì cả, tôi tình nguyện nằm dưới em, đấy chỉ là nói về vị trí thôi chứ khi lâm trận tôi thích trò vắt cam hơn nhiều.
Nói chung có lẽ do đêm tân hôn tôi làm hơi quá cho nên em tức giận, sáng hôm sau em không nói một lời mà ném cho tôi một xấp tiền lẻ sau đó hét lên rằng: "Nếu như mà nhu cầu nhiều quá thì anh mau đi kiếm người giải quyết đi, chứ mỗi ngày anh làm như vậy em không chịu nổi?"
Ha, tôi đây tích cóp bao nhiêu năm nhỉ, yêu em hơn chục năm rồi mới lấy người về tay được đương nhiên phải giải tỏa hết chục năm làm hòa thượng kia chứ, trừ những lần lấy ảnh em YY ra tôi có bao giờ làm chuyện này với ai đâu, em nói buồn cười thật, thế là tôi lại đè em xuống làm thêm hiệp nữa, tuy rằng phía sau tôi có hơi đau thật nhưng mà được thịt em thì chút đau ấy chẳng là gì.
Hôm đó tôi cũng giận thật cho nên càng nhún càng mê, em càng kêu tôi càng hăng, cuối cùng tới trưa hôm đó chúng tôi mới được ăn sáng và tới tận ngày hôm sau em mới xuống được giường.
Vì chuyện này mà em giận tôi lâu lắm cũng bắt tôi ngủ sô pha dài dài.
10
À, nhắc tới thời đại học chúng tôi không có học chung trường nên tôi không có bám em gắt gao được vậy là có một con chó lọt lưới quấn lấy em suốt ngày.
Tôi sẽ không tiết lộ tên đâu nhưng mà tới bây giờ em tôi vẫn còn liên lạc với thằng đó.
Xin phép được gọi nó là thằng vì trong lòng tôi nó không xứng đáng được tôn trọng ????
Đợt tết dương lịch cơ quan tôi tổ chức ăn mừng nên tôi về hơi khuya, lúc về tới nhà thì thấy nhà cửa tối om không có người nào cả, tôi nhấc điện thoại lên gọi cho em thì nghe thấy tiếng người đàn ông khác bắt máy.
Ờm, tôi không phải con người hay ghen lắm đâu cho nên lúc ấy tôi bình tĩnh đi vào trong bếp vác con dao sau đó mò theo định vị tôi cài trên máy em tới chỗ em (không phải cài định vị để kiểm soát em mà là do em tôi mù đường đôi khi lạc không biết mình ở đâu tôi sẽ tới đón).
Lúc tôi tới quán bar thấy em say liêng biêng đang nằm trong lòng gã thì lửa giận bùng lên, tôi cầm con dao chặt thịt đi vào bổ cái rầm lên chiếc bàn gỗ trước mặt sau đó đi tới kéo em vào lòng mình.
Khi nhìn rõ mặt thằng đó thì tôi càng căm tức hơn nữa, tôi lạnh giọng nói: "Lợi dụng lúc người ta say để giở trò mày bỉ ổi thật đấy."
Thằng đó cười khẩy nói với tôi bằng cái giọng khinh khỉnh: "Theo đuổi công bằng mà, mày đã là gì đâu mà đòi quản em ấy."
À, quên mất, lúc cưới tôi không có mời thằng chó này, thế là tôi lục trong cái cặp công văn đeo chéo bên eo mình ra tờ giấy màu hồng kia: "Mày thấy không, chồng chồng hợp pháp nhé."
Sau đó sảng khoái nhìn mặt tên kia dần tái đi, tôi rút con dao trên bàn ra rồi ôm em đi về.
Hôm đó về nhà tôi giận lắm, mà không dám làm gì quá nhiều chỉ bắt em nằm sấp xuống vạch quần ra tét mông em hai cái, nhìn làn da trắng nõn in hai dấu bàn tay tôi lại đau lòng xoa xoa cho em, đúng là đời mà, đánh em người đau lòng vẫn là tôi thôi.
Thấy gương mặt ngủ say ngon lành của em, tôi nhận mệnh đi lấy khăn ấm lau người thay quần áo cho em sau đó mới ôm em nằm trên giường.
Mẹ nó từ sau phải quản chặt em mới được, tôi tốn không ít công sức mới nuôi em được béo tốt thế này, còn chưa chấm mút được gì nhiều không phải để thằng khác nó thịt mất đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.