Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 5: Lại bị sắc quỷ ăn!
Dung Hàm
28/10/2018
"Ba mẹ, hai người đừng quay về, ngôi làng kia, không sạch sẽ."
Ba mẹ nhìn thấy ta cúi đầu, ấp úng nói, ngay sau đó trên mặt lộ ra tươi cười vui mừng: "Tiểu Hoa, ta và ba ngươi đương nhiên biết, âm khí trong thôn kia rất nặng, xét cho cùng thì quỷ môn nằm ở đó."
"Nhưng, vì để con có thể thoát khỏi những yêu ma quỷ quái, chúng ta cần phải quay trở về. Hơn nữa, trong thôn chỉ có lão vu bà biết, nên làm thế nào để giúp đỡ con."
"Nhưng, ba mẹ......"
Ta muốn mở miệng lần nữa, muốn đánh tan ý định của họ, nhưng hai người đều cố gắng trấn an ta, vỗ bả vai ta.
"Không cần lo lắng, ba mẹ vẫn còn trẻ, sẽ không có việc gì. Trước kia không phải cũng về quê rất nhiều lần rồi sao? Cũng không có nhiều sự tình xảy ra."
Sau khi ta nghe xong, cảm thấy rất hợp lý, nhưng những lời nói của sắc quỷ vẫn luôn quanh quẩn ở bên tai ta.
Ta đành phải cầu nguyện ở trong lòng, chuyến này ba mẹ trở về, ngàn vạn đừng xảy ra sự tình gì, nếu không ta nhất định sẽ tự trách mình đến chết.
"Yên tâm đi Tiểu Hoa." Ba ba cười hiền lành nói, trong nụ cười còn mang theo một chút chua xót, "Tiểu Hoa của ba thật là khổ."
Tuổi còn nhỏ, đã gặp phải loại sự tình tà môn thế này. Ông bắt đầu cảm thấy may mắn vì lúc trước mình đã rời khỏi thôn nhỏ kia, đi vào thành phố lớn và học đọc đại, mới không bị ảnh hưởng bởi sự mê tín độc hại.
Nhưng, vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh vui đùa, chính đứa con gái bảo bối của mình vẫn không tránh được tập tục "Minh hôn" này.
"Tiểu Hoa, chúng ta về quê một khoảng thời gian, con phải cẩn thận tự chăm sóc mình."
"Ân." Ta gật gật đầu, trở về phòng.
Nhìn TV phát lại cả ngàn vạn lần một bộ phim truyền hình, ta buồn tẻ nằm ở trên giường, thư giãn dưới làn gió mát thổi ra từ máy lạnh.
Bầu trời tối dần, ba mẹ đi tham dự một buổi họp mặt gia đình, vì thế đã ra khỏi cửa. Ta chuyển sang kênh điện ảnh ở trên TV bằng chiếc điều khiển từ xa, trên đó đang chiếu một bộ phim kinh dị.
Từ ánh sáng màu xanh lá đến bối cảnh có màu sắc rất âm trầm, đột nhiên nhảy ra một con ác quỷ miệng đầy răng nanh, trên người đầy lông lá. Chỉ thấy nữ diễn viên trong đó hoảng sợ lớn tiếng thét lên chói tai, sau đó chạy trốn như bay.
Trong quá khứ, ta rất có khả năng sẽ bị dọa sợ. Ai biết, khi ta nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng không hề sinh ra một chút sợ hãi nào.
Nhưng lời nói vẫn tự nhiên vang lên: "Chẳng lẽ ác quỷ nơi âm phủ, đều có dạng thế này? Chẳng phải hơi xấu quá hay sao?."
"Hừ."
Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ bên người ta, một cơn ớn lạnh thổi bay không khí lạnh lẽo của máy lạnh, bắt đầu vuốt ve từ chỗ cổ cho tới lưng ta.
Một đôi cánh tay mạnh mẽ đột nhiên chặt chẽ ôm lấy ta từ phía sau, mái tóc đen dài ma xát phía sau cổ ta.
"Xem quỷ đó, không bằng xem ta."
Ta suýt nữa đã sặc trong nước miếng của mình. Sắc quỷ biến thái này vì sao lại tới nữa?
Ta có thể nói rằng, cho đến tận bây giờ ta vẫn chưa quen, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể lạnh băng của người sau lưng mình, ta không thể không rùng mình một cái, thân thể có chút run rẩy.
"Tại sao ngươi lại...... tới......"
Thân thể ta không ngừng run rẩy, thân mình giãy giụa muốn tránh thoát khỏi trói buộc của hắn, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện ra rằng, một đôi tay cố định ở trên thân thể ta, cứng rắn giống như sắt thép, làm thế nào đều không thể thoát ra.
"Ngươi buông tay......"
"Hoa Nhi, ngươi là thê tử của ta, là vương hậu của ta, sao ta không thể tới?" Mặt nạ lạnh băng dán ở một bên cổ ta, giọng nói tràn ngập khí lạnh ở ngay bên tai ta.
"Còn có, bổn vương vừa rồi định khen ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không quay lại thôn nhỏ, hiện tại đã đã ngỗ nghịch với ta?" Tay hắn bắt đầu không an phận vuốt ve dưới lớp quần áo của ta, ta sợ hãi không dám tiếp tục động đậy, nhưng đôi tay ta theo bản năng giữ lấy bàn tay đang làm xằng làm bậy của hắn, nắm chặt, nói một cách cứng rắn. "Ta...... ta đang mang thai, không thể làm loại chuyện này."
"Ha ha."
Sắc quỷ không thèm để ý tới lời ta nói, một tay đẩy ta ngã ở trên giường, tóc dài màu đen trút xuống, những ngón tay thon dài mảnh khảnh tái nhợt không có chút máu bắt đầu cởi áo ngoài của ta.
"Không có việc gì, tiểu gia hỏa không yếu như vậy, ta nghĩ hắn nhất định cũng rất hy vọng, phụ vương mẫu hậu mình sẽ làm chuyện này."
Chỉ có quỷ mới hy vọng! Ta thét lên những lời này ở trong lòng, sau một lúc lâu mới có phản ứng lại, những lời này dường như không có gì là không thích hợp.
Tiểu gia hỏa trong bụng ta, thật sự đúng là quỷ.
Sức mạnh đè nặng trên người, khiến ta hoàn toàn không thể nào tránh thoát, đành phải nhận mệnh nằm ở trên giường, từ bỏ giãy giụa.
Ta nhìn thẳng vào mặt nạ kinh dị ngay phía trên mình, bàn tay bất giác nâng lên, có ý định chạm vào trên mặt nạ của sắc quỷ.
Ở sau mặt nạ này, sẽ là một gương mặt như thế nào?
Tay của ta còn cách mặt nạ của hắn mấy centimet, đã bị hắn bắt lấy, cảm giác một cơn ớn lạnh tràn ngập xuống cổ tay của ta. Hắn dùng sức kéo cổ tay ta, hơi nhấc thân thể ta lên.
Ngón tay hắn nâng cằm ta lên, đưa mặt nạ của hắn tới gần mặt ta.
"Thật sự háo hức muốn biết diện mạo của ta như thế hay sao?"
Ta không biết làm sao, thật sự nuốt một ngụm nước miếng, gật gật đầu, sau đó giống như ý thức được điều gì, lại vội vàng lắc đầu.
"Không, không, không có......"
"A, gia hỏa dám nói dối." Hắn nhanh chóng áp hai tay ta trên đỉnh đầu, dùng một bàn tay giữ chặt, cả hai chân cũng bị hắn ép chặt.
Ta lập tức căng chặt dây thần kinh, cả người không thể nhúc nhích, chỉ có thể cảm giác được bàn tay hắn đang làm xằng làm bậy, cởi ra từng lớp quần áo dày nặng của ta......
Ba mẹ nhìn thấy ta cúi đầu, ấp úng nói, ngay sau đó trên mặt lộ ra tươi cười vui mừng: "Tiểu Hoa, ta và ba ngươi đương nhiên biết, âm khí trong thôn kia rất nặng, xét cho cùng thì quỷ môn nằm ở đó."
"Nhưng, vì để con có thể thoát khỏi những yêu ma quỷ quái, chúng ta cần phải quay trở về. Hơn nữa, trong thôn chỉ có lão vu bà biết, nên làm thế nào để giúp đỡ con."
"Nhưng, ba mẹ......"
Ta muốn mở miệng lần nữa, muốn đánh tan ý định của họ, nhưng hai người đều cố gắng trấn an ta, vỗ bả vai ta.
"Không cần lo lắng, ba mẹ vẫn còn trẻ, sẽ không có việc gì. Trước kia không phải cũng về quê rất nhiều lần rồi sao? Cũng không có nhiều sự tình xảy ra."
Sau khi ta nghe xong, cảm thấy rất hợp lý, nhưng những lời nói của sắc quỷ vẫn luôn quanh quẩn ở bên tai ta.
Ta đành phải cầu nguyện ở trong lòng, chuyến này ba mẹ trở về, ngàn vạn đừng xảy ra sự tình gì, nếu không ta nhất định sẽ tự trách mình đến chết.
"Yên tâm đi Tiểu Hoa." Ba ba cười hiền lành nói, trong nụ cười còn mang theo một chút chua xót, "Tiểu Hoa của ba thật là khổ."
Tuổi còn nhỏ, đã gặp phải loại sự tình tà môn thế này. Ông bắt đầu cảm thấy may mắn vì lúc trước mình đã rời khỏi thôn nhỏ kia, đi vào thành phố lớn và học đọc đại, mới không bị ảnh hưởng bởi sự mê tín độc hại.
Nhưng, vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh vui đùa, chính đứa con gái bảo bối của mình vẫn không tránh được tập tục "Minh hôn" này.
"Tiểu Hoa, chúng ta về quê một khoảng thời gian, con phải cẩn thận tự chăm sóc mình."
"Ân." Ta gật gật đầu, trở về phòng.
Nhìn TV phát lại cả ngàn vạn lần một bộ phim truyền hình, ta buồn tẻ nằm ở trên giường, thư giãn dưới làn gió mát thổi ra từ máy lạnh.
Bầu trời tối dần, ba mẹ đi tham dự một buổi họp mặt gia đình, vì thế đã ra khỏi cửa. Ta chuyển sang kênh điện ảnh ở trên TV bằng chiếc điều khiển từ xa, trên đó đang chiếu một bộ phim kinh dị.
Từ ánh sáng màu xanh lá đến bối cảnh có màu sắc rất âm trầm, đột nhiên nhảy ra một con ác quỷ miệng đầy răng nanh, trên người đầy lông lá. Chỉ thấy nữ diễn viên trong đó hoảng sợ lớn tiếng thét lên chói tai, sau đó chạy trốn như bay.
Trong quá khứ, ta rất có khả năng sẽ bị dọa sợ. Ai biết, khi ta nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng không hề sinh ra một chút sợ hãi nào.
Nhưng lời nói vẫn tự nhiên vang lên: "Chẳng lẽ ác quỷ nơi âm phủ, đều có dạng thế này? Chẳng phải hơi xấu quá hay sao?."
"Hừ."
Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ bên người ta, một cơn ớn lạnh thổi bay không khí lạnh lẽo của máy lạnh, bắt đầu vuốt ve từ chỗ cổ cho tới lưng ta.
Một đôi cánh tay mạnh mẽ đột nhiên chặt chẽ ôm lấy ta từ phía sau, mái tóc đen dài ma xát phía sau cổ ta.
"Xem quỷ đó, không bằng xem ta."
Ta suýt nữa đã sặc trong nước miếng của mình. Sắc quỷ biến thái này vì sao lại tới nữa?
Ta có thể nói rằng, cho đến tận bây giờ ta vẫn chưa quen, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể lạnh băng của người sau lưng mình, ta không thể không rùng mình một cái, thân thể có chút run rẩy.
"Tại sao ngươi lại...... tới......"
Thân thể ta không ngừng run rẩy, thân mình giãy giụa muốn tránh thoát khỏi trói buộc của hắn, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện ra rằng, một đôi tay cố định ở trên thân thể ta, cứng rắn giống như sắt thép, làm thế nào đều không thể thoát ra.
"Ngươi buông tay......"
"Hoa Nhi, ngươi là thê tử của ta, là vương hậu của ta, sao ta không thể tới?" Mặt nạ lạnh băng dán ở một bên cổ ta, giọng nói tràn ngập khí lạnh ở ngay bên tai ta.
"Còn có, bổn vương vừa rồi định khen ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không quay lại thôn nhỏ, hiện tại đã đã ngỗ nghịch với ta?" Tay hắn bắt đầu không an phận vuốt ve dưới lớp quần áo của ta, ta sợ hãi không dám tiếp tục động đậy, nhưng đôi tay ta theo bản năng giữ lấy bàn tay đang làm xằng làm bậy của hắn, nắm chặt, nói một cách cứng rắn. "Ta...... ta đang mang thai, không thể làm loại chuyện này."
"Ha ha."
Sắc quỷ không thèm để ý tới lời ta nói, một tay đẩy ta ngã ở trên giường, tóc dài màu đen trút xuống, những ngón tay thon dài mảnh khảnh tái nhợt không có chút máu bắt đầu cởi áo ngoài của ta.
"Không có việc gì, tiểu gia hỏa không yếu như vậy, ta nghĩ hắn nhất định cũng rất hy vọng, phụ vương mẫu hậu mình sẽ làm chuyện này."
Chỉ có quỷ mới hy vọng! Ta thét lên những lời này ở trong lòng, sau một lúc lâu mới có phản ứng lại, những lời này dường như không có gì là không thích hợp.
Tiểu gia hỏa trong bụng ta, thật sự đúng là quỷ.
Sức mạnh đè nặng trên người, khiến ta hoàn toàn không thể nào tránh thoát, đành phải nhận mệnh nằm ở trên giường, từ bỏ giãy giụa.
Ta nhìn thẳng vào mặt nạ kinh dị ngay phía trên mình, bàn tay bất giác nâng lên, có ý định chạm vào trên mặt nạ của sắc quỷ.
Ở sau mặt nạ này, sẽ là một gương mặt như thế nào?
Tay của ta còn cách mặt nạ của hắn mấy centimet, đã bị hắn bắt lấy, cảm giác một cơn ớn lạnh tràn ngập xuống cổ tay của ta. Hắn dùng sức kéo cổ tay ta, hơi nhấc thân thể ta lên.
Ngón tay hắn nâng cằm ta lên, đưa mặt nạ của hắn tới gần mặt ta.
"Thật sự háo hức muốn biết diện mạo của ta như thế hay sao?"
Ta không biết làm sao, thật sự nuốt một ngụm nước miếng, gật gật đầu, sau đó giống như ý thức được điều gì, lại vội vàng lắc đầu.
"Không, không, không có......"
"A, gia hỏa dám nói dối." Hắn nhanh chóng áp hai tay ta trên đỉnh đầu, dùng một bàn tay giữ chặt, cả hai chân cũng bị hắn ép chặt.
Ta lập tức căng chặt dây thần kinh, cả người không thể nhúc nhích, chỉ có thể cảm giác được bàn tay hắn đang làm xằng làm bậy, cởi ra từng lớp quần áo dày nặng của ta......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.