Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 136: Đêm Thứ Sáu (8) A, Chặt Quá, Chim To Sắp Bị Huyệt Mềm Nhỏ Của Em Kẹp Gãy Rồi

Tạc Nhất Phiến

01/06/2021

Thiếu niên nhiệt huyết vốn dĩ cực kỳ tin tưởng cho rằng có thể một đường xông thẳng vào, làm sao ngờ được nấm đầu trơn tròn kia của mình chẳng qua chỉ đi vào hoa kính thơm ngát chặt chẽ mềm mại, đã cảm thấy giống như hoàn toàn bị trói chặt lại, ấm áp tê dại rơi vào trong nơi non mềm như phấn như ngọc được nước làm trơn trượt, bị ấm áp và mềm ướt bên ngoài quấn quýt khiến nấm đầu hơi khựng lại không vào thêm được nữa.

Chàng trai không chịu thua làm sao có thể chịu được bị người ta khống chế như vậy, hơn nữa sau khi đi vào lại cảm nhận được nấm đầu bị thịt mềm ở cửa hoa quấn quýt mất hồn đến mức cực kỳ hưởng thụ, tinh thần lại càng phấn chấn, anh muốn đi vào nhiều hơn nữa, thoải mái hơn chút nữa, nghĩ như vậy lại càng anh dũng xông lên không hề chùn bước...

Vòng eo hẹp mạnh mẽ nặng nề đẩy về phía trước, cứ thế đẩy được hơn nửa thứ to lớn thô cứng nóng bỏng vẫn đang ở miệng huyệt vào bên trong, nhưng mà vẫn bị kẹt trong tầng tầng lớp lớp thịt mềm tường hoa vừa ấm vừa quấn chặt.

Trong lúc Hoa Tỷ Thần mơ màng còn cảm thấy giữa đường dường như còn chọc phải một tầng ngăn cách như có như không, có điều giờ phút này chim to cứng rắn dưới háng mình lại bị kẹp cực kỳ chặt hoàn toàn không thể động đậy được, anh nhịn đau đến mức ngay cả trán cũng đổ mồ hôi, ngay cả khóe miệng cũng không kiềm được bật ra tiếng rên gợi cảm mang theo hơi thở nặng nề.

Lời nói mê sảng trầm thấp trong lúc mơ màng của Hoa Tỷ Thần vẫn còn mang theo chút nghi ngờ: "A... Tại sao giấc mộng xuân này không những không sảng khoái thỏa mãn, loại cảm giác đau đớn này cũng chân thật như vậy... A, Khuynh Mặc nhỏ bé ngoan nào, thả lỏng chút, tiểu yêu tinh đòi mạng này muốn kẹp đứt chim to của anh sao, kẹp đứt chim to của lớp trưởng anh đây, làm sao lớp trưởng anh đây còn có thể khiến em sảng khoái đến mức bay bổng sung sướng được nữa!"

Thư Khuynh Mặc bên này mới thật sự đau đến mất mạng, nghe thấy Hoa Tỷ Thần nói hận không thể đấm bay tên đại sắc lang này, mộng xuân cái gì hả, rõ ràng là đại sắc lang hư hỏng đến không thể hư hỏng hơn, háo sắc đến không thể háo sắc hơn này đã sàm sỡ cô quá mức quá mức rồi!

Vừa nãy chẳng qua là đại sắc lang ra vẻ nghiêm túc đột nhiên vươn tay sờ vào giữa hai chân cô, nhất thời đóa hoa nhỏ non mềm cực kỳ xấu hổ giữa hai chân chưa từng lộ ra ngoài bị đầu ngón tay thô ráp nóng như lửa này sờ vào vạch ra, hoa nhỏ không chịu hăng hái lại run lên phun mấy ngụm nước hoa trong suốt ra ngoài, thật sự khiến tiểu khả ái trong sạch Thư Khuynh Mặc chưa từng trải qua chuyện này bất ngờ không kịp đề phòng bị phản ứng bản năng của thân thể dọa cho sợ hãi...

Nhưng mà còn chưa đợi cô tỉnh lại, đã nghe thấy tên lớp trưởng đại sắc lang này tự quyết định, còn tự mình đẩy hai chân cô ra, một cây thô dài nóng bỏng cứng rắn dùng tốc độ nhanh như chớp, dán chặt vào da thịt bên đùi mềm mại của cô dùng khí thế sấm vang chớp giật không thể ngăn cản nặng nề chen vào giữa hai chân cô, trước khi đi vào còn cực kỳ hào phóng không kiềm chế cọ xát qua cánh hoa nhỏ ở miệng huyệt nhanh chóng như lướt qua hoa phất qua liễu, thậm chí còn hung hăng cọ xát đến hạt châu đài hoa chỉ to bằng trân châu đang dựng đứng ứ máu...

Thứ to lớn vừa nóng vừa cứng dừng lại ở cửa hoa hơi hé nhỏ hẹp mềm mại một chút, lại vô cùng cứng rắn hừng hực va đập chen vào tận sâu trong hoa nhỏ, loại đau đớn khủng khiếp dường như sắp xé rách này khiến đôi mắt hạnh như nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc đột nhiên trợn tròn lên, đôi môi anh đào hơi run rẩy nhưng lại đau đớn đến mức hoàn toàn không thể phát ra một âm thanh nào, mà thịt mềm ở hoa kính giữa hai chân cũng không tự chủ được co rụt lại cuộn chặt, siết chặt lấy thứ thô dài đột nhiên xông vào tàn phá bừa bãi này không buông...

Đôi mắt đẹp lóng lánh như đang ẩn chứa nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc tràn ra nước mắt, giống như chuỗi trân châu bị đứt dây tuôn xuống, rất lâu sau Thư Khuynh Mặc mới tìm lại được giọng nói của mình, đau đớn đến mức cô lập tức hít không khí nước mắt tràn trề, đôi bàn tay trắng như phấn không kiềm được nắm chặt đấm mạnh lên cơ ngực rắn chắc cường tráng của Hoa Tỷ Thần mấy cái...

Thư Khuynh Mặc còn chưa phát hiện ra mình đã bắt đầu từ từ khôi phục sức lực, vừa đánh vừa dùng tiếng khóc nghẹn ngào nức nở dày đặc lên án đại sắc lang không biết xấu hổ trên người mình: "...Đồ hư hỏng không biết xấu hổ, anh đau... Cái gì, tôi mới đau chết được đây này... Người ta cảm thấy chỗ đó, sắp bị... Tê dại... Xé rách... A, đau chết mất... To quá... Anh rút ra đi, rút ra có được không..."

Rút ra sao? Nói cứ nhẹ nhàng như rút củ cải lên vậy!

Hoa Tỷ Thần buồn cười, cũng vui vẻ chịu đựng đôi bàn tay trắng như phấn mềm mại đang không ngừng đấm lên lồng ngực mình cô gái...



Bàn tay to vuốt tóc mái mướt mồ hôi lên trên, lộ ra gương mặt tuấn tú rõ ràng lập thể xuất sắc, anh khàn giọng nhẹ nhàng nói với người đẹp đang khóc sướt mướt bên dưới mình: "Được... Được... Được, anh nghe bé ngoan, bé ngoan khóc thảm như vậy, anh sẽ đau lòng... Em đừng khóc, anh rút ra... Nhưng tiểu bảo bối huyệt mềm nhỏ của em kẹp anh chặt như vậy... Lớp trưởng anh đây làm sao rút chim to ra được... Nếu cứ thế rút ra, chim to sẽ bị bẻ gãy... Bé ngoan, nghe lời, thả lỏng chút..."

Nói qua nói lại, dường như muốn cô tin anh, anh còn cố tình cực kỳ chậm rãi cọ xát thứ nóng bỏng đang chôn sâu trong đó, giống như sắp rút ra ngoài vậy...

Lời nói vừa nãy đương nhiên chỉ để lừa gạt, ở trên giường, người đàn ông có nói bất kỳ câu nào, từ trước đến nay đều không thể tin được!

Trong lòng Hoa Tỷ Thần suy nghĩ, quỷ nhỏ gây sự không biết dáng vẻ cô lúc này, dáng vẻ khóc đến đôi mắt đầy ý xuân đáng thương sạch sẽ rốt cuộc khiến người ta yêu thương đến mức nào, anh yêu thương cô khóc lóc nức nở, nhưng mà thứ dưới háng kia lại càng yêu thương đến mức nổ tung...

