Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Chương 175: CHIẾM CƠ HỘI CỦA CÔ TA

Nhất Sinh Lưu Lãng

23/01/2021

“Xuân Tử, tôi hỏi cô một chút, cô làm sao dưỡng được cặp đùi tuyệt đẹp đó, đôi chân này sau khi mặc quần tất thì có loại cảm giác gì?”

Ngồi bên cạnh Quý Xuân, tôi đưa tay khẽ khàng vuốt ve chiếc quần áo tất mát lạnh, cảm giác trên tay vô cùng thoải mái. Đương nhiên, đôi chân dài được bó sát bên trong, cảm giác trên tay càng thoải mái không thôi.

Vừa vào phòng thì xảy ra loại trêu ghẹo mờ ám này, Quý Xuân dường như không tiếp nhận được, vì thế cầm tay của tôi để sang một bên, sau đó cô ta ngồi cách xa tôi một chút.

“Làm gì vậy, đến chỗ này tìm tôi, giờ còn xấu hổ?”

Sự trêu chọc của tôi khiến mặt mày Quý Xuân xuất hiện đôi nét xấu hổ má đỏ ửng lên, sau đó cô ta lắc đầu nói: “Không phải, chính là cảm giác đối với anh rất kỳ lạ, anh có thể đối với Tiểu Nham tốt như vậy, chạy xa như vậy chỉ vì trong lúc vô tình cô ấy nói một câu muốn ăn gà rán, sau đó tôi cảm thấy trên thế giới sao lại có người đàn ông tốt mà ngốc như thế chứ.”

Không có mở rượu, giúp cô ta rót một ly nước trắng, sau đó để trên mặt bàn trước mặt cô ta.

“Tôi ngược lại cảm thấy có gì đâu mà hiếu kỳ...”

Lời của tôi còn chưa nói xong, Quý Xuân đã mở miệng cắt ngang: “Không phải chuyện này, là anh tại sao làm ‘vịt’... làm nghề này?”

Tôi ngẩng đầu, nhìn sang Quý Xuân: “Thật ra tôi rất không thích khách hàng hỏi tôi, anh tại sao làm nghề này? nếu như có cách khác, ai muốn đi làm nghề này chứ?”

Quý Xuân khẽ gật đầu: “Xin lỗi, tôi không phải cố tình khơi ra, tôi chỉ cảm thấy người đàn ông tốt như anh, làm nghề này có hơi không hiểu nổi...”

“Cũng không có gì không lý giải được cả, nếu như cô đã muốn biết tôi không ngại nói cho cô biết.”

Vì thế, tôi nói lý do ban đầu bước vào nghề này cho Quý Xuân.

Một lúc sau, Quý Xuân gật đầu: “Thì ra là như thế, vậy anh bây giờ đã có tiền rồi, tại sao không rời khỏi? Anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ là hiếu kỳ đơn thuần mà thôi.”

“Tôi không cảm thấy nghề này có gì không tốt, tôi đã tiếp xúc với những người phụ nữ chịu sự bạo hành từ đàn ông, cũng tiếp xúc với những người phụ nữ bị gia đình bạo hành, còn tiếp xúc với những người phụ nữ đã có chồng nhưng lại không có quan hệ vợ chồng thật sự... những người phụ nữ mà tôi tiếp xúc có rất nhiều, nhưng tôi có thể khiến bọn họ vui vẻ, sự vui vẻ xuất phát từ nội tâm, tôi cảm thấy như thế là đủ rồi.”

Nói đến đây, tôi dừng lại một lát, sau đó bước tới, nắm bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đó trong tay.

“Tôi trước nay không có dựa vào bán thân để thỏa mãn khách hàng, chỉ là bán nghệ khiến khách hàng cảm thấy hài lòng, cô tin không?”

Quý Xuân không có nói chuyện, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi, rõ ràng cô ta không tin.

Vì thế tôi mở bàn tay nhỏ nhắn của cô ta ra, để hai ngón tay di chuyển không ngừng trên lòng bàn tay hồng nhuận đó của cô ta.

“Buồn!”

Chỉ một lát, Quý Xuân không chịu được cảm giác ngứa ngứa trong lòng bàn tay.



“Nếu như tôi sờ không phải lòng bàn tay cô, mà chỗ đó của cô thì sao?”

Mắt thấy đôi chân dài của cô ta được bao bọc trong lớp quần tất đen, tôi nhẹ nhàng đưa tay sờ sâu vào, tuy nhiên khi đến nơi sâu nhất, chạm vào loại chất vải trơn trượt.

Khoảnh khắc sau đó, Quý Xuân hoàn toàn hiểu tôi nói là cái gì.

Mặt cô ta đỏ bừng vì xấu hổ vội vàng lấy tay của tôi ra: “Tôi tin rồi, anh không cần làm...”

Cô ta có hơi căng thẳng, cô ta tin loại căng thẳng đó không phải sự căng thẳng của chỗ đó, mà là cảm tình của hai người chưa tiến triển đến mức độ nhất định, cho nên cô ta mới có loại cảm giác căng thẳng này.

Vì thế cô ra hiệu cô ta uống nước, sau đó đứng dậy đến bên chiếc máy tính, bật máy chiếu lên, sau đó tắt đèn phát bộ phim tràn ngập sự kích tình đó.

“Chỗ này còn có thể xem phim?”

Quý Xuân rõ ràng rất tò mò, tôi đi đến bên cạnh cô ta ngồi xuống lần nữa, sau đó ôm vai của cô ta vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán của cô ta, cô ta không có từ chối, yên lặng dựa vào đầu vai tôi, có điều nhìn trông có hơi căng thẳng.

Phim trong quán bar không tệ, có nội dung, đại khái là có một nữ cảnh sát xinh đẹp theo đuôi một tên tội phạm, mãi sau khi tên tội phạm phát hiện muốn chạy trốn, sau đó nữ cảnh sát một mình bắt anh ta lại.

Không ngờ nữ cảnh sát thành công bắt được tên tội phạm, sau đó khi cô buông bỏ sự phòng bị, bị tên đồng bọn của tên tội phạm đánh ngất.

Khi cô ta tỉnh dậy, cả người từ trên xuống dưới đã không còn mảnh vải che thân, bị trói hai tay nhốt ở trong phòng, sau đó hai tên tội phạm tiến hành cưỡng hiếp cô ta...

Khi các đồng nghiệp của nữ cảnh sát đến cứu, hai tên tội phạm lấy cô ta làm con tin, sau đó lãnh đạo một mình vào trong đàm phán. Khi phát hiện sự quyến rũ của nữ cảnh sát, sau đó ông ta cũng không nhịn được, vừa cùng hai tên tội phạm đàm phán, vừa cưỡng ép nữ cảnh sát làm với ông ta...

“Sao lại có loại phim này!”

Quý Xuân xấu hổ, mặt mày đỏ bừng.

“Sao hả, cô chưa từng xem loại phim này sao?”

Quý Xuân lắc đầu, nhưng sau đó lại khẽ gật đầu: “Lén xem qua một ít, nhưng đó là tự mình xem trộm.”

Tôi khẽ khàng vuốt ve gò má nhẵn mịn trơn bóng của cô ta: “Loại phim này nữ sinh tự mình xem, vậy phải lãng phí bao nhiêu dưa chuột? Đúng rồi Xuân Tử, cô dùng dưa chuột bao giờ chưa?”

Quý Xuân mặt mày đỏ bừng nhéo tôi một cái: “Quý Xuân tôi nếu muốn nói, đàn ông không thiếu, tôi còn phải dùng dưa chuột sao, anh bớt buồn nôn đi cho tôi!”

Điểm này tôi tin, lấy đôi chân dài nghịch thiên đó và vẻ đẹp thành thục vượt xa các bạn học cùng trang lứa của Quý Xuân, đàn ông theo đuổi cô ta chắc chắn có một đóng. Cho nên phán đoán của tôi cũng sẽ không có sai, lần đầu tiên của cô ta chắc chắn mất rồi, đây là một loại chuyện khiến người ta cảm thấy không thoải mái lắm, nhưng sảng khoái là, độ khó cũng sẽ không có cao như thế.



