Chương 186: Đêm Thứ Chín (13+14) Hôm Nay Cậu Đây Muốn Chơi Em Đến Độ Khóc Cũng Không Khóc Nổi, Để Thỏ Con Nhà Em Biết Trời Cao Đất Rộng Là Như Thế Nào
Tạc Nhất Phiến
12/07/2021
Thư Khuynh Mặc vốn tưởng là trùm chăn lên thì camera sẽ không phát hiện ra được điều gì, vốn cô định hạ thấp giọng bàn bạc cùng với Hoa Tỷ Thần, diễn đại để qua mắt ai ngờ cô còn chưa làm gì thì cái tên khốn kia đã giơ cây gậy nóng bỏng ra chốc chốc vào đâm vào người cô rồi.
Vật cứng nóng bỏng đâm vào không một tín hiệu báo trước, tốc độ ra vào hợp lý, nhanh chóng mãnh liệt, đường bên trong huyệt thì dớp dáp đầy nước, trơn trượt vô cùng, vào ra mấy lần là đã mở cửa rồi.
Hạt châu giữa đài hoa ẩn sâu bên trong miệng hoa ướt đầm nước nhô cao lên, vừa khéo bị đầu nấm thô to đè ép lên, gân xanh nổi đầy trên cây gậy nóng bỏng vừa thô vừa dài kia, đẩy hết vách hoa tầng tầng lớp lớp dồn ứ ngăn cản nó, nong cho cửa huyệt mở rộng ra. Nhất thời, huyệt nhỏ đã bị nhét đầy một nửa, nóng đến độ rung cả lên, cây gậy to dài lấp đầy khó chịu, cảm giác trướng căng...
Vốn cô còn ngượng ngùng cắn môi nhưng giờ thì không kìm nổi nữa, tiếng rên rỉ nỉ non tràn hết ra ngoài, cô vừa xấu hổ vừa ngại ngùng trừng mắt nhìn cái kẻ "đầu têu mọi chuyện": "Ưm... anh xấu quá đi... đột nhiên như vậy... ứ... nóng quá... trướng quá đi... hà, anh..."
"Cái tên khốn nạn này, tranh thủ cơ hội lợi dụng người ta mà!" Cô kìm lại chưa nói hết mấy chữ sau đó vì vẫn còn e ngại kẻ theo dõi đang rình rập ở đầu giường "như hổ rình mồi kia", cô cố hướng mặt nhìn, hoàn toàn không thấy được cái camera lỗ kim nào cả.
Khi nãy do không biết, giờ biết rồi cô không muốn lộ mặt ra ngoài đâu, nghĩ lại thì từ lúc vào cô đã vùi mặt vào trong lòng anh trai, nãy thì quay lưng về phía đó, xong thì chui vào trong chăn, thế thì chắc là gương mặt của cô không bị lọt vào trong camera đâu nhỉ...
Đúng là xấu hổ chết mất! Cô đường là một cảnh sát nhân dân, vậy mà giờ lại diễn "AV người thật việc thật" trước camera như thế này, nếu không phải là vì mạng thì... Không nghĩ nữa, đợi bao giờ cô thoát được vụ này thì nhất định sẽ phải tiêu hủy cuộn băng ghi hình này ngay mới được!
Nhắc đến việc bảo vệ mạng sống thì không khỏi nhớ tới hình tượng "Cô hầu gái dâm đãng to gan bò lên giường cậu chủ để leo lên", Thư Khuynh Mặc chỉ có thể nuốt nước mắt vào trọng, yếu ớt rên rỉ: "Ư... Dù sao thì cậu chủ... có gì cũng phải nói với người ta một tiếng chứ, tự dưng lại nhét củ cà rốt vào trong... Củ cà rốt vừa to vừa thô, Thỏ Con ăn không nổi, nhụy hoa bị chọc đau quá đi mất... Không muốn ăn nữa đâu... Cậu chủ thương Thỏ Con với, Thỏ Con thấy đau lắm... Cậu chủ đừng đâm củ cà rốt mạnh vậy mà! Đau quá đi! Ưm...."
Cây gậy nóng bỏng cứng cáp dưới người Hoa Tỷ Thần vừa vào đã cực kỳ mãnh liệt, ngay khi sa vào trong được đường hầm mềm mại, nõn nà, trơn trượt của cô là tầng tầng lớp lớp thịt non mềm dồn ép quấn chặt lấy nó, cảm giác mất hồn khiến cho cây gậy đứng nguyên một chỗ mãi không cử động được.
Cơ thể cường tráng, tràn đầy sinh lực dưới chăn của Hoa Tỷ Thần không kìm được cảm giác trước sự cực khoái mà rùng mình, nghe được những lời nói dâm ô do cô nói ra thì lại càng phấn chấn hơn, anh thở hắt ra, nặng nề nói: "Hư... Sướng quá... Thỏ Con ăn được củ cà rốt của cậu đây có thấy vui không? Vừa nãy Thỏ Con tham ăn đến độ chảy dãi rõ nhiều... Giờ ăn được củ cà rốt to vào trong miệng rồi, sao cửa vào lại từ chối thế này hử?"
Cứ nói mãi chuyện thỏ con với cà rốt làm cho Hoa Tỷ Thần không khỏi cười thành tiếng: "Rõ ràng là cái miệng ngờ nghệch này ngậm rõ chặt, không chịu há to ra để củ cà rốt có để đi sâu vào thêm nữa... Nếu như Thỏ Con muốn ăn củ cà rốt to của cậu chủ thì không nên như này nữa, Thỏ Con ngoan ngoãn có thể ăn nhiều hơn nữa, ăn càng nhiều càng tốt... Thỏ Con ngoan ngoãn, nghe cậu bảo này, thả lỏng ra một chút, nuốt hết củ cà rốt của cậu vào trong đi nào!"
Trong lúc nói chuyện thì anh hơi cử động thân mình, để cho cây gậy thô to cứng rắn kia từng chút từng chút một đẩy sâu vào trong giữa tầng tầng lớp lớp thịt non, đóa hoa ướt át mềm mại khẽ run rẩy, trông cứ như là đang thật sự nuốt dần củ cà rốt vào bên trong bụng vậy.
Bé bướm ướt nước vừa mềm mại lại vừa dính dớp, đóa hoa nhẹ nhàng nhúc nhích, run run nhưng thật ra là không còn tí sức nào cả, không chịu ra sức mà liếm láp, mút mát, ưm, chặt quá... ướt đẫm, thật đúng là... thật đúng là chặt đến độ muốn chết luôn mà...
