Chương 91: Vì Tụi Nó Là Zombie
Taosat
25/02/2022
Lúc này một loạt tiếng bước chân và tiếng rầm gừ truyền đến, một đám Zombie từ cầu thang xông ra ngoài, vừa thấy Diệt Thiên với Sakura tụi nó liền nhào tới.
Diệt Thiên:"Em thấy chưa? kêu cho cố vô, bây giờ tụi nó tới rồi đó, tụi nó sẽ xé xác em ra thành từng mảnh, rồi gặm từng miếng thịt của em cho coi.
Sakura:"Aaaaa... không... không... em không muốn bị ăn thịt, có ai không cứu em với...
Diệt Thiên:"Em càng kêu, thì Zombie lên đây càng nhiều đó tin không?
Sakura:"Em sợ lắm... hu hu... anh hai anh ba ơi... cứu em với...
Diệt Thiên:"Khóc cái gì mà khóc? giỡn có một chút thôi mà làm dữ vậy.
Thấy Sakura còn đang ôm đầu sợ hãi khóc thút thít, Diệt Thiên liền cầm katana xông tới chém Zombie, không ngừng chặt tụi nó ra thành vài khúc, chặt hết Zombie ở trên sân thượng xong, thấy Zombie còn đang xông lên từ chỗ cầu thang.
Diệt Thiên:"Chặt Zombie đúng là thoải mái thiệt, giống trò chém hoa quả vậy, nhưng mà ta mỏi tay quá rồi nè.
Đưa hai tay ra trước, khom người Diệt Thiên chụm hai tay lại kéo về hông phải đọc thầm bảy viên ngọc rồng, sau đó nói:
"Kameha meha.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay ra trước, ầm một tiếng chổ cầu thang biến mất luôn.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Nghe thấy tiếng nổ lớn, Sakura có chút hết hồn nhìn tới.
Sakura:"Có chuyện gì xảy ra vậy? tại sao chổ đó biến mất rồi?
Diệt Thiên:"Rồi em sẽ biết ngay thôi.
Chạy tới nâng Sakura lên quăng mạnh lên trời, Diệt Thiên liền phóng lên thật cao đưa hai tay về phía hông phải đọc thầm bảy viên ngọc rồng, sau đó nói:
"Kameha meha cấp 2.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay xuống phía dưới, ầm một tiếng nguyên một tòa nhà lầu cao tầng sụp đổ luôn.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Một phát được hơn 300vạn rồi, đã vậy tích phân còn đang tăng lên nữa chứ.
Từ trên cao thấy vậy, Sakura có chút sợ hãi che mặt lại hét lên:
"Aaaaa...
Diệt Thiên:"Cái con nhỏ này suốt ngày chỉ biết hét thôi.
Gọi ra thứ nguyên bích bên dưới chỗ hai người đang rơi, Diệt Thiên với Sakura rơi vào thứ nguyên bích biến mất, lúc xuất hiện thì đã ở trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng khác rồi, thấy Sakura còn đang che mặt khóc thút thít.
Diệt Thiên:"Im đi bộ em muốn tụi Zombie lên đây nữa hả?
Nghe vậy Sakura mới buông hai tay đang che mặt xuống nhìn xung quanh.
Sakura:"Hử? tại sao em lại đi tới một chỗ khác rồi? không phải là lúc nãy em còn đang rơi sao?
Diệt Thiên:"Anh đói quá rồi.
Sakura:"Anh Zombie ơi, xin anh đừng ăn thịt em có được không?
Diệt Thiên:"Đói thì ăn thôi.
Sakura:"Aaaaa... cứu mạng...
Diệt Thiên:"Uy có Zombie ở sau lưng em kìa.
Nghe vậy Sakura chút sợ hãi quay người nhìn lại, nhưng không thấy ai cả.
Sakura:"Đâu? đâu? ở đâu? sao em không thấy vậy?
Diệt Thiên:"Anh nè.
Sakura:...
Lấy ra một túi đùi gà rán, Diệt Thiên lấy ra một cái đùi gà bắt đầu ăn, Sakura thấy vậy có chút nuốt nước miếng hỏi:
"Anh là Zombie, mà cũng thích ăn những thứ này nữa sao?
Diệt Thiên:"Anh phải nói là em ngây thơ thật hay là giả ngây thơ đây, bây giờ mà em còn chưa nhận ra nữa sao?
Sakura:"Nhận ra cái gì?
Diệt Thiên:"Vãi, không có gì, em muốn ăn không?
