Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 119: Bọn hắn báo mộng cho tôi

Dung Hàm

25/07/2020

Tiểu ca gặp tôi đặc biệt biểu lộ trịnh trọng cùng ngữ khí, thu hồi tâm thái tùy ý, vỗ vỗ bộ ngực, gật đầu nói: “Bao bọc cho chúng tôi, Xu Công đối với chúng tôi mà nói, chẳng những là tiền bối, mà còn là một người tận tâm tận tụy”!

“Chúng tôi làm đồng nghiệp, huynh đệ của hắn, chút chuyện này hoàn toàn là chuyện nhỏ.”

Trong đó một đại thúc lau vệt mồ hôi: “ thi thể Xu Công không hoàn chỉnh, chúng tôi cũng rất thương tâm khổ sở, nếu như đầu lâu thiếu đi đó thật sự tại trong phế tích này, chúng tôi nhất định sẽ đem hết khả năng! Bất luận như thế nào, nhất định phải giữ cho hắn toàn thây!”

Tôi dùng sức nhẹ gật đầu: “Vậy liền nhờ vào mọi ngươi rồi! Nếu như tìm được, làm ơn tất đưa trở về!”

linh hồn Xu công giống như là nghe được chúng tôi đối thoại, đứng tại cách đó không xa, thân thể đối với chúng tôi, bởi vì không có đầu, hắn không thể nói chuyện, tự nhiên tôi cũng chỉ có thể dựa vào phía phương hướng thân thể của hắn để phán đoán hắn phải chăng chú ý tới nơi này.

“A, phải rồi, nhân tiện, có ai trong các người biết địa chỉ nhà của Yu Gong không?”

Một công nhân thúc thúc vội vàng lên tiếng: “Ta biết!”

“Tiểu cô nương, ngươi muốn địa chỉ nhà hắn làm cái gì?”

Tôi khẽ rũ mắt xuống, đem đáy mắt đau thương thu lại, nói: “Vu thúc thúc qua đời, người nhà của hắn đều có mang theo bệnh, tôi muốn đi thăm hỏi bọn họ một chút.”

Tiểu ca nghi hoặc nhíu lông mày, đem nghi hoặc chôn giấu dưới đáy lòng thật lâu hỏi lên.

“Ngươi đến cùng là quan hệ như thế nào với Xu công? Thân thích? Bằng hữu?”

“Nếu như chỉ là đơn thuần bởi vì nhìn thấy tin tức đến tìm tòi hư thực, tôi cảm thấy cô hoàn toàn không cần như thế làm đến bước này.”

Dù sao cũng là người xa lạ, cố ý đi nhờ bọn hắn hỗ trợ tìm di thất đầu, theo bọn hắn nghĩ, đã là thiện lương hảo tâm hiếm thấy.

Tôi cười lắc đầu, không có trả lời bọn hắn, cùng bọn hắn cáo biệt về sau, quay người rời đi.

Thăm hỏi là một chuyện, trợ giúp gia đình của hắn giải quyết sự tình lời nguyền rủa, mới là mục đích chủ yếu.

Từ lúc rời công trường đi, tiểu ca đã kêu mấy đồng sự, có vẻ như lập tức bắt đầu hành động.

Tôi dấy lên trong đáy lòng hi vọng, bọn hắn có thể nhanh lên tìm tới, nếu như vậy,Xu công một trong hai cái tâm nguyện, cũng coi là hoàn thành.

“Sắc quỷ, anh nói chúng ta bây giờ đi điều tra lời nguyền rủa, có phải là quá muộn hay không?”

Tôi nói không phải ý tứ sắc trời muộn, mà là……

“ Nếu như lời nguyền rủa này trong lịch sử tồn tại lâu trăm năm, thật là quá xa vời, chúng ta dù là tìm tới, phá trừ nó, người cùng Xu gia kia có quan hệ, lời nguyền rủa trên người bọn họ ngay lập tức sẽ biến mất sao?”

“Sẽ, căn nguyên một khi biến mất, trên linh hồn nguyền rủa tự nhiên mà sẽ không có.”

Sắc quỷ rất khẳng định trả lời, lòng tôi đang sa sút nghe được đáp án này sau, giống như là điên cuồng, trong nháy mắt tươi sống!

Nói cách khác, chỉ cần giải quyết đầu nguồn, tất cả mọi người Xu gia còn tại thế, đều có thể khôi phục thành người bình thường, sống tiếp một cách tốt đẹp!

Có lẽ, đối với Xu công tới nói, trận sự cố chặt đầu kia, là người cố ý gây nên, vẫn là ngoài ý muốn, cũng không đáng kể.

Hắn chỉ muốn người nhà có thể sống sót, bọn họ không còn gặp cái gọi là ảnh hưởng bệnh di truyền, cùng một người bình thường, trãi qua nhân sinh chua ngọt khổ cay.

Khỏe mạnh đi vượt qua cả đời.

Tôi nghĩ tới đây, cũng không nhịn được vì ý nghĩ mình cảm thấy một chút buồn cười.

Mình rõ ràng cùng những người gặp nạn này không hề quan hệ, lại muốn đi trợ giúp bọn họ.

Dù cho mình không có năng lực thế gia khu quỷ hậu đại, cũng muốn đi cống hiến một phần lực chính mình.

“Cho nên nói, Hoa nhi, nàng là thê tử cả đời ta “.

Sắc quỷ cười nhẹ nói ra âm thanh, tay vẫn eo của tôi, ngữ khí bình tĩnh:” Nàng còn nhớ rõ nàng ngay từ đầu nhìn thấy quỷ, cùng ta lần đầu gặp biểu hiện sao không”?

“Nàng rõ ràng rất sợ hãi, nhưng vẫn là muốn trợ giúp bằng hữu của nàng”.

“Từ đó về sau, nàng trở nên dễ dàng gặp được quỷ, đồng thời trong lúc vô tình, ngươi phát hiện rất nhiều trói linh, cũng không có rời xa bọn hắn, mà là một lòng muốn đem bọn hắn đưa về âm phủ, đem bọn hắn đến nơi cần đến”.

Anh dừng lại bước chân, cúi người, nhìn chăm chú trong mắt của tôi.



“Hoa nhi, trấn quỷ khiến sẽ không tùy ý chọn lựa túc chủ, nàng sinh ra ý nghĩa, hiện tại đã thể hiện ra, Hoa nhi, nàng có thể nghe hiểu không”?

Tôi nhìn ánh mắt của anh, con mắt có chút mỏi nhừ, trong đầu xẹt qua từng tràng cảnh mình trải qua.

Chính tôi cũng không biết, rõ ràng bọn hắn đều là quỷ, theo thời gian msg trì hoãn, tôi chẳng những không còn sợ bọn họ, mà là muốn vì bọn hắn nỗ lực một phần sức lực của mình.

Loại cảm giác này, tôi không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung, chỉ có thể hiểu ý.

Cho nên, sắc quỷ trước đó nói cho tôi.

Để cho tôi duy trì bản tâm luôn tốt, cái bản tâm này, giờ phút này sắc quỷ đã nói cho tôi đáp án.

Muốn nói cho tôi tại sao muốn vì những nhóm quỷ hồn kia, làm nhiều chuyện như vậy, chính tôi cũng không biết.

Thế nhưng mỗi khi tôi gặp được cùng loại sự tình như hôm nay, bản năng của tôi lại muốn thân xuất viện thủ.

Sắc quỷ nói xong câu đó, nắm tay của tôi, theo giúp tôi ngồi xe, về trường học.

An bình hẳn là còn đang bệnh viện chăm sóc An gia gia, dù sao trước đó An Trạch một mực không cho bọn họ gặp mặt, hiện tại bọn họ ông cháu hai người khẳng định có thật nhiều lời muốn nói.

Sắc quỷ mới một câu, tôi ở trong lòng cao lên một hồi lâu, cũng đưa nó vững vàng ghi tạc đáy lòng.

“Hoa nhi, gần đây âm phủ sự tình xử lý không đã tạm ổn, còn có chút kết thúc công việc ta giao cho phán quan cùng Hắc Bạch Vô Thường, ta có thể có nhiều cùng thời gian bên cạnh nàng hơn”.

“Bất quá, nếu như nàng nghĩ về hoàng cung, chúng ta cũng có thể tùy thời lên đường.”

Tôi nghe anh, tâm buông lỏng xuống, nhàn nhạt cười một tiếng:” chuyện gia đình Xu thúc thúc xong xuôi, chúng ta liền trở về.”

Nơi đó, có thể nói là cái nhà thứ hai của tôi.

Chẳng biết tại sao, mới rời khỏi hoàng cung không bao lâu, tôi lại có chút nhớ.

Nhớ nhung mùi hương bên trong gian phòng sắc quỷ,nhớ cái thân ảnh nhỏ nhắn màu trắng bên cây đại thụ kia.

……

Trở lại phòng ngủ thời, tôi gặp Diệp Dao sát vách.

Cô ấy đã gầy không ít, từ khi Vương Tiểu Manh xảy ra chuyện sau, bầu không khí trong phòng ngủ các cô ấy toàn bộ liền thay đổi.

Lúc nhìn thấy tôi, sắc mặt của cô ấy xám trắng, bởi vì gần đây tôi thiếu khóa khá nhiều, cũng không chút chú ý tình hình của cô ấy, hiện tại vừa vặn gặp được cô ấy, khoảng cách gần thấy được ngay mặt cô ấy, mới biết được cô ấy tiều tụy đến cỡ nào.

Khoảng cách vương Tiểu Manh qua đời, đã qua một đoạn thời gian, nhưng Diệp Dao các bạn ấy, rõ ràng vẫn là không có dễ dàng quên đi được.

Tôi cùng cô ấy đột ngột vội vàng đối mặt mà không kịp chuẩn bị, song phương đều có chút lúng túng lên tiếng chào hỏi, ngay tại lúc tôi đưa ra chìa khoá, mở cửa, bị giọng nói bên cạnh gọi lại.

“Dung hoa!”

Tôi đẩy cửa ra thì động tác trì trệ, quay đầu nhìn về phía cô ấy.

Diệp Dao thần sắc mỏi mệt trên mặt, giật ra nụ cười khó coi, thanh âm rất nhẹ, nhưng tôi vẫn như cũ nghe được lời cô ấy nói.

“Cám ơn các ngươi.”

Nói xong, cô ấy không chờ tôi kịp phản ứng, liền tiến phòng ngủ, đem cửa đóng lại.

Tôi chớ chớp mắt, nửa ngày mới đẩy cửa vào phòng, dựa lưng vào đóng cửa lại.

Sắc quỷ tháo mặt nạ xuống, biểu lộ lạnh nhạt, tôi quay đầu, nhìn về phía vách tường ngăn cách hai cái phòng ngủ, thở dài.

Cô ấy biết thứ gì sao?

Cảm tạ chúng ta?

Hẳn là do chuyện tầng thí nghiệm hóa học,mấy người kia báo cho cô ấy.

Tôi nhẹ gật đầu, cũng chỉ có khả năng này, lúc ấy An gia gia cùng lão tam bọn hắn đem An bình cùng Diệp Dao đưa đi bệnh viện, khả năng vào lúc đó đem sự thật kể lại cho cô ấy.

Thế nhưng tôi lại một chút cũng cao hứng không nổi, đây không phải chuyện khiến người cao hứng.



Tôi nhớ đến chuyện Kiều vẽ cùng Đàm Hạo, đến nay nhớ tinh tường, Kiều vẽ dùng năng lực khiến cho tôi nhìn thấy ký ức, có thể nói, tôi đời này khó quên.

Vì để cho Từ kiện không còn làm ác, Kiều vẽ cùng Đàm Hạo chẳng khác gì là song song hi sinh, ngay cả hồn phách đều không có để lại, không cách nào trở lại âm phủ, càng không cách nào chuyển sinh.

Aizzz……

Tôi lắc lắc đầu, không khỏi bắt đầu ở trong lòng rầu rỉ, một lần nghĩ những thứ mình trải qua,con mắt của liền có chút ẩm ướt.

Vì cái gì người hữu tình không thể cuối cùng thành thân thuộc được với nhau?

Vì cái gì người tốt không có được kết quả tốt?

Đây có lẽ là vấn đề rất nhiều người đều đang suy nghĩ.

Đêm này, sắc quỷ làm bạn ở bên cạnh tôi, tôi dựa vào trong ngực của anh, nhắm mắt lại, chờ đợi ngủ.

Sắc quỷ vỗ nhẹ phía sau lưng tộ, giống như là dỗ một đứa nhỏ, để tôi chìm vào giấc ngủ.

Đêm nay mộng, rất ngọt, nhưng cũng rất khổ.

Trong mộng, tôi có vẻ như bước vào một gia đình, thời điểm mở cửa phòng, ta thấy được Kiều vẽ cùng Đàm Hạo, bọn hắn cười nhẹ nhàng nghênh đón tôi đi vào.

Dì Công nhân vệ sinh mặc quần áo lao động muốn ra cửa, cháu gái của dì bưng điểm tâm đi tới, nữ tử mặt bị một tầng sương mù màu trắng bịt kín, nhìn không rõ ràng lắm.

Tiểu Hoàng vẫn như cũ cùng trong trí nhớ, tinh thần, tràn ngập đấu chí, mỗi ngày tại quán cà phê nhiệt tình tiếp đãi khách nhân……

Không biết vì cái gì, đêm nay bọn hắn tất cả đều xuất hiện tại trong mộng của tôi, tựa như là đã hẹn trước.

Trong đêm khuya, vòng tay bên trên tay tôi phát ra hồng quang yếu ớt, dần dần, cái hồng quang này càng ngày càng mạnh! Chỉ là tôi sớm đã ngủ bất tỉnh nhân sự.

Sắc quỷ đột nhiên mở mắt, thấy được hồng ngọc vòng tay quang mang, màu đen thâm thúy trong con mắt mang theo ôn nhu, cưng chiều cùng yêu thương, ánh mắt rơi vào trên bụng của tôi.

“Tiểu gia hỏa, hiểu chuyện……”

Ngày thứ hai khi tôi tỉnh lại, tối hôm qua mộng còn đang trong óc của tôi dừng lại một đoạn thời gian ngắn, tôi nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, đem sự tình trong giấc mơ tất cả đều ghi xuống.

“Hoa nhi, nàng đang làm cái gì?”

Sắc quỷ từ phía sau ôm lấy tôi, nhìn thấy tôi đánh vào điện thoại bên trong nội dung bản ghi nhớ, tròng mắt hơi híp, tường giả vờ không biết.

“Sắc quỷ, quỷ sẽ báo mộng sao?”

Tôi lóe ra con mắt, quay đầu nâng lên, tràn ngập mong đợi nhìn qua anh.

“Anh biết không? Tối hôm qua bọn hắn báo mộng cho em, trong mộng bọn hắn đều rất hạnh phúc! Cùng thân nhân, người yêu bên mình.”

Sắc quỷ sờ lên đầu của tôi, nhàn nhạt cười một tiếng, trong ánh mắt mang theo vòng xoáy cùng quang mang mê người, thanh âm ôn nhu đến quả thực muốn nhu hóa lòng tôi.

“Sẽ, bọn hắn đương nhiên sẽ.

……”

Một giấc mộng, liền khiến cho tôi hôm nay tâm tình tốt lên không ít.

Làm tôi chuẩn bị đi ra ngoài ăn điểm tâm, sau đó tiến về phòng, lúc qua sát vách phòng ngủ lúc, tôi dừng bước, quay đầu nhìn về phía phiến cửa gỗ đóng chặt cửa kia.

Tôi đưa mắt nhìn mấy giây, sau đó liền cùng sắc quỷ xuống lầu rời đi.

Điểm tâm xong, tôi trực tiếp kêu một chiếc xe taxi chuẩn bị tiến về mục đích.

Người lái xe nghe được tôi báo ra địa chỉ, xuyên qua kính chiếu hậu kỳ quái nhìn tôi một chút, nhưng vẫn là khởi động xe taxi.

“Tiểu cô nương, ngươi đi nơi này làm cái gì?”

Tôi nháy nháy mắt, nghi ngờ nói: ” đại thúc Lái xe, địa chỉ có vấn đề gì không?”

Hắn đột nhiên trầm mặc, một câu đều chưa có trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook