Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng
Chương 56: Cảnh xuân kiều diễm
Tử Thu
28/02/2014
"Hàn. . . . . . A. . . . . ." Lãnh Tiếu Tiếu gọi còn chưa ra khỏi miệng, liền nghe đến cô khổ sở kêu một tiếng.
Ngón tay Hàn Trạch Vũ đột nhiên dùng sức, mò về u cốc của cô, thanh âm mị hoặc vang lên ở bên tai của cô, "Tôi nói rồi, gọi tôi Trạch Vũ hoặc là Vũ, phụ nữ, xem ra trí nhớ của em không tốt lắm!"
Hàn Trạch Vũ vừa nói, vừa đem thân thể Lãnh Tiếu Tiếu quay mặt quay về phía mình, động tác trên tay tăng thêm sức lực và tốc độ. Thở hổn hển, khàn khàn thanh âm của anh ẩn nhẫn không khỏi lớn lên.
"Trạch Vũ, có thể . . . . . . Đừng như vậy hay không!"
Ánh mắt Hàn Trạch Vũ nóng rực dường như muốn đem cô hòa tan, cô cố gắng dùng cánh tay che giấu, nhưng rất nhanh sẽ bị Hàn Trạch Vũ kéo ra. Anh đem tay cô cố định về phía sau lưng, khiến thân thể cô càng thêm thân mật gần sát mình, thản nhiên hơi cong môi một cái.
"Đừng như thế nào? Mới vừa rồi là người nào không chút kiêng kỵ quyến rũ tôi? Tránh né như bây giờ, không phải cảm thấy em làm ra vẻ hay sao?"
"Anh. . . . . . Tôi không có!" Lãnh Tiếu Tiếu cố gắng tránh khỏi ngực của anh, cô vô lực phủ nhận như thế có vẻ tái nhợt.
Xác thực, mình mới vừa rồi thật muốn làm ra một dáng vẻ không sao cả , nhưng là, khi ở trước mặt anh chuyện này lão luyện, cô vẫn là không chơi nổi!
Lãnh Tiếu Tiếu lo lắng giãy dụa, thân thể lơ đãng cọ vào thân thể Hàn Trạch Vũ, ma sát đưa đến một luồng sóng khoái cảm khiến sự nhẫn nại của Hàn Trạch Vũ trong nháy mắt giảm xuống là số không, anh hừ nhẹ một tiếng, đem Lãnh Tiếu Tiếu chống đỡ ở trên tường lạnh lẽo, nụ hôn dầy đặc tới tấp rơi vào xương quai xanh của cô.
Một cỗ dòng điện xuyên thấu toàn thân Lãnh Tiếu Tiếu, trên tường kia tia lạnh lẽo cũng ép không được cỗ nóng ran kia vọt lên trong cơ thể cô, cô khó nhịn hết sức cắn môi đỏ thẫm, không để cho thanh âm mắc cỡ này phát ra.
"Kêu thành tiếng!" Hàn Trạch Vũ cảm nhận được Lãnh Tiếu Tiếu cố ý nhẫn nại, bá đạo ra lệnh cô.
"Không! A" Lãnh Tiếu Tiếu quật cường vừa định cự tuyệt, Hàn Trạch Vũ kiên định liền không hề báo trước mãnh liệt tiến vào thân thể của cô.
"Phụ nữ, cũng biết sẽ không ngoan ngoãn nghe lời!" Nghe được tiếng kêu của Lãnh Tiếu Tiếu trên mặt Hàn Trạch Vũ hiện lên vẻ hả hê.
"Anh khốn kiếp!" Lãnh Tiếu Tiếu xấu hổ líu ríu gầm nhẹ Hàn Trạch Vũ.
Cảm nhận được khít khao của cô, Hàn Trạch Vũ tà ác cười cười, "Xem ra thân thể của em rất ưa thích tôi khốn kiếp!"
# đã che giấu #
Trong nháy mắt, thanh âm Lãnh Tiếu Tiếu rên rỉ, tiếng nước chảy vòi hoa sen, thanh âm Hàn Trạch Vũ nhẫn nại hừ nhẹ giao hợp ở chung một chỗ, soạn ra một khúc nhạc ấn ái giao hợp vui mừng động lòng người trong phòng tắm!
———————————
Ngón tay Hàn Trạch Vũ đột nhiên dùng sức, mò về u cốc của cô, thanh âm mị hoặc vang lên ở bên tai của cô, "Tôi nói rồi, gọi tôi Trạch Vũ hoặc là Vũ, phụ nữ, xem ra trí nhớ của em không tốt lắm!"
Hàn Trạch Vũ vừa nói, vừa đem thân thể Lãnh Tiếu Tiếu quay mặt quay về phía mình, động tác trên tay tăng thêm sức lực và tốc độ. Thở hổn hển, khàn khàn thanh âm của anh ẩn nhẫn không khỏi lớn lên.
"Trạch Vũ, có thể . . . . . . Đừng như vậy hay không!"
Ánh mắt Hàn Trạch Vũ nóng rực dường như muốn đem cô hòa tan, cô cố gắng dùng cánh tay che giấu, nhưng rất nhanh sẽ bị Hàn Trạch Vũ kéo ra. Anh đem tay cô cố định về phía sau lưng, khiến thân thể cô càng thêm thân mật gần sát mình, thản nhiên hơi cong môi một cái.
"Đừng như thế nào? Mới vừa rồi là người nào không chút kiêng kỵ quyến rũ tôi? Tránh né như bây giờ, không phải cảm thấy em làm ra vẻ hay sao?"
"Anh. . . . . . Tôi không có!" Lãnh Tiếu Tiếu cố gắng tránh khỏi ngực của anh, cô vô lực phủ nhận như thế có vẻ tái nhợt.
Xác thực, mình mới vừa rồi thật muốn làm ra một dáng vẻ không sao cả , nhưng là, khi ở trước mặt anh chuyện này lão luyện, cô vẫn là không chơi nổi!
Lãnh Tiếu Tiếu lo lắng giãy dụa, thân thể lơ đãng cọ vào thân thể Hàn Trạch Vũ, ma sát đưa đến một luồng sóng khoái cảm khiến sự nhẫn nại của Hàn Trạch Vũ trong nháy mắt giảm xuống là số không, anh hừ nhẹ một tiếng, đem Lãnh Tiếu Tiếu chống đỡ ở trên tường lạnh lẽo, nụ hôn dầy đặc tới tấp rơi vào xương quai xanh của cô.
Một cỗ dòng điện xuyên thấu toàn thân Lãnh Tiếu Tiếu, trên tường kia tia lạnh lẽo cũng ép không được cỗ nóng ran kia vọt lên trong cơ thể cô, cô khó nhịn hết sức cắn môi đỏ thẫm, không để cho thanh âm mắc cỡ này phát ra.
"Kêu thành tiếng!" Hàn Trạch Vũ cảm nhận được Lãnh Tiếu Tiếu cố ý nhẫn nại, bá đạo ra lệnh cô.
"Không! A" Lãnh Tiếu Tiếu quật cường vừa định cự tuyệt, Hàn Trạch Vũ kiên định liền không hề báo trước mãnh liệt tiến vào thân thể của cô.
"Phụ nữ, cũng biết sẽ không ngoan ngoãn nghe lời!" Nghe được tiếng kêu của Lãnh Tiếu Tiếu trên mặt Hàn Trạch Vũ hiện lên vẻ hả hê.
"Anh khốn kiếp!" Lãnh Tiếu Tiếu xấu hổ líu ríu gầm nhẹ Hàn Trạch Vũ.
Cảm nhận được khít khao của cô, Hàn Trạch Vũ tà ác cười cười, "Xem ra thân thể của em rất ưa thích tôi khốn kiếp!"
# đã che giấu #
Trong nháy mắt, thanh âm Lãnh Tiếu Tiếu rên rỉ, tiếng nước chảy vòi hoa sen, thanh âm Hàn Trạch Vũ nhẫn nại hừ nhẹ giao hợp ở chung một chỗ, soạn ra một khúc nhạc ấn ái giao hợp vui mừng động lòng người trong phòng tắm!
———————————
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.