Nhất là lỗ tai nghe tiếng kêu đau đớn oán giận không giấu được nũng nịu rên rỉ uyển chuyển mềm mại của cô bé này, Hoa Tỷ Thần cảm thấy chim to sưng tấy còn đang chôn sâu trong hoa kính mềm đầy nước lại hưng phấn ngẩng cao hơn một chút, giờ phút này vì kích thước vừa trướng thêm một chút mà bị thịt mềm vách hoa mấp máy co rút lại kẹp chặt đến phát đau, nhưng mặt khác lại bị trắng muốt trơn mềm bao quanh thật sảng khoái, thật sự giống như rơi xuống cảnh băng lửa cùng tấn công...

Dù chỉ trong giấc mơ, sức ảnh hưởng của quỷ nhỏ gây sự này với anh vẫn lớn như vậy, bây giờ quỷ nhỏ gây sự còn dám tra tấn anh như vậy, lát nữa sẽ khiến cô phải ăn đủ, anh quả thật phải hung dữ làm cô chiếm lấy cô, khiến cô phải khóc đến khô cổ mới được...

"Thật sao? Vậy nói lời phải giữ lời đấy... Tôi thử xem... Thử thả lỏng một chút là được... Vậy anh, anh mau rút ra nhé..." Thư Khuynh Mặc hai mắt đẫm lệ mông lung mơ hồ nhìn Hoa Tỷ Thần, sau khi không còn tóc mái che khuất lại càng lộ ra đường nét đẹp trai khôi ngô hoang dã, chàng trai mồ hôi mỏng chảy ròng ròng dưới ánh đèn ảm đạm, ánh mắt sâu sắc đường nét cứng rắn, rất có tiềm năng của con người kiên cường, nội tiết tố nam ùng ục ùng ục tràn đầy ra bên ngoài dễ dàng giam cầm được trái tim mềm mại của thiếu nữ...

Tiểu khả ái trong sáng bị giá trị nhan sắc bùng nổ mê hoặc rất dễ dàng tin lời người đàn ông hư hỏng, đặc biệt thứ nóng bỏng ở kia cũng không còn đấu đá bừa bãi nữa, lại còn cọ xát qua lại cẩn thận dịu dàng trong hoa kính mềm mại, lúc có lúc không cọ xát cho tường hoa mềm mại mềm nhũn nũng nịu, cọ xát đến mức mật hoa róc rách...

Theo đó từng cơn sóng an ủi liên tiếp dâng lên, loại an ủi này dần dần giảm bớt đau đớn như toàn thân sắp bị xé rách do lần đầu tiên bị xâm phạm, khiến Thư Khuynh Mặc chậm rãi thả lỏng cảnh giác, thử thăm dò hơi... Hơi mở rộng nửa thân dưới, để cho thịt mềm tường hoa hơi thả lỏng ra...

Vừa thả lòng, lập tức giống như mở một chiếc van khác ra, a, Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy bụng dưới ấm áp trầm xuống, lại một dòng nước tràn trề chảy ra ngoài...

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thừa dịp Thư Khuynh Mặc hơi thả lòng, Hoa Tỷ Thần nói năng không giữ lời quyết định nhanh chóng, bàn tay nắm chặt vòng eo mảnh mai dịu dàng, giữ nửa thân dưới mềm mại không xương của cô bé càng chặt chẽ hơn nữa, đồng thời hơi ưỡn thẳng lưng rút ra một chút, sau đó dựa vào lượng trơn trượt dính nước này, lại mạnh mẽ nặng nề hung dữ đập mạnh vào bên trong.

Ngay sau khi đụng phải một viên thịt mềm nhô ra khỏi hoa tâm, lại mạnh mẽ rút hơn nửa thứ thô dài cứng rắn kia, sau đó lại nặng nề va đập vào bên trong, cứ như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần, tuy động tác duy nhất nhàm chán nhưng chàng trai cực kỳ nghiêm túc, lúc đẩy lúc rút giống như va đập quấy đảo tung hoành ngang dọc, chọc cho thân thể mềm mại của người đẹp như ngọc đột nhiên run rẩy, gần như nức nở rên rỉ bật khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook