Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Chương 248: KHÔNG CẦN TIỀN CHỈ CẦN CÔ

Nhất Sinh Lưu Lãng

27/01/2021

Lúc tôi đi đến trước cửa phòng bao A26, ở bên trong đang phát ra tiếng nhạc điện tử dữ dội.

Khoảnh khắc đẩy cửa ra, dưới ánh sáng của những ánh đèn đầy màu sắc, trong những ngọn đèn nhấp nháy với tần số cao, một cơ thể đầy quyến rũ đang vặn vẹo điên cuồng. Mượn ánh sáng của đèn chớp với tần số cao ở trong phòng, tôi mơ hồ nhìn thấy rõ gương mặt đó, ngũ quan xinh xắn, mái tóc dài màu đỏ đôi môi đỏ gợi cảm.

Lại nhìn lên trên người của cô ta mặc áo choàng màu trắng, áo vải tuyn quyến rũ, cộng thêm chiếc váy ngắn màu đỏ ở bên ngoài, một đôi chân xinh đẹp được bọc trong chiếc quần tất màu đen...

Công việc đêm nay thật là tốt!

“Vào đây.”

Trong tiếng nhạc điện tử vang dội mà kích thích vang lên tiếng la hét khàn khàn của cô ta, chỉ là tiếng la hét kia đã bị âm thanh của âm nhạc ngăn chặn lại, cũng không phải là quá rõ ràng, nhưng mà cũng gần đủ để tôi phân biệt nội dung ở trong đó mà thôi.

Đóng cửa phòng lại, sau đó tôi cũng không kịp chào hỏi cô ta, liền kéo tay của tôi lại để cho tôi điên cuồng nhảy múa với cô ta bên trong tiếng nhạc ầm ĩ.

Một trận uốn éo này chính là hơn nửa tiếng đồng hồ.

Sau khi cô ta đã mệt mỏi rồi, ngồi ở trên ghế sofa, tôi tắt nhạc đi, cũng tắt ánh đèn chớp cao độ, mở đèn ở trong phòng lên một lần nữa.

Lúc ánh đèn ấm áp chiếu sáng cả căn phòng, tôi mới phát hiện mái tóc màu đỏ của cô ta đẹp vô cùng, đó là một loại sắc thái của rượu đỏ, phối hợp với khuôn mặt trắng nõn của cô ta, càng lộ ra vẻ quyến rũ xinh đẹp.

Hài chân khoác lên trên bàn, cô ta châm một điếu thuốc lên, sau đó đẩy bao thuốc với bật lửa lên trên bàn đến gần vị trí của tôi.

Tôi ngồi ở trên ghế sofa, cầm lấy thuốc đốt một điếu, sau đó kéo cái nơ ở trước cổ một cái liền ném nó qua bên cạnh: “Con mẹ nó chứ, giống như là buột chó chết vậy, ghét cái thứ đồ chơi này ghê!”

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, hai tay của tôi nắm vạt áo hai bên, trực tiếp xé rách ra, cúc áo bay tứ tung, tiếng "xoạc" vang lên làm tôi cảm thấy rất đã ghiền.

Cầm quần áo lau mồ hôi, sau đó tôi trực tiếp ném vào trong thùng rác.

“Anh rất hiểu tâm tư của tôi nhỉ.”

Đôi mắt như tơ, thân thể mềm mại như rắn, chiếc lưỡi thơm tho màu hồng liếm láp một vòng quanh khóe miệng, đôi chân dài đang ma sát lại với nhau, sau đó lại nhìn về phía tôi, trong biểu cảm hẹn thùng còn mang theo vẻ quyến rũ, trong lỗ mũi lại cố ý phát ra tiếng ưm động lòng người.

Tôi hiểu tâm tư của cô ta à? Đương nhiên là tôi hiểu rồi, âm nhạc kích thích như vậy, cô ta muốn chính là cái gì chứ? Không phải là phóng túng à? Cô ta cần phóng túng, sao tôi lại không cần chứ.

Hít khói thuốc một hơi thật sâu, tôi đưa tay quơ lấy cặp chân thon dài của cô ta, sau đó dán bàn chân nhỏ nhắn tinh xảo ở bên miệng nhẹ nhàng thổi thổi ra bên ngoài.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, khi hơi nóng và khói cùng nhau tỏa ra, tiếng ưm cố ý của cô ta giờ phút này trở nên nửa thật nữa giả.

“Thật ra thì tôi rất muốn hoàn toàn xé rách cái quần tất này của cô ra, nhưng mà tôi sợ một lát nữa lúc cô đi thì trời sẽ lạnh, làm đông lạnh đôi chân dài khiến cho tôi cảm thấy mê muội.”



Tôi vừa nói xong thì trong phòng liền vang lên tiếng cười thanh thúy như chuông bạc.

Sau khi cười xong, bàn chân nõn mềm mại nhẹ nhàng cọ cọ ở trên mặt của tôi, giọng nói quyến rũ: “Chỉ cần anh có thể mang đến cho tôi một trái tim nóng, thân thể nóng, còn sợ lúc rời đi tôi sẽ lạnh nữa à?”

Tôi lại đi đến gần cô ta, đưa tay trực tiếp lật tung cái váy ngắn ở trên người của cô tay lên, sau khi đẩy ra hai chân thì tôi hít một ngụm khói, thăm dò tàn thuốc, sau đó trực tiếp chuyển tới giữa hai chân của cô ta.

“Anh làm cái gì vậy?”

Cô ta có chút khẩn trương, tôi không đáp lại lời cô ta, trực tiếp đem tàn thuốc với ngọn lửa nóng đi lên.

Cô ta bắt đầu giãy dụa, nhưng mà cặp chân đẹp đẽ đang bị tôi ngăn chặn lại, không cho cô ta có cơ hội để động đậy.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo liền có một cái tát nóng bỏng hung hăng rơi ở trên mặt của tôi.

“Anh muốn chết hả?”

Điếu thuốc của tôi lại trở về trong miệng, sau khi hít sâu mấy cái, khói bay đi, hai tay của tôi trực tiếp móc vào chính giữa đôi chân thon dài xinh đẹp của cô ta.

Theo tiếng xoạc vang lên, tất chân ôm khít màu đen của cô hoàn toàn bị tôi xé rách.

Âm thanh tràn ngập tính phá hỏng đồ vật làm cho tôi mê đắm, càng làm cho cô ta nhìn thấy được vết tích quần tất bị tàn thuốc thiêu đốt.

Lập tức cô ta liền hiểu ngay, không phải là tôi muốn mời em gái nhỏ của cô ta hút thuốc, mà là muốn đốt cái quần tất của cô ta.

Cô ta bật cười, cười rất điên cuồng, hơn nữa trên gương mặt quyến rũ lúc nãy lại treo đầy vẻ kích tình.

“Hiểu lầm anh rồi, anh chàng đẹp trai, đến đây, để chị đây hôn anh đền bù cho anh một chút.”

Nói xong, cô ta liền đưa mặt đến gần tôi muốn hôn lên gương mặt của tôi.

Tôi trực tiếp lật cô ta lại ở trên ghế sofa, hai tay chặn lại bàn tay ngọc ngà của cô ta, mạnh mẽ hôn vào miệng của cô ta.

“Cút đi, không cho phép hôn miệng của tôi!”

Cái câu khách hàng là thượng đế không phải là giả, nhưng mà một khi thượng đế đã lên xe rồi, vậy thì cũng phải nghe theo tài xế.

Không cho cô ta có thêm cơ hội từ chối, tôi trực tiếp cưỡng chế hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô ta, dùng sức ép lêm đôi môi co giãn màu đỏ, trên đôi môi còn mang theo hương vị của hoa quả, có hương vị đặc biệt.

Cô ta cắn chặt hàm răng lại, nhưng mà dưới nụ hôn điên cuồng và đầu lưỡi đang không ngừng luồn lách của tôi, cuối cùng hàm răng vẫn không giữ vững được, chiếc lưỡi thơm tho trơn trượt đó lập tức bị tội xâm nhập với tốc độ trêu chọc tột đỉnh, làm cho hơi thở yêu kiều của cô ta trở nên gấp rút nặng nề.



Sau khi hôn nhau mấy phút, tôi hơi ngẩng đầu lên nhìn hai gò má đỏ hồng mê người của cô ta.

“Tôi biết là cô đang lo lắng cái gì, nhưng mà cô yên tâm, cô là người khách thứ ba mà tôi tiếp. Thứ nhất là một cô học sinh nhỏ, tôi không có chạm vào cô ta, thứ hai là một người mập, mà tôi ném cho người khác rồi, cho nên vấn đề vệ sinh mà cô đang lo lắng căn bản không có tồn tại.”

“Tôi..."

“Cô không cần phải nói đâu, tôi chỉ muốn nói cho cô biết trước đó không tồn tại, nhưng mà lúc này sẽ tồn tại thôi.”

Một giây sau, tôi không cho cô ta nói cái gì nhiều, tôi mở rộng quần áo của cô ta, kéo cái áo ở bên trong ra, lộ ra áo lót ngực màu đỏ chót có thêu hoa hồng.

Màu hồng với hoa hồng kim rất tục, nhưng mà lại tràn ngập một cỗ dục vọng, giống như là ngọn lửa ở trong lòng của cô ta.

Đây là một loại tâm lý của phụ nữ, cô ta cần tình yêu kích thích, hơn nữa còn là sự lãng mạn của hoa hồng.

Lãng mạn thì hiển nhiên hiện tại tôi không thể cho cô ta được, nhưng mà tình yêu thì tôi lại có thể lập tức cho cô ta có cảm giác hưởng thụ.

Lúc tôi ghé đầu vào bộ ngực căng tràn trắng nõn của cô ta, trong phòng lập tức vang lên một tiếng ưm quyến rũ câu hồn. Đó là sự cộng hưởng đan xen giữa khát khao từ trong sâu thẳm tâm hồn và sự khát vọng từ dục vọng sâu thẳm trong cơ thể mềm mại, loại cộng hưởng kia để cho tôi biết rằng cô ta đang rất muốn, hơn nữa lại là vô cùng vô cùng muốn.

Cô ta làm cho tôi nhớ đến Thư Hiểu Cầm trước đó, khi có được sự thỏa mãn thì cô ta cũng có bộ dạng này, cho nên tôi quyết định để cảnh tượng Thư Hiểu Cầm chịu sự tra tấn được hiện ra trên cơ thể mềm mại của cô ta.

Lúc ngón tay của tôi chạm vào cái quần lót làm bằng tơ lụa, dần dần, tiếng ưm của cô ta liền chuyển thành một loại yêu kiều. Cô ta đang mong đợi, mong đợi tình yêu giáng xuống...

Nửa tiếng đồng hồ sau cô ta lại chủ động hung hăng hôn tôi, trong ánh mắt mê ly, cô ta dịu dàng nói với tôi là cô ta có thể, cô ta muốn để tôi đi vào.

Một tiếng đồng hồ sau, đôi chân thon dài xinh đẹp của cô ta giống như là cá chạch rời khỏi nước, đạp lung tung hết lên, thậm chí còn làm cho cái quần tất đã bị rách cũng bị bàn chân nhỏ kéo càng rách hơn.

Hai tiếng đồng hồ sau, cô ta lại bắt đầu chửi ầm hết lên, tổ tiên tám đời của tôi bị cô ta mắng tối ngày hôm nay cũng không dám bước ra ngoài. Nếu không bị xe đụng thì bị sét đánh, dù sao thì cũng là các loại chết thê thảm.

Ba tiếng đồng hồ sau, cô ta không còn sức lực để mắng nữa, cũng chỉ còn lại cầu khẩn.

“Anh thả tôi ra đi, tôi biết là anh vì tiền, tôi cho anh, tôi cũng không khiếu nại anh đâu, tôi chỉ xin anh bỏ qua cho tôi đi, đừng tra tấn tôi nữa có được hay không, tôi thật sự sắp chết rồi.”

Sau ba tiếng rưỡi thân thể mịn màng mềm mại của cô ta cũng chỉ còn lại sự run rẩy theo bản năng, không còn chút sức lực nào khác, thậm chí ngay cả mắng chửi tôi cũng không thể làm được nữa. Mở cái miệng nhỏ gợi cảm ra, những gì có thể thoát ra ngoài đó chính là tiếng rên rỉ đau đớn gần như thiêu đốt cả cơ thể.

Rốt cuộc tôi cũng đã dừng tay lại, cô ta giống như là người thoát khỏi cõi chết, thở gấp cảm ơn rằng mình đã sống sót. Lúc này cô ta cũng không còn sức để mở mắt ra, chỉ biết nhắm chặt lại, lông mi thật dài lại đang hơi run rẩy.

“Đêm nay tôi không cần tiền, chỉ cần cô.”

Ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp ướt đẫm mồ hôi làm cho tóc dính vào má của cô ta không ngờ lại lộ ra vẻ thỏa mãn và mềm mại theo bản năng...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook