Chương 3: Bộ Phận Phim
Tuyết Hồng Nguyệt
26/03/2022
Đứng trong thang máy cậu lo lắng đưa ngón tay dò xét mình trong gương, đột nhiên cậu nghe thấy tiếng ai đó hét lên “Chờ đã! Giữ cửa cho tôi! ”. Cậu nhanh chóng bấm nút mở cửa.
Một người phụ nữ lao vào “ôi lạy trời, vừa kịp thang máy” cô ấy thốt lên.
Cậu nhận ra mái tóc hồng ấy. Đó là Luna, người bạn mới của anh ấy. Cô ấy mặc một bộ đồ đen tuyệt đẹp với những bông hoa được may trên tay áo.
"Luna, hôm nay bạn thế nào?" Cậu chào hỏi.
“A, chào Winter. Tớ có vẻ nhìn điên khùng khi lao qua cánh cửa như vậy, nhưng tớ không sao” Cô ấy nói xấu hổ gãi má.
"Tốt rồi. Nhưng tại sao cậu lại vội vàng như vậy? Chúng ta đến sớm 30 phút” Cậu hỏi một cách bình tĩnh.
“Anh trai lựu đạn của tớ thiến tớ tin rằng mình đã đến muộn, lúc đó là 7:15 căn hộ của tôi chỉ còn 15 phút nữa thôi” cô ấy bĩu môi phàn nàn.
Cậu khẽ mỉm cười và Luna cười khúc khích rồi cả hai quay lại lo lắng trong im lặng. Khi cửa thang máy mở ra, cậu thấy cô hít một hơi thật sâu và đưa tay ra cho cậu. Anh ta cầm lấy nó và cùng nhau đi đến phòng nhân sự.
Sau khi hoàn thành thủ tục thực tập sinh, họ khác ngành, Luna làm việc với bộ phận thời trang và cậu làm việc trong bộ phận phim.
Tại trường quay, cậu bao quanh bởi tất cả những người khác không phải là thực tập sinh. Cũng không biết nói chuyện với ai nên vào giờ nghỉ trưa, anh ấy ngồi một mình nhắn tin cho Zack.
-Z: Mọi chuyện thế nào rồi? : 333
-W: Mọi thứ đều tốt, mặc dù hơi mệt.
-Z: có lý mà bae, dù gì cũng là thực tập sinh mà :))))
-W: Cư xử ok, khi về tớ sẽ mua đồ ăn vặt và bia cho cậu.
-Z: Mày là tốt nhất. Nhưng tôi đã bao giờ phá phách đâu? : vvv
-À: ……
Cậu mỉm cười và cất điện thoại đi, ăn trưa xong rồi mới quay lại làm việc. "Này! thịt tươi qua đây và giúp một tay vào việc này” Bà Auguste giám đốc hét lên cho anh ta. Cậu vội vã chạy qua và đạo diễn tiếp tục "Tôi cần cậu vẽ bảng này cho cảnh tiếp theo".
Cậu gật đầu cách nhiệt tình và bắt đầu làm việc. 13:00 ca làm việc của anh kết thúc, anh thu dọn đồ đạc của mình trước khi tạm biệt mọi người và lên đường vào lớp.
Cậu đứng ở bến xe chờ xe buýt thì bị một người đi xe moto tấp vào trước mặt. Họ cởi bỏ mũ bảo hiểm để lộ một cô gái tóc hồng pastel, đó là Luna.
"Này, bạn có cần đi nhờ xe không, bạn đang đi đâu vậy?" Cô ấy hỏi, "Có, nhưng nó có nguy hiểm không?" Winter ngập ngừng nhìn chiếc xe đạp của mình khiến cô bật cười “Đó là chiếc Ducati Scrambler, phiên bản Nightshift. Cô ấy an toàn, hãy tin mình. Nhưng nếu sự đụng chạm thể xác khiến bạn khó chịu, thì không sao, tôi sẽ rời đi trước”.
“Không, tôi không ngại sự gần gũi, và nếu bạn nói rằng nó an toàn thì bạn có thể đưa tôi đến trường đại học không?” Winter lịch sự hỏi.
Luna mỉm cười và đưa cho cậu chiếc mũ bảo hiểm của mình, sau khi lên xe, cô đưa anh đến điểm đến của mình. Khi đến cổng trường, toàn thân Winter run lên “Người phụ nữ này trời ơi, cậu học cách lái thứ đó ở đâu vậy” anh thốt lên trong khi xuống xe.
Luna nhìn lại cậu và nhếch mép "Việt Nam, và thứ đó là Midnight", "haiz hợp lý, và bạn thậm chí còn đặt tên cho chiếc xe máy" cậu thở dài.
Sau khi tạm biệt, cậu đi đến lớp lịch sử nghệ thuật, ngồi xuống chỗ của mình và được một người bạn cùng lớp tiến lại gần "Này bạn, cậu là bạn đó đã nhận được lamf thực tập sinh đúng không?" cô ấy hỏi với một nụ cười trên khuôn mặt của cô, vuốt mái tóc vàng ra sau tai của cổ.
Cậu chậm rãi gật đầu với vẻ bối rối trên khuôn mặt ‘Tại sao cô ấy lại tiếp cận mình?’. Pheromone của cô ấy cho thấy rằng cô ấy cũng là một Omega và cũng là một người tuyệt đẹp.
"Hãy nói cho tôi biết bạn đã ngủ với ai?" cô ấy đặt câu hỏi với giọng cao và giọng Pháp của mình.
"Xin thứ lỗi, Tôi không ngủ với ai cả.” cậu lạnh lùng trả lời.
“Tôi đã có được kỳ thực tập với kỹ năng và sự chăm chỉ của chính mình, xin hãy tôn trọng” cậu nói thêm.
Cô ấy cười lớn “Làm ơn, cứ như thể một người như mày có thể nhận được bất kỳ loại thực tập nào mà không cần phải bú c-”.
"Xin vui lòng! cô có thể để tôi yên không” Cậu khó chịu cắt ngang . Cô ta không có dấu hiệu rời đi, nên cậu đã tự mình chuyển chỗ, không thấy bị bám theo cậu thở phào nhẹ nhõm.
Trong lớp học, anh có thể nghe thấy cô trò chuyện với bạn bè và cười khúc khích, rất có thể họ đang nói chuyện phiếm về cậu, Cậu phớt lờ cả nhóm và cố gắng tập trung vào bài giảng nhưng ngay cả khi đó là lịch sử nghệ thuật thì nó vẫn là môn lịch sử.
Khi hoàn thành tất cả các lớp học buổi chiều, anh ấy đến cửa hàng tiện lợi để mua đồ ăn nhẹ và mua bia như đã hứa với Zack.
Mang theo tất cả những thứ vừa mua về căn hộ của mình, Winter thấy bạn mình đã đợi mình trên ghế sa lông, Zack đang ngủ ngáy.
Vì vậy, Cậu để anh ta yên và cất thức ăn đi, quyết định làm cho mình một ít mì ăn liền và bạn của mình nữa. Khi ấm đun nước sôi, tiếng nước sôi đánh thức Zack dậy, "*Ngáp* Bạn đang pha mì hay trà?" Anh ta ngáp.
"Mì và tớ đã làm cho bạn một phần đừng lo, thậm chí còn có món ăn nhẹ tớ hứa ở trên bàn" Cậu nói với bạn của mình, "Mầy tốt nhất đó Win" Zack nhảy lên và lao vào bàn.
"Vậy mày đã được phân ra làm ở ngành nào?" Zack vừa ăn vừa hỏi: “Ồ! tớ làm việc trong phim” Cậu thốt lên đầy phấn khích trong giọng nói của mình, mỉm cười từ tai này sang tai khác trông giống như một chú mèo con nhỏ xinh xắn.
“Và bạn có nhớ Luna, người bạn mà tớ vừa kết bạn cách đây vài ngày, cô ấy sở hữu một chiếc xe máy và thậm chí đã đặt tên nó là Midnight.” Cậu nói thêm.
"Wow! Thực sự mày phải giới thiệu cho tao. Có lẽ tao có thể thực hiện một vài nâng cấp cho chiếc xe của cô ấy! ” Zack nhiệt tình nói. Cậu chỉ cười và không nói gì chỉ nghĩ ‘Sinh viên kỹ sư tiêu biểu’.
Ngày hôm sau, cậu được lên lịch vào ca chiều, may mắn là nó không náo loạn với bảng thời gian ban đầu của cậu, vì vậy ngay sau khi kết thúc ca làm việc ở hiệu sách, anh đã lên đường đến phim trường.
Trong khi bắt tay vào dàn dựng cảnh tiếp theo, cô Auguste kêu gọi mọi người tập trung xung quanh
“Mọi người tôi nhận được một thông báo, ông chủ, ngài De Francesco, đã quyết định rằng năm nay công ty sẽ tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho các nhân viên mới. Ngày là chủ nhật tuần này nên 5 ngày kể từ bây giờ, lúc 7:30 tối, quy định về trang phục là trang trọng. ĐẶC BIỆT các thực tập sinh vui lòng có mặt đúng giờ. Thông tin chi tiết sẽ được gửi đến bạn sau ”
Sau khi thông báo được đưa ra, mọi người bắt đầu thảo luận về bữa tiệc, như mặc gì, ai sẽ đến đó, v.v. Winter cũng đang suy nghĩ về những gì anh ấy mặc khi nhận được tin nhắn từ Luna.
-L: Này bạn nhận được tin chưa? tớ mới biết. Tớ nghĩ sẽ mặc bộ trang phục mà tớ có ở nhà.
-W: ừ, tớ cũng mới biết. Tớ đang định đi siêu thị gần trường chúng mình để mua những bộ quần áo đẹp hơn những bộ mà mình có.
-L: tuyệt, có phiền không nếu tớ đi cùng?
-W: Không sao, tớ cũng sẽ đi với một người bạn, bạn thấy được không?
-L: Được rồi, hẹn gặp lại vào ngày mai.
-W: Hẹn gặp lại vào 3 giờ chiều ngày mai.
Cậu cất điện thoại đi và vui mừng hy vọng vào ngày mai, khi cậu giới thiệu Luna với Zack và họ cũng có thể là bạn. Cậu không thể chờ đợi chuyến đi mua sắm và bữa tiệc.
Một người phụ nữ lao vào “ôi lạy trời, vừa kịp thang máy” cô ấy thốt lên.
Cậu nhận ra mái tóc hồng ấy. Đó là Luna, người bạn mới của anh ấy. Cô ấy mặc một bộ đồ đen tuyệt đẹp với những bông hoa được may trên tay áo.
"Luna, hôm nay bạn thế nào?" Cậu chào hỏi.
“A, chào Winter. Tớ có vẻ nhìn điên khùng khi lao qua cánh cửa như vậy, nhưng tớ không sao” Cô ấy nói xấu hổ gãi má.
"Tốt rồi. Nhưng tại sao cậu lại vội vàng như vậy? Chúng ta đến sớm 30 phút” Cậu hỏi một cách bình tĩnh.
“Anh trai lựu đạn của tớ thiến tớ tin rằng mình đã đến muộn, lúc đó là 7:15 căn hộ của tôi chỉ còn 15 phút nữa thôi” cô ấy bĩu môi phàn nàn.
Cậu khẽ mỉm cười và Luna cười khúc khích rồi cả hai quay lại lo lắng trong im lặng. Khi cửa thang máy mở ra, cậu thấy cô hít một hơi thật sâu và đưa tay ra cho cậu. Anh ta cầm lấy nó và cùng nhau đi đến phòng nhân sự.
Sau khi hoàn thành thủ tục thực tập sinh, họ khác ngành, Luna làm việc với bộ phận thời trang và cậu làm việc trong bộ phận phim.
Tại trường quay, cậu bao quanh bởi tất cả những người khác không phải là thực tập sinh. Cũng không biết nói chuyện với ai nên vào giờ nghỉ trưa, anh ấy ngồi một mình nhắn tin cho Zack.
-Z: Mọi chuyện thế nào rồi? : 333
-W: Mọi thứ đều tốt, mặc dù hơi mệt.
-Z: có lý mà bae, dù gì cũng là thực tập sinh mà :))))
-W: Cư xử ok, khi về tớ sẽ mua đồ ăn vặt và bia cho cậu.
-Z: Mày là tốt nhất. Nhưng tôi đã bao giờ phá phách đâu? : vvv
-À: ……
Cậu mỉm cười và cất điện thoại đi, ăn trưa xong rồi mới quay lại làm việc. "Này! thịt tươi qua đây và giúp một tay vào việc này” Bà Auguste giám đốc hét lên cho anh ta. Cậu vội vã chạy qua và đạo diễn tiếp tục "Tôi cần cậu vẽ bảng này cho cảnh tiếp theo".
Cậu gật đầu cách nhiệt tình và bắt đầu làm việc. 13:00 ca làm việc của anh kết thúc, anh thu dọn đồ đạc của mình trước khi tạm biệt mọi người và lên đường vào lớp.
Cậu đứng ở bến xe chờ xe buýt thì bị một người đi xe moto tấp vào trước mặt. Họ cởi bỏ mũ bảo hiểm để lộ một cô gái tóc hồng pastel, đó là Luna.
"Này, bạn có cần đi nhờ xe không, bạn đang đi đâu vậy?" Cô ấy hỏi, "Có, nhưng nó có nguy hiểm không?" Winter ngập ngừng nhìn chiếc xe đạp của mình khiến cô bật cười “Đó là chiếc Ducati Scrambler, phiên bản Nightshift. Cô ấy an toàn, hãy tin mình. Nhưng nếu sự đụng chạm thể xác khiến bạn khó chịu, thì không sao, tôi sẽ rời đi trước”.
“Không, tôi không ngại sự gần gũi, và nếu bạn nói rằng nó an toàn thì bạn có thể đưa tôi đến trường đại học không?” Winter lịch sự hỏi.
Luna mỉm cười và đưa cho cậu chiếc mũ bảo hiểm của mình, sau khi lên xe, cô đưa anh đến điểm đến của mình. Khi đến cổng trường, toàn thân Winter run lên “Người phụ nữ này trời ơi, cậu học cách lái thứ đó ở đâu vậy” anh thốt lên trong khi xuống xe.
Luna nhìn lại cậu và nhếch mép "Việt Nam, và thứ đó là Midnight", "haiz hợp lý, và bạn thậm chí còn đặt tên cho chiếc xe máy" cậu thở dài.
Sau khi tạm biệt, cậu đi đến lớp lịch sử nghệ thuật, ngồi xuống chỗ của mình và được một người bạn cùng lớp tiến lại gần "Này bạn, cậu là bạn đó đã nhận được lamf thực tập sinh đúng không?" cô ấy hỏi với một nụ cười trên khuôn mặt của cô, vuốt mái tóc vàng ra sau tai của cổ.
Cậu chậm rãi gật đầu với vẻ bối rối trên khuôn mặt ‘Tại sao cô ấy lại tiếp cận mình?’. Pheromone của cô ấy cho thấy rằng cô ấy cũng là một Omega và cũng là một người tuyệt đẹp.
"Hãy nói cho tôi biết bạn đã ngủ với ai?" cô ấy đặt câu hỏi với giọng cao và giọng Pháp của mình.
"Xin thứ lỗi, Tôi không ngủ với ai cả.” cậu lạnh lùng trả lời.
“Tôi đã có được kỳ thực tập với kỹ năng và sự chăm chỉ của chính mình, xin hãy tôn trọng” cậu nói thêm.
Cô ấy cười lớn “Làm ơn, cứ như thể một người như mày có thể nhận được bất kỳ loại thực tập nào mà không cần phải bú c-”.
"Xin vui lòng! cô có thể để tôi yên không” Cậu khó chịu cắt ngang . Cô ta không có dấu hiệu rời đi, nên cậu đã tự mình chuyển chỗ, không thấy bị bám theo cậu thở phào nhẹ nhõm.
Trong lớp học, anh có thể nghe thấy cô trò chuyện với bạn bè và cười khúc khích, rất có thể họ đang nói chuyện phiếm về cậu, Cậu phớt lờ cả nhóm và cố gắng tập trung vào bài giảng nhưng ngay cả khi đó là lịch sử nghệ thuật thì nó vẫn là môn lịch sử.
Khi hoàn thành tất cả các lớp học buổi chiều, anh ấy đến cửa hàng tiện lợi để mua đồ ăn nhẹ và mua bia như đã hứa với Zack.
Mang theo tất cả những thứ vừa mua về căn hộ của mình, Winter thấy bạn mình đã đợi mình trên ghế sa lông, Zack đang ngủ ngáy.
Vì vậy, Cậu để anh ta yên và cất thức ăn đi, quyết định làm cho mình một ít mì ăn liền và bạn của mình nữa. Khi ấm đun nước sôi, tiếng nước sôi đánh thức Zack dậy, "*Ngáp* Bạn đang pha mì hay trà?" Anh ta ngáp.
"Mì và tớ đã làm cho bạn một phần đừng lo, thậm chí còn có món ăn nhẹ tớ hứa ở trên bàn" Cậu nói với bạn của mình, "Mầy tốt nhất đó Win" Zack nhảy lên và lao vào bàn.
"Vậy mày đã được phân ra làm ở ngành nào?" Zack vừa ăn vừa hỏi: “Ồ! tớ làm việc trong phim” Cậu thốt lên đầy phấn khích trong giọng nói của mình, mỉm cười từ tai này sang tai khác trông giống như một chú mèo con nhỏ xinh xắn.
“Và bạn có nhớ Luna, người bạn mà tớ vừa kết bạn cách đây vài ngày, cô ấy sở hữu một chiếc xe máy và thậm chí đã đặt tên nó là Midnight.” Cậu nói thêm.
"Wow! Thực sự mày phải giới thiệu cho tao. Có lẽ tao có thể thực hiện một vài nâng cấp cho chiếc xe của cô ấy! ” Zack nhiệt tình nói. Cậu chỉ cười và không nói gì chỉ nghĩ ‘Sinh viên kỹ sư tiêu biểu’.
Ngày hôm sau, cậu được lên lịch vào ca chiều, may mắn là nó không náo loạn với bảng thời gian ban đầu của cậu, vì vậy ngay sau khi kết thúc ca làm việc ở hiệu sách, anh đã lên đường đến phim trường.
Trong khi bắt tay vào dàn dựng cảnh tiếp theo, cô Auguste kêu gọi mọi người tập trung xung quanh
“Mọi người tôi nhận được một thông báo, ông chủ, ngài De Francesco, đã quyết định rằng năm nay công ty sẽ tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho các nhân viên mới. Ngày là chủ nhật tuần này nên 5 ngày kể từ bây giờ, lúc 7:30 tối, quy định về trang phục là trang trọng. ĐẶC BIỆT các thực tập sinh vui lòng có mặt đúng giờ. Thông tin chi tiết sẽ được gửi đến bạn sau ”
Sau khi thông báo được đưa ra, mọi người bắt đầu thảo luận về bữa tiệc, như mặc gì, ai sẽ đến đó, v.v. Winter cũng đang suy nghĩ về những gì anh ấy mặc khi nhận được tin nhắn từ Luna.
-L: Này bạn nhận được tin chưa? tớ mới biết. Tớ nghĩ sẽ mặc bộ trang phục mà tớ có ở nhà.
-W: ừ, tớ cũng mới biết. Tớ đang định đi siêu thị gần trường chúng mình để mua những bộ quần áo đẹp hơn những bộ mà mình có.
-L: tuyệt, có phiền không nếu tớ đi cùng?
-W: Không sao, tớ cũng sẽ đi với một người bạn, bạn thấy được không?
-L: Được rồi, hẹn gặp lại vào ngày mai.
-W: Hẹn gặp lại vào 3 giờ chiều ngày mai.
Cậu cất điện thoại đi và vui mừng hy vọng vào ngày mai, khi cậu giới thiệu Luna với Zack và họ cũng có thể là bạn. Cậu không thể chờ đợi chuyến đi mua sắm và bữa tiệc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.