Đêm Đầu Định Mệnh

Chương 21

Ngọc My

18/02/2023

Tiến cửa bị chủ nhân đóng rầm cái như đang phát tiết tâm tình, Nhật Minh nhìn cánh cửa mặt lạnh lùng, mặc kệ mặt đang sưng.

Cậu cầm tờ giấy nhìn địa chỉ, rút điện thoại gọi cho Huy:

“ Alo, có chuyện gì thế Minh?”

– Cậu sắp xếp đem hết mấy clip phát tán đi.

“ Gì cơ???? Cậu đừng nói với tớ là bị vợ bỏ nên cay cú nha….”

– Cậu nghe lệnh làm không cần nhiều lời.

Huy ở đầu dây bên kia dựa người ra ghế ngả ngớt thanh âm truyền lại.

“ Cậu biết tớ năng lực mà, yên tâm mọi việc sẽ tốt.”

– Những hợp đồng sắp tới cậu xem mà chuẩn bị, phòng kế toán trưởng cậu lấy công văn trên bàn đem cho cô ta làm xuống đi.

“ Minh, cậu thật sự tuyệt đường của giám đốc Lâm sao? Còn Huệ cô ta cũng xem như lần này lập công lớn giúp hóa giải đi rắc rối.”

– Công lớn gì, vì cô ta giờ tớ lao đao đây này.

“ Việc này do cậu thôi, trước kia tớ đã nói ông Lâm qua lại cùng Huệ, từ ngày cậu lấy Linh cô ta đã không trung thành với công ty rồi. Mấy cái hợp đồng quan trọng cậu lại để cho lão Lâm đi ký kết thì chịu đi, cái này là ngu nhất từ khi cậu bắt đầu hướng kinh doanh.”

– Nói chung clip không có tớ nên phát tán hết đi.

“ Không có thì ghi âm, cậu nên nhớ là ai gửi cho Linh.”

……

– Cậu không cần lo, bản đó tôi đã xóa rồi.

“ Ừ, Quân nói anh ba Linh sẽ nhúng tay chuyện của cậu, Quân nghe vợ cậu ấy sẽ không hướng bên cậu đồng tình đâu.”

– Ừ.!

Tắt máy Nhật Minh rời đi khách sạn trở về nhà,cậu không thể đi tìm vợ con khi trên người không chỉn chu.

Trên mặt có miếng dán, gò má tím đỏ, trán có vết xước cậu không vuốt keo xả tóc xuống bề ngoài lột xác thành một thanh niên hai mấy.

Trên đường đi cậu luôn bất an, vợ cậu mạnh mẽ khiến người khác thương tiếc, người khác nếu biết chồng mình không đàng hoàng không lồng lộn lên thì cũng làm um mọi chuyện.

Cô một mình một kiểu đi mua căn hộ bế hai con đến ở, ba mẹ con ở nhà nhàn nhã hưởng cuộc sống tự do.

Reng…….

Cửa nhà đổ chuông, anh cả Vũ đang ngồi chơi với em Triệu nghe tiếng chuông cửa reo liên hồi thằng bé hoan hô gọi mẹ:

– Mẹ Linh ơi, ba đến chơi với Vũ, mẹ ra mở cửa đi……

Linh đang nấu ăn cô buông đôi đũa trừng mắt mắng thằng bé:

– Con reo cái gì, mẹ đã nói không được nhắc đến ba rồi mà….

Thằng bé mới hơn ba tuổi không hiểu chuyện gì, nó chỉ biết nó nhớ ba, nó muốn ba mẹ cùng chơi, cùng bế nó cùng em trai.



– Con nhớ ba ba…..

– Con không thích mẹ? Con không yêu mẹ cùng em?

Thằng bé cứ liếc cánh cửa đang vang lên tiếng trung, khuôn mặt méo mó, tay xoắn ốc chu miệng bi bô nói:

– Vũ yêu mẹ Linh nhưng….. Nhưng em Vũ cũng yêu ba…..

Linh ngồi xuống ôm lấy con trai mắt phiếm hồng dỗ giành:

– Em vũ ngoan ngồi chơi với em trai mẹ đang nấu sup cho con ăn, ở ngoài không phải ba Minh đến, ba Minh còn đi công tác chưa về, vài hôm nữa ba về ba đến đón em vũ của mẹ sau.

– Thật là ba sẽ đến đón Vũ không?

– Thật, mẹ hứa với con.

– Hoan hô, ba Minh vẫn yêu em Vũ, ba không ghét Vũ….

Dỗ con trai xong cô vào bếp tắt bếp lặng lẽ đi ra ngoài mở cửa.

– Anh đến đây làm gì?

Nhật Minh vội ôm Linh, hôn cô tới tấp, Linh đẩy cậu ra.

– Buông tôi ra, dơ bẩn!

Minh sững lại một lúc bất chấp ôm thật chặt cô.

– Anh nhớ em…..