Hoa Tỷ Thần bị vách tường hoa thi nhau dồn ép bao chặt lấy nên cảm thấy nhanh hao sức vô cùng, chung quy cũng không kìm được mà nâng thắt lưng đâm ra đâm vào, cuối cùng thì cả cái "củ cà rốt to lớn" kia cũng vào được hết bên trong, nặng nề đâm xuống nơi sâu thẳm nhất trong huyệt động của cô...
Cây gậy to lớn, khỏe mạnh dưới thân ra sức đâm vào sâu bên trong nhụy hoa, nó vừa thô vừa dài nhưng mà nhụy hoa mềm mại, yếu ớt của cô đã đạt đến giới hạn của sức chịu đựng rồi, cái tên khốn kiếp này, rõ ràng cô đã bảo là không chịu nổi rồi, thế mà anh còn cố tình chọc hết cây gậy vào trong nữa! Đau chết mất!
Mất công cô còn tưởng anh là người trong sạch có một không hai trên đời này nữa chứ, ai ngờ đến lúc lên giường rồi thì đúng là một tên khốn háo sắc xấu xa mà!
Bị nhồi đầy trướng bụng khiến cô cảm thấy trong huyệt có hơi đau nhưng vách tường hoa mềm nhũn dinh dính ôm chặt lấy cây gậy cũng giúp cô cảm nhận được rõ từng đường gân xanh chạy dọc cây gậy siêu to siêu khổng lồ đó, lúc này đây, nó còn cục cựa nhè nhẹ, tràn đầy sức sống, động thịt đáng thương cố gắng quấn chặt lấy thứ nóng bỏng đang rút ra chọc vào kia.
Thư Khuynh Mặc không biết do cảm giác dày vò bởi chướng bụng hay là do cảm giác sung sướng khi được lấp đầy mà cô cảm nhận được cảm giác sung sướng lan khắp người, tê dại khiến cô phải híp mắt lại, nước mắt sinh lý đong đầy trong đôi mắt tí tách chảy xuống: "Ư... Chả thích gì cả! Người ta đau phát khóc luôn nè! Củ cà rốt của cậu chủ dài với thô quá đi, vừa mới đâm vào đã chọc sâu tận đáy rồi, Thỏ Con đau chết đi được... Củ cà rốt của cậu chủ to như vậy, làm sao mà người ta có thể nuốt hết trong một lần cơ chứ! Cậu chủ chả thương Thỏ Con gì cả... Hu... Không thoải mái đâu, cậu chủ sắp đâm hỏng Thỏ Con thật rồi..."
Đau quá nên cô nảy ra mấy ý xấu xa, quyết tâm chòng ghẹo cái vị cậu ấm sói xám háo sắc này, hừ, anh chọc hết cái thứ thô to phát sợ kia vào người cô thì đừng có trách cô giở trò nhé.
Cô lẳng lặng hít sâu hóp bụng vào, sâu bên trong đóa hoa cũng chậm rãi thu hẹp lại, giọng nức nở: "Nãy suýt nữa thì cậu chủ đâm hỏng người Thỏ Con mất rồi... Ư... Cậu chủ chọc vừa nặng vừa sâu... ứ... Cậu chủ nhẹ chút được không, đầu tiên đừng có vội vàng rút ra chọc vào như vậy nữa nè, để Thỏ Con làm quen một tí đã... Ưm...đừng mà... au... to quá... đau quá đi... Cậu chủ kéo củ cà rốt to ngoài chút có được không ạ..."
Hoa Tỷ Thần chỉ cảm nhận được bên trong huyệt cực kỳ mềm mại, lại còn chặt nữa, cảm giác không biết mô tả làm sau, đấy là đang chống lại hay là đang lưu luyến. Tóm lại, lớp thịt mềm quấn chặt, bao kín lấy cậu em của anh, hai bên cọ xát với nhau liên tục, các nếp gấp dày đặc tựa xoắn mạnh cứ như có lực hút vậy.
Cơ mà cùng với những câu chữ nức nở phập phồng lên xuống cô nói, cái huyệt nhỏ càng lúc càng thu hẹp lại, nó như thể là đang âm thầm vặn gãy cây gậy của anh ở trong bụng vậy, đột ngột bị kẹp chặt mà không có chút sự chuẩn bị nào trước làm anh thiếu tí nữa đã giơ vũ khí đầu hàng rồi, nếu như không phải anh thiên phú dị bẩm kìm lại kịp thì chắc là đã bắn hết ra rồi...
Anh không kìm được mà hít vào một cái, xiết chặt mày lại: "Thỏ Con không ngoan, không nghe lời nhé. Sao cậu phải thương Thỏ Con chứ hả, Thỏ Con không thương củ cà rốt của cậu sao... Bé bướm của em suýt nữa là vặn gãy của cà rốt của cậu rồi đấy! Không biết có phải do bé cưng cố tình không nữa... Thế mà còn dám ra lệnh bảo cậu rút củ cà rốt ra nữa hả?"
Đôi mắt đen rực sáng, sâu thăm thẳm tựa như dải ngân hà bao la vậy, giọng nói vốn trong trẻo, thật thà lúc này đây lại đượm đầy tình dục nóng bỏng: "Thỏ Con quên mất lúc trước ai là người quậy ầm ĩ đòi ăn củ cà rốt của cậu hả, mới ăn được có hai miếng đã không chịu nữa, thế gian nào có chuyện dễ dàng như vậy hả! Bây giờ có hối hận thì cũng đã muộn rồi! Giờ Thỏ Con dâm đãng còn dám to gan ra lệnh cho cậu đây nữa, xem ra em đã quên mất ai mới là chủ rồi, cậu đây phải dạy bảo em thật tử tế mới được, cái con Thỏ Con dâm đãng nhà em thật sự không biết trời cao đất rộng là gì mà, hôm nay cậu muốn chơi em đến mức muốn khóc cũng không khóc được, để con Thỏ nhà em biết trời cao như nào và đất rộng bao nhiêu nhé!"
Hoa Tỷ Thần trượt tay xuống dưới thắt lưng người con gái đang cuộn trong chăn, xong anh bóp cái mông căng mẩy, vểnh cao một cái tựa như là đang trút giận, tiếp đó thì liên tục đâm mạnh vào chỗ sâu nhất bên trong huyệt bằng cái thứ sưng cứng nãy đã rút ra một nửa và vừa mới phục hồi lại.
Lần này, anh không đâm "củ cà rốt to lớn" của mình ở phần rìa ngoài nữa mà thay vào đó, ba lần bảy lượt anh cứ đè nặng đầu nấm vào tâm hoa, chỗ yếu ớt nhất trong cô, đè ép liên tục, cứ như là anh đang định khảm luôn thứ ấy của mình vào bên trong cái huyệt tối tăm, chật hẹp, mềm mại này, anh cũng chẳng để ý đến Thỏ Con thở không ra hơi, hổn hà hổn hển, hai má đỏ bừng, cả người run hết lên, đạt đến cực khoái, nước văng tung tóe!
Cơ thể của Thư Khuynh Mặc vốn cực kỳ nhạy cảm, giờ cô liên tục bị va chạm vào cái chỗ mềm nhẵn, yếu ớt nhất như vậy, cộng với lại cô cứ nghĩ trong đầu về camera cỡ nhỏ đang theo dõi mình, trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy tựa như mình đang làm mấy chuyện đáng xấu hổ trước mặt bàn dân thiên hạ, khiến cho cô cảm thấy càng ngại ngùng hơn, mà cảm giác sung sướng bốc lên từ nửa thân dưới trỗi dậy như gió lốc khiến cô cảm thấy kích thích khó mà chịu đựng được...
Cảm giác sung sướng tê dại đến mất hồm bốc lên một cách bất ngờ khiến cô không kịp đề phòng, trong lúc vô tình, cô không khỏi kẹp chặt hai chân vào lưng anh, cứ thế phun nước từ sâu bên trong đóa hoa ra ngoài, khiến cho cô cảm thấy hoảng hốt như lạc vào cõi thần tiên, cảm giác không chịu đựng nổi được nữa.
Tấm thân mảnh mai, mềm nhũn, yếu đuối của Thư Khuynh Mặc chôn sâu giữa đống chăn đệm, cô không kìm được mà cong eo lên, thở hồng hộc, giọng nói run rẩy, nũng nịu: "Ưm.. Không chịu nổi nữa rồi... Xót quá.. Cậu chủ, đừng mà... Thỏ Con biết sai rồi, cậu chủ bỏ qua cho Thỏ Con đi mà, đừng bắt nạt Thỏ Con như vậy nữa... Ưm, thật sự là em không chịu được nổi nữa đâu... Thỏ Con biết cậu là chủ rồi, cậu chủ giỏi nhất đó, Thỏ Con không biết trời cao đất rộng nên mới thế, xin cậu chủ tha mạng!"
Cảm giác cực khoái kéo dài liên tục đến mức đáng sợ, người cô như bị hãm sâu vào trong đó, không chịu nổi quá nhiều khoái cảm như vậy, đột nhiên Thư Khuynh Mặc cảm thấy trước mắt tối om, cái miệng vẫn luôn rên rỉ không khống chế nổi khó khăn lắm mới cắn được vào bờ vai nhẵn nhịu của người đàn ông.
Người con gái yêu kiều kia vốn đã mất sạch sức rồi, cho dù có cố gắng há miệng cắn thì cũng chẳng có tí sức nào cả, cái cắn ấy với Hoa Tỷ Thần nó chẳng đau chẳng ngứa, có chăng cũng chỉ như sự tán tỉnh giữa hai bên thôi.
Vật cứng thô to dưới thân bị nước hoa xối thẳng vào đầu, huyệt thịt non mềm, chật chội, tắc nghẽn điên cuồng co giật, cán gậy thô cứng được bao chặt, thậm chí, ngay cả những đường gân xanh trên đó cũng như được ôm lấy vừa khít, cứ như nước ấm ngày xuân âm thầm quấn lấy, đục khoét mọi thứ, có thể nói, đúng là cảnh sắc sống động, dâm dật vô cùng...
Vách tường thịt quấn chặt lấy, run rẩy cục cựa cứ như là có vô số cái miệng nhỏ đang nhanh chóng mút mát, liếm láp, hút cây gậy của anh vào vậy, cảm giác mềm mại khiến cho thứ ấy của anh như sắp tan chảy...
Hoa Tỷ Thần sướng đến độ đầu đổ đầy mồ hôi, sự kìm nén trong lúc nói chuyện càng lúc càng yếu, hơi thở gấp gáp, ồ ồ càng lúc càng nhiều: "Có thật không? Thỏ Con vừa nói là đã biết trời cao đất rộng, biết cậu đây mới là chủ, là người giỏi nhất, thế mà vừa nói xong đã mở miệng cắn cậu đây rồi, nào có cái lý đấy hả! Dáng vẻ lúc ăn cà rốt của Thỏ Con xinh đẹp vô ngần, cao trào tới cũng nhanh, còn chảy rõ lắm nước, thiếu điều muốn nhấn chìm củ cà rốt của cậu luôn đây này, cà rốt của cậu đã trưởng thành rồi, đúng là còn cần tưới thêm nước nữa đấy... Cậu giúp Thỏ Con nhà em sung sướng, vui vẻ nhưng cậu thì chưa được sảng khoái, sung sướng đâu đấy nhé!"
Cây gậy dưới thân anh cứng ngắc, thẳng tắp, tràn đầy sức sống đang chôn sâu bên trong huyệt chật hẹp, mềm mại căng ra, to hơn, trong lúc nói chuyện thì anh đẩy mạnh chiếc hông dẻo dai trường kỳ luyện tập của mình, thúc cây gậy vào sâu bên trong hơn nữa, xé toang các lớp nếp gấp đang dồn lại chặn đường mình, dũng mãnh đâm vào rút ra, tốc độ càng lúc càng nhanh. Đồng thời, tay anh cũng mò đến cặp núi đôi màu mỡ, mềm mại, yếu ớt ở trước ngực người con gái, năm ngón tay bấu chặt vào vào bờ ngực mềm mại và nặng trình trịch kia, nổi bật nhất là hai nụ hoa đỏ au ngự trên đỉnh nổi, nãy vươn mình vểnh cao giờ thì rủ xuống như đang cầu được người ta thương xót, anh ngắt véo mấy cái, cả hai nụ hoa đỏ đều run rẩy đầy đáng thương.
Hoa Tỷ Thần cứ như chưa đủ nghiền mà cúi đầu chui hẳn vào trong chân, thân dưới vận hết sức mình, vào ra liên tục, va chạm khắp chốn, cái miệng cũng không chịu thua kém người anh em ở dưới thân, anh há miệng, thè lưỡi ra hút lấy hút để bầu sữa thơm ngát, đầy đặn, thi thoảng anh lại nhả ra chép miệng một cái, trông vừa tham ăn lại vừa gợi cảm, nếu như nghe thật cẩn thận sẽ nghe được tiếng bú mút chụt chụt cùng với tiếng nước miếng lép nhép hòa lẫn với nhau vang lên không dứt...
Từ trên xuống dưới, Thư Khuynh Mặc được chăm chút đầy đủ, không được bỏ qua chỗ nào, bờ ngực được liếm láp dính đầy nước miếng, sũng nước, đồng thời cũng bị day cắn gợi lên những cơn tê dại, ngứa ngáy đầy khoái cảm nhục dục, nửa người trên vốn tưởng là thoát nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi...
Phần hạ thân bị va chạm liên tục làm cho đóa hoa dường như đã tê mất cảm giác luôn rồi, tầng tầng lớp lớp vách hoa chi chít nếp gấp mọng nước, mềm nhũn, giòn tan, bị cái thứ to lớn, khỏe mạnh kia hành hạ nãy giờ, lại còn bị đống gân xanh chằng chịt ma sát nhanh chóng khiến nó càng thêm đau đớn, tê dại, cực khổ vô cùng.
Nhưng đóa hoa ấy vẫn cứ chảy nước mãi, thoạt trông càng giống với dáng vẻ đói khát, tham lam muốn quấn quýt cùng thứ to lớn kia, không chịu nhả cây gậy ấy ra hơn, trong quá trình chọc ra rút vào thật nhanh, cây gậy của anh còn cố tình đụng hết chỗ này chỗ kia, động tác mạnh mẽ, dữ dội, mật hoa trong suốt lặng lẽ rỉ ra từ nơi cửa mình đã bị cái vật tròn xoe, to tướng kia lấp đầy, tiếng "phụt phụt" vang lên liên tục, mật hoa tí tách rơi xuống ga trải giường, thấm ướt đẫm góc, để lại dấu vết dâm dật nơi đây.
Tiếng khóc của Thư Khuynh Mặc giờ có muốn dừng cũng không dừng nổi, ánh mắt càng lúc càng thiếu tập trung, dần trở nên dại hơn, miệng rên rỉ, ấm ứ những câu cầu xin mong được người ta thương cảm, quyến rũ phát sợ: "Ưm... đừng mà... nhanh quá rồi... Lúc nãy Thỏ Con dại dột nên mới bị thất thần trong thoáng chốc như vậy, nhưng chẳng phải là do cậu chủ giỏi quá hay sao, chọc Thỏ Con đến độ em buột miệng cắn cậu, Thỏ Con sai rồi mà! Xin cậu đừng liếm ngực Thỏ Con nữa, ngứa lắm,... dù sao thì cậu chủ... Ưm... đừng hành hạ em nữa mà, đừng... Cậu chủ thả Thỏ Con ra đi, Thỏ Con xin cậu đó!"
Hoa Tỷ Thần đang mải mê vùi đầu măm măm cặp ngực đầy đặn đến quên cả đường về nghe thấy cô cầu xin được tha thứ, thương xót thì không khỏi thầm sướng trong lòng, anh cắn thêm cái rồi ngậm cục thịt tươi roi rói kia vào, giọng khàn khàn: "Thả con thỏ thèm khát được âu yếm nhà em đi chẳng phải cũng là hành động hành hạ em hay sao hử... Trước đấy Thỏ Con quyến rũ cậu đây nhiệt tình như thế nào mà giờ lên giường lại xấu hổ như kia... Cái gì cũng bảo đừng, nói là không chịu đụng nổi, phải nói rõ là em muốn gì chứ, chú Thỏ Con dâm đãng, quyến rũ chết người chạy đâu mất rồi?"
Nói xong thì anh ngẩng đầu lên, giơ tay quẹt dòng nước mắt đang chảy dài trên gương mặt Thư Khuynh Mạc đi, nhướn mày lên, thái độ càng thêm ngả ngớn: "Nói thật là cậu đây cũng chả lạ gì cái dáng vẻ ngượng ngùng như thế này đâu, cơ mà cậu thích em dâm đãng, phóng túng, càn rỡ một tí cơ... Giờ cậu muốn nghe Thỏ Con nói dirty talk, muốn Thỏ Con khen củ cà rốt của cậu giỏi như thế nào... Khen nhiều, cậu thấy sướng thì cậu sẽ thả Thỏ Con ra, thế có được không..."
Lúc nói, anh vẫn không ngừng thế tiến công hung mãnh ở dưới thân lại, mà còn tung hoành mãnh liệt hơn, lần sau đâm vào sâu hơn lần trước.
Đầu nấm xù xì, đỏ quạnh đâm vào điểm nhạy cảm nhất sâu bên trong đóa hoa, tốc độ dày đặc, tựa bão táp mưa sa, kể cả nơi cửa mình non nớt cũng bị cọ cho trông cực kỳ đáng thương, mật hoa văng tung tóe, phần thịt vốn có màu hồng phấn xinh xắn giờ đã trở nên đỏ tưng bừng.
Thư Khuynh Mặc càng lúc càng cảm thấy khó mà chịu nổi, đầu óc mụ mị, mơ màng, cơ thể yếu ớt không khống chế được nữa, cộng với lại mấy lần khoái cảm đột ngột lao đến, nhụy hoa bị đâm mạnh vỡ nát, mật hoa xối ra ngoài, giàn giụa, khoái cảm ngứa ngáy, tê dại trào lên như những con sóng, nhìn tưởng chỉ là những con sóng lăn tăn vỗ bờ nhưng thật ra đấy là những đợt sóng mạnh mẽ, dữ dội...
Kể cả trong tình cảnh này thì cô cũng không thể chỉ thụ động tiếp nhận mà phải cố vắt hết óc nghĩ về thú vui quái ác của cái cậu ấm trước mặt này, hết nói cái gì mà chẳng lạ gì cái dáng xẻ thẹn thùng, xấu hổ này của cô, rõ ràng là trước đấy còn rõ thắm thiết, chiều chuộng mà giờ đã biến thành đòi muốn nghe cô phải khen anh, đúng là nhóc quỷ ấu trĩ mà!
Làm sao để khen ngợi người ta một cách dâm đãng thì cô không biết rõ, khen kiểu gì đây hả, khen người ta dâm đãng, quyến rũ chắc? Nhưng mà mấy câu anh nói hình như cũng hàm ý nhắc nhở là mấy lời cô cầu xin vẫn còn đang hàm súc, hơi xấu hổ, những lời đấy đập vỡ luôn hình tượng "cô hầu gái dẫm đãng muốn leo cao", vì cái mạng, cũng vì không để cái cậu ấm kia hành hạ cơ thể yếu đuối này tiếp, chắc là cô phải tìm cách khen anh thật!
Vật cứng nóng bỏng đâm vào không một tín hiệu báo trước, tốc độ ra vào hợp lý, nhanh chóng mãnh liệt, đường bên trong huyệt thì dớp dáp đầy nước, trơn trượt vô cùng, vào ra mấy lần là đã mở cửa rồi.
Hạt châu giữa đài hoa ẩn sâu bên trong miệng hoa ướt đầm nước nhô cao lên, vừa khéo bị đầu nấm thô to đè ép lên, gân xanh nổi đầy trên cây gậy nóng bỏng vừa thô vừa dài kia, đẩy hết vách hoa tầng tầng lớp lớp dồn ứ ngăn cản nó, nong cho cửa huyệt mở rộng ra. Nhất thời, huyệt nhỏ đã bị nhét đầy một nửa, nóng đến độ rung cả lên, cây gậy to dài lấp đầy khó chịu, cảm giác trướng căng...
Vốn cô còn ngượng ngùng cắn môi nhưng giờ thì không kìm nổi nữa, tiếng rên rỉ nỉ non tràn hết ra ngoài, cô vừa xấu hổ vừa ngại ngùng trừng mắt nhìn cái kẻ "đầu têu mọi chuyện": "Ưm... anh xấu quá đi... đột nhiên như vậy... ứ... nóng quá... trướng quá đi... hà, anh..."
"Cái tên khốn nạn này, tranh thủ cơ hội lợi dụng người ta mà!" Cô kìm lại chưa nói hết mấy chữ sau đó vì vẫn còn e ngại kẻ theo dõi đang rình rập ở đầu giường "như hổ rình mồi kia", cô cố hướng mặt nhìn, hoàn toàn không thấy được cái camera lỗ kim nào cả.
Khi nãy do không biết, giờ biết rồi cô không muốn lộ mặt ra ngoài đâu, nghĩ lại thì từ lúc vào cô đã vùi mặt vào trong lòng anh trai, nãy thì quay lưng về phía đó, xong thì chui vào trong chăn, thế thì chắc là gương mặt của cô không bị lọt vào trong camera đâu nhỉ...
Đúng là xấu hổ chết mất! Cô đường là một cảnh sát nhân dân, vậy mà giờ lại diễn "AV người thật việc thật" trước camera như thế này, nếu không phải là vì mạng thì... Không nghĩ nữa, đợi bao giờ cô thoát được vụ này thì nhất định sẽ phải tiêu hủy cuộn băng ghi hình này ngay mới được!
Nhắc đến việc bảo vệ mạng sống thì không khỏi nhớ tới hình tượng "Cô hầu gái dâm đãng to gan bò lên giường cậu chủ để leo lên", Thư Khuynh Mặc chỉ có thể nuốt nước mắt vào trọng, yếu ớt rên rỉ: "Ư... Dù sao thì cậu chủ... có gì cũng phải nói với người ta một tiếng chứ, tự dưng lại nhét củ cà rốt vào trong... Củ cà rốt vừa to vừa thô, Thỏ Con ăn không nổi, nhụy hoa bị chọc đau quá đi mất... Không muốn ăn nữa đâu... Cậu chủ thương Thỏ Con với, Thỏ Con thấy đau lắm... Cậu chủ đừng đâm củ cà rốt mạnh vậy mà! Đau quá đi! Ưm...."
Cây gậy nóng bỏng cứng cáp dưới người Hoa Tỷ Thần vừa vào đã cực kỳ mãnh liệt, ngay khi sa vào trong được đường hầm mềm mại, nõn nà, trơn trượt của cô là tầng tầng lớp lớp thịt non mềm dồn ép quấn chặt lấy nó, cảm giác mất hồn khiến cho cây gậy đứng nguyên một chỗ mãi không cử động được.
Cơ thể cường tráng, tràn đầy sinh lực dưới chăn của Hoa Tỷ Thần không kìm được cảm giác trước sự cực khoái mà rùng mình, nghe được những lời nói dâm ô do cô nói ra thì lại càng phấn chấn hơn, anh thở hắt ra, nặng nề nói: "Hư... Sướng quá... Thỏ Con ăn được củ cà rốt của cậu đây có thấy vui không? Vừa nãy Thỏ Con tham ăn đến độ chảy dãi rõ nhiều... Giờ ăn được củ cà rốt to vào trong miệng rồi, sao cửa vào lại từ chối thế này hử?"
Cứ nói mãi chuyện thỏ con với cà rốt làm cho Hoa Tỷ Thần không khỏi cười thành tiếng: "Rõ ràng là cái miệng ngờ nghệch này ngậm rõ chặt, không chịu há to ra để củ cà rốt có để đi sâu vào thêm nữa... Nếu như Thỏ Con muốn ăn củ cà rốt to của cậu chủ thì không nên như này nữa, Thỏ Con ngoan ngoãn có thể ăn nhiều hơn nữa, ăn càng nhiều càng tốt... Thỏ Con ngoan ngoãn, nghe cậu bảo này, thả lỏng ra một chút, nuốt hết củ cà rốt của cậu vào trong đi nào!"
Trong lúc nói chuyện thì anh hơi cử động thân mình, để cho cây gậy thô to cứng rắn kia từng chút từng chút một đẩy sâu vào trong giữa tầng tầng lớp lớp thịt non, đóa hoa ướt át mềm mại khẽ run rẩy, trông cứ như là đang thật sự nuốt dần củ cà rốt vào bên trong bụng vậy.
Bé bướm ướt nước vừa mềm mại lại vừa dính dớp, đóa hoa nhẹ nhàng nhúc nhích, run run nhưng thật ra là không còn tí sức nào cả, không chịu ra sức mà liếm láp, mút mát, ưm, chặt quá... ướt đẫm, thật đúng là... thật đúng là chặt đến độ muốn chết luôn mà...
Hoa Tỷ Thần bị vách tường hoa thi nhau dồn ép bao chặt lấy nên cảm thấy nhanh hao sức vô cùng, chung quy cũng không kìm được mà nâng thắt lưng đâm ra đâm vào, cuối cùng thì cả cái "củ cà rốt to lớn" kia cũng vào được hết bên trong, nặng nề đâm xuống nơi sâu thẳm nhất trong huyệt động của cô...
Cây gậy to lớn, khỏe mạnh dưới thân ra sức đâm vào sâu bên trong nhụy hoa, nó vừa thô vừa dài nhưng mà nhụy hoa mềm mại, yếu ớt của cô đã đạt đến giới hạn của sức chịu đựng rồi, cái tên khốn kiếp này, rõ ràng cô đã bảo là không chịu nổi rồi, thế mà anh còn cố tình chọc hết cây gậy vào trong nữa! Đau chết mất!
Mất công cô còn tưởng anh là người trong sạch có một không hai trên đời này nữa chứ, ai ngờ đến lúc lên giường rồi thì đúng là một tên khốn háo sắc xấu xa mà!
Bị nhồi đầy trướng bụng khiến cô cảm thấy trong huyệt có hơi đau nhưng vách tường hoa mềm nhũn dinh dính ôm chặt lấy cây gậy cũng giúp cô cảm nhận được rõ từng đường gân xanh chạy dọc cây gậy siêu to siêu khổng lồ đó, lúc này đây, nó còn cục cựa nhè nhẹ, tràn đầy sức sống, động thịt đáng thương cố gắng quấn chặt lấy thứ nóng bỏng đang rút ra chọc vào kia.
Thư Khuynh Mặc không biết do cảm giác dày vò bởi chướng bụng hay là do cảm giác sung sướng khi được lấp đầy mà cô cảm nhận được cảm giác sung sướng lan khắp người, tê dại khiến cô phải híp mắt lại, nước mắt sinh lý đong đầy trong đôi mắt tí tách chảy xuống: "Ư... Chả thích gì cả! Người ta đau phát khóc luôn nè! Củ cà rốt của cậu chủ dài với thô quá đi, vừa mới đâm vào đã chọc sâu tận đáy rồi, Thỏ Con đau chết đi được... Củ cà rốt của cậu chủ to như vậy, làm sao mà người ta có thể nuốt hết trong một lần cơ chứ! Cậu chủ chả thương Thỏ Con gì cả... Hu... Không thoải mái đâu, cậu chủ sắp đâm hỏng Thỏ Con thật rồi..."
Đau quá nên cô nảy ra mấy ý xấu xa, quyết tâm chòng ghẹo cái vị cậu ấm sói xám háo sắc này, hừ, anh chọc hết cái thứ thô to phát sợ kia vào người cô thì đừng có trách cô giở trò nhé.
Cô lẳng lặng hít sâu hóp bụng vào, sâu bên trong đóa hoa cũng chậm rãi thu hẹp lại, giọng nức nở: "Nãy suýt nữa thì cậu chủ đâm hỏng người Thỏ Con mất rồi... Ư... Cậu chủ chọc vừa nặng vừa sâu... ứ... Cậu chủ nhẹ chút được không, đầu tiên đừng có vội vàng rút ra chọc vào như vậy nữa nè, để Thỏ Con làm quen một tí đã... Ưm...đừng mà... au... to quá... đau quá đi... Cậu chủ kéo củ cà rốt to ngoài chút có được không ạ..."
Hoa Tỷ Thần chỉ cảm nhận được bên trong huyệt cực kỳ mềm mại, lại còn chặt nữa, cảm giác không biết mô tả làm sau, đấy là đang chống lại hay là đang lưu luyến. Tóm lại, lớp thịt mềm quấn chặt, bao kín lấy cậu em của anh, hai bên cọ xát với nhau liên tục, các nếp gấp dày đặc tựa xoắn mạnh cứ như có lực hút vậy.
Cơ mà cùng với những câu chữ nức nở phập phồng lên xuống cô nói, cái huyệt nhỏ càng lúc càng thu hẹp lại, nó như thể là đang âm thầm vặn gãy cây gậy của anh ở trong bụng vậy, đột ngột bị kẹp chặt mà không có chút sự chuẩn bị nào trước làm anh thiếu tí nữa đã giơ vũ khí đầu hàng rồi, nếu như không phải anh thiên phú dị bẩm kìm lại kịp thì chắc là đã bắn hết ra rồi...
Anh không kìm được mà hít vào một cái, xiết chặt mày lại: "Thỏ Con không ngoan, không nghe lời nhé. Sao cậu phải thương Thỏ Con chứ hả, Thỏ Con không thương củ cà rốt của cậu sao... Bé bướm của em suýt nữa là vặn gãy của cà rốt của cậu rồi đấy! Không biết có phải do bé cưng cố tình không nữa... Thế mà còn dám ra lệnh bảo cậu rút củ cà rốt ra nữa hả?"
Đôi mắt đen rực sáng, sâu thăm thẳm tựa như dải ngân hà bao la vậy, giọng nói vốn trong trẻo, thật thà lúc này đây lại đượm đầy tình dục nóng bỏng: "Thỏ Con quên mất lúc trước ai là người quậy ầm ĩ đòi ăn củ cà rốt của cậu hả, mới ăn được có hai miếng đã không chịu nữa, thế gian nào có chuyện dễ dàng như vậy hả! Bây giờ có hối hận thì cũng đã muộn rồi! Giờ Thỏ Con dâm đãng còn dám to gan ra lệnh cho cậu đây nữa, xem ra em đã quên mất ai mới là chủ rồi, cậu đây phải dạy bảo em thật tử tế mới được, cái con Thỏ Con dâm đãng nhà em thật sự không biết trời cao đất rộng là gì mà, hôm nay cậu muốn chơi em đến mức muốn khóc cũng không khóc được, để con Thỏ nhà em biết trời cao như nào và đất rộng bao nhiêu nhé!"
Hoa Tỷ Thần trượt tay xuống dưới thắt lưng người con gái đang cuộn trong chăn, xong anh bóp cái mông căng mẩy, vểnh cao một cái tựa như là đang trút giận, tiếp đó thì liên tục đâm mạnh vào chỗ sâu nhất bên trong huyệt bằng cái thứ sưng cứng nãy đã rút ra một nửa và vừa mới phục hồi lại.
Lần này, anh không đâm "củ cà rốt to lớn" của mình ở phần rìa ngoài nữa mà thay vào đó, ba lần bảy lượt anh cứ đè nặng đầu nấm vào tâm hoa, chỗ yếu ớt nhất trong cô, đè ép liên tục, cứ như là anh đang định khảm luôn thứ ấy của mình vào bên trong cái huyệt tối tăm, chật hẹp, mềm mại này, anh cũng chẳng để ý đến Thỏ Con thở không ra hơi, hổn hà hổn hển, hai má đỏ bừng, cả người run hết lên, đạt đến cực khoái, nước văng tung tóe!
Cơ thể của Thư Khuynh Mặc vốn cực kỳ nhạy cảm, giờ cô liên tục bị va chạm vào cái chỗ mềm nhẵn, yếu ớt nhất như vậy, cộng với lại cô cứ nghĩ trong đầu về camera cỡ nhỏ đang theo dõi mình, trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy tựa như mình đang làm mấy chuyện đáng xấu hổ trước mặt bàn dân thiên hạ, khiến cho cô cảm thấy càng ngại ngùng hơn, mà cảm giác sung sướng bốc lên từ nửa thân dưới trỗi dậy như gió lốc khiến cô cảm thấy kích thích khó mà chịu đựng được...
Cảm giác sung sướng tê dại đến mất hồm bốc lên một cách bất ngờ khiến cô không kịp đề phòng, trong lúc vô tình, cô không khỏi kẹp chặt hai chân vào lưng anh, cứ thế phun nước từ sâu bên trong đóa hoa ra ngoài, khiến cho cô cảm thấy hoảng hốt như lạc vào cõi thần tiên, cảm giác không chịu đựng nổi được nữa.
Tấm thân mảnh mai, mềm nhũn, yếu đuối của Thư Khuynh Mặc chôn sâu giữa đống chăn đệm, cô không kìm được mà cong eo lên, thở hồng hộc, giọng nói run rẩy, nũng nịu: "Ưm.. Không chịu nổi nữa rồi... Xót quá.. Cậu chủ, đừng mà... Thỏ Con biết sai rồi, cậu chủ bỏ qua cho Thỏ Con đi mà, đừng bắt nạt Thỏ Con như vậy nữa... Ưm, thật sự là em không chịu được nổi nữa đâu... Thỏ Con biết cậu là chủ rồi, cậu chủ giỏi nhất đó, Thỏ Con không biết trời cao đất rộng nên mới thế, xin cậu chủ tha mạng!"
Cảm giác cực khoái kéo dài liên tục đến mức đáng sợ, người cô như bị hãm sâu vào trong đó, không chịu nổi quá nhiều khoái cảm như vậy, đột nhiên Thư Khuynh Mặc cảm thấy trước mắt tối om, cái miệng vẫn luôn rên rỉ không khống chế nổi khó khăn lắm mới cắn được vào bờ vai nhẵn nhịu của người đàn ông.
Người con gái yêu kiều kia vốn đã mất sạch sức rồi, cho dù có cố gắng há miệng cắn thì cũng chẳng có tí sức nào cả, cái cắn ấy với Hoa Tỷ Thần nó chẳng đau chẳng ngứa, có chăng cũng chỉ như sự tán tỉnh giữa hai bên thôi.
Vật cứng thô to dưới thân bị nước hoa xối thẳng vào đầu, huyệt thịt non mềm, chật chội, tắc nghẽn điên cuồng co giật, cán gậy thô cứng được bao chặt, thậm chí, ngay cả những đường gân xanh trên đó cũng như được ôm lấy vừa khít, cứ như nước ấm ngày xuân âm thầm quấn lấy, đục khoét mọi thứ, có thể nói, đúng là cảnh sắc sống động, dâm dật vô cùng...
Vách tường thịt quấn chặt lấy, run rẩy cục cựa cứ như là có vô số cái miệng nhỏ đang nhanh chóng mút mát, liếm láp, hút cây gậy của anh vào vậy, cảm giác mềm mại khiến cho thứ ấy của anh như sắp tan chảy...
Hoa Tỷ Thần sướng đến độ đầu đổ đầy mồ hôi, sự kìm nén trong lúc nói chuyện càng lúc càng yếu, hơi thở gấp gáp, ồ ồ càng lúc càng nhiều: "Có thật không? Thỏ Con vừa nói là đã biết trời cao đất rộng, biết cậu đây mới là chủ, là người giỏi nhất, thế mà vừa nói xong đã mở miệng cắn cậu đây rồi, nào có cái lý đấy hả! Dáng vẻ lúc ăn cà rốt của Thỏ Con xinh đẹp vô ngần, cao trào tới cũng nhanh, còn chảy rõ lắm nước, thiếu điều muốn nhấn chìm củ cà rốt của cậu luôn đây này, cà rốt của cậu đã trưởng thành rồi, đúng là còn cần tưới thêm nước nữa đấy... Cậu giúp Thỏ Con nhà em sung sướng, vui vẻ nhưng cậu thì chưa được sảng khoái, sung sướng đâu đấy nhé!"
Cây gậy dưới thân anh cứng ngắc, thẳng tắp, tràn đầy sức sống đang chôn sâu bên trong huyệt chật hẹp, mềm mại căng ra, to hơn, trong lúc nói chuyện thì anh đẩy mạnh chiếc hông dẻo dai trường kỳ luyện tập của mình, thúc cây gậy vào sâu bên trong hơn nữa, xé toang các lớp nếp gấp đang dồn lại chặn đường mình, dũng mãnh đâm vào rút ra, tốc độ càng lúc càng nhanh. Đồng thời, tay anh cũng mò đến cặp núi đôi màu mỡ, mềm mại, yếu ớt ở trước ngực người con gái, năm ngón tay bấu chặt vào vào bờ ngực mềm mại và nặng trình trịch kia, nổi bật nhất là hai nụ hoa đỏ au ngự trên đỉnh nổi, nãy vươn mình vểnh cao giờ thì rủ xuống như đang cầu được người ta thương xót, anh ngắt véo mấy cái, cả hai nụ hoa đỏ đều run rẩy đầy đáng thương.
Hoa Tỷ Thần cứ như chưa đủ nghiền mà cúi đầu chui hẳn vào trong chân, thân dưới vận hết sức mình, vào ra liên tục, va chạm khắp chốn, cái miệng cũng không chịu thua kém người anh em ở dưới thân, anh há miệng, thè lưỡi ra hút lấy hút để bầu sữa thơm ngát, đầy đặn, thi thoảng anh lại nhả ra chép miệng một cái, trông vừa tham ăn lại vừa gợi cảm, nếu như nghe thật cẩn thận sẽ nghe được tiếng bú mút chụt chụt cùng với tiếng nước miếng lép nhép hòa lẫn với nhau vang lên không dứt...
Từ trên xuống dưới, Thư Khuynh Mặc được chăm chút đầy đủ, không được bỏ qua chỗ nào, bờ ngực được liếm láp dính đầy nước miếng, sũng nước, đồng thời cũng bị day cắn gợi lên những cơn tê dại, ngứa ngáy đầy khoái cảm nhục dục, nửa người trên vốn tưởng là thoát nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi...
Phần hạ thân bị va chạm liên tục làm cho đóa hoa dường như đã tê mất cảm giác luôn rồi, tầng tầng lớp lớp vách hoa chi chít nếp gấp mọng nước, mềm nhũn, giòn tan, bị cái thứ to lớn, khỏe mạnh kia hành hạ nãy giờ, lại còn bị đống gân xanh chằng chịt ma sát nhanh chóng khiến nó càng thêm đau đớn, tê dại, cực khổ vô cùng.
Nhưng đóa hoa ấy vẫn cứ chảy nước mãi, thoạt trông càng giống với dáng vẻ đói khát, tham lam muốn quấn quýt cùng thứ to lớn kia, không chịu nhả cây gậy ấy ra hơn, trong quá trình chọc ra rút vào thật nhanh, cây gậy của anh còn cố tình đụng hết chỗ này chỗ kia, động tác mạnh mẽ, dữ dội, mật hoa trong suốt lặng lẽ rỉ ra từ nơi cửa mình đã bị cái vật tròn xoe, to tướng kia lấp đầy, tiếng "phụt phụt" vang lên liên tục, mật hoa tí tách rơi xuống ga trải giường, thấm ướt đẫm góc, để lại dấu vết dâm dật nơi đây.
Tiếng khóc của Thư Khuynh Mặc giờ có muốn dừng cũng không dừng nổi, ánh mắt càng lúc càng thiếu tập trung, dần trở nên dại hơn, miệng rên rỉ, ấm ứ những câu cầu xin mong được người ta thương cảm, quyến rũ phát sợ: "Ưm... đừng mà... nhanh quá rồi... Lúc nãy Thỏ Con dại dột nên mới bị thất thần trong thoáng chốc như vậy, nhưng chẳng phải là do cậu chủ giỏi quá hay sao, chọc Thỏ Con đến độ em buột miệng cắn cậu, Thỏ Con sai rồi mà! Xin cậu đừng liếm ngực Thỏ Con nữa, ngứa lắm,... dù sao thì cậu chủ... Ưm... đừng hành hạ em nữa mà, đừng... Cậu chủ thả Thỏ Con ra đi, Thỏ Con xin cậu đó!"
Hoa Tỷ Thần đang mải mê vùi đầu măm măm cặp ngực đầy đặn đến quên cả đường về nghe thấy cô cầu xin được tha thứ, thương xót thì không khỏi thầm sướng trong lòng, anh cắn thêm cái rồi ngậm cục thịt tươi roi rói kia vào, giọng khàn khàn: "Thả con thỏ thèm khát được âu yếm nhà em đi chẳng phải cũng là hành động hành hạ em hay sao hử... Trước đấy Thỏ Con quyến rũ cậu đây nhiệt tình như thế nào mà giờ lên giường lại xấu hổ như kia... Cái gì cũng bảo đừng, nói là không chịu đụng nổi, phải nói rõ là em muốn gì chứ, chú Thỏ Con dâm đãng, quyến rũ chết người chạy đâu mất rồi?"
Nói xong thì anh ngẩng đầu lên, giơ tay quẹt dòng nước mắt đang chảy dài trên gương mặt Thư Khuynh Mạc đi, nhướn mày lên, thái độ càng thêm ngả ngớn: "Nói thật là cậu đây cũng chả lạ gì cái dáng vẻ ngượng ngùng như thế này đâu, cơ mà cậu thích em dâm đãng, phóng túng, càn rỡ một tí cơ... Giờ cậu muốn nghe Thỏ Con nói dirty talk, muốn Thỏ Con khen củ cà rốt của cậu giỏi như thế nào... Khen nhiều, cậu thấy sướng thì cậu sẽ thả Thỏ Con ra, thế có được không..."
Lúc nói, anh vẫn không ngừng thế tiến công hung mãnh ở dưới thân lại, mà còn tung hoành mãnh liệt hơn, lần sau đâm vào sâu hơn lần trước.
Đầu nấm xù xì, đỏ quạnh đâm vào điểm nhạy cảm nhất sâu bên trong đóa hoa, tốc độ dày đặc, tựa bão táp mưa sa, kể cả nơi cửa mình non nớt cũng bị cọ cho trông cực kỳ đáng thương, mật hoa văng tung tóe, phần thịt vốn có màu hồng phấn xinh xắn giờ đã trở nên đỏ tưng bừng.
Thư Khuynh Mặc càng lúc càng cảm thấy khó mà chịu nổi, đầu óc mụ mị, mơ màng, cơ thể yếu ớt không khống chế được nữa, cộng với lại mấy lần khoái cảm đột ngột lao đến, nhụy hoa bị đâm mạnh vỡ nát, mật hoa xối ra ngoài, giàn giụa, khoái cảm ngứa ngáy, tê dại trào lên như những con sóng, nhìn tưởng chỉ là những con sóng lăn tăn vỗ bờ nhưng thật ra đấy là những đợt sóng mạnh mẽ, dữ dội...
Kể cả trong tình cảnh này thì cô cũng không thể chỉ thụ động tiếp nhận mà phải cố vắt hết óc nghĩ về thú vui quái ác của cái cậu ấm trước mặt này, hết nói cái gì mà chẳng lạ gì cái dáng xẻ thẹn thùng, xấu hổ này của cô, rõ ràng là trước đấy còn rõ thắm thiết, chiều chuộng mà giờ đã biến thành đòi muốn nghe cô phải khen anh, đúng là nhóc quỷ ấu trĩ mà!
Làm sao để khen ngợi người ta một cách dâm đãng thì cô không biết rõ, khen kiểu gì đây hả, khen người ta dâm đãng, quyến rũ chắc? Nhưng mà mấy câu anh nói hình như cũng hàm ý nhắc nhở là mấy lời cô cầu xin vẫn còn đang hàm súc, hơi xấu hổ, những lời đấy đập vỡ luôn hình tượng "cô hầu gái dẫm đãng muốn leo cao", vì cái mạng, cũng vì không để cái cậu ấm kia hành hạ cơ thể yếu đuối này tiếp, chắc là cô phải tìm cách khen anh thật!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.