Chương 163: Đêm Thứ Tám (8) Người Ta Không Chịu Nổi, Sắp Bị Đánh Bay Mất, Cứu Ta Với...
Tạc Nhất Phiến
14/06/2021
Giống như để chứng minh cho người nào đó thấy nơi quan trọng của hắn rốt cuộc dùng tốt đến mức nào, Hoa Tỷ Thần còn cố tình dùng quy đầu góc cạnh đụng vào tường hoa mềm mại, vừa nhanh vừa mãnh liệt mà cọ xát cho nếp nhăn thịt mềm trắng mịn run rẩy xốp mềm không chịu nổi.
Dường như đến vậy mà còn chưa đủ đã nghiền, vì tường hoa trong huyệt mềm nhỏ chật hẹp lại nhiều nước này mấp máy, giống như tham ăn mút lấy không ngừng co rút lại thư giãn mở ra, khiến cây gậy lớn thô cứng này thoải mái không chịu nổi, trong lúc ra vào càng điên cuồng mãnh liệt nhanh chóng, thậm chí còn có rất nhiều lúc đều chọn đúng chỗ hoa tâm nhạy cảm nhất mềm mại nhất tận sâu trong hoa kính của cô gái...
Đáng thương thịt hoa màu hồng tươi đẹp trong huyệt chân tâm của người đẹp tầng tầng lớp lớp dày đặc mềm mại, giờ phút này bị cây gậy thịt lớn vừa thô vừa to khỏe nặng nề cắm chọc thật sâu thật nặng vào bên trong, chỉ chốc lát đã hung dữ gạt mở ra đến mức bằng phẳng hết, khiến đôi mắt Thư Khuynh Mặc hơi khép, ánh mắt tan rã.
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân giống như cánh hoa mới hé ra đế hoa khe khẽ mở ra nở rộ sáng rực, trong lúc chìm nổi dường như trời đất đều hỗn loạn ý loạn tình mê.
Mũi mềm mại, miệng đỏ tươi nhẹ nhàng kêu thành tiếng, giống như mèo con vừa ra đời đáng thương đến đau lòng: "Ừm... Rất khổ sở... Chữa thương cũng phải mệt mỏi như vậy sao? Như vậy vẫn chưa khỏe sao? Rốt cuộc phải mất bao lâu đây, ta sắp không chịu nổi nữa rồi... Ừ... Đừng... Nhanh quá... Cũng sâu quá rồi, thật sự sắp hỏng mất, người ta không chịu nổi... Sắp bị đánh bay rồi, cứu ta với..."
Hoa Tỷ Thần mới phát hiện ra bản thân hắn mới cần cứu nè, trong lỗ tai nghe thấy tiếng rên quyến rũ đến cực điểm, dưới thân thịt hoa mềm đầy nước bọc quanh dương vật của hắn lại hơi co rút lại run rẩy, giống như kẹp chặt hoặc là khẽ cắn lên siết chặt đến độ suýt nữa lấy mạng hắn luôn.
Trong lúc kéo ra cắm vào huyệt mềm chật hẹp này bao bọc quấn quýt đến mức cực hạn thật sự khiến cho hắn thoải mái đến mức vòng eo mơ hồ cảm thấy tê mỏi, thậm chí bay bổng đến mức từng sợi tóc đều dâng lên tê dại sung sướng, từng đợt từng đợt sóng sung sướng thỏa mãn theo nhau mà đến.
Nhiếp chính vương đang vui mừng động tác va chạm dưới thân có biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ kéo ra rút vào cũng càng ngày càng nhanh, lần sau so với lần trước nặng hơn mạnh hơn, khiến mỗi tấc nếp uốn trong tường hoa đầy nước đều được chăm sóc hoàn toàn đầy đủ, đâm chọc cực kỳ xuyên suốt trôi giạt tê dại thỏa mãn khó nhịn...
Hắn không kiềm được trầm giọng cười khẽ, âm cuối còn lộ ra khàn khàn mang theo mấy phần tình dục khiến người nghe thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn: "Không lâu không lâu đâu... Chân tâm của nàng dâu làm sao lại hỏng mất được... Vẫn đang kẹp lấy nơi quan trọng của người ta, siết chặt cắn ngậm, muốn rút ra cũng không được, còn hưng phấn ứa nước ra bên ngoài, nào có chút dáng vẻ hư hỏng gì... Tiểu Mặc, nói cho ca ca tốt biết một chút bây giờ nàng có sung sướng không, sung sướng đến mức muốn lên trời luôn không?"
Giờ phút này thứ to lớn sưng cứng trong huyệt chân tâm rút ra cắm vào đấu đá bừa bãi tách ra hợp lại, Thư Khuynh Mặc cảm thấy thân thể mình đang nửa ngồi trên góc bàn suýt nữa bị đâm đến ngã xuống, nhất là hai quả cầu tuyết đầy đặn trước ngực kia cũng theo tiết tấu va chạm này là rung rinh lắc lư.
Nàng vừa cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy hai luồng sóng trắng bóng trước ngực lay động không ngừng, còn có múi hoa ở miệng huyệt trắng muốt không ngừng mấp máy.
Trong lúc thứ to lớn không ngừng rút ra cắm vào cũng có rất nhiều nhựa hoa thơm ngát từ nơi khít chặt kia lặng lẽ chảy xuống, kéo dài chảy theo bắp đùi trơn mịn của nàng, dẫn đến nàng run rẩy không ngừng.
Người đàn ông trước mặt này đang điên cuồng mặc sức chiếm đoạt, thứ kia quá mức dữ dội quá dũng mãnh xông vào giống như mưa rền gió dữ đùng đùng ầm ầm, nhất là nấm đầu cứng rắn góc cạnh này vẫn luôn không ngừng va đập vào nơi mềm nhất non nhất ở hoa tâm giữa hai chân nàng.
Thư Khuynh Mặc cảm thấy mình giống như bị một ngọn núi lớn sừng sững đổ xuống người, thật sự là đè đến mức nàng không thở nổi, nàng dần dần mất hết lý trí trong tình dục ngập trời, đầu choáng váng mắt hoa miệng cũng không nói được rõ ràng: "Đừng... Không có, không có..."
"Không có" rất lâu, Thư Khuynh Mặc cũng không biết rốt cuộc mình định nói cái gì, nửa thân dưới cuồn cuộn như nước thủy triều khoái cảm liên tục thật sự khiến nàng hoàn toàn không có cách nào chịu đựng nổi.
Trên gương mặt xinh đẹp ý xuân phơi phới, tóc xanh dài đến eo mướt mát mồ hôi, má phấn phù dung cũng giống như son phấn có rặng mây đỏ nồng đậm tràn ngập kiều diễm, hai con ngươi đầy nước giống như một vũng nước sóng sánh sắp đầy tràn ra ngoài.
Hai mắt đẫm lệ mơ hồ đúng lúc cô gái lại nhìn thấy nhiếp chính vương gương mặt sảng khoái thỏa mãn, bên tai còn loáng thoáng nghe thấy nụ cười trầm thấp của người đàn ông như tiếng vàng đá va chạm...
Hừ, nhiếp chính vương, người đàn ông xấu xa này rõ ràng nói là chữa thương, nhưng nhìn dáng vẻ gương mặt hắn dường như còn rất sung sướng, còn nói muốn nàng cũng được sảng khoái, sảng khoái chỗ nào chứ, quá mệt mỏi quá vất vả, cảm giác tan rã tê dại kỳ lạ này thật sự khiến nàng không chịu đựng nổi!
Dựa vào cái gì mà nàng lại phải chịu giày vò hành hạ khổ sở như thế này, mà hắn lại sung sướng vui vẻ như vậy, không công bằng, không công bằng, hừ, nàng cũng muốn hắn phải đau một chút, nói không chừng hắn đau một chút thì bên dưới sẽ không gắng sức như vậy...
Cô gái nhỏ cảm thấy mình sắp bị nhiếp chính vương xấu xa này đánh bay chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, chân dài run rẩy, chân tâm lại có nhựa hoa trào ra, cô gái toàn thân mất hết sức lực đau mỏi trong lòng tức giận khó kiềm chế được, nhưng lại yếu ớt cực kỳ mệt mỏi.
Suy nghĩ một lát trong lòng nảy ra một kế, không kiềm được miệng mùi đàn hương hé ra răng trắng rồi hợp lại, tự cho là hung dữ cắn lên bả vai dày rộng của người đàn ông: "Hư hỏng, lưu manh, xấu xa... Vui sướng gì chứ, không vui chút nào hết... Không chịu nổi... Chữa thương chậm một chút không được sao? Không cần phải nhanh như vậy, rõ ràng là lấy cớ bắt nạt người ta... Người xấu, nhẹ một chút..."
Cô gái cảm thấy mình đã dùng hết sức để cắn, nhưng nàng đã mất hết sức lực lại còn cách một lớp quần áo bằng tơ lụa, hơn nữa cơ bắp người đàn ông căng chặt dày rộng, nàng cắn như vậy, với Hoa Tỷ Thần thật sự không đau không ngứa.
Có điều cô gái hờn dỗi đứt quãng ngọt ngào như vậy nghe qua thật sự khiến người ta yêu thích, nhưng mà hắn không ngờ hoa kính nhỏ hẹp này lại đột ngột bắn ra nhựa hoa nước xuân không hề báo trước, đổ ập xuống tưới lên thân dương vật của hắn tràn đầy dính nhớp.
Còn có thịt non nếp uốn trong tường hoa ấm áp cũng giống như điên cuồng co rút siết chặt đến mức cực hạn, cực kỳ nguy hiểm quấn quýt xoắn chặt khiến hắn không kiềm được hơi dựng ngược vòng eo lên, đã có một dòng dịch trắng nóng rực nồng đậm vãi ra...
Vì hạ thân của mình đột nhiên không kiềm giữ được mà sắc mặt Hoa Tỷ Thần có chút không vui, tính sơ qua dường như cũng chưa được đến nửa canh giờ như vậy, hình như không ghê gớm cho lắm!
Có điều nhìn cô gái tuy rằng bị dòng tinh dịch tràn trề phun vào nóng đến mức toàn thân yêu kiều run rẩy, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ quyến rũ mê mang mê ly mơ hồ, dường như còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng lại việc thứ mềm nhũn sau khi bắn tinh kia lại nửa cứng ngắc lên.
Hắn hít sâu một hơi, trong mũi tràn đầy vương vấn hương hoa trinh nữ của cô gái trong lòng, không đến chốc lát thứ to lớn dưới háng đã mềm xuống một nửa vẫn luôn chôn trong huyệt trắng như phấn lại ngẩng đầu một lần nữa, nhanh chóng cứng lên nóng rực dũng mãnh dồi dào.
Lúc này nhiếp chính vương đại nhân mới có tâm trạng trêu chọc cô gái mềm mại mê mang trong lòng, hắn nhếch môi cười gian: "Hư hỏng? Xấu xa? Bản vương chưa từng bị gọi như vậy bao giờ! Nàng dâu gọi bản vương như vậy thật ra cũng rất mới lạ... Bản vương còn chưa từng hư hỏng xấu xa bao giờ đâu! Nàng dâu vừa nãy nói nàng cảm thấy không sảng khoái, xem ra là bản vương không đủ cố gắng chưa đủ hư hỏng rồi, cô bé cảm thấy như vậy đã vừa nhanh vừa sâu sao? Còn có thể càng sâu càng nhanh hơn nữa đây, có cần phải thử một chút không, thử một chút sẽ biết có sung sướng thật hay không ngay..."
Vì để dễ dàng bộc lộ sự oai phong của mình, nhiếp chính vương đại nhân vươn tay giang rộng hai chân dài trắng như ngọc của cô gái đang quấn lấy thắt lưng của mình, thứ ban đầu còn lộ ra một đoạn nhỏ bên ngoài hoa huyệt giờ phút này đã hoàn toàn cắm cả cây vào bên trong.
Dường như đến vậy mà còn chưa đủ đã nghiền, vì tường hoa trong huyệt mềm nhỏ chật hẹp lại nhiều nước này mấp máy, giống như tham ăn mút lấy không ngừng co rút lại thư giãn mở ra, khiến cây gậy lớn thô cứng này thoải mái không chịu nổi, trong lúc ra vào càng điên cuồng mãnh liệt nhanh chóng, thậm chí còn có rất nhiều lúc đều chọn đúng chỗ hoa tâm nhạy cảm nhất mềm mại nhất tận sâu trong hoa kính của cô gái...
Đáng thương thịt hoa màu hồng tươi đẹp trong huyệt chân tâm của người đẹp tầng tầng lớp lớp dày đặc mềm mại, giờ phút này bị cây gậy thịt lớn vừa thô vừa to khỏe nặng nề cắm chọc thật sâu thật nặng vào bên trong, chỉ chốc lát đã hung dữ gạt mở ra đến mức bằng phẳng hết, khiến đôi mắt Thư Khuynh Mặc hơi khép, ánh mắt tan rã.
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân giống như cánh hoa mới hé ra đế hoa khe khẽ mở ra nở rộ sáng rực, trong lúc chìm nổi dường như trời đất đều hỗn loạn ý loạn tình mê.
Mũi mềm mại, miệng đỏ tươi nhẹ nhàng kêu thành tiếng, giống như mèo con vừa ra đời đáng thương đến đau lòng: "Ừm... Rất khổ sở... Chữa thương cũng phải mệt mỏi như vậy sao? Như vậy vẫn chưa khỏe sao? Rốt cuộc phải mất bao lâu đây, ta sắp không chịu nổi nữa rồi... Ừ... Đừng... Nhanh quá... Cũng sâu quá rồi, thật sự sắp hỏng mất, người ta không chịu nổi... Sắp bị đánh bay rồi, cứu ta với..."
Hoa Tỷ Thần mới phát hiện ra bản thân hắn mới cần cứu nè, trong lỗ tai nghe thấy tiếng rên quyến rũ đến cực điểm, dưới thân thịt hoa mềm đầy nước bọc quanh dương vật của hắn lại hơi co rút lại run rẩy, giống như kẹp chặt hoặc là khẽ cắn lên siết chặt đến độ suýt nữa lấy mạng hắn luôn.
Trong lúc kéo ra cắm vào huyệt mềm chật hẹp này bao bọc quấn quýt đến mức cực hạn thật sự khiến cho hắn thoải mái đến mức vòng eo mơ hồ cảm thấy tê mỏi, thậm chí bay bổng đến mức từng sợi tóc đều dâng lên tê dại sung sướng, từng đợt từng đợt sóng sung sướng thỏa mãn theo nhau mà đến.
Nhiếp chính vương đang vui mừng động tác va chạm dưới thân có biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ kéo ra rút vào cũng càng ngày càng nhanh, lần sau so với lần trước nặng hơn mạnh hơn, khiến mỗi tấc nếp uốn trong tường hoa đầy nước đều được chăm sóc hoàn toàn đầy đủ, đâm chọc cực kỳ xuyên suốt trôi giạt tê dại thỏa mãn khó nhịn...
Hắn không kiềm được trầm giọng cười khẽ, âm cuối còn lộ ra khàn khàn mang theo mấy phần tình dục khiến người nghe thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn: "Không lâu không lâu đâu... Chân tâm của nàng dâu làm sao lại hỏng mất được... Vẫn đang kẹp lấy nơi quan trọng của người ta, siết chặt cắn ngậm, muốn rút ra cũng không được, còn hưng phấn ứa nước ra bên ngoài, nào có chút dáng vẻ hư hỏng gì... Tiểu Mặc, nói cho ca ca tốt biết một chút bây giờ nàng có sung sướng không, sung sướng đến mức muốn lên trời luôn không?"
Giờ phút này thứ to lớn sưng cứng trong huyệt chân tâm rút ra cắm vào đấu đá bừa bãi tách ra hợp lại, Thư Khuynh Mặc cảm thấy thân thể mình đang nửa ngồi trên góc bàn suýt nữa bị đâm đến ngã xuống, nhất là hai quả cầu tuyết đầy đặn trước ngực kia cũng theo tiết tấu va chạm này là rung rinh lắc lư.
Nàng vừa cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy hai luồng sóng trắng bóng trước ngực lay động không ngừng, còn có múi hoa ở miệng huyệt trắng muốt không ngừng mấp máy.
Trong lúc thứ to lớn không ngừng rút ra cắm vào cũng có rất nhiều nhựa hoa thơm ngát từ nơi khít chặt kia lặng lẽ chảy xuống, kéo dài chảy theo bắp đùi trơn mịn của nàng, dẫn đến nàng run rẩy không ngừng.
Người đàn ông trước mặt này đang điên cuồng mặc sức chiếm đoạt, thứ kia quá mức dữ dội quá dũng mãnh xông vào giống như mưa rền gió dữ đùng đùng ầm ầm, nhất là nấm đầu cứng rắn góc cạnh này vẫn luôn không ngừng va đập vào nơi mềm nhất non nhất ở hoa tâm giữa hai chân nàng.
Thư Khuynh Mặc cảm thấy mình giống như bị một ngọn núi lớn sừng sững đổ xuống người, thật sự là đè đến mức nàng không thở nổi, nàng dần dần mất hết lý trí trong tình dục ngập trời, đầu choáng váng mắt hoa miệng cũng không nói được rõ ràng: "Đừng... Không có, không có..."
"Không có" rất lâu, Thư Khuynh Mặc cũng không biết rốt cuộc mình định nói cái gì, nửa thân dưới cuồn cuộn như nước thủy triều khoái cảm liên tục thật sự khiến nàng hoàn toàn không có cách nào chịu đựng nổi.
Trên gương mặt xinh đẹp ý xuân phơi phới, tóc xanh dài đến eo mướt mát mồ hôi, má phấn phù dung cũng giống như son phấn có rặng mây đỏ nồng đậm tràn ngập kiều diễm, hai con ngươi đầy nước giống như một vũng nước sóng sánh sắp đầy tràn ra ngoài.
Hai mắt đẫm lệ mơ hồ đúng lúc cô gái lại nhìn thấy nhiếp chính vương gương mặt sảng khoái thỏa mãn, bên tai còn loáng thoáng nghe thấy nụ cười trầm thấp của người đàn ông như tiếng vàng đá va chạm...
Hừ, nhiếp chính vương, người đàn ông xấu xa này rõ ràng nói là chữa thương, nhưng nhìn dáng vẻ gương mặt hắn dường như còn rất sung sướng, còn nói muốn nàng cũng được sảng khoái, sảng khoái chỗ nào chứ, quá mệt mỏi quá vất vả, cảm giác tan rã tê dại kỳ lạ này thật sự khiến nàng không chịu đựng nổi!
Dựa vào cái gì mà nàng lại phải chịu giày vò hành hạ khổ sở như thế này, mà hắn lại sung sướng vui vẻ như vậy, không công bằng, không công bằng, hừ, nàng cũng muốn hắn phải đau một chút, nói không chừng hắn đau một chút thì bên dưới sẽ không gắng sức như vậy...
Cô gái nhỏ cảm thấy mình sắp bị nhiếp chính vương xấu xa này đánh bay chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, chân dài run rẩy, chân tâm lại có nhựa hoa trào ra, cô gái toàn thân mất hết sức lực đau mỏi trong lòng tức giận khó kiềm chế được, nhưng lại yếu ớt cực kỳ mệt mỏi.
Suy nghĩ một lát trong lòng nảy ra một kế, không kiềm được miệng mùi đàn hương hé ra răng trắng rồi hợp lại, tự cho là hung dữ cắn lên bả vai dày rộng của người đàn ông: "Hư hỏng, lưu manh, xấu xa... Vui sướng gì chứ, không vui chút nào hết... Không chịu nổi... Chữa thương chậm một chút không được sao? Không cần phải nhanh như vậy, rõ ràng là lấy cớ bắt nạt người ta... Người xấu, nhẹ một chút..."
Cô gái cảm thấy mình đã dùng hết sức để cắn, nhưng nàng đã mất hết sức lực lại còn cách một lớp quần áo bằng tơ lụa, hơn nữa cơ bắp người đàn ông căng chặt dày rộng, nàng cắn như vậy, với Hoa Tỷ Thần thật sự không đau không ngứa.
Có điều cô gái hờn dỗi đứt quãng ngọt ngào như vậy nghe qua thật sự khiến người ta yêu thích, nhưng mà hắn không ngờ hoa kính nhỏ hẹp này lại đột ngột bắn ra nhựa hoa nước xuân không hề báo trước, đổ ập xuống tưới lên thân dương vật của hắn tràn đầy dính nhớp.
Còn có thịt non nếp uốn trong tường hoa ấm áp cũng giống như điên cuồng co rút siết chặt đến mức cực hạn, cực kỳ nguy hiểm quấn quýt xoắn chặt khiến hắn không kiềm được hơi dựng ngược vòng eo lên, đã có một dòng dịch trắng nóng rực nồng đậm vãi ra...
Vì hạ thân của mình đột nhiên không kiềm giữ được mà sắc mặt Hoa Tỷ Thần có chút không vui, tính sơ qua dường như cũng chưa được đến nửa canh giờ như vậy, hình như không ghê gớm cho lắm!
Có điều nhìn cô gái tuy rằng bị dòng tinh dịch tràn trề phun vào nóng đến mức toàn thân yêu kiều run rẩy, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ quyến rũ mê mang mê ly mơ hồ, dường như còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng lại việc thứ mềm nhũn sau khi bắn tinh kia lại nửa cứng ngắc lên.
Hắn hít sâu một hơi, trong mũi tràn đầy vương vấn hương hoa trinh nữ của cô gái trong lòng, không đến chốc lát thứ to lớn dưới háng đã mềm xuống một nửa vẫn luôn chôn trong huyệt trắng như phấn lại ngẩng đầu một lần nữa, nhanh chóng cứng lên nóng rực dũng mãnh dồi dào.
Lúc này nhiếp chính vương đại nhân mới có tâm trạng trêu chọc cô gái mềm mại mê mang trong lòng, hắn nhếch môi cười gian: "Hư hỏng? Xấu xa? Bản vương chưa từng bị gọi như vậy bao giờ! Nàng dâu gọi bản vương như vậy thật ra cũng rất mới lạ... Bản vương còn chưa từng hư hỏng xấu xa bao giờ đâu! Nàng dâu vừa nãy nói nàng cảm thấy không sảng khoái, xem ra là bản vương không đủ cố gắng chưa đủ hư hỏng rồi, cô bé cảm thấy như vậy đã vừa nhanh vừa sâu sao? Còn có thể càng sâu càng nhanh hơn nữa đây, có cần phải thử một chút không, thử một chút sẽ biết có sung sướng thật hay không ngay..."
Vì để dễ dàng bộc lộ sự oai phong của mình, nhiếp chính vương đại nhân vươn tay giang rộng hai chân dài trắng như ngọc của cô gái đang quấn lấy thắt lưng của mình, thứ ban đầu còn lộ ra một đoạn nhỏ bên ngoài hoa huyệt giờ phút này đã hoàn toàn cắm cả cây vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.