– Anh nhớ tôi? Minh xin lỗi tôi không nhớ anh, anh về đi đừng phá vỡ cuộc sống hiện tại của mẹ con tôi.

– Anh xin lỗi….

– Thôi anh đừng mở miệng nói, anh không phải xin lỗi làm gì, tôi tôn trọng anh.

Minh không hiểu ý của cô, cậu bỗng nhiên quỳ xuống.

– Em tha thứ cho anh được không? Hai con cần có ba, chúng ta là gia đình…..

– Anh thôi đi…..

Linh hét lên, cô càng giận, Minh không lấy cái lý do đó để ràng buộc cô sẽ không phẫn hận.

– Anh… Anh xin lỗi, anh nói sai rồi…. Là anh, là anh cần mẹ con em, anh sai rồi em bỏ qua cho anh được không?

– Anh đứng lên đi, tôi không nhận nổi thái độ này của anh.

– Không! Anh không đứng lên, anh biết mình sai, biết mình không nên sa đọa, anh thật sự không có lên giường với ai ngoài em….. Chỉ có…

– Anh chỉ có cho người ta thỏa mãn dục vọng của mình…..

Linh cười nhạt xịch bước chân, cô cúi đầu nhìn người đàn ông quỳ trước mặt mình, cô hiểu ra điều mình trước nay luôn mơ mộng.

“ Đàn ông làm gì có thằng nào sạch sẽ.”

Không lên giường mà đi khách sạn với nhau, không làm gì có lỗi, thủ thân như ngọc….. Toàn xàm hết. mặt tỉnh bơ, phía dưới lại ngóc đầu thì thủ thế nào được!!!!



– Anh hứa khiến tôi đi vào cạm bẫy của anh,anh ngụy trang rất hoàn hảo, tôi thật ngu khi tin anh nói anh lên giường với tôi là lần đầu.

– Anh không lừa em, nếu anh lừa em anh không phải đàn ông!

Linh muốn tát vào bản mặt giả tạo của anh ta, gì mà nếu lừa cô thì anh ta không là đàn ông?????

What?????

Cô khó hiểu cực kỳ, Nhật Minh nói chuyện rất hài hước, đi gái về vẫn như anh oan lắm ấy….

– Minh, tôi cảm thấy anh tốt nhất cắt bỏ nó đi rồi làm đàn bà đi rất hợp tác phong của anh.

Nhật Minh héo xuống lầm nhẩm nói:

– Anh cắt đi ai cho em sướng được…..

Linh chân run rẩy, trước đã nói Nhật Minh mặt dày hơn tường xi măng nhưng giờ cô thay đổi quyết định, mặt anh ta dày như tường đồng, loại người xếp vào danh sách của hiếm.

– Anh cút đi, thứ đàn ông tồi, tôi không cần người như anh, anh nghĩ mình anh có nó à? Tôi cần thì đầy người có, họ khéo còn hơn loại hai mặt như anh.

Nhật Minh vẫn quỳ gối không đứng dậy.

– Linh em cho anh cơ hội giải thích được không?

– Tôi không muốn nghe anh nói gì nữa cả, anh cút đi, đi khỏi mắt tôi, tôi muốn được yên!

– Anh không nói dối em, anh thật sự vì công việc mới phải làm vậy em nghe anh giải thích, anh không trách em, anh sai anh nhận.

– Em cho anh gặp con được không?

– Không, anh không xứng làm ba hai đứa.

Minh thất thần nói:

– Anh là ba hai đứa, em có phủ nhận đi nữa thì nó là sự thật, cho anh ôm con một chút được không?

Linh lạnh lùng xa cách từ chối:

– Không được! Anh về đi.

Linh quay người đi vào nhà, Nhật Minh quỳ ở cửa một lúc không gặp được con cậu đứng dậy rời đi.

Linh mấy ngày sau bị cậu quấy rầy không chịu nổi cô gọi cho anh ba nói ổng sao cho Nhật Minh biết chỗ ở của mình.

Triệu Thanh không trả lời cô chỉ hỏi ngược một câu:

“ EM CÒN YÊU NÓ KHÔNG?”

Linh suy nghĩ câu hỏi đó, nói cô hết yêu thì xạo quá, nhưng nói tình cảm không như trước nó hợp lý hơn.

Mỗi ngày chơi cùng khuôn mặt thu nhỏ của bé Vũ, cô đau lòng cực kì, con trai giống Minh, càng nhìn nó cô càng nghĩ đến thời gian hạnh phúc, lời cậu hứa hẹn với mình.

Đau sao? Tất nhiên đau, có ai biết chồng mình không chung thủy không đau? Cô chỉ chọn phương thức im lặng để giữ tôn nghiêm cho chính mình thôi.

Giá trị con người của cô không phải một vài ba câu nói, vài thứ dơ bẩn sẽ làm nó sụp đổ…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Đầu Định Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook