Chương 89: Diệt Thiên Zombie
Taosat
25/02/2022
Cô bé:"Cảm ơn.
Nói xong cô bé tiếp túi gà quay từ tay của Diệt Thiên, lấy ra một con gà quay cô bé ăn ngấu nghiến, ăn xong một con gà quay, cảm giác còn chưa đã thèm, cô bé đưa tay ra muốn lấy thêm một con gà quay nữa, nhưng chợt cô bé dừng lại, cầm túi gà quay lên đưa cho Diệt Thiên, nói:
"Trả cho anh đó.
Diệt Thiên:"Sao vậy?
Cô bé:"Ở tận thế này, chắc anh tìm thức ăn rất là vất vả, em không muốn vì em mà anh phải nhịn đói.
Nghe vậy Diệt Thiên có chút im lặng, thầm nghĩ:
"Ngoan thật hay ngoan giả vậy trời, ta có đọc tiểu thuyết thể loại tận thế rồi, nhưng trường hợp này cũng chưa gặp phải, ở tận thế này không thể không phòng, nên nhớ đây là thế giới thật, chứ không phải là tiểu thuyết hay truyện tranh gì đâu, chuyện gì cũng có thể xảy ra được hết, người lớn còn âm hiểm độc ác, huống chi là con nít như con nhỏ này.
Đưa tay ra sờ sờ đầu cô bé, Diệt Thiên nói:
"Em thật ngoan, em tên là gì?
Cô bé:"Em tên là Sakura, còn anh tên gì?
Diệt Thiên:"Sakura? nghe giống con nhỏ thủ lĩnh thẻ bài Sakura quá nhỉ?
Sakura:"Anh nói gì thế?
Diệt Thiên:"Không có gì, anh tên là Diệt Thiên, a mà em có biết là tận thế xảy ra bao lâu rồi không?
Sakura:"Anh không biết sao?
Diệt Thiên:"Lúc đó chắc anh đang đi cầu nên không biết.
Sakura:...
Diệt Thiên:"Em nói đi chứ?
Sakura:"Ừm, em còn nhớ là khoảng 2 tuần trước, khi đó em đang lấy quần áo từ ban công vào, thì đột nhiên mọi người ở trên đường phố điều biến thành Zombie hết a.
Diệt Thiên:"Rồi sao nữa?
Sakura:"Lúc đó em sợ quá nên ôm quần áo chạy vào nhà đống tất cả cửa lại, rồi mở tivi ra xem, theo tin tức đưa tin là do ba khối thiên thạch từ vũ trụ rơi vào trái đất, sau khi ba khối thiên thạch đó rơi vào trái đất thì có thật nhiều nơi người ta biến dị thành Zombie, sau đó cô phóng viên đưa tin cũng biến thành Zombie luôn.
Diệt Thiên:"Là vậy a, chắc anh phải tới đó điều tra xem sao cái đã.
Sakura:"Anh muốn đi tới đó thật sao? đi tới đó nguy hiểm lắm, anh đừng đi có được không?
Diệt Thiên:"Tại sao lại nguy hiểm?
Sakura:"Tại vì cả ba khối thiên thạch đó điều không ở nước nhật, nếu anh muốn đi tới đó là phải vượt qua hàng trăm hàng ngàn con Zombie lận đó.
Diệt Thiên:"Ra là vậy, vậy ba khối thiên thạch đó hiện giờ đang ở đâu?
Sakura:"Một khối ở trung quốc, một khối ở đáy đại dương không xác định được vị trí, một khối khác ở bắc cực.
Diệt Thiên:"Sao em biết nhiều quá vậy?
Sakura:"Em nghe radio.
Diệt Thiên:"Không phải tận thế tới, mọi người điều biến thành Zombie rồi sao?
Sakura:"Thật ra cũng không phải toàn bộ con người điều bị biến thành Zombie, bây giờ vẫn còn 1/5 người trên địa cầu này còn sống, họ lập ra vài khu dành cho người sống sót trên toàn thế giới, nên em vẫn có thể dùng tivi hay radio nghe tin tức được họ đưa tin.
Diệt Thiên:"Em sống ở đây có một mình sao?
Sakura:"Không, em sống ở đây với anh hai và anh ba, nhưng do hôm đó hai anh ấy điều có việc bận đi ra ngoài rồi, chắc bây giờ họ đã... em không dám nghĩ tới nữa.
Diệt Thiên:"Em đừng buồn nữa, người ra đi là không bao giờ biết trở lại đâu, hai anh của em chắc tiêu rồi, không biến dị thành Zombie thì cũng bị Zombie ăn thôi, còn không thì chết đói chứ gì?
Sakura:...
Lúc này một loạt tiếng bước chân và tiếng gầm gừ truyền đến.
Sakura:"Có... có chuyện gì vậy anh?
Diệt Thiên:"Đó là lũ Zombie ở dưới lầu kéo lên đây muốn ăn em đó.
Sakura:"Ăn em?
Diệt Thiên:"Thay vì để tụi nó xé xác em ra, thì cứ để anh ăn em nha.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Chẳng lẽ... anh là Zombie?
Diệt Thiên:"Em đoán đúng rồi đó, anh là Zombie siêu biến dị có ý thức tự chủ đây, nào bây giờ hãy để anh ăn em nha.
Nói xong Diệt Thiên liền nhào tới đè lên người của Sakura.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Aaaaaa... cứu mạng, anh Zombie ơi anh tha cho em đi, em còn nhỏ lắm ăn không ngon đâu, aaaaa...
Diệt Thiên:"Ngon hay không phải ăn thử mới biết, anh ăn đây.
Sakura:"Aaaaa... cứu mạng...
Diệt Thiên:"Sợ quá xỉu luôn rồi? ta còn muốn thọt lét cho nó nhột đây, nãy giờ cũng lâu rồi, hay là mình ra ngoài bắn một phát kameha meha đi.
Đi ra khỏi phòng đóng cửa lại, Diệt Thiên đi ra ngoài ban công, thấy ở dưới một đám Zombie đang dùng số lượng, con này bò lên con kia không ngừng bò lên, bây giờ cũng bò tới được lầu 2 rồi, còn một chút nữa thôi là lên được lầu 3 luôn.
Diệt Thiên:"Lấp hố đầy rồi a? ăn thêm một phát kameha meha của ta đây.
Đưa hai tay ra trước, khom người Diệt Thiên chúm hai tay lại kéo hai tay về hông phải, nói:
"Bảy viên ngọc rồng kameha meha cấp 2.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay xuống phía dưới đường phố, ầm một tiếng khu vực xung quanh chấn động mạnh bụi bay mù mịt, khi bụi tản ra thì tất cả Zombie trong bán kính 10m điều biến mất.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Một phát được 156vạn rồi, đợi một hồi nữa, cho tụi nó thêm một phát kameha meha nữa vậy.
Đi vào nhà nghe tiếng đập cửa và tiếng gầm gừ liên tục, lại nhìn chỗ cánh cửa hơi lung lay, Diệt Thiên có chút không yên tâm đi vào hai căn phòng còn lại, dời giường với học bàn ra chặn cửa lại, thấy cánh cửa không còn lung lay nữa, mới thoáng yên tâm một chút.
Diệt Thiên:"Còn con nhỏ kia mình xử lý làm sao nhỉ? hay là tìm đại một thế giới nào đó có người sinh sống, rồi quăng nó ở đó luôn đi.
Nói xong cô bé tiếp túi gà quay từ tay của Diệt Thiên, lấy ra một con gà quay cô bé ăn ngấu nghiến, ăn xong một con gà quay, cảm giác còn chưa đã thèm, cô bé đưa tay ra muốn lấy thêm một con gà quay nữa, nhưng chợt cô bé dừng lại, cầm túi gà quay lên đưa cho Diệt Thiên, nói:
"Trả cho anh đó.
Diệt Thiên:"Sao vậy?
Cô bé:"Ở tận thế này, chắc anh tìm thức ăn rất là vất vả, em không muốn vì em mà anh phải nhịn đói.
Nghe vậy Diệt Thiên có chút im lặng, thầm nghĩ:
"Ngoan thật hay ngoan giả vậy trời, ta có đọc tiểu thuyết thể loại tận thế rồi, nhưng trường hợp này cũng chưa gặp phải, ở tận thế này không thể không phòng, nên nhớ đây là thế giới thật, chứ không phải là tiểu thuyết hay truyện tranh gì đâu, chuyện gì cũng có thể xảy ra được hết, người lớn còn âm hiểm độc ác, huống chi là con nít như con nhỏ này.
Đưa tay ra sờ sờ đầu cô bé, Diệt Thiên nói:
"Em thật ngoan, em tên là gì?
Cô bé:"Em tên là Sakura, còn anh tên gì?
Diệt Thiên:"Sakura? nghe giống con nhỏ thủ lĩnh thẻ bài Sakura quá nhỉ?
Sakura:"Anh nói gì thế?
Diệt Thiên:"Không có gì, anh tên là Diệt Thiên, a mà em có biết là tận thế xảy ra bao lâu rồi không?
Sakura:"Anh không biết sao?
Diệt Thiên:"Lúc đó chắc anh đang đi cầu nên không biết.
Sakura:...
Diệt Thiên:"Em nói đi chứ?
Sakura:"Ừm, em còn nhớ là khoảng 2 tuần trước, khi đó em đang lấy quần áo từ ban công vào, thì đột nhiên mọi người ở trên đường phố điều biến thành Zombie hết a.
Diệt Thiên:"Rồi sao nữa?
Sakura:"Lúc đó em sợ quá nên ôm quần áo chạy vào nhà đống tất cả cửa lại, rồi mở tivi ra xem, theo tin tức đưa tin là do ba khối thiên thạch từ vũ trụ rơi vào trái đất, sau khi ba khối thiên thạch đó rơi vào trái đất thì có thật nhiều nơi người ta biến dị thành Zombie, sau đó cô phóng viên đưa tin cũng biến thành Zombie luôn.
Diệt Thiên:"Là vậy a, chắc anh phải tới đó điều tra xem sao cái đã.
Sakura:"Anh muốn đi tới đó thật sao? đi tới đó nguy hiểm lắm, anh đừng đi có được không?
Diệt Thiên:"Tại sao lại nguy hiểm?
Sakura:"Tại vì cả ba khối thiên thạch đó điều không ở nước nhật, nếu anh muốn đi tới đó là phải vượt qua hàng trăm hàng ngàn con Zombie lận đó.
Diệt Thiên:"Ra là vậy, vậy ba khối thiên thạch đó hiện giờ đang ở đâu?
Sakura:"Một khối ở trung quốc, một khối ở đáy đại dương không xác định được vị trí, một khối khác ở bắc cực.
Diệt Thiên:"Sao em biết nhiều quá vậy?
Sakura:"Em nghe radio.
Diệt Thiên:"Không phải tận thế tới, mọi người điều biến thành Zombie rồi sao?
Sakura:"Thật ra cũng không phải toàn bộ con người điều bị biến thành Zombie, bây giờ vẫn còn 1/5 người trên địa cầu này còn sống, họ lập ra vài khu dành cho người sống sót trên toàn thế giới, nên em vẫn có thể dùng tivi hay radio nghe tin tức được họ đưa tin.
Diệt Thiên:"Em sống ở đây có một mình sao?
Sakura:"Không, em sống ở đây với anh hai và anh ba, nhưng do hôm đó hai anh ấy điều có việc bận đi ra ngoài rồi, chắc bây giờ họ đã... em không dám nghĩ tới nữa.
Diệt Thiên:"Em đừng buồn nữa, người ra đi là không bao giờ biết trở lại đâu, hai anh của em chắc tiêu rồi, không biến dị thành Zombie thì cũng bị Zombie ăn thôi, còn không thì chết đói chứ gì?
Sakura:...
Lúc này một loạt tiếng bước chân và tiếng gầm gừ truyền đến.
Sakura:"Có... có chuyện gì vậy anh?
Diệt Thiên:"Đó là lũ Zombie ở dưới lầu kéo lên đây muốn ăn em đó.
Sakura:"Ăn em?
Diệt Thiên:"Thay vì để tụi nó xé xác em ra, thì cứ để anh ăn em nha.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Chẳng lẽ... anh là Zombie?
Diệt Thiên:"Em đoán đúng rồi đó, anh là Zombie siêu biến dị có ý thức tự chủ đây, nào bây giờ hãy để anh ăn em nha.
Nói xong Diệt Thiên liền nhào tới đè lên người của Sakura.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Aaaaaa... cứu mạng, anh Zombie ơi anh tha cho em đi, em còn nhỏ lắm ăn không ngon đâu, aaaaa...
Diệt Thiên:"Ngon hay không phải ăn thử mới biết, anh ăn đây.
Sakura:"Aaaaa... cứu mạng...
Diệt Thiên:"Sợ quá xỉu luôn rồi? ta còn muốn thọt lét cho nó nhột đây, nãy giờ cũng lâu rồi, hay là mình ra ngoài bắn một phát kameha meha đi.
Đi ra khỏi phòng đóng cửa lại, Diệt Thiên đi ra ngoài ban công, thấy ở dưới một đám Zombie đang dùng số lượng, con này bò lên con kia không ngừng bò lên, bây giờ cũng bò tới được lầu 2 rồi, còn một chút nữa thôi là lên được lầu 3 luôn.
Diệt Thiên:"Lấp hố đầy rồi a? ăn thêm một phát kameha meha của ta đây.
Đưa hai tay ra trước, khom người Diệt Thiên chúm hai tay lại kéo hai tay về hông phải, nói:
"Bảy viên ngọc rồng kameha meha cấp 2.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay xuống phía dưới đường phố, ầm một tiếng khu vực xung quanh chấn động mạnh bụi bay mù mịt, khi bụi tản ra thì tất cả Zombie trong bán kính 10m điều biến mất.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Một phát được 156vạn rồi, đợi một hồi nữa, cho tụi nó thêm một phát kameha meha nữa vậy.
Đi vào nhà nghe tiếng đập cửa và tiếng gầm gừ liên tục, lại nhìn chỗ cánh cửa hơi lung lay, Diệt Thiên có chút không yên tâm đi vào hai căn phòng còn lại, dời giường với học bàn ra chặn cửa lại, thấy cánh cửa không còn lung lay nữa, mới thoáng yên tâm một chút.
Diệt Thiên:"Còn con nhỏ kia mình xử lý làm sao nhỉ? hay là tìm đại một thế giới nào đó có người sinh sống, rồi quăng nó ở đó luôn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.