Sakura:"Không... không.
Diệt Thiên:"Em tưởng anh điếng a? nghe em nuốt nước miếng nãy giờ thôi là anh biết em thèm lắm rồi, ăn đi đừng ngại, rồi sau đó anh sẽ ăn thịt em sau.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Em... em không đói.
Diệt Thiên:"Không đói thật sao?
Sakura:"Ừm.
Diệt Thiên:"Có chết cũng phải ăn no trước đã, em muốn làm một con ma đói sao?
Sakura:"Nhưng... nhưng nếu em ăn mập lên, thì anh sẽ ăn thịt em.
Diệt Thiên:"Vãi cả shit, em không ăn thì mặc xác em.
"Keng.
Quăng khúc xương đùi gà thứ năm xuống đất, nhìn Sakura nước miếng chảy dài dài, Diệt Thiên có chút im lặng thầm nghĩ:
"Con bé này tin mình là Zombie luôn mới ghê, nó có thấy con Zombie nào đẹp trai như mình sao?
Diệt Thiên:"Chúng ta đi thôi.
Sakura:"Đi đâu?
Diệt Thiên:"Đi tự tử.
Sakura:... !!!?
Diệt Thiên:"Đi theo anh, nếu em không muốn bị xé xác ra thành trăm mảnh.
Sakura:"Ừm.
Dẫn theo Sakura đi xuống cầu thang, đi tới trước cửa của một căn phòng.
Diệt Thiên:"Ở ngoài đây thì không có một con Zombie, trong phòng này thì có khoảng 20-30 con nè, chắc ở đây là phòng hợp, lúc đang hợp thì bị biến dị chứ gì.
Sakura:"Làm sao mà anh biết được trong đó có Zombie?
Nghe vậy Diệt Thiên gõ cửa một cái, lập tức bên trong phòng tiếng gầm gừ và tiếng đập cửa liên tục không ngừng truyền ra.
Diệt Thiên:"Như em thấy đó, chỉ cần gõ cửa là biết thôi.
Sakura:....
Diệt Thiên:"Kệ tụi nó đi, một chút nữa anh sẽ hủy chỗ này luôn.
Sakura:"Anh muốn làm giống lúc nãy sao?
Diệt Thiên:"Con nít con noi không cần hỏi nhiều.
Đi tới chỗ thang máy thấy nó còn đang sáng đèn.
Diệt Thiên:"Ở đây còn điện? chắc do mới biến dị có 2 tuần, nên chỗ phát điện còn tự chạy được, ở đây là tầng 60, công nhận cái công ty này cao thiệt đó.
Lúc này cửa thang máy bỗng nhiên mở ra, từ bên trong hai con Zombie xông ra, có chút hết hồn Diệt Thiên liền sút hai con Zombie đập đầu vào tường chết.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Làm ta giật cả mình.
Thấy hai con Zombie ở trong thang máy, máu thịt be bét máu tươi chảy dài dài, Sakura có chút sợ hãi hét:
"Aaaaa...
Sakura vừa hét lên, hai cái thang máy còn lại liền mở ra, từ bên trong xông ra hơn 20 con Zombie.
Diệt Thiên:"Im miệng, thấy chưa tại em kêu mà tụi Zombie tới nữa rồi đó.
Nghe vậy Sakura có chút giật mình tỉnh táo lại, nói:
"Em... em... em xin lỗi.
Diệt Thiên:"Em không giỏi cái gì hết, chỉ giỏi la hét là giỏi a.
Phóng tới chém hết đám Zombie ra thành vài mảnh, Diệt Thiên nói:
"Lần sau em đừng có la làng la sớm nữa đó, ở tận thế này âm thanh chính là thứ giúp Zombie biết vị trí của chúng ta, với lại mũi của tụi nó rất thính, nếu không muốn chết em đừng có tới quá gần tụi nó nghe không?
Sakura:"Ừm, nhưng mà anh ơi sao mấy thứ đó còn cử động được vậy?
Diệt Thiên:"Vì tụi nó là Zombie, bị chém ra thành vài khúc thì cũng không chết được, trừ khi là dùng lửa đốt tụi nó mới chết.
Sakura:"Nhưng anh ơi, vậy tại sao hai con Zombie ở trong thang máy lại chết?
Diệt Thiên:"Ai biết.
Sakura:...
Sakura:"Vậy còn đám Zombie này, bị chém ra thành như vầy rồi, mà không chảy một chút máu vậy anh?
Diệt Thiên:"Vì tụi nó là Zombie.
Sakura:...
Diệt Thiên:"Em thấy chưa? kêu cho cố vô, bây giờ tụi nó tới rồi đó, tụi nó sẽ xé xác em ra thành từng mảnh, rồi gặm từng miếng thịt của em cho coi.
Sakura:"Aaaaa... không... không... em không muốn bị ăn thịt, có ai không cứu em với...
Diệt Thiên:"Em càng kêu, thì Zombie lên đây càng nhiều đó tin không?
Sakura:"Em sợ lắm... hu hu... anh hai anh ba ơi... cứu em với...
Diệt Thiên:"Khóc cái gì mà khóc? giỡn có một chút thôi mà làm dữ vậy.
Thấy Sakura còn đang ôm đầu sợ hãi khóc thút thít, Diệt Thiên liền cầm katana xông tới chém Zombie, không ngừng chặt tụi nó ra thành vài khúc, chặt hết Zombie ở trên sân thượng xong, thấy Zombie còn đang xông lên từ chỗ cầu thang.
Diệt Thiên:"Chặt Zombie đúng là thoải mái thiệt, giống trò chém hoa quả vậy, nhưng mà ta mỏi tay quá rồi nè.
Đưa hai tay ra trước, khom người Diệt Thiên chụm hai tay lại kéo về hông phải đọc thầm bảy viên ngọc rồng, sau đó nói:
"Kameha meha.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay ra trước, ầm một tiếng chổ cầu thang biến mất luôn.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Nghe thấy tiếng nổ lớn, Sakura có chút hết hồn nhìn tới.
Sakura:"Có chuyện gì xảy ra vậy? tại sao chổ đó biến mất rồi?
Diệt Thiên:"Rồi em sẽ biết ngay thôi.
Chạy tới nâng Sakura lên quăng mạnh lên trời, Diệt Thiên liền phóng lên thật cao đưa hai tay về phía hông phải đọc thầm bảy viên ngọc rồng, sau đó nói:
"Kameha meha cấp 2.
Nói xong Diệt Thiên đẩy hai tay xuống phía dưới, ầm một tiếng nguyên một tòa nhà lầu cao tầng sụp đổ luôn.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Một phát được hơn 300vạn rồi, đã vậy tích phân còn đang tăng lên nữa chứ.
Từ trên cao thấy vậy, Sakura có chút sợ hãi che mặt lại hét lên:
"Aaaaa...
Diệt Thiên:"Cái con nhỏ này suốt ngày chỉ biết hét thôi.
Gọi ra thứ nguyên bích bên dưới chỗ hai người đang rơi, Diệt Thiên với Sakura rơi vào thứ nguyên bích biến mất, lúc xuất hiện thì đã ở trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng khác rồi, thấy Sakura còn đang che mặt khóc thút thít.
Diệt Thiên:"Im đi bộ em muốn tụi Zombie lên đây nữa hả?
Nghe vậy Sakura mới buông hai tay đang che mặt xuống nhìn xung quanh.
Sakura:"Hử? tại sao em lại đi tới một chỗ khác rồi? không phải là lúc nãy em còn đang rơi sao?
Diệt Thiên:"Anh đói quá rồi.
Sakura:"Anh Zombie ơi, xin anh đừng ăn thịt em có được không?
Diệt Thiên:"Đói thì ăn thôi.
Sakura:"Aaaaa... cứu mạng...
Diệt Thiên:"Uy có Zombie ở sau lưng em kìa.
Nghe vậy Sakura chút sợ hãi quay người nhìn lại, nhưng không thấy ai cả.
Sakura:"Đâu? đâu? ở đâu? sao em không thấy vậy?
Diệt Thiên:"Anh nè.
Sakura:...
Lấy ra một túi đùi gà rán, Diệt Thiên lấy ra một cái đùi gà bắt đầu ăn, Sakura thấy vậy có chút nuốt nước miếng hỏi:
"Anh là Zombie, mà cũng thích ăn những thứ này nữa sao?
Diệt Thiên:"Anh phải nói là em ngây thơ thật hay là giả ngây thơ đây, bây giờ mà em còn chưa nhận ra nữa sao?
Sakura:"Nhận ra cái gì?
Diệt Thiên:"Vãi, không có gì, em muốn ăn không?
Sakura:"Không... không.
Diệt Thiên:"Em tưởng anh điếng a? nghe em nuốt nước miếng nãy giờ thôi là anh biết em thèm lắm rồi, ăn đi đừng ngại, rồi sau đó anh sẽ ăn thịt em sau.
Sakura:... !!!?
Sakura:"Em... em không đói.
Diệt Thiên:"Không đói thật sao?
Sakura:"Ừm.
Diệt Thiên:"Có chết cũng phải ăn no trước đã, em muốn làm một con ma đói sao?
Sakura:"Nhưng... nhưng nếu em ăn mập lên, thì anh sẽ ăn thịt em.
Diệt Thiên:"Vãi cả shit, em không ăn thì mặc xác em.
"Keng.
Quăng khúc xương đùi gà thứ năm xuống đất, nhìn Sakura nước miếng chảy dài dài, Diệt Thiên có chút im lặng thầm nghĩ:
"Con bé này tin mình là Zombie luôn mới ghê, nó có thấy con Zombie nào đẹp trai như mình sao?
Diệt Thiên:"Chúng ta đi thôi.
Sakura:"Đi đâu?
Diệt Thiên:"Đi tự tử.
Sakura:... !!!?
Diệt Thiên:"Đi theo anh, nếu em không muốn bị xé xác ra thành trăm mảnh.
Sakura:"Ừm.
Dẫn theo Sakura đi xuống cầu thang, đi tới trước cửa của một căn phòng.
Diệt Thiên:"Ở ngoài đây thì không có một con Zombie, trong phòng này thì có khoảng 20-30 con nè, chắc ở đây là phòng hợp, lúc đang hợp thì bị biến dị chứ gì.
Sakura:"Làm sao mà anh biết được trong đó có Zombie?
Nghe vậy Diệt Thiên gõ cửa một cái, lập tức bên trong phòng tiếng gầm gừ và tiếng đập cửa liên tục không ngừng truyền ra.
Diệt Thiên:"Như em thấy đó, chỉ cần gõ cửa là biết thôi.
Sakura:....
Diệt Thiên:"Kệ tụi nó đi, một chút nữa anh sẽ hủy chỗ này luôn.
Sakura:"Anh muốn làm giống lúc nãy sao?
Diệt Thiên:"Con nít con noi không cần hỏi nhiều.
Đi tới chỗ thang máy thấy nó còn đang sáng đèn.
Diệt Thiên:"Ở đây còn điện? chắc do mới biến dị có 2 tuần, nên chỗ phát điện còn tự chạy được, ở đây là tầng 60, công nhận cái công ty này cao thiệt đó.
Lúc này cửa thang máy bỗng nhiên mở ra, từ bên trong hai con Zombie xông ra, có chút hết hồn Diệt Thiên liền sút hai con Zombie đập đầu vào tường chết.
"Đánh bại Zombie 100.
"Đánh bại Zombie 100.
Diệt Thiên:"Làm ta giật cả mình.
Thấy hai con Zombie ở trong thang máy, máu thịt be bét máu tươi chảy dài dài, Sakura có chút sợ hãi hét:
"Aaaaa...
Sakura vừa hét lên, hai cái thang máy còn lại liền mở ra, từ bên trong xông ra hơn 20 con Zombie.
Diệt Thiên:"Im miệng, thấy chưa tại em kêu mà tụi Zombie tới nữa rồi đó.
Nghe vậy Sakura có chút giật mình tỉnh táo lại, nói:
"Em... em... em xin lỗi.
Diệt Thiên:"Em không giỏi cái gì hết, chỉ giỏi la hét là giỏi a.
Phóng tới chém hết đám Zombie ra thành vài mảnh, Diệt Thiên nói:
"Lần sau em đừng có la làng la sớm nữa đó, ở tận thế này âm thanh chính là thứ giúp Zombie biết vị trí của chúng ta, với lại mũi của tụi nó rất thính, nếu không muốn chết em đừng có tới quá gần tụi nó nghe không?
Sakura:"Ừm, nhưng mà anh ơi sao mấy thứ đó còn cử động được vậy?
Diệt Thiên:"Vì tụi nó là Zombie, bị chém ra thành vài khúc thì cũng không chết được, trừ khi là dùng lửa đốt tụi nó mới chết.
Sakura:"Nhưng anh ơi, vậy tại sao hai con Zombie ở trong thang máy lại chết?
Diệt Thiên:"Ai biết.
Sakura:...
Sakura:"Vậy còn đám Zombie này, bị chém ra thành như vầy rồi, mà không chảy một chút máu vậy anh?
Diệt Thiên:"Vì tụi nó là Zombie.
Sakura:...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.