Phim vẫn tiếp tục chiếu, loại hình ảnh kích thích và âm thanh uyển chuyển câu hồn đó khiến bầu không khí trong phòng bao trở nên có hơi ám muội.

Mặt mày cô ta ửng đỏ không tiếp tục nói chuyện, vì thế động tay cởi đôi cao gót màu xanh nhạt tinh tế đó của cô ta ra.

Quý Xuân hơi giãy giụa, nhưng đôi chân tinh tế đó rốt cuộc cũng không tránh thoát được ma chưởng của tôi.

Cởi giày của mình ra, tôi ngồi đối diện cô ta, ngồi trên sô pha, nhẹ nhàng di chuyển đến đôi chân tuyệt đẹp thon dài đó, sau đó để lên chân của tôi.

Khoảnh khắc này, khoảng cách cơ thể giữa tôi và cô ta còn nửa mét, có thể nói trừ đôi chân thì không có bất kỳ sự tiếp xúc gì. Nhưng động tác giữa chúng tôi lại cực kỳ ám muội, ví dụ khoảng cách nửa mét đó biến mất hoàn toàn, vị trí vừa đúng.

Quý Xuân có hơi ngại, hoàn toàn không to gan như lần đầu gặp mặt, rất rõ ràng, cô ta biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhẹ nhàng chơi đùa đôi chân ngọc đó, rất mềm mại, độ đàn hồi rất rõ, hơn nữa mũi chân còn hơi cong lên, loại độ công duy mỹ này khiến người ta động tình.

Nhẹ nhàng vằn vò, vuốt ve, Quý Xuân muốn rút ra, nhưng rõ ràng tôi sẽ không cho cô ta cơ hội đó.

Vì thế thuận theo bắp chân mềm mại, tôi vuốt ve phía trên bắp chân trơn bóng, tiếp tục nhẹ nhàng vuốt xe đè ép bắp đùi tinh tế đó.

“Trần Cẩn Phong...”

Tôi không biết Quý Xuân lúc này gọi tôi là có ý gì, tôi cũng không muốn iết, chỉ cần kích thích hoàn toàn dục vọng của cô ta là đủ rồi. Vì thế tôi lật người cô ta lại, để cô ta nằm sấp trên sô pha, nhẹ nhàng chơi đùa đôi chân ngọc thon dài tinh tế đó.

Hoặc gãi nhẹ, hoặc nhéo, hoặc mút, hoặc liếm láp...

Sau khi dùng hết 18 loại võ nghệ, hơi thở của Quý Xuân đã bắt đầu dồn dập, tràn ngập cảm thấy động tình.

Vì thế, cô cởi khóa váy, cách lớp quần tất đen xuyên thấu, nhẹ nhàng dày xéo nơi chính giữa hai chân ngọc đó, mới đầu là bắp chân, sau đó đến đùi non nhẵn mịn.

Một lúc sau, mãi đến khi Quý Xuân dùng dây thần kinh cả người kích thích đến nơi mẫn cảm nhất tiếp xúc tới loại nóng bỏng đó, cô ta rên rỉ, tiếng rên đó lay động lòng người, quyến rũ, tràn ngập sự câu hồn và ngây ngất.

Tôi cảm thấy lửa đã đủ rồi, vì thế nằm sấp lên người cô ta, nhẹ nhàng hôn lên gò má của cô ta, dái tai của cô ta, cần cổ của cô ta.

“Trần Cẩn Phong...”

Trong tiếng rên rỉ của Quý Xuân lần nữa gọi tên của tôi, nhưng tôi tin, ý nghĩa của lần gọi này tuyệt đối không giống lần trước, trong giọng nói này tràn ngập sự mong chờ, tràn ngập hy vọng được yêu.

Vì thế, tôi quyết định thỏa mãn cô ta, cho cô ta, đồng thời cũng cho bản thân tôi cơ hội chiếm được cô ta.

Tuy nhiên khi tôi chuẩn bị làm, đột nhiên, ‘rầm’ một tiếng, cửa phòng bị đạp ra...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook