Chương 340: Lại Tới Thế Giới Anime War - Vũ Trụ Đại Chiến
Taosat
26/08/2022
Luyện tập một hồi, nhưng chả thấy động tĩnh nào cả.
Diệt Thiên:"Lạ vậy cà, nãy giờ vẫn không hành động sao?
Đảo qua phòng Senren, không thấy ai cả, lại đảo qua toàn căn nhà, vẫn không thấy ai cả.
Diệt Thiên:"Đù, đừng có nói hai ẻm bỏ trốn rồi nha?
Anh đảo qua toàn thành phố, thấy Senren đang dẫn chị mình bỏ chạy cách đây khá xa rồi.
Diệt Thiên:"Chạy thật hả?
Anh sửng sốt.
Không chạy mới lạ đó, biết anh là quái vật Senren chỉ muốn xử anh ngay, nhưng anh có không gian năng lực, chị lại đang ở đây cô phải dè chừng.
Lỡ lúc chiến đấu hắn bắt chị làm con tin rồi sao? nên cách tốt nhất là cô phải dẫn chị bỏ trốn thôi, với để cửa hé kiểu đó cứ như là cho cô thấy vậy, rất đáng ngờ.
Cất hết đồ, anh vội ra khỏi nhà vượt nóc băng tường rượt theo.
Diệt Thiên:"Còn dư một tí thời gian, cứ thong thả theo sau vậy, chứ giờ rượt theo mất công đánh lộn.
"Xẹt.
Senren:"Hô.
Cô chém chết một con rết quái, từ nãy giờ cô đã xử vài con rồi, vì không muốn tên đó phát hiện cô và chị bỏ trốn rượt theo, nên phải tốn thời gian hơn.
Chứ bình thường cô chỉ cần bay ngang qua là được, nhưng phía dưới quái nó rống nó gào là không tránh được, mấy con này lớn họng lắm, hắn nghe được là toi.
Cô tiếp tục xử quái cản đường và dẫn chị bỏ trốn.
Diệt Thiên:"Theo tương lai sắp tới mình thấy thì đúng 10h17p mới đi, cũng sắp rồi, tăng nhanh tốc độ mới được.
Anh tăng tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp, nhảy xuống chặng đường hai cô lại.
Luxia:"Chị Senren tên đó đang đuổi theo.
Senren:"Hả? cái gì?
Diệt Thiên:"Đi đâu mà vội mà vàng thế mấy em?
Senren:"Ai cần anh lo.
Cô còn chả muốn nói chuyện đàng hoàng với anh nữa, bị bắt gặp như vậy, bây giờ nói mình không phải bỏ trốn liệu hắn có tin không? cô còn chả tin nữa là.
Cô cầm kiếm đề phòng nhìn anh chằm chằm.
Diệt Thiên:"Ê nè, đừng có căng như thế chứ?
Senren:"Ngay từ đầu, ngươi giả bộ bị quái tấn công để tiếp cận ta, có mục đích gì?
Diệt Thiên:"Vậy ra... mi thấy rồi à? [giọng rùng rợn] hình dạng thật của ta!
Cô cảm giác áp lực hơn, đứng gần chị mình hơn, tự nhiên... giọng của anh hí hửng hẳn ra.
Diệt Thiên:"Haha, giỡn tí thôi mà, làm gì căng thế, chuyện là tôi vừa tỉnh lại sau giấc ngủ dài, nên muốn tìm người tâm sự, nhất là khi với hai cô gái xinh đẹp.
"Hả...
Hai cô sửng sốt.
Senren:"Tưởng ta tin chắc?
Diệt Thiên:"Tin hay không tùy, nói chuyện ở đây không tiện, mình về nhà rồi nói nhé.
Anh dịch chuyển ra sau hai cô, bợ vào vai mang Senren và Mie về phòng khách.
Senren:"Lúc nào?!
Chưa kịp phản ứng, cô và chị đã bị mang về phòng khách ở nhà rồi, Senren hốt hoảng vội vàng kéo theo chị mình chạy tới một góc, quay lại cầm kiếm (mồ hôi) cảnh giác nhìn anh.
Cô thậm chí còn chưa kịp phản ứng, tên này quá nguy hiểm.
Anh ngồi xuống, lấy bánh dâu tây bỏ lên bàn cắt ba miếng hỏi:
"Ăn bánh không?
Senren:...
Mie:...
Bây giờ là lúc hỏi cái này sao?
Diệt Thiên:"Không ăn hả? ngon lắm đấy.
Anh lấy một miếng ăn.
Senren:...
Mie:...
Anh thì ăn ngon lành, hai cô thì lo lắng đề phòng, dựa theo vừa rồi, hai cô biết mình chạy không thoát, có chạy cũng bị bắt về ngay thôi, nên dứt khoát khỏi trốn.
Cô đang chờ anh hành động, nhưng... chỉ thấy anh ăn hết miếng này tới miếng khác mà thôi, hết lấy ra ăn tiếp làm hai cô rất sốt ruột, không biết anh định làm gì.
Diệt Thiên:"A!
"Hả?
Hai cô cảnh giác.
Diệt Thiên:"Mới đó đã 10h17p rồi à?
Senren:...
Mie:...
"A!
Giữa lúc hai cô im lặng không biết nói gì, thì bỗng một cái lỗ đen xuống hiện hút hai cô vào, anh nhảy vào theo luôn.
Ở nơi khác.
Hai cô té xuống đất, cảm giác trên người nặng trịch, nhìn anh ta đang hai tay chống đất mặt đối mặt với mình, Senren hơi đỏ mặt đờ ra, nhớ tới cái gì cô muốn đẩy anh ra thì...
Cô nghe ai đó hét gì đó, trên trời còn nổ ầm ầm nữa.
Zeno:"Almighty Pulse!
"Ầm... ầm... ầm...
Ba người nhìn lên thì thấy, một dãy hành tinh xếp thành đường thẳng tới mặt trời, và bị thứ gì đó dùng tốc độ cực nhanh, xuyên qua các hành tinh tới thẳng mặt trời.
Những nơi đi qua các hành tinh dồn dập nổ tung hết, hai cô sửng sốt đờ ra, không thể tin nổi vào những gì mình thấy, nó quá hư cấu.
Vegeta:"M-Một phát chết luôn.
Nghe gần đây ai đó nói, bỗng kế bên nghe cái rầm xuất hiện một con quái vật màu đen, lại nhìn xung quanh đa số toàn bự con cơ bắp.
Mie:"Chỗ này là chỗ nào vậy? tại sao chúng ta lại xuất hiện ở đây?
Senren:"Em không biết, nhưng nhìn những người đó trông có vẻ nguy hiểm.
Quan sát một lúc, Senren khẽ hỏi:
"Đây là nơi nào? những người này là ai?
Diệt Thiên:"Chịu, mà dường như chúng ta đã bị đưa tới một thế giới khác rồi, vừa rồi có lẽ chúng ta bị hút vào khe hở không-thời gian, theo tôi đoán là do trận chiến do hai người đó gây ra.
Khỏi cần chỉ mặt hai cô cũng biết là ai rồi, tên hói màu mè không mặc quần áo, và con quái đen đang đánh nhau chứ ai.
Qua hồi lâu cô mới sực nhớ, hình như... anh ta vẫn duy trì tư thế này từ nãy tới giờ.
Senren:"Cút ra khỏi người ta!
Đã trở mặt tại sao cô phải nể anh ta chứ, đẩy anh văng ra liền.
Diệt Thiên:"A, xin lỗi nhé, tôi quên.
Senren:"Hừ.
Trong lúc anh và cô nói truyện, Zeno và Omni Evil lại đánh nhau.
Diệt Thiên:"Này, nơi đây có vẻ nguy hiểm đấy.
Senren:"Không cần ngươi nhắc, ta cũng biết.
Diệt Thiên:"Có phải cô là chiến binh của nữ thần nào đó không? và bé gấu Mie đang ôm là tiểu tiên của nữ thần gửi xuống trái đất?
Hai tiểu tiên sửng sốt.
Diệt Thiên:"Lạ vậy cà, nãy giờ vẫn không hành động sao?
Đảo qua phòng Senren, không thấy ai cả, lại đảo qua toàn căn nhà, vẫn không thấy ai cả.
Diệt Thiên:"Đù, đừng có nói hai ẻm bỏ trốn rồi nha?
Anh đảo qua toàn thành phố, thấy Senren đang dẫn chị mình bỏ chạy cách đây khá xa rồi.
Diệt Thiên:"Chạy thật hả?
Anh sửng sốt.
Không chạy mới lạ đó, biết anh là quái vật Senren chỉ muốn xử anh ngay, nhưng anh có không gian năng lực, chị lại đang ở đây cô phải dè chừng.
Lỡ lúc chiến đấu hắn bắt chị làm con tin rồi sao? nên cách tốt nhất là cô phải dẫn chị bỏ trốn thôi, với để cửa hé kiểu đó cứ như là cho cô thấy vậy, rất đáng ngờ.
Cất hết đồ, anh vội ra khỏi nhà vượt nóc băng tường rượt theo.
Diệt Thiên:"Còn dư một tí thời gian, cứ thong thả theo sau vậy, chứ giờ rượt theo mất công đánh lộn.
"Xẹt.
Senren:"Hô.
Cô chém chết một con rết quái, từ nãy giờ cô đã xử vài con rồi, vì không muốn tên đó phát hiện cô và chị bỏ trốn rượt theo, nên phải tốn thời gian hơn.
Chứ bình thường cô chỉ cần bay ngang qua là được, nhưng phía dưới quái nó rống nó gào là không tránh được, mấy con này lớn họng lắm, hắn nghe được là toi.
Cô tiếp tục xử quái cản đường và dẫn chị bỏ trốn.
Diệt Thiên:"Theo tương lai sắp tới mình thấy thì đúng 10h17p mới đi, cũng sắp rồi, tăng nhanh tốc độ mới được.
Anh tăng tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp, nhảy xuống chặng đường hai cô lại.
Luxia:"Chị Senren tên đó đang đuổi theo.
Senren:"Hả? cái gì?
Diệt Thiên:"Đi đâu mà vội mà vàng thế mấy em?
Senren:"Ai cần anh lo.
Cô còn chả muốn nói chuyện đàng hoàng với anh nữa, bị bắt gặp như vậy, bây giờ nói mình không phải bỏ trốn liệu hắn có tin không? cô còn chả tin nữa là.
Cô cầm kiếm đề phòng nhìn anh chằm chằm.
Diệt Thiên:"Ê nè, đừng có căng như thế chứ?
Senren:"Ngay từ đầu, ngươi giả bộ bị quái tấn công để tiếp cận ta, có mục đích gì?
Diệt Thiên:"Vậy ra... mi thấy rồi à? [giọng rùng rợn] hình dạng thật của ta!
Cô cảm giác áp lực hơn, đứng gần chị mình hơn, tự nhiên... giọng của anh hí hửng hẳn ra.
Diệt Thiên:"Haha, giỡn tí thôi mà, làm gì căng thế, chuyện là tôi vừa tỉnh lại sau giấc ngủ dài, nên muốn tìm người tâm sự, nhất là khi với hai cô gái xinh đẹp.
"Hả...
Hai cô sửng sốt.
Senren:"Tưởng ta tin chắc?
Diệt Thiên:"Tin hay không tùy, nói chuyện ở đây không tiện, mình về nhà rồi nói nhé.
Anh dịch chuyển ra sau hai cô, bợ vào vai mang Senren và Mie về phòng khách.
Senren:"Lúc nào?!
Chưa kịp phản ứng, cô và chị đã bị mang về phòng khách ở nhà rồi, Senren hốt hoảng vội vàng kéo theo chị mình chạy tới một góc, quay lại cầm kiếm (mồ hôi) cảnh giác nhìn anh.
Cô thậm chí còn chưa kịp phản ứng, tên này quá nguy hiểm.
Anh ngồi xuống, lấy bánh dâu tây bỏ lên bàn cắt ba miếng hỏi:
"Ăn bánh không?
Senren:...
Mie:...
Bây giờ là lúc hỏi cái này sao?
Diệt Thiên:"Không ăn hả? ngon lắm đấy.
Anh lấy một miếng ăn.
Senren:...
Mie:...
Anh thì ăn ngon lành, hai cô thì lo lắng đề phòng, dựa theo vừa rồi, hai cô biết mình chạy không thoát, có chạy cũng bị bắt về ngay thôi, nên dứt khoát khỏi trốn.
Cô đang chờ anh hành động, nhưng... chỉ thấy anh ăn hết miếng này tới miếng khác mà thôi, hết lấy ra ăn tiếp làm hai cô rất sốt ruột, không biết anh định làm gì.
Diệt Thiên:"A!
"Hả?
Hai cô cảnh giác.
Diệt Thiên:"Mới đó đã 10h17p rồi à?
Senren:...
Mie:...
"A!
Giữa lúc hai cô im lặng không biết nói gì, thì bỗng một cái lỗ đen xuống hiện hút hai cô vào, anh nhảy vào theo luôn.
Ở nơi khác.
Hai cô té xuống đất, cảm giác trên người nặng trịch, nhìn anh ta đang hai tay chống đất mặt đối mặt với mình, Senren hơi đỏ mặt đờ ra, nhớ tới cái gì cô muốn đẩy anh ra thì...
Cô nghe ai đó hét gì đó, trên trời còn nổ ầm ầm nữa.
Zeno:"Almighty Pulse!
"Ầm... ầm... ầm...
Ba người nhìn lên thì thấy, một dãy hành tinh xếp thành đường thẳng tới mặt trời, và bị thứ gì đó dùng tốc độ cực nhanh, xuyên qua các hành tinh tới thẳng mặt trời.
Những nơi đi qua các hành tinh dồn dập nổ tung hết, hai cô sửng sốt đờ ra, không thể tin nổi vào những gì mình thấy, nó quá hư cấu.
Vegeta:"M-Một phát chết luôn.
Nghe gần đây ai đó nói, bỗng kế bên nghe cái rầm xuất hiện một con quái vật màu đen, lại nhìn xung quanh đa số toàn bự con cơ bắp.
Mie:"Chỗ này là chỗ nào vậy? tại sao chúng ta lại xuất hiện ở đây?
Senren:"Em không biết, nhưng nhìn những người đó trông có vẻ nguy hiểm.
Quan sát một lúc, Senren khẽ hỏi:
"Đây là nơi nào? những người này là ai?
Diệt Thiên:"Chịu, mà dường như chúng ta đã bị đưa tới một thế giới khác rồi, vừa rồi có lẽ chúng ta bị hút vào khe hở không-thời gian, theo tôi đoán là do trận chiến do hai người đó gây ra.
Khỏi cần chỉ mặt hai cô cũng biết là ai rồi, tên hói màu mè không mặc quần áo, và con quái đen đang đánh nhau chứ ai.
Qua hồi lâu cô mới sực nhớ, hình như... anh ta vẫn duy trì tư thế này từ nãy tới giờ.
Senren:"Cút ra khỏi người ta!
Đã trở mặt tại sao cô phải nể anh ta chứ, đẩy anh văng ra liền.
Diệt Thiên:"A, xin lỗi nhé, tôi quên.
Senren:"Hừ.
Trong lúc anh và cô nói truyện, Zeno và Omni Evil lại đánh nhau.
Diệt Thiên:"Này, nơi đây có vẻ nguy hiểm đấy.
Senren:"Không cần ngươi nhắc, ta cũng biết.
Diệt Thiên:"Có phải cô là chiến binh của nữ thần nào đó không? và bé gấu Mie đang ôm là tiểu tiên của nữ thần gửi xuống trái đất?
Hai tiểu tiên sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.