Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!
Chương 54: Chương 54: Thay đổi
JungYoohyee
05/08/2018
Tem ❤ MeoDeVuong ❤ Cảm ơn bạn đã ủng hộ au ❤
Cũng cảm ơn tất cả những Reader khác đã ủng hộ Yoo trong quá khứ - hiện tại - tương lai luôn nè ❤
Love you all ~ ❤❤❤
_
________________________________
Baby trong bụng cô ngày càng lớn dần... Sự xuất hiện của bé là do lần bạo loạn lúc trước của anh và cô... Hai người cũng đã quyết định... Đợi sau khi baby sinh ra, họ sẽ tiến hành một hôn lễ...
- Thiên Ý à! Xuống đây ăn tối thôi nào! - giọng anh vọng từ dưới nhà lên...
- Em xuống đây! - cô từ từ đi xuống cầu thang, anh nhanh chóng chạy đến đỡ cô...
- Em ngồi đó đi... Còn vài món nữa thôi là xong rồi... - sau khi cô đã ngồi ngay ngắn vào bàn, anh lại tiếp từ chạy ra sau bếp...
- Nhất Phàm!
-......
- Nhất Phàm?!
-......
- Hức hức... Oa... - cô bật khóc. Nghe tiếng cô, anh vội chạy ra ngoài...
- Em yêu! Sao vậy?! Sao lại khóc rồi? Ai bắt nạt em... - anh cuống cuồng lên...
- Sao...hức...em gọi mà anh không trả lời... Anh...hức...hết thương em rồi... Oa...
Anh nhìn cô bất lực... Lại nhớ đến lời của Kỳ Kỳ... "Phụ nữ mang thai rất dễ kích động... Tâm trạng và cảm xúc rất dễ thay đổi... Nên...hãy chiều cô ấy nhiều nhất có thể! Quan tâm cô ấy nhiều một chút... ". Quả thật, dạo gần đây, cô đột nhiên thay đổi như một đứa trẻ, chỉ cần không đúng ý là y như rằng sẽ lại òa lên khóc... Haizzz...
- Không! Anh ở dưới bếp... Làm thức ăn cho em mà... Anh rất thương em... Em xem...anh còn mặc cả cái tạp dề màu hường của em nữa này...
- Hức hức...hức... - cô vẫn không nín khóc mà ngày còn càng khóc to hơn...
- Được! Là em ép anh đó nhé! - anh cúi xuống ngoạm lấy cái miệng nhỏ đang mở ra vì khóc của cô... Mút nó một cách ngon lành... Anh còn thừa cơ đưa lưỡi vào trong khoang miệng ngọt ngào ấy... Tham lam hút hết mật ngọt trong đó...
Hành động của anh khiến tiếng khóc của cô bị chặn lại... Cô nhắm chặt mắt đón nhận nụ hôn đầy ướt át này... Sau một hồi dây dưa triền miên...thấy cô đã không quậy nữa... Anh liền thả môi cô ra...
- Thế nào? Còn muốn khóc nữa không? - anh hất mặt lên đầy thách thức... Cô mím chặt môi nhìn anh, liên tục lắc đầu.
- Tốt! Giờ thì ăn đi! - anh đẩy thức ăn về phía cô.
- Không ăn!
- Ăn!
- Không ăn!
- Em ăn thức ăn hay anh ăn em? - anh thủ thỉ bên tai cô... Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào tai cô khiến nó đỏ lên...
-..... - cô liền kéo dĩa thức ăn về phía mình, nhanh chóng động đũa.
- Hừ! Vậy mới sợ! - anh chống tay lên ghế nhìn cô. Dáng đứng cao ngạo biết bao... ( Yoo: Đừng quên cái tạp dề màu hường )
- Ọe... Ọe...
- Thiên Ý! - cô bật dậy chạy vào nhà vệ sinh, nôn khan liên tục.
- Ọe... Ọe...
- Haizzz... - anh khẽ thở dài... Nhìn đống thức ăn trên bàn... Xem ra
...mấy con chó trong nhà lại mập thêm vài phần rồi...
Lại là ta đây Hí hí... Sắp hết hè rồi đó Có ai đi du lịch gì chưa ~ Tranh thủ đi để hết hè!
Hope you have a great summer vacation ❤
Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé ❤❤❤
Nhớ đón xem chap sau nữa nghen
Follow me
Saranghae❤❤❤
Cũng cảm ơn tất cả những Reader khác đã ủng hộ Yoo trong quá khứ - hiện tại - tương lai luôn nè ❤
Love you all ~ ❤❤❤
_
________________________________
Baby trong bụng cô ngày càng lớn dần... Sự xuất hiện của bé là do lần bạo loạn lúc trước của anh và cô... Hai người cũng đã quyết định... Đợi sau khi baby sinh ra, họ sẽ tiến hành một hôn lễ...
- Thiên Ý à! Xuống đây ăn tối thôi nào! - giọng anh vọng từ dưới nhà lên...
- Em xuống đây! - cô từ từ đi xuống cầu thang, anh nhanh chóng chạy đến đỡ cô...
- Em ngồi đó đi... Còn vài món nữa thôi là xong rồi... - sau khi cô đã ngồi ngay ngắn vào bàn, anh lại tiếp từ chạy ra sau bếp...
- Nhất Phàm!
-......
- Nhất Phàm?!
-......
- Hức hức... Oa... - cô bật khóc. Nghe tiếng cô, anh vội chạy ra ngoài...
- Em yêu! Sao vậy?! Sao lại khóc rồi? Ai bắt nạt em... - anh cuống cuồng lên...
- Sao...hức...em gọi mà anh không trả lời... Anh...hức...hết thương em rồi... Oa...
Anh nhìn cô bất lực... Lại nhớ đến lời của Kỳ Kỳ... "Phụ nữ mang thai rất dễ kích động... Tâm trạng và cảm xúc rất dễ thay đổi... Nên...hãy chiều cô ấy nhiều nhất có thể! Quan tâm cô ấy nhiều một chút... ". Quả thật, dạo gần đây, cô đột nhiên thay đổi như một đứa trẻ, chỉ cần không đúng ý là y như rằng sẽ lại òa lên khóc... Haizzz...
- Không! Anh ở dưới bếp... Làm thức ăn cho em mà... Anh rất thương em... Em xem...anh còn mặc cả cái tạp dề màu hường của em nữa này...
- Hức hức...hức... - cô vẫn không nín khóc mà ngày còn càng khóc to hơn...
- Được! Là em ép anh đó nhé! - anh cúi xuống ngoạm lấy cái miệng nhỏ đang mở ra vì khóc của cô... Mút nó một cách ngon lành... Anh còn thừa cơ đưa lưỡi vào trong khoang miệng ngọt ngào ấy... Tham lam hút hết mật ngọt trong đó...
Hành động của anh khiến tiếng khóc của cô bị chặn lại... Cô nhắm chặt mắt đón nhận nụ hôn đầy ướt át này... Sau một hồi dây dưa triền miên...thấy cô đã không quậy nữa... Anh liền thả môi cô ra...
- Thế nào? Còn muốn khóc nữa không? - anh hất mặt lên đầy thách thức... Cô mím chặt môi nhìn anh, liên tục lắc đầu.
- Tốt! Giờ thì ăn đi! - anh đẩy thức ăn về phía cô.
- Không ăn!
- Ăn!
- Không ăn!
- Em ăn thức ăn hay anh ăn em? - anh thủ thỉ bên tai cô... Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào tai cô khiến nó đỏ lên...
-..... - cô liền kéo dĩa thức ăn về phía mình, nhanh chóng động đũa.
- Hừ! Vậy mới sợ! - anh chống tay lên ghế nhìn cô. Dáng đứng cao ngạo biết bao... ( Yoo: Đừng quên cái tạp dề màu hường )
- Ọe... Ọe...
- Thiên Ý! - cô bật dậy chạy vào nhà vệ sinh, nôn khan liên tục.
- Ọe... Ọe...
- Haizzz... - anh khẽ thở dài... Nhìn đống thức ăn trên bàn... Xem ra
...mấy con chó trong nhà lại mập thêm vài phần rồi...
Lại là ta đây Hí hí... Sắp hết hè rồi đó Có ai đi du lịch gì chưa ~ Tranh thủ đi để hết hè!
Hope you have a great summer vacation ❤
Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé ❤❤❤
Nhớ đón xem chap sau nữa nghen
Follow me
Saranghae❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.